Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 408: Chú Ly hiện thân, âm mưu lại xuất hiện! Vào Bắc Lý giới!

Chương 408: Chú Ly hiện thân, âm mưu lại xuất hiện! Vào Bắc Lý giới!

"Một tuần? Bảy ngày? Nhanh như vậy sao?"

Mọi người nghe thấy lời của Tu Thần, vẻ mặt lập tức trở nên kinh ngạc.

Khái niệm về tuần là do Tu Thần dạy cho bọn họ, trong thế giới nơi mà bọn họ sinh sống không có danh từ này.

"Trong khoảng." Tu Thần mỉm cười.

Hai chữ "trong khoảng" này có nghĩa là sẽ xong trước một tuần.

Phương Nhuế Nhuế chép miệng, nói: "Không hiểu, không hiểu, hoàn toàn không hiểu con đường của thầy. Chúng ta vẫn nên thành thật nghe thầy sắp xếp thì hơn."

Những người khác cũng đồng loạt gật đầu.

Bọn họ còn tưởng rằng Tu Thần phải mất một khoảng thời gian rất lâu nữa mới có thể chiếm được Phù Tiên giới. Dù sao Nguyên giới, Tử giới và Tán giới hoàn toàn không cùng một khái niệm. Nguyên giới là nơi bắt đầu của vạn giới, dựa theo phương diện lịch sử thì đây là thế giới dài lâu nhất, dựa theo phương diện thực lực thì cũng là thế giới lớn mạnh nhất, thậm chí cấp độ không gian cũng là cao nhất.

Dù sao đối với bọn họ mà nói, Nguyên giới chính là mục tiêu theo đuổi cao nhất ở kiếp này. Sau khi phá vỡ Nguyên Giới thì chính là vô địch vạn giới.

Mà bây giờ Tu Thần mới xâm nhập vào Nguyên giới bao nhiêu ngày chứ?

Còn chưa tới một tháng, mà hắn đã có lòng tin trong vòng bảy ngày sẽ chiếm được Nguyên giới. Chuyện này đối với thành viên của miếu Thiên Thần mà nói, quả thực không thể nào tưởng tượng được.

"Vậy khi nào thầy bắt đầu ra tay?" Kinh Như Tuyết hỏi.

Tu Thần bưng chén rượu lên, nhấp một ngụm, sau đó nói: "Ngay bây giờ, các ngươi cũng sắp tới Bắc Lý giới rồi."

"A? Nhanh như vậy sao?"

Tốc độ này khiến cho tất cả mọi người đều không kịp đề phòng. Bọn họ mới trở về còn chưa được một ngày, vốn tưởng rằng sẽ ở lại miếu Thiên Thần thêm vài ngày nữa chứ.

"Thầy có thể cho chúng ta tu vi, nhưng lại không thể cho chúng ta kinh nghiệm. Từ sau khi tiếp xúc với Nguyên giới, ta cảm thấy bất kể là kinh nghiệm hay tri thức vốn có đều không theo kịp bước chân của ta. Trong trường hợp tu vi giống nhau, nếu không dùng pháp bảo Tiên Thiên, chúng ta chưa chắc đã đánh thắng được những vị đại năng của Nguyên giới. Thế nên ta đồng ý với quyết định của thầy." Kinh Như Tuyết nghiêm túc gật đầu nói.

"Đúng, nhất là trong chuyến đi Nguyên giới lần này, thậm chí có rất nhiều thứ ta không hề biết nó có ý nghĩa gì, không biết nên chọn con đường nào. Ngươi nhìn Tiểu Bạch ấy, bị một lão già lừa gạt, đúng là không có kinh nghiệm nên mới thiệt thòi đó." Tiger cũng mở miệng nói.

Những người khác khẽ vuốt cằm, mang vẻ mặt suy nghĩ sâu xa.

Cho tới nay Tu Thần đều nhấn mạnh khía cạnh này, nhưng quả thật kết quả của mỗi lần rèn luyện đều không như ý muốn, bởi vì thời gian thật sự quá ngắn.

Lần lịch luyện dài nhất chắc là lần ở Thương Lan Tử giới, thời gian gần hai năm.

Kinh nghiệm tích lũy được trong hai năm thật sự quá ít.

Ở trong thế giới động một tí là trôi qua ngàn năm vạn năm này, thời gian hai năm căn bản không được tính là thời gian.

Mà lần này đưa bọn họ tới Bắc Lý giới, Tu Thần lại thay đổi một phương pháp khác.

"Tới Bắc Lý giới để rèn luyện, vi sư sẽ không cho các ngươi bất cứ sự trợ giúp nào. Pháp bảo Tiên Thiên cũng sẽ bị thu hồi, đồng thời nếu các ngươi chết, vi sư cũng sẽ không lập tức hồi sinh các ngươi. Chờ đến khi nào vi sư nắm được Bắc Lý giới, mới có thể hồi sinh. Còn mất thời gian bao lâu, đến vi sư cũng không nói chính xác được." Tu Thần nhìn mọi người một lượt, chậm rãi nói.

Vừa mới dứt lời, mọi người lập tức cảm thấy áp lực vô cùng to lớn, đồng thời nội tâm cũng không khỏi có chút kích động.

Ai có thể sống tới lúc thầy đánh tới thì người đó chính là đệ tử hoặc thành viên lợi hại nhất miếu Thiên Thần nhỉ?

Lần này còn kích thích và có ý nghĩa hơn những lần rèn luyện lúc trước nhiều.

"Thầy ơi được ạ, con ăn no rồi, đưa con tới đó dò đường trước đi!" Phương Nhuế Nhuế lau miệng, hưng phấn đứng lên nói.

"Đại nhân, ta cũng ăn xong rồi, ta cũng có thể xung phong đi đầu!" Tôn Ngộ Không cũng đứng dậy.

Sau đó những người khác cũng đều dùng vẻ mặt mong đợi nhìn về phía Tu Thần, mỗi người đều có vẻ vô cùng kích động và hưng phấn.

Tu Thần cười ha ha, nói: "Không cần sốt ruột, chờ một lát nữa."

"A? Chờ cái gì vậy?" Mọi người không hiểu.

"Chờ một người." Tu Thần trả lời.

Bắc Lý giới là địa bàn của Chú Ly. Hiện giờ đến sinh linh chi lực bao phủ Phù Tiên giới Tu Thần còn không có, chứ đừng nói tới việc thừa ra để mở thành lũy của Bắc Lý giới.

Muốn đưa đám người này tới Bắc Lý giới, chỉ dựa vào một mình Tu Thần là không thể nào làm được.

"Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo tới." Tu Thần bỗng nhiên nhìn về phía bầu trời, sau đó vung tay lên.

Chỗ đất trống bên cạnh Thiên Trì Viên Bàn, chậm rãi xuất hiện một bóng người.

Lúc những người khác nhìn thấy người này, vẻ mặt của bọn họ lộ rõ sự mờ mịt, hoàn toàn chưa từng nhìn thấy bao giờ.

Có điều Thượng Cung Cẩn đã gặp qua một lần.

"Thầy ơi, đây không phải là..." Vẻ mặt Thượng Cung Cẩn đầy sự kinh ngạc, không thể tin được nhìn về phía thầy của mình.

"Thượng Cung Cẩn, đó là ai vậy?" Phương Nhuế Nhuế lập tức tò mò hỏi.

"Chú Ly, chúa tể trên danh nghĩa của Bắc Lý giới." Thượng Cung Cẩn nhẹ giọng nói.

"Chúa tể trên danh nghĩa của Bắc Lý giới? Là người có cấp bậc giống như Vô Thần đúng không?" Phương Nhuế Nhuế cũng cảm thấy kinh ngạc.

Tuy rằng bọn họ không biết Vô Thần đã mạnh mẽ đến trình độ nào, nhưng mấy người bọn họ cũng đều vì một câu nói của Vô Thần mà bị thuộc hạ của y giết trở về. Đến cả thuộc hạ của Vô Thần mà bọn họ còn không đánh lại, vậy thì Vô Thần chắc chắn lợi hại hơn bọn họ rất rất nhiều lần.

Mà Chú Ly lại có thực lực và địa vị tương đương với Vô Thần, vậy càng không phải là người mà bọn họ có thể chống lại.

Không phải nói muốn xâm nhập Bắc Lý giới sao?

Bây giờ lại gọi chúa tể của Bắc Lý giới tới đây là có ý gì? Nói thẳng cho y biết thành viên của miếu Thiên Thần muốn xâm nhập sao? Hay là cậy thế hiếp người gia tăng độ khó của trò chơi?

Trong lúc nhất thời, thành viên của miếu Thiên Thần đều vô cùng nghi hoặc và phiền muộn, tất cả đồng loạt nhìn về phía Tu Thần.

"Ăn chưa?" Tu Thần không để ý tới ánh mắt của đám người Phương Nhuế Nhuế, mà mỉm cười nhìn Chú Ly, hỏi một câu…

Chú Ly nhìn mọi người đang ngồi xung quanh bàn cơm, đồng tử hơi co rụt lại.

Ngoại trừ một đan linh tiên thiên và một con vật vàng khè giống như một con chó nhỏ đang đùa giỡn trên mặt đất, còn có nữ tử kia, những người khác lại đều là Thiên Tôn?

Tuy rằng đối với Chú Ly mà nói, Thiên Tôn cũng không tính là cái thá gì, nhưng nhìn một đám Thiên Tôn ngồi quây quần với nhau ăn cơm, trong lòng không khỏi có chút rung động.

Y sống lâu như vậy, còn chưa từng nhìn thấy cảnh tượng Thiên Tôn ăn cơm với nhau hài hòa như thế kia.

Những Thiên Tôn dưới trướng của Chú Ly cũng không dám ngồi cùng bàn ăn cơm với y. Đừng nói là ăn cơm, lúc y ngồi thì những người khác cũng chỉ có thể đứng.

Mà điều quan trọng nhất là, các ngươi đã là Thiên Tôn hết rồi, còn ăn cơm cái quái gì nữa? Nguyên một bàn toàn là thịt rồi ngũ cốc hoa màu, những thứ này ngoại trừ ẩn chứa linh khí nồng nặc hơn một chút ra thì có gì ngon chứ?

Tùy tiện ngồi xuống hấp thu linh khí một chút cũng nhiều hơn gấp trăm lần số linh khí mà bàn đồ ăn này mang tới.

"Ta không ăn đâu, thời gian cấp bách, vẫn nên đi nhanh một chút đi." Chú Ly thu hồi ánh mắt, lắc đầu cười nói.

"Được rồi, các ngươi đi theo y đi." Tu Thần nói với mọi người.

Thành viên của miếu Thiên Thần trố mắt nhìn nhau.

Lần này thầy không vung tay một cái là tiễn bọn họ đi nữa hả? Lại cần người tới đón? Hình như kịch bản không giống mấy lần trước cho lắm!

"Thầy ơi, chúng con cứ tùy tiện đi theo y như vậy sao?" Phương Nhuế Nhuế có chút lo âu.

Đối với bọn họ mà nói, ngoại trừ thành viên của Thiên Thần ra, tất cả những người khác ở Chư Thiên Vạn Giới đều là kẻ thù, và Chú Ly tất nhiên cũng không ngoại lệ.

"Đúng vậy, đi theo đại nhân Chú Ly tới Bắc Lý giới chơi đùa đi." Tu Thần vừa nói vừa nhìn về phía Chú Ly.

Chú Ly cũng mỉm cười gật đầu nhìn Tu Thần.

Nhìn qua thì có vẻ như quan hệ giữa hai người này cũng không tồi.

Vẻ mặt của Thượng Cung Cẩn lúc này cũng vô cùng mờ mịt, nàng hoàn toàn không hiểu tình hình bây giờ là sao.

Dựa theo tình hình thực tế mà nói, Chú Ly không bỏ đá xuống giếng liên thủ với các Nguyên giới khác đối phó với thầy đã là tốt lắm rồi, tại sao bây giờ lại hợp tác với thầy? Hoàn toàn không thể nào nghĩ ra nổi.

"Đi thôi, nếu thành lũy Nguyên giới mở ra quá lâu thì sẽ khiến cho người ta chú ý đấy." Chú Ly nói.

Mọi người lại nhìn về phía Tu Thần.

"Đi thôi." Tu Thần vẫy tay.

"Vâng! Thưa thầy!"

Kinh Như Tuyết là người đầu tiên đứng lên, sau đó Sở Nguyệt cũng đứng dậy theo.

Toàn bộ thành viên của miếu Thiên Thần đều đặt chén đũa xuống, không hề cảm thấy ngượng ngùng, trực tiếp từ biệt Tu Thần.

Chú Ly mở ra một con đường, để thành viên của miếu Thiên Thần lần lượt bước vào trong đó.

Sau khi người cuối cùng đã đi vào, Chú Ly nhìn về phía Tu Thần.

"Đại nhân chờ ngươi ở Bắc Lý giới." Chú Ly nhìn về Tu Thần, nhẹ giọng nói.

Tu Thần nhướng mày mỉm cười, gật đầu một cái, nói: "Nói cho người đó biết, ta sẽ tới rất nhanh thôi."

Chú Ly gật đầu, sau đó bước vào trong lối đi, rồi biến mất.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch