Chương 330. Tâm của Vô Thần! Pháp bảo bán sinh chín đại Nguyên giới!
Trong cung điện trên núi Vô Thần, Phù Tiên giới.
Lúc này, Thương Lan Thần Uy đang quỳ gối bên trong đại điện, chỗ chủ vị trên điện trống không, toàn bộ đại điện chỉ có một mình y.
Đột nhiên, không gian phía trên ghế chủ vị vặn vẹo rồi lóe lên một cái, một bóng người xuất hiện trong đó.
Không nhìn rõ bộ dáng của đối phương, giống như một hình chiếu, có vẻ thần bí vô cùng.
"Đồ nhi xin bái kiến sư tôn!" Lúc này Thương Lan Thần Uy dập đầu bái lạy.
"Đứng lên đi." Vô Thần lạnh giọng nói.
Giọng nói của Vô Thần vô cùng tang thương và trống trải, nó mang theo tiếng vọng, tiếng vọng đó khiến người ta cảm thấy run rẩy trong lòng, ngay cả giọng nói cũng có thể khiến người cảm thấy tinh thần khó chịu.
"Tạ ơn sư tôn!"
Thương Lan Thần Uy từ từ đứng dậy.
"Có chuyện gì?" Vô Thần hỏi.
Thương Lan Thần Uy nghiêm mặt, nói với giọng hết sức nghiêm túc và nặng nề: "Bẩm sư tôn, Thương Lan Tử giới bị người ngoài xâm lấn, đồ nhi có phần không nhìn ra được thực lực của đối phương. Những cường giả Thánh Thiên cảnh hàng đầu được phái xuống hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn, không trụ nổi một hiệp, chuyện này khiến đồ nhi nghĩ đủ cách cũng không sao hiểu được."
"Dựa theo quy tắc, hạn mức tối đa của tu vi ở Tử giới chỉ là Thánh Thiên cảnh tầng chín, nếu đạt đến Thiên Vũ cảnh, vậy thì toàn bộ Tử giới sẽ phải đối mặt với sự sụp đổ. Nhưng đồ nhi quan sát được từ trong Trú Giới Linh Châu, toàn bộ Tử giới vô cùng ổn định, không tồn tại bất cứ dấu hiệu sụp đổ nào, cho nên đồ nhi chỉ có thể tới xin sự giúp đỡ của sư tôn."
Nghe được những lời này của Thương Lan Thần Uy, Vô Thần không lên tiếng, mà giống như đang rơi vào trong suy nghĩ nào đó.
"Chuyện này xảy ra khi nào?"
Một lát sau, Vô Thần lạnh giọng hỏi.
"Ngày hôm trước ạ!" Thương Lan Thần Uy vội vàng trả lời.
"Quy tắc là để cho kẻ yếu tuân thủ, mà cường giả thì không cần phải tuân thủ quy tắc." Vô Thần nói.
Thương Lan Thần Uy ngẩn ra, chợt sắc mặt y hoảng sợ, nói với giọng kinh hãi: "Vậy... Vậy chẳng phải là nói kẻ xâm nhập kia ở trên Thiên Vũ cảnh sao? Nhưng mà hắn đã làm như thế nào? Trú Giới Linh Châu của Thương Lan Tử giới ta vẫn hoàn hảo không tổn hại gì như cũ! Hơn nữa, muốn thay đổi quy tắc và mức độ tiếp nhận của Tử giới, thì sợ là tu vi phải ngang với sư tôn?"
Vô Thần cười khẽ một tiếng rồi đáp: "Không cần tu vi cao như vậy, chỉ cần một pháp bảo tiên thiên là đủ rồi."
Thương Lan Thần Uy hơi sửng sốt, hỏi một cách khó hiểu: "Pháp bảo tiên thiên có thể làm được sao? Tại sao đồ nhi chưa bao giờ nghe nói về nó?”
"Tất nhiên là ngươi không biết được, tích điểm phân chia thành chín đại Nguyên Giới, chín đại pháp bảo tiên thiên bán sinh. Chín đại pháp bảo tiên thiên này có thể bỏ qua sự tồn tại của các quy tắc, cho phép người ta đi tới bất cứ thế giới nào, nhưng nhất định phải là cơ thể của bản thể." Vô Thần chậm rãi nói.
Trong mắt Thương Lan Thần Uy bỗng nhiên lóe ra một tia sáng tham lam, việc này đồng nghĩa với việc kẻ xâm chiếm Thương Lan Tử giới kia có được một trong chín đại pháp bảo tiên thiên? Nếu mình có được nó, chẳng phải là có thể tùy ý xâm chiếm những Tử giới của gia tộc khác, sau đó âm thầm cướp lấy Trú Giới Linh Châu hay sao?
Càng kiểm soát được nhiều Tử giới, vậy thì sinh linh chi lực có thể nhận được lại càng lớn và càng nhanh chóng! Chuyện này đối với y mà nói quả thật rất có sức hấp dẫn.
"Sao thế? Động tâm lắm sao?" Vô Thần liếc mắt đã nhìn thấu suy nghĩ của Thương Lan Vô Thần, y cười khẽ một tiếng rồi nói.
Thương Lan Thần Uy chỉ cảm thấy thần nguyên run lên, nỗi sợ hãi khôn cùng dâng lên trong lòng, y vội vàng quỳ xuống, đáp: "Đồ nhi không dám, đồ nhi chỉ nghĩ nếu có pháp bảo tiên thiên thì có thể để sư tôn thu hoạch, vậy chắc chắn sẽ khiến tu vi của sư tôn lại tiến thêm một bước!"
"Ha ha."
Vô Thần cười ha ha, chậm rãi nói: "Ngươi chắc hẳn khó mà giữ được Tử giới đó, phái bao nhiêu người tới cũng vô dụng thôi, lấy Trú Giới Linh Châu về đi, trực tiếp vứt bỏ nó."
"Cái gì?"
Thương Lan Thần Uy ngẩng đầu lên kinh ngạc, nhìn Vô Thần với vẻ không dám tin.
Vậy mà lại trực tiếp kêu mình vứt bỏ Tử giới sao? Ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có luôn sao?
Câu nói này của Vô Thần khiến Thương Lan Thần Uy hoàn toàn không có cách nào chấp nhận được.
Một Tử giới quan trọng đến mức nào?
Thiếu đi một Tử giới, có thể hiện tại vẫn không nhìn ra được tổn hại lớn bao nhiêu, nhưng theo thời gian trôi đi, sự chênh lệch này sẽ càng lúc càng rõ ràng! Rất có khả năng gia tộc Thương Lan của y sẽ hoàn toàn sa sút và bị hai gia tộc khác thôn tính trong vòng vài kỷ nguyên!
"Sư tôn, đồ nhi không dám bỏ Tử giới này!" Sắc mặt Thương Lan Thần Uy trắng bệch, giọng nói khẩn khoản vô cùng.
Vô Thần lạnh giọng đáp: "Không bỏ thì làm thế nào đây? Chẳng lẽ ngươi cho rằng ngươi có thể bắt được đối phương sao? Những hóa thân phái xuống đó chỉ có đi mà không có về, ngược lại sẽ làm hao tổn sinh lực của những cao thủ ở bộ tộc Thương Lan ngươi, chuyện đã không có kết quả tại sao còn muốn đi đấu tranh nữa?"
Lời này của Vô Thần khiến Thương Lan Thần Uy hoàn toàn không có đường nào phản bác lại.
Đúng vậy, dựa theo tình huống trước mắt này, phái bao nhiêu hóa thân có cảnh giới tầng chín xuống cũng chỉ là tặng đầu người, tiêu hao tu vi của bản thể mà thôi. Có thể có được của chín đại pháp bảo bán sinh, thì hắn sao có thể là một Thiên Vũ cảnh nho nhỏ được chứ? Thậm chí cũng không nhất định phải là Thiên Tôn cảnh.
Huống chi, ở trong Tử giới, một cường giả Thiên Vũ cảnh cũng đã đủ hành hạ bất cứ Thánh Thiên cảnh nào rồi, bất kể số lượng là bao nhiêu.
Một Tử giới có thể tiếp nhận bao nhiêu cường giả Thánh Thiên cảnh? Ít nhất Thương Lan Thần Uy hắn vẫn chưa từng nghe nói có Tử giới sẽ bị cường giả Thánh Thiên cảnh chèn đến phát nổ.
Nhưng chỉ cần một cường giả Thiên Vũ cảnh xuống Tử giới, Tử giới sẽ không chịu nổi ngay lập tức.
Từ điểm này có thể nhìn ra được sự chênh lệch giữa Thánh Thiên cảnh và Thiên Vũ cảnh rốt cuộc lớn đến mức nào!
"Sư tôn, lẽ nào không có biện pháp khác hay sao?" Thương Lan Thần Uy nói với vẻ mặt không cam lòng.
Y muốn để Vô Thần ra tay, nhưng lại không dám.
Tuy y là đồ đệ của Vô Thần, nhưng thân phận của họ cũng không phải là quan hệ thầy trò, Thương Lan Thần Uy rất rõ ràng, sở dĩ bản thân có thể gọi Vô Thần một tiếng sư tôn, hoàn toàn là vì chuyện năm đó.
Trong mắt Vô Thần, vẫn chẳng có người nào đủ tư cách để y ra tay giúp đỡ, Thương Lan Thần Uy cũng giống vậy.
"Ngươi có biết vì sao hắn có thể xâm chiếm một cách trắng trợn, thậm chí không ngại tiết lộ rằng bản thân có được pháp bảo bán sinh chín đại Nguyên giới như vậy không?" Vô Thần hỏi với giọng sâu xa.
Thương Lan Thần Uy lắc đầu, y thực sự không biết. Hai người không tồn tại cùng cấp bậc, chuyện này bảo y làm sao mà đoán ra được động cơ của đối phương đây?
Là vì quyền kiểm soát Tử giới?
Nói đùa?
Người đã đến cảnh giới này rồi, nào còn cần làm những thứ này nữa chứ?
Giống như Vô Thần vậy, hoàn toàn không có Tử giới, nếu y xem trọng Tử giới, thì làm gì còn có việc của những gia tộc như bọn họ được chứ.
"Hắn làm vậy là vì muốn bản tôn ra mặt vì ngươi." Vô Thần nói một cách đầy ẩn ý.
"Cái gì?"
Thương Lan Thần Uy nghe được lời này, cả người đều choáng váng.
"Sư tôn, người... người nói tất cả những gì hắn làm, thực ra chính là vì muốn người đi tìm hắn sao?" Hiện giờ trong lòng Thương Lan Thần Uy rất hoảng sợ, sợ đến mức hồn phi phách lạc.
Y có chết cũng không thể liên hệ được chuyện này với Vô Thần. Trên trời dưới đất này, vẫn còn có người dám động vào Vô Thần sao?
Vậy đối phương phải là sự tồn tại mạnh mẽ cỡ nào?
Lẽ nào là đại năng viễn cổ của thế giới khác trong chín đại Nguyên giới?
Nhưng Thương Lan Thần Uy suy nghĩ kỹ vẫn thấy không đúng, nhằm vào Vô Thần ư? Vậy vì sao không trực tiếp tới núi Vô Thần đi? Giở trò ở Tử giới của ta để làm gì? Lẽ nào thật sự cho rằng Vô thần sẽ ra tay vì một đồ đệ hữu danh vô thực như mình hay sao?
Thế này cũng quá xem trọng Thương Lan Thần Uy y rồi.
Vô Thần chỉ cười mà không nói, không trả lời câu hỏi của Thương Lan Thần Uy.
"Sư tôn, nếu thật sự là như vậy, vì sao hắn không trực tiếp tới núi Vô Thần ở Nguyên giới?" Thương Lan Thần Uy hỏi ra nghi ngờ trong lòng mình với vẻ mặt thấp thỏm.
Vô Thần khẽ cười một tiếng, chậm rãi nói: "Bởi vì hắn không thể."