Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 335: Tăng lên cấp Thần Vương, đem vinh quang về cho tộc Thương Lan chúng ta!

Chương 335: Tăng lên cấp Thần Vương, đem vinh quang về cho tộc Thương Lan chúng ta!

Lúc này tại Phù Tiên giới, bên trong Thương Lan thần điện, vẻ mặt mỗi người trong đó đều vô cùng nghiêm nghị.

Hiện giờ chiến tranh đã nổ ra trong Thương Lan Tử giới, bọn họ là người kiểm soát, sao lại không biết cho được?

Ngay vị trí trung tâm của đại điện xuất hiện một thứ giống như hình chiếu khổng lồ, hình ảnh trong đó chính là cảnh Na Tra đánh nhau với người khổng lồ mặc giáp.

Mặc dù bọn họ không thể cảm nhận được mức độ của trận đấu trong hình chiếu, nhưng chấn động thị giác vẫn khiến tất cả run rẩy trong lòng.

Sắc mặt Thương Lan Thần Uy vô cùng nhợt nhạt, y cảm giác mình hít thở rất khó khăn.

“Hai người này là pháp tướng hả? Sao lại như vậy được?” Thương Lan Lệnh run giọng hỏi.

Trong lòng lão biết chắc một bên là Tu Thần, nhưng bên còn lại thì sao? Là Vô Thần hả?

Nghĩ tới đây, cả người lão đều phát lạnh.

Tu Thần, ngươi là đồ lừa đảo!

Rõ ràng ngươi nói với ta ngươi tạm thời chưa phải là đối thủ của Vô Thần, mới qua mấy ngày mà ngươi đã nổi dậy ngay tại Tử giới rồi?

Hiện giờ lão vô cùng lo lắng, sợ nhất chính là Tu Thần bị Vô Thần xử lý, vậy thì hy vọng vất vả lắm mới nhen nhóm của lão chẳng phải tan vỡ hết sao?

“Thiếu chủ, người đang ra tay phải chăng là đại nhân Vô Thần?” Một trưởng lão khác nuốt nước miếng, cất tiếng hỏi.

Thương Lan Thần Uy khẽ gật đầu đáp: “Đúng, chính là đại nhân Vô Thần.”

Tất cả mọi người ở đây đều hít vào một hơi thật sâu.

Chuyện này đã kinh động đến đại nhân Vô Thần rồi sao! Vậy đối phương là sự tồn tại như thế nào? Chẳng nhẽ là đại năng viễn cổ ở thế giới khác thật hả? Nhưng sao lại muốn đến chém chém giết giết ở Thương Lan Tử giới của bọn họ?

Ngươi đã trâu bò như vậy, sao không đánh thẳng tới Phù Tiên giới đi! Gia tộc Thương Lan của chúng ta đắc tội ngươi à?

Tất cả mọi người nhìn khung cảnh điên cuồng trong hình chiếu mà thầm giật thót.

Đây là lần đầu tiên bọn họ biết hóa ra pháp tướng hình người có thể dùng như vậy. Nhất là ngoại hình của Na Tra đã dọa bọn họ sợ hết hồn. Mỗi cánh tay của nó đều cầm một pháp bảo tiên thiên, hơn nữa dưới chân còn giẫm lên một món, trên người khoác một món, tổng cổng có đến tận tám pháp bảo tiên thiên? Đây là chuyện xa xỉ bực nào?

Pháp bảo tiên thiên đâu có ở đầy đường như pháp bảo phổ thông chứ!

Tiên thiên là như thế nào?

Chính là lợi dụng vật tiên thiên để rèn đúc và luyện hóa ra! Đâu phải ai cũng có mà dùng.

"Bọn chúng thực sự có thể tiến vào Tử giới hả? Vậy Trú Giới Linh Châu chẳng khác nào thùng rỗng kêu to sao?" Một trưởng lão nói với vẻ như bị xúc phạm.

Lão vừa dứt lời, Thương Lan Thần Uy đã nhìn sang với ánh mắt vô cùng ác liệt, y lạnh lùng quát: “Có mấy lời biết trong lòng là được rồi, nói ra sẽ chết người đấy!”

Thương Lan Lệnh cũng liếc nhìn đối phương.

Phù Tiên giới vốn là của Vô Thần, chín Tử giới bên dưới được Vô Thần giao cho bọn họ quản lý, y dĩ nhiên là người có quyền hạn cao nhất.

Trong lòng biết rõ là được rồi, nói ra lại khác, nhỡ đến tai Vô Thần thì hậu quả ra sao không ai gánh vác nổi.

Trưởng lão kia co rút lại như ve sầu mùa đông, vội vàng nhận sai.

“Đại trưởng lão, việc này ngươi thấy như thế nào?” Thương Lan Thần Uy nhìn về phía Thương Lan Lệnh, hỏi với giọng điệu mỉa mai.

Giờ Vô Thần cũng tự mình ra tay kết thúc rồi, điều này nói lên cái gì? Nói rõ những gia tộc bọn họ không thể trị được Tu Thần, nếu như Vô Thần không ra mặt thì quả thực bọn họ sẽ không chịu từ bỏ, vậy tổn thất của gia tộc Thương Lan sẽ càng thêm nặng nề.

Thương Lan Lệnh lộ vẻ âm trầm nói: "Xem ra đại nhân Vô Thần muốn chứng minh cho chúng ta thấy chúng ta không chống lại được Tu Thần, song y đã ra tay thì đối phương dĩ nhiên sẽ không sống nổi, Tử giới không mất là được."

Thương Lan Lệnh vẫn kiên trì theo nguyên tắc ban đầu của lão, nói gì cũng không thể để mất Tử giới!

Thương Lan Thần Uy âm thầm cắn răng, hiện giờ y càng căm ghét Thương Lan Lệnh nhưng lại không thể làm gì lão.

"Ù..."

Đột nhiên, trong lãnh địa gia tộc Thương Lan liên tiếp truyền đến tiếng vang ù ù, sau đó mây đỏ hội tụ trên chín tầng trời, thiên lôi đùng đoàng, một cỗ khí tức vô cùng mạnh mẽ bao phủ toàn bộ tộc Thương Lan.

Thương Lan Thần Uy kích động, thình lình đứng dậy, mà trong lòng Thương Lan Lệnh lại trầm xuống, cả người lộ ra vẻ hơi vặn vẹo.

Tộc trưởng của gia tộc Thương Lan - Thương Lan Dạ đã xuất quan!

Hơn nữa nhìn tình hình này lão đã đột phá thành công!

Sau cảnh giới Thiên Tôn chính là Thần Vương!

Trong Phù Tiên giới, cường giả cấp bậc Thần Vương chỉ có ba người!

Thiên Thọ Lão Quy trong biển Vô Vọng!

Phong Bà Tử trong Thiên Kê Viêm Cốc!

Dĩ nhiên Vô Thần không nằm trong số đó, bởi vì Thần Vương trong mắt y chỉ là rác rưởi.

Bây giờ vị cường giả Thần Vương thứ ba đã xuất hiện, hơn nữa còn là Thương Lan Dạ, tin tức này chính đòn cảnh cáo đối với Thương Lan Lệnh.

Hiện giờ, nếu lão không dựa vào Tu Thần được thì vĩnh viễn sẽ không có ngày nổi danh, cũng đừng nghĩ đến chuyện đoạt lại vị trí tộc trưởng.

"Xuất quan rồi! Tộc trưởng xuất quan rồi!" Những người trong đại diện vô cùng vui mừng.

Rất nhanh áng mây đỏ trên trời tản đi hết, sau đó một bóng người ngưng tụ bên cạnh Thương Lan Thần Uy.

Thương Lan Thần Uy quỳ một gối xuống. Đám người bên dưới cũng rối rít quỳ theo.

"Chúc mừng tộc trưởng tăng cấp Thần Vương, đem vinh quang về cho tộc Thương Lan chúng ta!"

Giọng nói vang dội, truyền khắp vạn dặm.

Thương Lan Dạ nhíu đôi mày rậm, khuôn mặt chữ điền lộ ra vẻ đứng đắn và nghiêm túc, đôi mắt vô cùng sắc bén, giống như có thể nhìn thấu linh hồn con người của lão quét mắt nhìn đám người bên dưới một lượt, sau đó dừng mắt trên hình chiếu.

"Đứng lên hết cả đi." Thương Lan Dạ thu lại tầm mắt, mặc dù lão ngồi trên ghế chủ vị nhưng vẻ mặt lạnh nhạt, nhìn không ra chút cảm xúc nào.

"Phụ thân, Thương Lan Tử giới..."

Thương Lan Thần Uy đứng dậy, vừa định báo cáo lại mọi chuyện cho Thương Lan Dạ thì bị đối phương vươn tay ra ngăn lại.

"Ta đã biết rồi. Đó không phải là chuyện chúng ta nên tham dự, hắn nhằm vào đại nhân Vô Thần thôi. Chẳng qua đã có đề nghị thật lòng của đại nhân Vô Thần rồi mà sao còn có người ngu xuẩn, ngây thơ cho rằng có thể chống lại đối phương hả? Chẳng lẽ thực lực của các ngươi lợi hại hơn đại nhân Vô Thần sao? Hay là các ngươi có ý khác?" Lúc Thương Lan Dạ nói những lời này, ánh mắt lão dừng lại trên người Thương Lan Lệnh, vẫn không hề dời đi.

Thương Lan Lệnh chỉ cảm thấy cả người mình giống như bị sức mạnh của hàng vạn quân đè xuống, khiến hai đầu gối run rẩy, sắc mặt lão đỏ lên, mồ hôi lạnh đua nhau lăn xuống khuôn mặt.

Mặc dù lúc nói những lời này Thương Lan Dạ không chỉ đích danh ai, nhưng cũng tương đương với hỏi tội Thương Lan Lệnh.

"Sao vậy? Không ai thừa nhận à?" Thương Lan Dạ thấy Thương Lan Lệnh cúi đầu không đáp, lão cười lạnh, thình lình phóng uy áp ra, lập tức ép tất cả mọi người ở đây run rẩy thần hồn, lo lắng không yên.

Luồng uy áp đó vẫn tiếp tục phát ra, hoàn toàn không có ý định thu lại.

Mới đầu mọi người còn có thể chống đỡ một lát, nhưng theo thời gian dần trôi qua bọn họ lập tức không chịu nổi, thậm chí một số người đã quỳ sụp xuống.

Hành vi của Thương Lan Dạ vô cùng rõ ràng, chính là muốn Thương Lan Lệnh nhận tội.

Ngươi không mở miệng hả?

Vậy thì nhận lấy đi.

"Thuộc hạ... Thuộc hạ ngu dốt, suýt chút nữa thì khiến gia tộc Thương Lan chịu tổn thất nặng nề! Thuộc hạ cam chịu nhận tội!" Thương Lan Lệnh rốt cuộc nhịn không nổi nữa, quỳ xuống run giọng nói.

Nếu lão tiếp tục chống đỡ thì toàn bộ phe phái của lão sẽ bị thương nặng, bao gồm cả đứa con trai Thương Lan Thắng Vu bên cạnh nữa.

Thương Lan Dạ nhìn Thương Lan Lệnh quỳ trên mặt đất, thu lại uy áp, gật đầu nói: "Tốt lắm, cuối cùng ngươi cũng tự động nhận lỗi. Tội chết ta có thể miễn nhưng tội sống khó tha, ta tước đoạt chức đại trưởng lão của ngươi, ngươi nhận chức Đại thống lĩnh, tiếp quản đội tuần của gia tộc Thương Lan đi. Ngươi có ý kiến gì không?"

Sắc mặt Thương Lan Lệnh thay đổi cực lớn, lão thình lình ngẩng đầu lên. Người xung quang cũng rối rít lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên và khiếp sợ, ngay cả Thương Lan Thần Uy cũng nhìn phụ thân y với vẻ mặt khó tin.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch