Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 337: Linh châu bán sinh Nguyên giới ! Sinh linh chi lực khổng lồ!

Chương 337: Linh châu bán sinh Nguyên giới ! Sinh linh chi lực khổng lồ!

Vô Thần trông thấy Tu Thần tự mình động thủ, nhíu chặt mày. Không gian trước mặt y nháy mắt vỡ tan tành, hóa thành muôn vàn mảnh kính.

Người khổng lồ mặc giáp đang đại chiến trên bầu trời đột nhiên quay đầu lại, trường kích ngàn trượng trong tay đâm mạnh về phía Tu Thần.

Ngọn lửa màu vàng mang theo khí thế hủy thiên diệt địa từ trên trời điên cuồng trút xuống.

Pháp tướng Na Tra trong nháy mắt xuất hiện ngay phía dưới ngọn lửa màu vàng. Sáu cánh tay điên cuồng múa pháp bảo, đánh tan ngọn lửa màu vàng đang bao trùm trời đất. Sau đó toàn thân nó bộc phát ra một cỗ sóng khí màu đen, ba cái đầu hướng về phía người khổng lồ mặc giáp trên bầu trời giận dữ hét một tiếng, từng vòng từng vòng sóng âm màu đen từ ba cái miệng tuôn ra ầm ầm.

"Ù…"

"Rầm rầm rầm…"

Nơi sóng âm màu đen đi qua, không gian đều hóa thành hư vô, từng tầng từng tầng nhanh chóng chiếm lấy không gian chi lực.

Sau đó, sóng âm đập lên thân người khổng lồ mặc giáp.

"Ầm!"

Đầu tiên là trường kích vỡ vụn, sau đó là cánh tay nổ tung từng khúc, tiếp theo chính là toàn thân tan nát.

Trong nháy mắt, pháp tướng cao vạn trượng vỡ vụn tan tành.

Mới vừa rồi cả hai pháp tướng còn đánh đến bất phân thắng bại, thế mà chỉ trong chốc lát một bên đã bị nghiền nát không còn manh giáp.

Con ngươi trong mắt Vô Thần đột nhiên co lại, sau đó sắc mặt trắng nhợt, phun ra một ngụm máu màu vàng.

"Rất bất ngờ phải không?"

Thân hình Tu Thần trực tiếp vượt qua không gian vỡ vụn, xuất hiện ngay trước mặt Vô Thần.

Vô Thần chợt biến sắc, lâp tức giơ chưởng đánh tới, cả người lui nhanh vạn dặm.

Tu Thần chỉ khẽ vung tay lên đã hóa giải một chưởng mang theo sức mạnh hủy thiên diệt địa kia, sau đó lập tức đuổi theo.

Vô Thần sầm mặt, nhìn Tu Thần đang mỉm cười chế giễu, vẫn luôn duy trì khoảng cách không gần không xa với mình ở trước mắt, giống hệt như mèo vờn chuột. Điều này khiến trong lòng y vô cùng tức giận.

"Muốn chết!"

Vô Thần hừ lạnh một tiếng, sau đó cắn rách đầu ngón tay mình.

"Ầm ầm… "

Y vừa cắn rách ngón tay, toàn bộ không gian trong Thương Lan Tử giới bắt đầu rung lắc, bầu trời trong nháy mắt biến thành một màu đỏ máu. Khí huyết sát vô cùng vô tận tràn ngập toàn thế giới, làm cho thần hồn tất cả mọi người đều run rẩy, tuyệt vọng và hoảng sợ.

Một giọt máu từ đầu ngón tay Vô Thần nhỏ xuống, không gian trong phạm vi trăm triệu dặm bắt đầu sụp đổ từ trên xuống dưới, nhiệt độ không ngừng tăng cao.

Tu Thần híp híp mắt.

Uy lực của giọt máu này có thể hủy diệt toàn bộ Thương Lan Tử giới! Tuyệt đối không thể để giọt máu này rơi xuống mặt đất, nếu không toàn bộ sinh linh trong Thương Lan Tử giới sẽ bị hủy diệt! Mà số sinh linh chi lực đó cứ thế bị đưa về Chư Thiên Vạn Giới!

Tên Vô Thần này đã là “vò đã mẻ thì không sợ sứt”, dự định của y là muốn phá hủy Thương Lan Tử giới, không để cho Tu Thần lấy được quyền khống chế.

"Ngươi đang tìm cái chết." Tu Thần cười lạnh một tiếng.

Một giây sau, hắn trực tiếp xuất hiện trước mặt Vô Thần, không hề có chút dấu hiệu nào.

Vô Thần nhìn chằm chằm Tu Thần đang ở trước mặt mình, tóc gáy toàn thân đều dựng lên.

Sau đó, Tu Thần dùng một tay giữ lấy giọt máu, trong nháy mắt giọt máu bốc hơi sạch.

"Ngươi!"

Vô Thần sợ tái mặt, muốn quay người chạy trốn.

Nhưng y đang ở trong Lĩnh Vực Vô Địch của Tu Thần, làm sao có thể trốn được? Ngay thời điểm đối phương muốn hủy diệt Thương Lan Tử giới, Tu Thần đã không muốn che dấu nữa.

"Lấy ra đi."

Tu Thần nhàn nhạt nói, sau đó xòe bàn tay ra xoay tròn rồi nắm lại.

Vô Thần đang ở bên ngoài vạn dặm, bỗng nhiên hốc mắt trợn tròn như muốn nứt ra, thân thể dừng lại giữa không trung, cả người cứng nhắc, không thể động đậy được. Sau đó viên linh châu bán sinh của Nguyên giới bị Tu Thần cưỡng ép kéo từ trong thân thể của y ra ngoài.

"Sao lại thế? Sao lại...?"

"Uỳnh!"

Lời còn chưa nói hết, thân thể Vô Thần đã nổ tung ngay tại chỗ, một cỗ khí huyết hùng mạnh ùn ùn tản ra, nhưng chỉ vừa mới khuếch tán chưa đến một mét đã bốc hơi tan đi.

Uy lực khí huyết sau khi cơ thể của cường giả cấp bậc Thiên Tôn bị nổ không thể xem thường, dư sức phá hủy một nửa Tử giới. Tu Thần tuyệt đối không cho phép tình huống này xảy ra, cho nên trực tiếp đánh tan uy lực của khí huyết.

Hóa thân của Vô Thần vừa chết, trời đất trong nháy mắt khôi phục vẻ sáng sủa. Nhiệt độ nóng rực đến mức có thể thiêu đốt linh hồn con người cũng nhanh chóng hạ xuống, sau đó trở lại bình thường.

Tu Thần nhìn linh châu bán sinh Nguyên giới trong tay, nhếch miệng cười.

Viên vừa rồi là hắn bắt chước tạo ra, mặc dù hiệu quả giống với viên này như đúc, nhưng chưa đủ để hắn thu được thứ hữu dụng.

Nhưng giờ phút này thì khác, nó ẩn chứa một lượng sinh linh chi lực cực kỳ khổng lồ!

Khổng lồ tới mức nào? Phải lớn gấp năm lần toàn bộ số sinh linh chi lực mà Tu Thần thu thập được trước đó.

Đây là khái niệm gì?

Nói cách khác Tu Thần có thể trong nháy mắt cho Lĩnh Vực Vô Địch của mình bao trùm năm Tử giới!

Thứ này, quả thật là bảo bối mà! Còn lại tám viên nữa, nếu Tu Thần lấy được toàn bộ chín viên, rồi hấp thu hết, thì sẽ thu hoạch được điểm lĩnh vực tương đương với bốn mươi lăm Tử giới, trực tiếp chiếm được hơn một nửa.

Hiện giờ xem ra, thống nhất tám mươi mốt Tử Giới đơn giản hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn, mà kinh nghiệm cần để thăng cấp có vẻ cũng không xa vời đến thế.

"Hiện giờ có thể kiểm soát sáu Tử giới, Phù Tiên giới chỉ còn lại ba Tử giới, thu hoạch toàn bộ sinh linh chi lực của sáu Tử giới, hẳn là có thể góp đủ điểm lĩnh vực của ba Tử giới. Xem ra, có thể lấy được Phù Tiên giới nhanh thôi." Tu Thần nhìn linh châu bán sinh Nguyên giới trong tay, vừa cười vừa nói.

Trực tiếp hấp thu luyện hóa sinh linh chi lực bên trong linh châu bán sinh của Nguyên giới, sau đó Tu Thần cho Lĩnh Vực Vô Địch bao trùm Thương Lan Tử giới, vị trí của Trú Giới Linh Châu cũng bị hắn phát hiện ra.

Nhìn thoáng qua thảm trạng chung quanh, Tu Thần vung tay lên, trong nháy mắt khôi phục nguyên trạng. Sau đó hắn cũng biến mất ngay tại chỗ.

Hiện giờ, toàn bộ đại gia tộc và thế lực lớn trên Phù Tiên giới đều mang vẻ mặt kinh hãi hoảng sợ.

Vô Thần vậy mà bại trận.

Trong lòng bọn họ hết sức rõ ràng, cho dù là hóa thân, Thần Vương cũng chưa chắc đã giết chết được y!

Thế mà Tu Thần lại làm được, hơn nữa còn bằng thủ đoạn đè bẹp triệt để, khiến Vô Thần không có đường chống trả.

Phải có thực lực như thế nào mới có thể làm được việc đó?

Hoàn toàn không nghĩ ra.

Cha con Thương Lan Dạ giờ phút này đều ngây người, vẻ mặt không dám tin.

Hai cha con nhìn nhau, thật lâu nói không nên lời.

"Phụ thân... việc này . . . Đây là sư tôn thua rồi đúng không?"

Hai cha con trầm mặc hồi lâu, Thương Lan Thần Uy chậm chạp hỏi.

Thương Lan Dạ cười khổ một tiếng, khẽ gật đầu nói: "Bế quan mười vạn năm, vừa mới xuất quan thì có một bất ngờ lớn như thế, Phù Tiên giới chỉ sợ sắp đại loạn rồi."

"Cái này không phải là một cơ hội tốt của chúng ta sao? Vả lại, bản thể sư tôn còn chưa ra tay, cũng không thể nói là bại được." Thương Lan Thần Uy nói.

"Vậy ngươi cho rằng người kia là bản thể sao?" Thương Lan Dạ hỏi.

"Nhìn không ra, nhưng con cảm giác là bản thể..." Thương Lan Thần Uy không chắc chắn lắc đầu nói.

Để xác định một người là bản thể hay là hóa thân, bọn họ đều thông qua khí tức của đối phương để phán đoán.

Hóa thân về mặt ý nghĩa không phải sinh mệnh thực sự, khí tức sẽ có khác biệt, nhưng nếu như thực lực hóa thân của đối phương quá cao, đẳng cấp quá chênh lệch, thì bọn họ cũng không có cách gì đoán được.

Đơn giản mà nói chính là hóa thân tu vi càng cao, thì khí tức càng gần với sinh vật thực sự.

Trong mắt của người có tu vi Thiên Tôn cảnh trở xuống, hóa thân của Vô Thần chính là bản thể, nhưng người trên Thiên Tôn cảnh vẫn có thể phân biệt được.

"Phụ thân, người không phải là Thần Vương cảnh ư? Cũng không nhìn ra sao?" Thương Lan Thần Uy kinh ngạc hỏi.

Thương Lan Dạ trừng mắt liếc con của mình, lạnh giọng nói: "Nếu ta nhìn ra được còn nói nhiều với ngươi như vậy sao? Bây giờ hóa thân Vô Thần bị hủy, không biết y có bị phản phệ nghiêm trọng hay không? Ngươi lấy lý do thăm hỏi đi dò xét tình hình một chút."

Thương Lan Thần Uy suy nghĩ một chút, lập tức hiểu ý của phụ thân, nghiêm túc gật đầu, sau đó nhanh chóng rời đi.

Thương Lan Dạ vuốt cằm, hơi khép mắt suy nghĩ, trên mặt lộ ra một nụ cười đầy ẩn ý, sau đó thân thể cũng biến mất tại chỗ.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch