Chương 355: Tặng Tử giới! Tuyệt đối không nhượng bộ!
"Tước giới vị?"
"Chỉ… Chỉ giữ lại ba Tử giới của gia tộc Thiên Khôn sao?"
"Đại nhân à, hai Tử giới của gia tộc Thương Lan tuyệt đối không bị ảnh hưởng đâu."
"Đại nhân, hai Tử giới còn lại của gia tộc Hải Đô cũng không có dấu hiệu gì khác thường, không cần phải tước đoạt giới vị hết mà!"
Thương Lan Dạ và Hải Đô Vân Long hoảng sợ tột cùng. Nếu không có Tử giới bọn họ sẽ phát triển như thế nào? Làm sao để thu thập sinh linh chi lực? Thực lực của bọn họ và toàn thể gia tộc sẽ tăng lên vô cùng chậm chạp.
Quan trọng nhất là gia tộc Thiên Khôn không chịu bất cứ ảnh hưởng nào, vậy chẳng phải gia tộc này sẽ vươn mình trở thành gia tộc đứng đầu dưới trướng Vô Thần trong Phù Tiên giới sao?
Bọn họ không thể chấp nhận được kết quả này.
"Đại nhân, ngài có cần làm đến nước này không?" Thiên Thọ Lão Quy cau mày khẽ hỏi.
Mặc dù lão và Phong Bà Tử không cần Tử giới nhưng lại có quan hệ mật thiết với ba gia tộc lớn. Nếu sáu Tử giới mà bị vứt bỏ thật, chuyện này đối với Thương Lan Dạ và Hải Đô Vân Long, đối với bọn họ và Vô Thần có thể nói là tổn thất vô cùng lớn. Thậm chí tổn thất này sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến bố cục của chín đại Nguyên giới.
Thiên Khôn Vô Diễm cũng đang trắng bệch mặt, hiện giờ tâm lý nàng bị dồn ép đến luống cuống.
Nhắc tới nơi bắt đầu tất cả mọi chuyện chính là Thiên Khôn Tử giới của nàng! Hơn nữa Thiên Khôn Tử giới chính là thế giới đầu tiên bị Tu Thần cướp mất.
Giờ mới bao lâu chứ?
Mới bao lâu mà đã khiến cho Vô Thần muốn xóa bỏ giới vị của sáu Tử giới dưới quyền hai gia tộc lớn? Vô Thần đã bị dồn đến mức nào mới có thể làm như vậy?
Thiên Khôn Vô Diễm cảm giác mỗi lần nàng hô hấp đều phải run rẩy, nàng cảm thấy mình đã rất xem trọng Tu Thần, không ngờ vẫn là coi thường hắn.
Tên này… rốt cuộc là ai vậy?
Nếu để cho Vô Thần biết Thiên Khôn Tử giới của nàng mới là nơi khởi đầu mọi chuyện thì đừng nói là nàng, ngay cả gia tộc Thiên Khôn cũng đừng mơ có thể sống sót.
"Không còn cách nào khác." Vô Thần lạnh giọng nói.
Một câu “không còn cách nào khác” cũng khiến y vô cùng tức giận.
Hiện giờ y không thể đánh cược nữa, cược thêm thì ngay cả một Tử giới cũng không giữ lại được.
Hôm nay y không đối phó được Tu Thần, cũng không muốn cá chết lưới rách với hắn, chẳng bằng ném nhân tố không xác định này đi để người Nguyên giới khác tham gia vào, đến lúc đó biết đâu lại có thể chiếm được chỗ tốt.
Phù Tiên giới không phải là cố hương của Vô Thần, nguyện vọng của y luôn là trở về Thiên giới, nhưng bố cục của chín đại Nguyên giới đã cố định, y không thể sửa đổi được.
Nhưng sự xuất hiện của Tu Thần khiến y nhìn thấy hy vọng, y nhịn đau cắt đi một miếng thịt, kéo cả Thiên giới xuống nước, nói không chừng cơ hội của y lại đến.
Họa là chỗ dựa của phúc, phúc là nơi ẩn náu của mối họa đang rình rập!
Trên thế giới này không có đường cùng tuyệt đối, chỉ xem ngươi xử sự như thế nào và thoát khỏi nó ra sao.
"Rốt cuộc tên Tu Thần kia có lai lịch như thế nào? Tại sao lại lợi hại như thế? Ngay cả đại nhân cũng không có cách nào bắt được hắn?" Phong Bà Tử hoảng sợ hỏi.
Trong mắt bọn họ, Vô Thần đã là tồn tại vô địch, là chúa tể tuyệt đối của Phù Tiên giới, thậm chí Tử giới của bọn họ đều do Vô Thần ban cho. Bây giờ y bị ép phải tự hủy nền móng của mình, phải tuyệt vọng lắm mới có thể đưa ra quyết định như vậy.
"Tạm thời ta không điều tra được chút gì. Sáu Tử giới của hai gia tộc các ngươi sẽ bị tước giới vị. Trong ba Tử giới của gia tộc Thiên Khôn, hãy giao cho hai gia tộc này mỗi bên một Tử giới để quản lý, chờ sau này lấy lại Tử giới sẽ phân phối lại lần nữa." Vô Thần nhìn về phía Thiên Khôn Vô Diễm và nói.
Thiên Khôn Vô Diễm biến sắc, đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Vô Thần.
Thương Lan Dạ và Hải Đô Vân Long ở bên cạnh nghe thấy vậy thì khẽ thở phào, kết quả mỗi gia tộc giữ một Tử giới bọn họ còn có thể chấp nhận được.
"Làm sao? Ngươi không bằng lòng?" Vô Thần thấy biểu cảm của Thiên Khôn Vô Diễm thì nhíu mày hỏi.
Thiên Khôn Vô Diễm mặt mày trắng bệch, kích động nói: "Đại nhân, sáu Tử giới vì sự giám thị kém hiệu quả của hai gia tộc bọn họ mới mất đi, đây là do bọn họ không làm tròn chức trách, sao lại muốn gia tộc Thiên Khôn trả nợ hộ chứ? Ta phải ăn nói với người trong gia tộc thế nào đây? Phải đối mặt với liệt tổ liệt tông ra sao?"
Thiên Khôn Vô Diễm đương nhiên không bằng lòng, vất vả lắm nàng mới thấy được cục diện quật khởi của gia tộc Thiên Khôn, bây giờ lại phải chia hai Tử giới cho bọn họ? Đây không phải là đang đùa sao?
Hơn nữa bởi vì Thiên Khôn Tử giới đã bị Tu Thần khống chế nên nàng nhất định phải nhường Vô Diễm Tử giới và Vô Song Tử giới, nói cách khác kết quả gia tộc Thiên Khôn lại trở thành đội quân một người à?
Cho nên bên chịu tổn thất lớn nhất từ hành động lần này của Tu Thần lại biến thành gia tộc Thiên Khôn của nàng?
Quyết định này Thiên Khôn Vô Diễm hoàn toàn không thể chấp nhận.
Thương Lan Dạ lộ ra ánh mắt u ám, cất tiếng: "Tộc trưởng Thiên Khôn, ba gia tộc chúng ta vốn phục vụ cho đại nhân Tu Thần. Ngươi nói đúng, ta và tộc trưởng Hải Đô quả thực giám sát không hiệu quả, mắc phải sai lầm lớn. Sai lầm không thể tha thứ này về sau đại nhân Vô Thần dĩ nhiên sẽ trừng phạt. Tình hình hiện tại không phải mọi người nên thông cảm với nhau, sau đó cùng nhau đối mặt sao? Chẳng nhẽ gia tộc Thiên Khôn của ngươi không thuộc Phù Tiên giới, không phải do đại nhân Vô Thần ban cho?"
"Đúng vậy đó tộc trưởng Thiên Khôn, tất cả mọi người đều vì Phù Tiên giới, vì ra sức phục vụ cho đại nhân Vô Thần. Có lỗi thì phạt, chúng ta xin nhận. Nhưng tình huống hiện giờ không thể ích kỷ quá!" Hải Đô Vân Long cũng nói theo.
Thiên Khôn Vô Diễm cắn răng, nhìn chằm chằm hai tên vô liêm sỉ này với ánh mắt căm tức, nàng lạnh giọng quát: "Đó là sai lầm của các ngươi, vì sao lại muốn gia tộc Thiên Khôn của ta trả nợ? Đại nhân, ta không phục! Gia tộc Thiên Khôn chúng ta luôn nghe theo lời đại nhân dạy bảo, cố gắng và nghiêm túc tổ chức ba Tử giới, cho tới nay đều nộp sinh linh chi lực lên dựa theo quy định, chưa từng chậm trễ bao giờ. Bây giờ ngài muốn ta đem Tử giới đã tổ chức được triệu kỷ nguyên giao cho bọn họ sao? Ta không làm được!"
"Thiên Khôn Vô Diễm! Ngươi dám công khai chống lại mệnh lệnh của đại nhân hả? Ngươi có mục đích gì? Ai cho ngươi lá gan đó? Chẳng nhẽ ngươi đã âm thầm cấu kết với Tu Thần?" Thương Lan Dạ tức giận quát.
"Đồ khốn kiếp! Ngươi nói thêm câu nữa xem? Đừng tưởng rằng ngươi lên đến Thần Vương cảnh ta sẽ sợ ngươi!" Thiên Khôn Vô Diễm lập tức mắng, vô cùng hung hãn.
"Ngươi!" Thương Lan Dạ đột nhiên bị Thiên Khôn Vô Diễm mắng nên có hơi ngớ ra, nhất thời không biết cãi lại như thế nào, lên đến cấp độ này bọn họ đã rất lâu rồi không mắng người khác thô lỗ như vậy.
"Thôi!"
Vô Thần chậm rãi lên tiếng, đám người lập tức ngậm miệng lại, không còn dám cãi lộn nữa.
"Vô Diễm, bản tọa biết ngươi oan ức, thế này đi, bản tọa mở bí cảnh Tiên Thiên ra cho ngươi vào tu luyện, ban cho ngươi tu vi Thần Vương. Ba Tử giới ngươi tùy ý chọn hai đưa cho bọn họ, chờ sau này xử lý chuyện Tu Thần, thu lại Tử giới, hai gia tộc bọn họ sẽ bồi thường cho ngươi một Tử giới, ngươi thấy như thế nào?" Vô Thần nhìn về phía Thiên Khôn Vô Diễm và nói.
Đám người giật mình, cảm giác có phải bọn họ nghe lầm hay không.
Vô Thần vậy mà lại nhẹ nhàng thương lượng với Thiên Khôn Vô Diễm thế hả? Hơn nữa còn để nàng tiến vào bí cảnh Tiên Thiên? Điều này thực sự quá khó tin đối với bọn họ.
Chín đại Tử giới vốn do Vô Thần ban cho tổ tiên của bọn họ, y muốn thu hồi lại căn bản không cần thương lượng.
Thiên Khôn Vô Diễm cũng hoàn toàn ngây người, cả đầu đều đang vang lên ong ong.
Nàng nghĩ mãi mà không hiểu, vì sao Vô Thần lại đột nhiên trở nên “biết lý lẽ” như vậy?