Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 352:

Chương 352. Vô Thần ra tay! Cắn nuốt thần niệm!

Thần niệm của Vô Thần đã bao phủ toàn bộ Hải Ðô Tử giới trong nhát mắt, sau đó y tìm được Sở Nguyệt.

Lúc này Sở Nguyệt đang đại chiến với mười cường giả cảnh giới tầng chín đỉnh cấp, toàn bộ cơ thể đều tràn ngập khí huyết sát màu đỏ tươi.

Hiện tại Sở Nguyệt đã không còn vẻ ngoài của một bé gái nữa rồi, mà là một cô gái trưởng thành, chỉ có điều làn da trên toàn thân nổi đầy những đường gân mạch màu đỏ thẫm thật dự tợn, đôi mắt lại hoàn toàn biến thành màu đen, không có một chút màu trắng nào, xung quanh đôi mắt là những đường gân lồi lên dữ tợn, khiến cả người nàng thoạt nhìn vô cùng tà ác và u ám.

Sau khi trên lưng mọc ra hai cánh bằng xương, toàn thân nàng được bao phủ bởi lớp lân giáp màu đen, giữa những mối nối của lân giáp liên tục hấp thu Khí Huyết Sát trong trời đất để bổ sung vào trong cơ thể.

"Ầm!"

Một tiếng nổ kinh thiên động địa truyền tới, vùng biển hơn mười nghìn dặm dưới thân bốc hơi sạch sẽ trong nháy mắt, sau đó hơn trăm nghìn dặm nước biển lại chảy ngược về, truyền ra một loạt những âm thanh gào thét.

Mười hóa thân cảnh giới tầng chín đỉnh cấp đó bị đẩy lùi trăm dặm, tất cả đều hộc máu tươi. Mà một nửa cơ thể Sở Nguyệt lại bị phá hủy, trôi nổi giữa không gian, vô số khí huyết sát nồng đậm luồn vào trong cơ thể nàng một cách điên cuồng, khung xương và máu thịt nhanh chóng ngưng tụ rồi sinh ra, trong chưa đầy ba lần hít thở, tất cả vết thương đã hoàn toàn khép lại.

Quả thật có một cảm giác cơ thể của nàng hơi giống bất tử, chỉ cần khí huyết sát trong trời đất không cạn, là không có thủ đoạn nào giết chết nàng bằng một đòn. Sở Nguyệt có thể chiến đấu mãi mãi, thậm chí đến tận cùng thế giới.

Sở Nguyệt ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, nàng cảm nhận được một thần niệm vô cùng mạnh mẽ đang bao phủ lấy mình. Hiển nhiên hóa thân của mười cường giả cảnh giới tầng chín đỉnh cấp đó cũng cảm nhận được, họ không dám lộn xộn.

"Quy phục hoặc là chết."

Giọng nói của Vô Thần chậm rãi vang lên, mang theo sự uy nghiêm không thể chống lại, vang vọng khắp toàn bộ Hải Ðô Tử giới.

Sở Nguyệt ngửa cổ nhìn lên trời, khóe miệng nhếch lên, gần như sắp kéo đến tận lỗ tai, lộ ra răng nanh màu đen, cả người thoạt nhìn vô cùng dữ tợn và tà ác, sau đó nàng đột nhiên giơ tay phải lên.

Khí huyết sát ùa đến một cách điên cuồng, hội tụ trên bàn tay phải của Sở Nguyệt, hình thành một pháp cầu màu đỏ tươi.

Cùng với sự hội tụ khí huyết sát càng lúc càng nhiều, pháp cầu màu đỏ tươi đó cũng càng lúc càng lớn, tản ra khí tức càng ngày càng đáng sợ.

Sau đó, Sở Nguyệt trực tiếp ném mạnh về phía bầu trời.

Pháp cầu đi qua nơi nào, thì không gian nơi đó đều hóa thành địa ngục đỏ thẫm, nghìn dặm không gian rung chuyển dữ dội và bất ổn.

"Vô tri."

Vô Thần nói một cách thờ ơ, sau đó một bàn tay khổng lồ che trời trực tiếp ngưng tụ trên bầu trời, rồi chụp mạnh về phía pháp cầu màu đỏ tươi.

"Ầm!"

Pháp cầu bị bóp nát trong nháy mắt!

Khí huyết sát đỏ như máu trào ra mọi phía một cách dữ dội, mười cường gia cảnh giới tầng chín đỉnh cấp cũng bị chấn động đến mức không ngừng hộc máu, tất cả lại chạy xa một lần nữa.

Tuy bọn họ không đoán ra được đây rốt cuộc là vị đại lão nào của Nguyên giới ra tay, nhưng ngón đòn và cỗ uy áp từ thần niệm này chắc chắn không phải là người thường! Cho nên họ cũng không dám tiếp tục tấn công Sở Nguyệt nữa.

"Ặc... á..."

Sau khi bóp nát pháp cầu đỏ tươi, bàn tay khổng lồ trong nháy mắt đã rơi xuống gần Sở Nguyệt, bắt lấy cơ thể nàng.

Từng tia sức mạnh phệ hồn màu vàng tuôn ra khỏi lòng bàn tay, xâm nhập vào trong cơ thể Sở Nguyệt, khiến nàng đau đến muốn chết.

Pháp tướng bàn tay đó được biến ra từ thần niệm của bản thể Vô Thần, hơn nữa còn mang theo sức mạnh quy tắc của Hải Đô Tử giới, Sở Nguyệt hoàn toàn không thể phản kháng lại được, chẳng khác con cá nằm trên thớt mặc người ta chặt.

"Ngươi đã hoàn toàn nhập ma không cứu nổi nữa rồi sao? Đáng tiếc, nhưng cũng chẳng sao, ít nhất có thể nhận được khá nhiều sinh linh chi lực."

Vô Thần thở dài một tiếng, y thật sự không muốn giết chết linh hồn ác oán, bởi vì vốn dĩ không có khả năng xóa bỏ thứ này hoàn toàn, giết một, thì vẫn sẽ xuất hiện ở những nơi khác thôi, cách tốt nhất chính là nuôi dưỡng nó, phát triển nó thành đồ của mình một cách triệt để, rồi tế luyện thành pháp bảo ác oán.

Thế nhưng, khi y nhìn thấy trạng thái của Sở Nguyệt, đã không có khả năng thu phục được nữa rồi. Cũng may, linh hồn ác oán đối với Vô Thần mà nói, cũng là một thứ giàu dinh dưỡng, sau khi hấp thu xong thì có thể thu hoạch được số lượng sinh linh chi lực cực lớn.

"Grào..."

Vẻ mặt Sở Nguyệt dữ tợn, nàng phát ra một tiếng rống to, toàn bộ cơ thể trào ra vô số khí huyết sát, mà khí huyết sát trong trời đất cũng đang ùa về phía vô bé một cách điên cuồng, đánh về phía pháp tướng bàn tay một cách dữ dội, nhưng lại không có bất kỳ tác dụng nào.

"Được rồi, đừng vùng vẫy nữa." Vô Thần cười lạnh một tiêng, đã muốn luyện hóa hoàn toàn Sở Nguyệt rồi hấp thu.

"Á..."

Sở Nguyệt lại phát ra một tiếng kêu thảm thiết, lân giáp màu đen bao trùm trên cơ thể vỡ vụn rồi nổ tung, mang theo vô số sợi máu.

"Chắc là bắt được rồi nhỉ?"

Một hóa thân cường giả của bộ tộc Hải Đô ở phía xa thở dài nhẹ nhõm một hơi. Hắn ta thực sự sợ Sở Nguyệt, ba mươi hóa thân cảnh giới tầng chín đỉnh cấp xuống đây, bây giờ chỉ còn lại mười người!

Dựa theo cách đánh này, có bao nhiêu người tới cũng không thể hoàn toàn trấn áp được Sở Nguyệt, thực sự quá vô vị.

"Là tộc trưởng ra tay sao?" Một cường giả khác hỏi với vẻ nghi ngờ.

"Không, còn lợi hại hơn cả tộc trưởng! Có thể nhập giới bằng thần niệm, sợ là chỉ có Vô Thần đại nhân mới có thể làm được."

Nghe được bốn chữ Vô Thần đại nhân này, sắc mặt của mọi người đều trở nên vô cùng kích động. Đối với bọn họ mà nói, Vô Thần chính là thần của Phù Tiên giới bọn họ, y nhận được sự tôn sùng của tất cả mọi người.

Lân giáp huyết sát trên cơ thể Sở Nguyệt không ngừng nứt toác rồi nổ tung, khí tức càng lúc càng yếu, mắt thấy đã sắp bị Vô Thần luyện hóa.

Nhưng vào đúng lúc này, một luồng sức mạnh mạnh mẽ hơn xuất hiện!

Nguồn khí tức này mạnh mẽ đến mức khiến tất cả mọi người đều tràn ngập sự tuyệt vọng và sợ hãi trong lòng.

Chỉ thấy lại thêm một bàn tay khổng lồ nữa xuất hiện trên trời, đập mạnh về phía pháp tướng bàn tay khổng lồ được luyện hóa ra từ thần niệm của Vô Thần.

"Ầm!"

Một đập đã vỡ.

Một luồng sóng khí hủy thiên diệt địa trực tiếp cuộn trào ra bốn phương tám hướng. Mười hóa thân cảnh giới tầng chín đỉnh cấp đó thậm chí còn không có cơ hội để xoay người chạy trốn, đã bị sóng khí đó xé nát.

Cơ thể của Sở Nguyệt nhanh chóng rơi xuống vùng biển, khí huyết sát ở khắp mọi nơi lại bắt đầu tràn vào trong cơ thể nàng một cách điên cuồng. Ngay lúc nàng sắp rơi vào trong nước biển, thì trên cơ thể lại ngưng tụ ra lân giáp huyết sát.

Sở Nguyệt mở to đôi đồng tử màu đen của mình ra, ngăn cơ thể khỏi rơi xuống, trôi nổi phía trên mặt biển.

Trên bầu trời, truyền đến một tiếng quát giận dữ.

"Đồ khốn! Tu Thần! Ngươi gài bẫy ta!"

Bóng người của Tu Thần xuất hiện giữa không trung, hắn đang nắm một viên vật chất màu vàng trong tay, vật chất đó đang trào lên và giãy dụa một cách dữ dội, muốn thoát khỏi sự khống chế của Tu thần.

"Tuy không nhiều, nhưng thịt muỗi cũng là thịt. Một tia thần niệm này phỏng chừng cũng phải tiêu hao một phần mười tu vi của ngươi đấy nhỉ." Tu Thần nhếch miệng cười.

"Tu Thần! Ngươi dám!"

Trên bầu trời lại truyền tới tiếng rống giận, gào thét như thể người mắc chứng cuồng loạn.

Tu Thần cười lạnh một tiếng, hoàn toàn không để ý tới y, trực tiếp ném thần niệm của Vô Thần ở trong tay vào miệng mình.

Mười nghìn tỷ tỷ kinh nghiệm đã vào miệng trong nháy mắt!

"Thoải mái ghê!"

Tu Thần cảm thấy tâm trạng vô cùng dễ chịu.

"A a a a! Tu Thần! Ta phải khiến ngươi vĩnh viễn không được siêu sinh! Mãi mãi không được siêu sinh!"

Tiếng gầm gừ đau thấu tận ruột gan của Vô Thần truyền khắp Tử giới.

Tu Thần nhún vai, trực tiếp đóng hàng rào không gian của Hải Đô Tử giới, ngăn lại tiếng chửi rửa của Vô Thần.

"Grào!"

Đúng lúc này, tiếng gầm của Sở Nguyệt lại vang lên, sau đó nàng xuất hiện trước mặt Tu Thần.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch