Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 442: Đưa ra yêu cầu thuần phục, chọn sống hay chết!

Chương 442: Đưa ra yêu cầu thuần phục, chọn sống hay chết!

"Thiên Khôn Vô Diệm? Tộc trưởng gia tộc Thiên Khôn?" Chu Thiên Vũ vô cùng kinh ngạc nhìn về phía Trường Sinh.

Nhất thời những người có mặt đều xì xào bàn tán. Phù Tiên giới rất coi trọng chỗ đứng, Thiên Khôn Vô Diệm đi chính giữa, Phong Bà Tử và Thiên Thọ Lão Quy đi ở hai bên cạnh, có thể thấy được rõ ràng ai là chủ nhân, ai mới là thuộc hạ.

Từ lúc nào Phong Bà Tử trở thành thuộc hạ của Thiên Khôn Vô Diệm?

Đúng là một chuyện vô cùng nực cười! Điều này khiến cường giả Nam Cảnh không sao chấp nhận được.

"Phong đại nhân, ngài..." Tang Thiên Nguyệt nheo mắt nhìn chằm chằm vào Phong Bà Tử, muôn nói lại thôi.

Hiện giờ chỉ cần không phải kẻ ngu thì đều biết chuyện này rất bất bình thường. Song mọi người đều không thể suy đoán nổi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Phong Bà Tử hờ hững liếc mắt nhìn Tang Thiên Nguyệt, lên tiếng: "Để Thiên Khôn đại nhân giải thích cho các vị."

Một tiếng "Thiên Khôn đại nhân" này khiến không ít người phải hít ngược khí lạnh.

Thật sự có biến cố xảy ra sao?

Phong Bà Tử chí cao vô thượng trong lòng họ lại trở thành thuộc hạ cho một gia tộc ư? Phù Tiên giới bị làm sao vậy?

Thiên Khôn Vô Diệm nhìn nét mặt của mọi người, khóe miệng hơi cong lên, ngồi lên ghế chủ vị đã được chuẩn bị từ trước, sau đó Phong Bà Tử và Thiên Thọ Lão Quy đứng sang hai bên nàng.

"Ta biết trong lòng mọi người lúc này đang có rất nhiều nghi hoặc." Thiên Khôn Vô Diệm mỉm cười noi, sau đó chỉ hai người đứng bên cạnh mình.

"Mọi người đều thắc mắc tại sao Phong Bà Tử và Thiên Thọ Lão Quy lại trở thành hộ vệ của Thiên Khôn Vô Diệm ta đúng không?"

"Cái gì?"

"Thiên Thọ Lão Quy?

"Lão là Thiên Thọ Lão Quy á?"

"Trời đất ơi! Rốt cuộc là ý gì vậy? Lẽ nào bố cục của Phù Tiên giới thay đổi rồi? Tộc Thiên Khôn bước lên vị trí đứng đầu?"

Thiên Khôn Vô Diệm vừa dứt lời, trong đại sảnh lập tức vang lên tiếng thảo luận không ngớt của mọi người, ai nấy đều tỏ ra vô cùng hoảng hốt.

Mấy người Chu Thiên Vũ có thực lực mạnh nhất đại biểu cho Nam Cảnh cũng trưng ra vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng, cảm giác bất an ngày càng rõ ràng trong lòng họ.

Chắc chắc là đã xảy ra chuyện lớn!

"Mọi người đều biết, chúa tể của Phù Tiên giới là Vô Thần, còn hai người Phong Bà Tử và Thiên Thọ Lão Quy vốn là Thần Vương dưới trướng Vô Thần, nếu nói về địa vị thì chắc chắn là dưới một người trên vạn người. Nhưng bây giờ vì sao hai người này lại ở dưới trướng ta chứ?" Thiên Khôn Vô Diệm phớt lờ những lời xì xào đầy sợ hãi của đám người bên dưới, tiếp tục hỏi.

"Thiên Khôn đại nhân, lẽ nào Phù Tiên giới xảy ra biến cố gì?" Chu Thiên Vũ cau mày hỏi.

Thiên Khôn Vô Diệm chợt bật cười, gật đầu đáp: "Đúng, Phù Tiên giới quả thực là có biến cố. Vô Thần không phải là chúa tể. Chúa tể thực sự lại là sư tôn của y, Phù Tiên Tử. Cái tên Phù Tiên giới cũng được lấy từ tên của lão."

"Cái gì?"

Tất cả mọi người có mặt đều bị tin tức này làm cho hãi hùng. Đám người Chu Thiên Vô trợn tròn mắt, vẻ mặt tràn ngập sự khó tin.

Dù sao bọn họ cũng không có đủ tư cách để biết về sự tồn tại của Phù Tiên Tử. Có thể nói gần như tất cả người trong Phù Tiên giới hiện giờ đều cho rằng Vô Thần mới là chúa tể.

Vậy mà lúc này bỗng nhiên từ đâu mọc ra một Phù Tiên Tử - sư tôn của Vô Thần, thật sự khiến người ta khó mà tiếp thu được.

"Bất ngờ lắm phải không?" Thiên Khôn Vô Diệm hỏi.

"Việc đó thì liên quan gì đến chúng ta? Chúng ta chỉ là những con kiến hôi ở tầng lớp dưới cùng mà thôi. Chuyện ai là chúa tể Phù Tiên giới đối với chúng ta chẳng có gì khác nhau cả. Không biết lần này Thiên Khôn đại nhân triệu tập người của Nam Cảnh chúng ta là vì chuyện gì?" Tang Thiên Nguyệt hỏi.

Tang Thiên Nguyệt nói không sai, những người ở tầng lớp trên thực sự chẳng liên quan gì nhiều đến bọn họ, ai làm chủ nhân cũng vậy cả. Dù sao cũng chẳng tới phiên bọn họ được ăn thịt. Chỉ cần bọn họ sống yên ổn, lợi ích không bị ảnh hưởng là được.

"Câu hỏi này rất hay." Thiên Khôn Vô Diệm búng tay một cai.

"Phù Tiên giới đã từng có một cái tên khác. Lúc trước có hai người cùng nhau cai quản, một người tên là Phù Tiên Tử, một người tên là Phù Ma Tử. Nhưng sau này, để nắm giữ hoàn toàn Phù Tiên giới trong tay mà Phù Tiên Tử đã ra tay hãm hại Phù Ma Tử. Cuối cùng Phù Ma Tử chết, Phù Tiên giới hoàn toàn trở thành Nguyên giới của Phù Tiên Tử."

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, Phù Tiên giới còn có câu chuyện lịch sử này sao? Ngay cả Phù Tiên Tử còn không biết, huống hồ là chuyện lịch sử này, trong đầu bọn họ hoàn toàn không có bất cứ khái niệm nào. Thiên Khôn Vô Diệm nói thế nào thì bọn họ nghe như vậy, dù sao cũng không có cách nào chứng minh thật giả.

"Ta thấy mọi người đều tỏ ra mù mờ. Thôi, không dài dòng nữa. Nói một cách ngắn gọn, hiện giờ Phù Ma Tử một lần nữa trở về, chắc chắn lão sẽ chiếm lại Phù Tiên giới! Cho nên thời gian tới Phù Tiên giới sẽ rơi vào cục diện vô cùng hỗn loạn. Chắc các ngươi đã biết chuyện ở Bắc Cảnh rồi chứ? Cảm thấy đó là trận đấu cấp bậc Thần Vương? Hay là trận đấu cấp bậc Vô Thần?"

"Đều không phải. Đó là trận chiến cấp bậc Phù Tiên Tử. Nói một câu tuyệt vọng là, trận chiến có cấp bậc ấy đối với chúng ta chẳng khác nào luyện ngục, luyện ngục của nỗi tuyệt vọng. Một khi trận chiến ấy thực sự khai hỏa, bất kể ngươi là Thần Vũ cảnh, Thiên Tôn hay là Thần Vương, hoặc là cả Vô Thần, sống chết đều không còn do mình quyết định nữa."

Thiên Khôn Vô Diệm vừa dứt lời, cả đại sảnh đều trở nên yên ắng. Ai nấy đều túa mồ hôi lạnh đầy trán, trong lòng vô cùng lo sợ.

Tất nhiên là họ đều biết đến chuyện Bắc Cảnh, nhưng lúc trước chỉ là suy đoán mà thôi. Bây giờ nghe Thiên Khôn Vô Diệm nói đấy là trận chiến cấp bậc Phù Tiên Tử, nhất thời mọi người đều cảm thấy hoa mắt chóng mặt.

"... Vậy lần này triệu tập hội nghị rốt cuộc là vì lý do gì? Trận chiến có cấp bậc như thế chúng ta hoàn toàn không thể nhúng tay vào được. Ta nghĩ Phù Ma Tử đại nhân sẽ không quan tâm đến mấy thứ như ý dân đâu nhỉ? Đó là thứ chỉ tồn tại ở nhân gian mà thôi... Đứng trước thực lực tuyệt đối, bất cứ thủ đoạn nào cũng đều vô dụng cả..." Giọng của Long Ngao hơi run rẩy, hiển nhiên hắn tin lời Thiên Khôn Vô Diệm nói.

Thực ra không chỉ một mình hắn, đa số người có mặt ở đây từ sâu trong lòng cũng đều tin tưởng nàng. Dù sao người có thể khiến Phong Bà Tử và Thiên Thọ Lão Quy đều trở thành thuộc hạ, chắc chắn là phải có đại lão chống lưng. Mà Vô Thần là chúa tể trên danh nghĩa, thì y chỉ nâng đỡ hai Thần Vương này, chứ không bao giờ có chuyện đi nâng đỡ Thiên Khôn Vô Diệm bước lên vị trí đứng đầu.

Hiển nhiên là Thiên Khôn Vô Diệm rất hài lòng trước câu hỏi này của Long Ngao, nàng vừa cười vừa nói: "Phù Ma Tử đại nhân thương sinh linh có cuộc sống không dễ dàng, sợ rằng khi cuộc chiến này nổ ra sẽ tiêu diệt vô số sinh linh, nên cho các ngươi một lựa chọn, đó là thuần phục Phù Ma Tử đại nhân. Sau khi thuần phục, ngài có thể che chở cho các ngươi. Khi đại chiến nổ ra, ngài có thể bảo toàn sinh mạng và thế lực tông môn hiện giờ của các ngươi."

"Không thuần phục sẽ trở thành kẻ địch, đến lúc đó chắc chắn sẽ xóa sổ sạch sẽ."

"Đương nhiên, đây chỉ là một thông báo, một thông báo dành cho tất cả sinh linh ở Phù Tiên giới. Lựa chọn như thế nào là do chính các ngươi quyết định. Chúng ta sẽ không ép buộc các ngươi, mọi việc đều tuân thủ theo nguyên tắc tự nguyện."

Thiên Khôn Vô Diệm nói xong, da đầu mọi người đều ngứa ra.

Đây là ép buộc bọn họ phải thuần phục chủ nhân mới, vứt bỏ Vô Thần và Phù Tiên Tử?

Quả thực là một sự lựa chọn cực kỳ khó khăn và đáng sợ.

Nỗi sợ Vô Thần đã khắc sâu vào trong lòng người, mà Phù Ma Tử gì đó lại chỉ là một lời nói của Thiên Khôn Vô Diệm mà thôi. Ai biết kẻ đó có thực sự lợi hại như vậy hay không?

Thuần phục mù quáng một kẻ hoàn toàn xa lạ, là người bình thường thì đều sẽ run rẩy trong lòng.

Nhưng hiện giờ người ta lại ngồi trước mặt, bảo ngươi thuần phục, nói là cho tự lựa chọn. Ngươi dám không chọn sao?

Không thuần phục thì chính là kẻ địch! Kẻ địch thì chẳng phải sẽ bị giết ngay lập tức ư?

Nhất thời, mặt ai nấy đều xám như tro, cả người run lẩy bẩy.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch