Chương 419. Trường hợp ngoại lệ xuất hiện! Phù Tiên Tử sợ hãi!
Lời nói của Vô Thần khiến toàn bộ lỗ chân lông trên người Phù Tiên Tử mở ra.
Lão quay phắt đầu lại.
Sau đó cả người lão đều cảm thấy không ổn.
Chỉ thấy trước mặt bọn họ, Tu Thần đang ngồi trên một chiếc ghế đá, trước mặt hắn có một bàn trà, và một ấm trà ở trên đó.
Vậy mà hắn lại đang uống trà một cách nhàn nhã và thư thái.
"Sao có thể?" Phù Tiên Tử cảm thấy tim mình co thắt lại một cách dữ dội.
Uy lực của đám mây hỗn độn và hồng lôi diệt thế hội tụ lại một chỗ, nếu Phù Tiên Tử chưa kiểm soát phạm vi, thì hoàn toàn có thể phá hủy một phần mười Nguyên giới.
Sức mạnh như vậy vốn dĩ không phải là thứ người bình thường có thể chống lại được!
Chỉ có người cổ đại cự phách như lão, một nhân vật có thực lực thông thiên mới có thể đứng vững được.
Thế nhưng nhìn thấy dáng vẻ đó của Tu Thần, dường như hắn chẳng mảy may xảy ra chuyện gì hết.
Đây tuyệt đối là chuyện không có khả năng!
Phù Tiên Tử hoàn toàn không chấp nhận được kết quả này, và cũng không tin.
“Tới uống vài chén không?” Tu Thần bưng tách trà còn tỏa ra hơi nóng lên, nhìn về phía Phù Tiên Tử với một nụ cười rồi và hỏi.
Những lời nói này của Tu Thần kết hợp với nụ cười trên gương mặt hắn chắc chắn là sự châm biếm và khinh bỉ lớn nhất đối với Phù Tiên Tử.
Hiện tại, Vô Thần hoàn toàn không dám nói tiếp nữa, trong lòng y đã rõ ràng, nếu hai bên cứng đối cứng, y không phải là đối thủ của Tu Thần!
Y thầm thấy may mắn, may vì sự tự đại của Tu Thần, bằng không, Phù Tiên Tử nhất định sẽ bồi dưỡng Tu Thần!
Đến lúc đó không còn cơ hội nào cho y nữa, y sẽ bị Tu Thần thay thế hoàn toàn!
Cũng may!
May mà Tu Thần đã trở mặt với Phù Tiên Tử, nên hiển nhiên bọn họ sẽ không chết không ngừng, bằng không có lẽ lúc này Vô Thần đã muốn quay đầu bỏ chạy rồi.
Sắc mặt của Phù Tiên Tử nặng nề, ánh mắt lóe lên tức giận và sát ý. Lão bước lên phía trước một bước, giây tiếp theo đã trực tiếp xuất hiện trước mắt Tu Thần.
Chỉ thấy một tay của Phù Tiên Tử tóm về phía Tu Thần.
Một cái tóm này thoạt nhìn nhẹ nhàng bâng quơ, nhưng lại ẩn chứa sức mạnh pháp tắc của toàn bộ Nguyên giới, ngay cả không gian xung quanh cũng đều bị ràng buộc và phong tỏa. Hai người Vô Thần và Phong Bà Tử đều bất động, không thể động đậy.
Đạt đến trình độ của Phù Tiên Tử, những thứ màu mè như thuật pháp thần thông đã bị loại bỏ, bất kể là thủ đoạn nào cũng đều đạt đến cảnh giới trở lại nguyên trạng!
Cái gì mà Đại Uy Thần Long, Thế Tôn Địa Tạng bla bla, khẩu quyết và thủ quyết nhìn thì có vẻ rất lợi hại, nhưng sẽ không xuất hiện ở những người có cấp bậc giống như Phù Tiên Tử.
Bọn họ muốn giết người, đó chỉ là một suy nghĩ, một động tác đơn giản mà thôi.
Tuy cơ thể Vô Thần không thể động đậy, nhưng ánh mắt lại lộ rõ vẻ vô cùng hưng phấn và kích động.
Phù Tiên Tử ra tay rồi!
Nếu lúc trước, Phù Tiên Tử sử dụng thuật pháp thần thông để tiêu diệt là vì coi thường Tu Thần, thì bây giờ lão đang sử dụng sức mạnh chân chính!
Nếu như vậy mà Tu Thần vẫn còn có thể tránh được và sống sót, thì chuyện này sẽ nên vô cùng thú vị.
"Gọi bản thể của ngươi tới đây, hóa thân của ngươi không xứng đánh nhau với ta."
Tu Thần nhìn bàn tay với tới của Phù Tiên Tử, khẽ cười một tiếng, rồi nhấp một ngụm trà.
Khi bàn tay của Phù Tiên Tử đưa tới trước mặt hắn, đột nhiên một máy chém màu đen khổng lồ ngưng tụ ra, rồi chém mạnh vào cánh tay lão.
"Hư Không Tạo Vật?"
Lúc này, sắc mặt của Phù Tiên Tử cuối cùng cũng thay đổi.
Đối với Tu thần, đó là năng lực sinh linh cấp bốn, còn đối với đám người Phù Tiên Tử, thì đó là năng lực cấp ba.
Năng lực sinh linh cấp ba là Hư Không Tạo Vật!
Lúc này, cơ thể của Phù Tiên Tử bùng phát ra một luồng khí tức, muốn đẩy lùi máy chém màu đen kia.
Thế nhưng lão nhanh chóng tỏ ra kinh hoàng.
Máy chém đó hoàn toàn không bị ảnh hưởng một chút nào, nó vẫn chém thẳng xuống.
"Á..."
Máu tươi phun ra, lúc này, toàn bộ tay phải của Phù Tiên Tử đã bị chém đứt!
Song không đợi lão lấy lại bình tĩnh từ trong cơn chấn động và đau đớn, những điểm ánh sáng màu xanh lục đột nhiên xuất hiện phía sau Tu Thần, và ngưng tụ ra một bóng người.
Nhìn thấy bóng người này, con ngươi của Vô Thần và Phong Bà Tử co rút lại một cách dữ dội, sợ đến mức hồn phi phách lạc.
Mà Phù Tiên Tử lại càng tròn mắt, nhìn về phía Tu Thần với vẻ không dám tin.
"Sáng Tạo Sinh Mệnh? Ngươi đã đạt đến Sáng Tạo Sinh Mệnh rồi sao? Không thể nào! Rốt cuộc ngươi là ai? Rốt cuộc ngươi là ai?" Phù Tiên Tử phát ra tiếng gào giận dữ.
Người xuất hiện trước mặt bọn họ là ai?
Chính là Thiên Thọ Lão Quy!
Lão đã bị hủy diệt cả thân thể lẫn nguyên thần bởi một chiêu của Phù Tiên Tử lúc trước!
Cái gì gọi là hủy diệt cả thân thể lẫn nguyên thần?
Đó chính là chết đến mức không thể chết thêm, hoàn toàn biến mất trong Chư Thiên Vạn Giới, không ai có thể cứu lại được, cho dù bản thân Phù Tiên Tử cũng không thể!
Cho nên người xuất hiện trước mặt lão, không phải là Thiên Thọ Lão Quy lúc trước!
Người đó là ai?
Là người Tu Thần đã sáng tạo ra!
Đây cũng là lý do vì sao lão liếc mắt một cái đã nhìn ra năng lực Sáng Tạo Sinh Mệnh mà Tu Thần đang sử dụng.
Tâm trạng hiện giờ của Vô Thần còn chấn động và sợ hãi hơn cả Phù Tiên Tử, nếu không phải bị Phù Tiên Tử giam cầm trong không gian nghìn dặm không thể động đậy được, thì hiện tại y chắc chắn sẽ quay đầu bỏ chạy.
Quá khoa trương!
Quá đáng sợ!
Không ngờ Tu Thần đã đạt đến cấp bậc Sáng Tạo Sinh Mệnh rồi!
Quả thực là nghiền nát mấy trăm con đường của y!
Chẳng trách lúc trước đấu với Tu Thần, lần nào cũng bị đối phương vả mặt một cách tàn nhẫn, lần nào cũng kết thúc trong thảm bại.
Hèn chi, Tu Thần có gan chống đối Phù Tiên Tử như vậy!
Thì ra bọn họ vốn dĩ không phải là người cùng một cấp bậc!
"Ta đã trung thành và tận tâm với các người! Nói giết là giết, không phải quá tàn độc rồi sao?" Thiên Thọ Lão Quy nhìn chằm chằm vào Phù Tiên Tử với vẻ mặt u ám, hỏi với giọng dữ tợn.
Phù Tiên Tử ôm cánh tay bị đứt, nhìn về phía Tu Thần: "Tu Thần! Rốt cuộc ngươi là ai? Năng lực Sáng Tạo Sinh Mệnh không phải là thứ mà một hậu bối như ngươi có thể có được!"
Trong Nguyên giới, có thể có vài người đạt đến Chấp Chưởng Sinh Tử, cũng có thể có một, hai người đạt đến Hư Không Tạo Vật.
Nhưng chỉ có một người có thể đạt đến cấp độ Sáng Tạo Sinh Vật.
Đó chính là chúa tể thực sự của Nguyên giới!
Lão có thể cho phép Vô Thần có Chấp Chưởng Sinh Tử, có thể cho phép Tu Thần có Hư Không Tạo Vật! Nhưng tuyệt đối không cho phép việc ngoài mình ra, còn có người khác đụng vào lĩnh vực Sáng Tạo Sinh Mệnh này!
Sáng Tạo Sinh Mệnh, chính là thứ tượng trưng cho địa vị tuyệt đối, tượng trưng cho thân phận tuyệt đối!
Muốn có được tên tuổi ở trong Chư Thiên Vạn Giới, có được sự công nhận của người khác, cần phải như thế nào?
Đó chính là Sáng Tạo Sinh Mệnh!
Thứ mà Hư Không Tạo Vật tạo ra chỉ là vật chết, không có linh hồn, cũng không có sinh linh chi lực.
Thế nhưng Sáng Tạo Sinh Mệnh lại sáng tạo ra một sinh mệnh sinh động, liên quan đến linh hồn, sự biến đổi của sinh linh chi lực, xây dựng huyết mạch, vân vân! Vô cùng khổng lồ và phức tạp!
Nguyên giới sinh ra, nhóm sinh linh đầu tiên đã xuất hiện như thế nào?
Chính là do tích điểm sáng tạo ra!
Vậy sau đó thì sao?
Đám quái vật cổ xưa bọn họ, thông qua sáng tạo, sau đó sinh sôi từ thế hệ này đến thế hệ khác, trải qua vô số năm tháng mà tạo thành Chư Thiên Vạn Giới của bây giờ.
Để sáng tạo ra một sinh linh họ sẽ phải trả một cái giá cực lớn, cho nên loài cổ xưa bọn họ đã xây dựng Tử giới, và sáng lập luân hồi! Thông qua luân hồi chuyển thế để kéo dài sự sinh sôi của sinh linh.
Chỉ cần là giống loài do bọn họ sáng tạo, trong cơ thể vẫn ẩn chứa huyết mạch do bọn họ sáng tạo ra từ thuở ban đầu, thì hậu bối mãi mãi không thể nào thực sự đạt đến trình độ của bọn họ, cũng mãi mãi bị bọn họ áp chế.
Nói trắng ra, tức là trong cơ thể của toàn bộ sinh linh ở Chư Thiên Vạn Giới hiện giờ đều ẩn chứa huyết mạch của chín giống loài viễn cổ lớn, tất cả đều là hậu duệ của bọn họ.
Chỉ cần có thứ huyết mạch này, thì sẽ bị huyết mạch áp chế, mãi mãi không vùng dậy được!
Đây chính là nguyên nhân vì sao bọn họ lại không lo ngại gì như vậy.
Nhưng lúc này mọi chuyện đã khác, Tu Thần xuất hiện!
Chín vị đại lão của chín đại Nguyên giới đều biết nhau, Phù Tiên Tử chắc chắn rằng mình chưa từng gặp Tu Thần trước đây!