Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 381: Tuyết Liên Tam Sinh! Mũi tên Pháp Tướng!

Chương 381: Tuyết Liên Tam Sinh! Mũi tên Pháp Tướng!

Màn mưa kiếm màu lam sẫm choáng ngợp cả bầu trời đánh thẳng về phía Thương Lan Thần Uy. Không gian nơi màn mưa kiếm kia đi qua đều ào ào sụp đổ, để lộ ra khoảng không hư vô.

Thương Lan Thần Uy nghiêm mặt lại, chân phải đạp ra sau một bước.

"Ngưng!"

Chỉ thấy hai tay Thương Lan Thần Uy nhanh chóng đánh ra một thủ quyết, một pháp trận phòng ngự sáu sao khổng lồ ngưng tụ trước mặt y.

"Rầm rầm rầm!"

Mưa kiếm nháy mắt lao tới, nện lên trên pháp trận.

Chớp mắt sau, tiếng nổ long trời nở đất truyền khắp bốn phương, phần đất xung quanh dãy núi rào rào nổ tung thành bột mịn.

Kinh Như Tuyết ngồi xếp bằng lơ lửng giữa không trung khẽ cong khóe miệng, hai tay lại tiếp tục gảy đàn.

"Tinh!Tang!"

Một pháp tướng hình hai đóa hóa sen màu lam sẫm ngưng tụ trên đàn Phù Tiên.

Thương Lan Thần Uy biến sắc.

"Pháp tướng song sinh? Sao có chuyện đó được?"

Mỗi người cả đời chỉ có một pháp tướng, đương nhiên cũng có một số người mở ra hai loại, nhưng bình thường đều là loại hình phối hợp.

Ví dụ như một thanh pháp tướng cự kiếm có khả năng sẽ thức tỉnh cả vỏ kiếm, một đóa hoa sen sẽ đi kèm hồ sen.

Nhưng pháp tướng sinh đôi giống nhau như đúc kiểu kia cực kỳ hiếm gặp, bởi vì nó đại biểu hai pháp tướng này có uy lực giống nhau, không chia chủ thứ, tương đương với việc người này mạnh mẽ hơn gấp bội so với người cùng tu vi!

Tu Thần cho đám đồ đệ toàn những món đồ trâu bò!

Pháp bảo Tiên Thiên thuần sắc, còn pháp tướng là tam sinh thuần sắc!

Đúng vậy!

Là pháp tướng tam sinh! Mà Kinh Như Tuyết bây giờ mới sử dụng song sinh thôi!

"Rốt cuộc ngươi là ai?" Thương Lan Thần Uy lạnh giọng quát hỏi.

Kinh Như Tuyết có pháp bảo Tiên Thiên thì chẳng nói làm gì, nhưng bây giờ lại còn là pháp tướng song sinh? Giống như đồ phân phối cho nhà giàu vậy, ngay cả y cũng cảm thấy tự ti, thậm chí nhìn còn thèm muốn vô cùng.

Dưới điều kiện tu vi hai người không chênh lệch lắm, nếu như đối phương có pháp tướng song sinh lại thêm là pháp bảo Tiên Thiên nữa thì tuyệt đối y không đánh lại được!

Hơn nữa người có được những thứ này không thể nào là hạng vô danh tiểu tốt, phía sau lưng nhất định có cao nhân bồi dưỡng.

Mặc dù trên danh nghĩa y là đồ đệ của Vô Thần nhưng thực ra không nhận được bao nhiêu thứ có ích cho tu vi từ chỗ Vô Thần, cho nên so với Kinh Như Tuyết mà nói, trong lòng y có hơi hâm mộ và ghen tị.

Dựa vào đâu thiếu chủ của gia tộc Thương Lan lại không được chia thứ đồ xa hoa như vậy? Một con bé không biết từ đâu nhảy tới lại trâu bò đến thế?

Kinh Như Tuyết căn bản không thèm để ý đến Thương Lan Thần Uy. Nàng thuộc loại người vô cùng cao ngạo lạnh lùng lại sát phạt quyết đoán, xưa nay đánh nhau không dài dòng. Đâu giống như Phương Nhuế Nhuế đánh nhau cũng phải vừa mở miệng chọc người ta tức điên lên, vừa liều mạng tấn công túi bụi khắp nơi.

Pháp tướng hai đóa sen nhanh chóng xoay tròn, lại phối hợp với sự tăng tốc của đàn Phù Tiên. Một cỗ khí tức hủy thiên diệt địa lao ra khỏi pháp tướng, cả bầu trời vì nó mà tối sầm lại, giống như hai ngọn núi cao vạn dặm mạnh mẽ đè ép về phía Thương Lan Thần Uy.

Thương Lan Thần Uy trông vô cùng khó coi, hai Pháp Tướng cảnh này ép tới khiến y cảm thấy tim đập thình thịch, lại thêm sự tấn công phối hợp của đàn Phù Tiên, sức mạnh này đã đạt tới trình độ vô cùng kinh khủng. Thiên Tôn cảnh mà muốn cứng đối cứng với Kinh Như Tuyết thì tuyệt đối sẽ bị thương!

Thương Lan Thần Uy bỗng nhiên khom người lại, hai bàn tay đè chặt xuống mặt đất, gầm lên một tiếng.

"Rầm rầm rầm!"

Chỉ thấy mặt đất trước mặt y nổ tung lên, hơn trăm tòa Thái Sơn cao vút chọc trời đột ngột nhô lên từ dưới lòng đất, ầm ầm đâm vào pháp tướng tuyết liên song sinh.

"Xì!"

Những ngọn núi cao chót vót thình lình mọc lên từ dưới đất kia chưa kịp chạm đến pháp tướng song sinh tuyết liên thì đã hóa thành không khí rồi biến mất, hoàn toàn không đủ sức chống đỡ, chỉ ngăn cản trong một hơi thở cũng không làm được. Pháp tướng tuyết liên song sinh vẫn duy trì tốc độ lao về phía Thương Lan Thần Uy.

"Khốn kiếp!"

Thương Lan Thần Uy cắn răng, toàn thân tỏa ra ánh sáng màu máu chói mắt. Y ngửa đầu lên trời gầm một tiếng, trong cơ thể tuôn ra vỗ số dây leo màu máu khổng lồ.

"Răng rắc răng rắc…"

Vô số tiếng vụn vỡ vang lên, sau đó trên đỉnh đầu Thương Lan Thần Uy, từng khe hở đỏ tươi mở ra, trong đó duỗi ra những xúc tu lớn nhỏ dài cả mấy nghìn trượng, trông dữ tợn mà mạnh mẽ, điên cuồng lao tới, quật vào hai pháp tướng tuyết liên song sinh.

"Đùng!"

"Đùng!"

"Đùng!"

Hơn mười nghìn xúc tu đồng thời tấn công, mỗi lần chúng nó quật một cái, cả không gian xung quanh đều chấn động kịch liệt, hết thảy sự vật bên dưới đều không chịu được uy lực to lớn như vậy, sụp đổ tan tành.

Tốc độ của hai đóa sen song sinh kia đột nhiên chậm lại, hàng chục nghìn xúc tu đồng thời tấn công quả thực đã tạo ra hiệu quả, cuối cùng có cảm giác như chúng nó không tiến lên nổi nửa bước.

Phía sau Thương Lan Thần Uy lúc này vẫn chập chờn vô số dây leo màu máu, mỗi dây leo đều nằm sâu trong khe nứt giữa hư không, sau đó chui ra từ khe hở trên đỉnh đầu y.

Dây leo dài hơn mười trượng xuất hiện trong vết nứt đỏ lòm được phóng đại gấp trăm lần, nhìn từ đằng xa nửa bầu trời đều chi chít những xúc tu màu máu khổng lồ, còn Thương Lan Thần Uy thì tựa như một con bạch tuộc đang điên cuồng vung vẩy.

Thanh thế chấn động đất trời.

Người của gia tộc Thương Lan đều cảm nhận được tình huống bên này.

Thương Lan Dạ đang trao đổi với các trưởng lão về biện pháp dùng cách thức tạm thời khác để thu hoạch sinh linh chi lực thì đột nhiên cảm nhận động tĩnh ở nơi xa. Mọi người đều nhao nhao biến sắc.

"Tộc trưởng, làn sóng tấn công thật mạnh! Hình như thiếu chủ sử dụng pháp tướng Huyết Sát Đằng Mạn!" Một trưởng lão đứng dậy nói với vẻ mặt nghiêm nghị.

Thương Lan Lệnh ở bên cạnh nhướng mày nhìn về phía Thương Lan Dạ.

Hiện giờ tất cả mọi người đều là ốc không mang nổi mình ốc, chỉ chờ hành động kế tiếp của Vô Thần.

Vào thời điểm này, ai lại đem phiền phức tới cho gia tộc Thương Lan bọn họ?

"Để ta đi xem thử." Thương Lan Dạ chậm rãi nói, sau đó thân thể biến mất. Các trưởng lão khác cũng rối rít đuổi theo.

Trên chiến trường, Thương Lan Thần Uy sắc mặt trắng bệch, dùng hết khả năng để ngăn cản thế công của Kinh Như Tuyết.

Y biết phụ thân mình và các trưởng lão sẽ đến ngay lập tức, y cũng biết mình không có khả năng bắt được nữ tử thần bí này, giờ chỉ đang kéo dài thời gian mà thôi.

Kinh Như Tuyết liếc mắt đã nhìn thấu được suy nghĩ của Thương Lan Thần Uy, nàng cong khóe môi nở một nụ cười lạnh lẽo.

"Tính kéo dài thời gian phải không?"

Kinh Như Tuyết nhàn nhạt nói một câu, sau đó đột nhiên vươn tay phải nắm lấy toàn bộ dây đàn Phù Tiên, kéo về đằng sau một phát.

"Ù!"

Toàn bộ dây đàn Phù Tiên bị Kinh Như Tuyết kéo thành hình chữ “V”, giống như dây cung, một cỗ linh lực cường giả từ bốn phương tám hướng điên cuồng vận chuyển lên dây đàn.

Thương Lan Thần Uy biến sắc, toàn bộ linh khí trong phạm vi vạn dặm quanh đây đều xông tới đó hả? Đây chính là chỗ kinh khủng của pháp bảo Tiên Thiên sao? Không thèm nói lý lẽ, không để ý bị pháp trận giam cầm cứ thế tập hợp lại.

"Ầm ầm! Ruỳnh!"

Pháp tướng tuyết liên song sinh bỗng nhiên tiêu tan, sau đó lại ngưng tụ phía sau lưng Kinh Như Tuyết.

Lần này là ba đóa hoa!

Mà pháp tướng ba đóa hoa sen này hóa thành dòng khí màu lam sậm rót vào đàn Phù Tiên, tạo thành ba mũi tên pháp tướng, trên mỗi mũi tên đều ẩn chứa sức mạnh hủy thiên diệt địa, hơn nữa linh khí xung quang vẫn rót vào trong tên không ngừng.

Giờ phút này, không gian xung quanh Kinh Như Tuyết không tồn tại, năng lượng ẩn chứa trong ba mũi tên pháp tướng đã trực tiếp xé rách không gian.

Khi Thương Lan Thần Uy thấy Kinh Như Tuyết lơ lửng trên cao lấy đàn làm cung, kéo dây cung nhắm vào mình thì trong lòng tràn ngập lạnh lẽo.

Chay trốn!

Trong lòng Thương Lan Thần Uy lúc này chỉ nảy ra đúng một suy nghĩ đó.

Ba mũi tên pháp tướng này mà bắn tới thì y chỉ có chết chắc!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch