Chương 438. Dã tâm của Lôi Vân! Gia tộc Thương Lan!
Sau khi Lôi Vân Vô Cực rời khỏi Lôi Vân tông, y không thực hiện lời hứa là lập tức truyền chiếu lệnh Phong Vũ đi khắp nơi, mà gấp rút rời khỏi Nam Cảnh.
Y là một người vô cùng cẩn thận, hơn nữa cũng là một người có dã tâm rất lớn.
Phù Tiên giới gần đây có thể nói là gió nổi mây vần, đặc biệt là quãng thời gian trước khi xảy ra chuyện ở biên cảnh Cực Bắc, ngay cả Nam Cảnh cũng có thể cảm nhận được luồng khí tức kinh khủng kia!
Khí tức có thể khiến cho bọn họ ở một nơi xa như vậy mà linh hồn vẫn run rẩy không ngừng, đây là việc mà người bình thường có thể làm sao?
Toàn bộ Phù Tiên giới đều cảm nhận được, hiện giờ tất cả các thế lực đều đang sợ sệt, đồng thời cũng đang quan sát.
Lúc này đám người Phong Bà Tử đột ngột đến đây, hơn nữa còn kêu y triệu tập toàn bộ cường giả ở Nam Cảnh!
Điều này khiến cho Lôi Vân Vô Cực - vốn là một người hay đa nghi - không ngừng suy đoán, đầu cũng sắp nổ tới nơi.
Vì không để bản thân phải ân hận, đồng thời cũng để mình được đánh giá cao, thế là y rời khỏi Nam Cảnh!
Một ngày sau, Lôi Vân Vô Cực đi tới gia tộc Thương Lan!
Chuyện gia tộc Thương Lan gặp nạn đã lan truyền khắp Phù Tiên giới, có điều chỉ cần Thương Lan Dạ và Thương Lan Thần Uy chưa chết, thì gia tộc này vẫn là một trong ba đại gia tộc cao cấp nhất của Phù Tiên giới!
Nếu như đổi là lúc trước, đừng nói Lôi Vân Vô Cực có thể tới gia tộc Thương Lan, thậm chí ngay cả gặt mặt một lần cũng không có tư cách. Địa vị của bọn họ đối với Thương Lan Dạ mà nói, giống như Vô Thần đối đãi với ba đại gia tộc, đều là mấy con kiến hôi, hoàn toàn vô dụng.
Thế nên Lôi Vân Vô Cực căn bản không hề nhận ra Thiên Khôn Vô Diễm.
Lôi Vân Vô Cực mất một ngày mới tới được lãnh địa của gia tộc Thương Lan. Lúc y nhìn thấy tình cảnh hiện giờ của gia tộc Thương Lan, không khỏi ngây ngẩn cả người.
Nơi nào cũng có khe rãnh hố sâu, tuy rằng bây giờ những kiến trúc hùng vĩ đã được xây lại, nhưng cảnh tượng bi thảm xung quanh vẫn vô cùng rõ ràng, bắt mắt. Thậm chí Lôi Vân Vô Cực còn không dám tin lúc trước nơi này đã xảy ra một trận chiến lớn như thế nào. Chỉ cần nhìn những vết tích để lại sau cuộc chiến thôi đã đủ khiến y rợn hết cả tóc gáy rồi.
"Ngươi là ai?"
Một tên hộ vệ nhìn thấy Lôi Vân Vô Cực, lập tức nghiêm mặt ngăn y lại.
Bây giờ gia tộc Thương Lan đang trong thời kỳ xây dựng lại, sẽ không gặp người ngoài. Đám hộ vệ nhìn thấy Lôi Vân Vô Cực lén la lén lút, lập tức triệu tập một đám người bao vây y lại.
Lôi Vân Vô Cực nhìn đám hộ vệ này, lập tức nịnh hót: "Các vị huynh đệ, ta là Lôi Vân Vô Cực của Lôi Vân tông ở Nam Cảnh, có chuyện cần gặp Thương Lan đại nhân! Còn phải nhờ các vị huynh đệ giúp ta chuyển lời."
"Bây giờ gia tộc Thương Lan đang trong thời kỳ xây dựng lại, không gặp người ngoài, mời các hạ trở về đi!" Hộ vệ thống lĩnh lạnh giọng quát, hiển nhiên không thèm để Lôi Vân Vô Cực vào trong mắt.
Một đám hộ vệ Thiên Nguyên cảnh không thèm để một cường giả Thần Vũ cảnh vào trong mắt, đây cũng là niềm kiêu ngạo của thành viên ba đại gia tộc. Không quan tâm ngươi có thực lực gì, tông chủ tông môn nào, nếu đã đặt chân vào lãnh địa nhà mình thì đều phải nằm úp sấp.
Lôi Vân Vô Cực nghe thấy lời từ chối này, sắc mặt không khỏi có chút khó coi.
Nếu là bình thường, một đám cặn bã Thiên Nguyên cảnh dám ngỗ nghịch với y, y chắc chắn sẽ tung một chưởng đánh chết bọn họ. Nhưng bây giờ lại không được, bọn họ là người của gia tộc Thương Lan, cho dù trong lòng tức giận cỡ nào thì cũng phải nhẫn nhịn.
"Mấy vị tiểu ca, quả thực là ta có chuyện rất quan trọng cần bẩm báo, chuyện này liên quan tới toàn bộ Phù Tiên giới, vô cùng quan trọng. Nhờ các vị chuyển lời giúp ta một tiếng, cứ coi là Phong Bà Tử phái ta tới." Lôi Vân Vô Cực nặn ra một nụ cười, cắn răng nói.
Mấy hộ vệ vừa nghe thấy ba chữ "Phong Bà Tử", sắc mặt lập tức biến đổi, không khỏi liếc nhìn nhau.
Bọn họ có thể không để ý tới thân phận tông chủ của Lôi Vân tông ở Nam Cảnh, nhưng đối phương đã nhắc tới Phong Bà Tử, vậy thì bọn họ không thể coi thường.
"Ngươi đứng chờ ở đây đi!" Một tên hộ vệ nhìn Lôi Vân Vô Cực với vẻ lạnh nhạt, sau đó xoay người rời đi.
Giờ phút này Thương Lan Dạ đang bàn bạc với con trai về kế hoạch xây dựng lại, hai người đều có vẻ vô cùng tiều tụy.
Trong một tháng ngắn ngủi này, gia tộc Thương Lan vốn là gia tộc đứng đầu trong ba đại gia tộc, đột nhiên trở nên suy bại. Thậm chí lúc trước nếu Vô Thần không xuất hiện, có lẽ từ đó về sau dòng họ Thương Lan đã không còn tồn tại ở Phù Tiên giới nữa rồi.
Kế hoạch xây dựng lại cũng không phải là một chuyện đơn giản, liên quan tới mọi phương diện, hơn nữa còn phải tìm những hóa thân của tộc nhân đang ở bên ngoài về.
Một mũi tên kia của Kinh Như Tuyết suýt chút nữa đã khiến gia tộc Thương Lan diệt tộc, nhưng vẫn có không ít hóa thân của tộc nhân ở những nơi khác, hiện giờ đang gấp rút trở về.
Khi bản thể biến mất, hóa thân sẽ trở thành bản thể, chỉ có điều bất kể là thiên phú hay thực lực đều không thể sánh được với bản thể. Nói cách khác, Thương Lan Dạ muốn chấn hưng lại gia tộc Thương Lan, thì bắt buộc phải sinh sôi! Một lần nữa sinh ra nhân khẩu, sau đó sẽ chậm rãi phát triển…
Dựa vào những hóa thân trở thành bản thể của tộc nhân là tuyệt đối không có hy vọng.
"Tộc trưởng!"
Đúng lúc này, tên hộ vệ kia vội vàng chạy vào.
Thương Lan Dạ nhướng mày, lạnh mắt nhìn hắn, quát: "Không thấy bây giờ chúng ta đang bận hả?"
Sắc mặt của tên hộ vệ kia lập tức trắng bệch, hắn ta vội vàng quỳ xuống nói: "Tộc trưởng, là như thế này, ngoài cửa có một người nói là tông chủ của Lôi Vân tông ở Nam Cảnh, y mang theo khẩu dụ của Phong Bà Tử đến gặp mặt tông chủ."
"Ngươi nói gì?"
Thương Lan Dạ và Thương Lan Thần Uy nghe thấy hộ vệ bẩm báo, lập tức đứng dậy, vẻ mặt hoảng sợ.
Bọn họ tất nhiên biết Phong Bà Tử và Thiên Thọ Lão Quy đã bị tru diệt, đồng thời cũng biết lúc trước Tu Thần đã tái tạo rất nhiều Phong Bà Tử để chọc giận Vô Thần và Phù Tiên Tử, bây giờ làm sao có thể xuất hiện người truyền khẩu dụ của Phong Bà Tử được?
"Phụ thân, chuyện này không phải là thủ đoạn của Tu Thần đấy chứ?" Thương Lan Thần Uy lộ ra vẻ sợ hãi, nặng nề nuốt một ngụm nước miếng.
Y thật sự bị Tu Thần dọa sợ, không chỉ y, ngay cả Vô Thần hiện giờ nghe thấy cái tên Tu Thần, da đầu cũng sẽ không tự chủ được mà tê dại.
Tu Thần nghiễm nhiên đã ở trở thành bóng ma ở trong lòng bọn họ, nghe thấy bất kỳ tin tức gì có liên quan tới hắn, trái tim của bọn họ đều sẽ đập liên hồi.
"Không thể nào! Tu Thần không thể nào rời khỏi biên cảnh Cực Bắc nhanh như vậy được! Bên ngoài đúng là có khí tức của cao thủ Thần Vũ cảnh, để cho y đi vào! Ta trái lại muốn nhìn xem y định làm trò gì!" Thương Lan Dạ hừ lạnh một tiếng.
Vừa rồi lão vẫn luôn bàn bạc với Thương Lan Thần Uy, không quá chú ý tới tình huống bên ngoài, bây giờ chỉ cần dùng thần niệm một chút là điều tra ra Lôi Vân Vô Cực.
"Vâng!"
Tên hộ vệ kia lập tức đứng dậy, bước nhanh ra ngoài.
Chỉ chốc lát sau, hộ vệ đã dẫn Lôi Vân Vô Cực đi vào.
Lôi Vân Vô Cực sợ sệt, bước đi cũng có chút lảo đảo.
Nếu như không phải hiện giờ Phù Tiên giới đang biến động, y chắc chắn sẽ không dám mạo muội đi tới lãnh địa của gia tộc Thương Lan.
“Tiểu nhân là Lôi Vân Vô Cực, tham kiến hai vị đại nhân!" Lôi Vân Vô Cực nhìn thấy Thương Lan Dạ và Thương Lan Thần Uy, ngay tức khắc quỳ xuống nói.
Thương Lan Dạ híp mắt nhìn chằm chằm Lôi Vân Vô Cực, lão cũng có một chút ấn tượng mơ hồ về cái tên này.
"Nói đi, rốt cuộc là chuyện gì?" Thương Lan Dạ lạnh giọng hỏi.