Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 306: Người tộc Thương Lan đến, Ninh Chính tuyệt vọng!

Chương 306: Người tộc Thương Lan đến, Ninh Chính tuyệt vọng!

Nhìn lên vết nứt trên vòm trời, ánh mắt Ninh Chính lộ rõ vẻ điên cuồng kích động.

Người của tộc Thương Lan cuối cùng cũng đến rồi!

Vừa nãy hắn thật sự bị Tu Thần dọa phát khiếp, bản lĩnh ấy nếu muốn giết hắn cũng chỉ trong nháy mắt! Nếu Tu Thần muốn đi, bọn hắn không ai có thể ngăn nổi.

Nhưng bây giờ thì hoàn toàn yên tâm rồi, chỉ cần người của tộc Thương Lan đến, mọi người đều có thể sống lại! Cho dù bây giờ Tu Thần muốn giết hắn sau đó bỏ chạy thì cũng không được nữa rồi.

“Ngươi hoàn toàn không thể chạy được nữa rồi!” Ninh Chính cười gằn nhìn Tu Thần.

Bởi vì sự xuất hiện của Tu Thần, khiến đứa con trai hắn xem trọng nhất bị phế, khiến lãnh đạo tinh thần của Ninh Vương Triều là Ninh Nguyên Vũ tự sát, hắn hận Tu Thần đến mức không biết dùng từ ngữ nào để hình dung nữa.

Tu Thần cười nhìn Ninh Chính nói: “Biết vì sao ta giữ ngươi lại không giết không?”

Ninh Chính run rẩy, lập tức cười phẫn nộ nói: “Đó là bởi vì ngươi không kịp, ngươi biết cho dù bây giờ giết ta cũng vô ích! Bởi vì các đại nhân của tộc Thương Lan đã đến rồi!”

Tu Thần thở dài một tiếng, lắc đầu nói: “Ngươi thật sự hết thuốc chữa rồi.”

“Ta hết thuốc chữa? Ha! Là ngươi tự cho mình tài giỏi thôi! Tưởng rằng có thể xâm nhập vào Thương Lan Tử giới thì muốn gì được nấy sao? Còn muốn đoạt cả Thương Lan Tử giới? Tức cười là lão tổ tông lại tin lời ngươi! Nhưng chẳng sao, lần này tìm được ngươi là một đại công của Ninh vương triều ta! Đến lúc đó những mất mát của hôm nay sẽ được bồi thường gấp trăm lần!” Ninh Chính cười lạnh.

Tu Thần không thèm nhìn hắn, khóe miệng khẽ nhếch lên.

“Quỳ xuống, cố mà hưởng thụ cảm giác tuyệt vọng.”

“Ngươi nói gì?” Ninh Chính biến sắc.

“Bịch!”

Bỗng nhiên, Ninh Chính cảm thấy hai đầu gối không nghe khống chế của bản thân, cứ thế quỳ xuống, các cường giả Thánh Thiên cảnh xung quanh cũng đều quỳ xuống.

“Ngươi! Ngươi làm gì chúng ta!” Ninh Chính phẫn nộ gào lên.

Hắn thân là hoàng đế đương triều của Ninh vương triều, quỳ trời quỳ đất quỳ tổ tông, những kẻ khác hoàn toàn không xứng được hắn quỳ. Nhưng bây giờ hắn lại quỳ xuống trước kẻ thù mà mình hận thấu xương, cảm giác phẫn nộ khi bị sỉ nhục khiến Ninh Chính phát điên.

Tu Thần không thèm để ý đến hắn, mà nhìn lên bầu trời.

Chỉ thấy chín cột sáng từ trong khe nứt trên bầu trời rơi xuống, mang theo khí tức vô cùng khủng khiếp, chớp mắt đã xuống trước mặt Tu Thần.

Sau đó, cột sáng từ từ biến mất, hiện ra chín bóng người.

Chín người này đều mặc áo gấm màu lam, trông có vẻ rất ung dung nhàn nhã, ngoại hình cũng không già lắm, nhìn có vẻ đều là thanh niên. Mặt ai nấy đều lạnh lùng, vẻ coi thường tất cả sinh mệnh trong ánh mắt rất rõ ràng.

Chín người này đều là hóa thân, hơn nữa tu vi đều là Thánh Thiên cảnh tầng chín!

Chỉ riêng khí thế cũng khiến bọn Ninh Chính cảm giác hồi hộp vô cùng.

Lúc này trong lòng Ninh Chính kích động không thôi, cũng vui mừng không ngớt!

Nếu bản thân thật sự nghe lời Ninh Nguyên Vũ, vậy thì lúc này Ninh vương triều bọn hắn mới thật sự là không có tương lai, tự chuốc lấy diệt vong!

Chín đại cường giả đỉnh cấp Thánh Thiên cảnh đến rồi, đối phương chỉ có một người, lấy cái gì mà đấu?

“Đại nhân! Đại nhân cứu ta! Người này chính là kẻ xâm nhập.”

Nam tử dẫn đầu liếc Ninh Chính một cái, sau đó nhìn sang Tu Thần, căn bản không thèm để ý.

Thấy cử động này của đối phương, Ninh Chính ngớ người, nét mặt không dám tin tưởng nhìn đối phương, một lần nữa kêu lên: “Đại nhân! Ta là Ninh Chính, hoàng đế của Ninh vương triều Bắc đại lục! Là ta cho người truyền tin cho các ngài đó!”

“Ninh Chính? Không quen biết, ở đây không có chỗ cho ngươi nói chuyện, không muốn chết thì câm miệng.” Một nam tử khác lãnh đạm nói, trong lời nói lộ rõ vẻ coi thường khinh miệt.

Lúc này Ninh Chính cảm giác trời đất quay cuồng, nét mặt đau khổ vô cùng.

Đối phương căn bản không xem hắn ra gì! Không cả thèm nhìn hắn một cái.

Buồn cười là bản thân hắn còn muốn thông qua lần này có thể khiến tộc Thương Lan duy trì Ninh vương triều của hắn, bây giờ xem ra đều là hắn tự cho mình là đúng mà thôi.

“Bằng hữu, ngươi có biết ngươi đã phá vỡ quy tắc không?” Nam tử dẫn đầu nhìn Tu Thần, hỏi với giọng điệu lạnh nhạt.

Tu Thần nhìn chín người trước mắt, cười rồi nói: “Quy tắc đặt ra là dành cho kẻ yếu, còn kẻ mạnh như ta, không cần tuân thủ.”

Đáy mắt đối phương lóe lên một tia lạnh lẽo, khóe miệng nhếch lên lộ ra biểu cảm ý vị sâu xa đánh giá Tu Thần từ trên xuống dưới, sau đó hắn nói: “Ngươi có biết chúng ta là ai không?”

“Dù sao cũng đều là kiến mà thôi, ta cần phải biết sao?” Tu Thần hỏi lại.

Chín người bị những lời này của Tu Thần chọc tức đến bật cười.

“Đấu võ mồm vô nghĩa, bây giờ ngươi có hai lựa chọn. Thứ nhất, ngay lập tức rời khỏi Thương Lan Tử giới, chúng ta có thể xem như chưa có chuyện gì xảy ra. Thứ hai, đó chính là để bản thể của ngươi ở lại Tử giới, đừng hòng nghĩ đến chuyện quay về nữa.” Nam tử dẫn đầu nói.

Đối với người của tộc Thương Lan mà nói, có thể phá vỡ được thành lũy của Tử giới không phải việc tên nam tử trước mắt này có thể làm được, chắc chắn có thêm kẻ khác. Thế lực sau lưng hắn rốt cục là ai, bọn họ cũng không có tư cách quản, có thể không gây thù kết oán thì không cần thiết đi đến bước đó.

“Đại nhân! Không thể thả hắn đi! Hắn nói hắn muốn đoạt quyền khống chế Thương Lan Tử giới! Hắn còn giết Ninh Nguyên Vũ lão tổ tông của Ninh vương triều ta!” Ninh Chính đang quỳ phía sau lại lên tiếng, giọng điệu thật sự đau tận tâm can, thiếu điều bật khóc.

“Ninh Nguyên Vũ chết rồi?” Nam tử dẫn đầu cau mày, nhìn qua Ninh Chính.

Hắn thấy biểu cảm này của đối phương, trong lòng mừng rõ.

Đối phương không quen biết hắn, nhưng vẫn quen Ninh Nguyên Vũ! Hắn vội lập tức trả lời: “Vâng thưa đại nhân, chính hắn ta đã hại chết lão tổ tông! Ninh vương triều ta trung thành tuyệt đối với tộc Thương Lan, nhưng người này lại luôn muốn lôi kéo chúng ta. Tu vi hắn quá mạnh, lão tổ tông vì bảo vệ chúng ta mà bị hắn giết hại tàn nhẫn, hình thần hủy diệt! Mong đại nhân có thể hồi sinh lão tổ, đòi lại công bằng cho Ninh vương triều ta!”

“Hồi sinh Ninh Nguyên Vũ?” Nam tử dẫn đầu cười ha hả, nhìn Ninh Chính bằng ánh mắt chế nhạo.

Ánh mắt này khiến Ninh Chính cảm thấy vô cùng quen thuộc! Y hệt ánh mắt Tu Thần nhìn hắn!

“Lão xứng đáng sao? Một con kiến tu vi Thánh Thiên cảnh tầng năm, một vương triều nhỏ bé thì có tư cách gì được hồi sinh?” Một tên nam tử bên cạnh cũng cười nhạo.

Mặt Ninh Chính đờ đẫn, cơ thể ngây ngốc, quả thật không dám tin vào những gì nghe được.

“Nhưng… nhưng mà… chúng ta đã coi các ngài là tín ngưỡng duy nhất… chỉ trung thành với các ngài… Các ngài truyền lệnh xuống chẳng phải cũng nói nếu chết rồi sẽ hồi sinh chúng ta sao?” Ninh Chính thất thần, lắp bắp nói.

Tên nam tử dẫn đầu nheo mắt, sau đó giơ tay tung một chưởng.

“Ầm!”

Thi thể của Ninh Chính trong phút chốc bị xé toạc, các cường giả của Ninh vương triều đứng bên cạnh sợ đến mức hồn phi phách tán, nhưng không một ai dám ho he, trong lòng hãi hùng, toàn thân run rẩy, cúi đầu không dám nhìn lên.

“Được rồi, đã xử lý xong kẻ ồn ào, ngươi có thể đưa ra lựa chọn được rồi.” Nam tử xoay người nhìn về phía Tu Thần, khẽ cất giọng nói.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch