Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 450: Đối đầu trong vùng hư vô! Bản thể hiện thân!

Chương 450: Đối đầu trong vùng hư vô! Bản thể hiện thân!

Lúc này vẻ mặt của Phù Tiên Tử vô cùng dữ tợn, thứ bị hủy là Phù Tiên giới của lão, đương nhiên là lão phải đau lòng.

Muốn tu sửa và nối lại khu vực bị vỡ nát như cũ thì phải tiêu hao rất nhiều sinh linh chi lực của lão. Chuyện này đúng là cái được không bù nổi cái mất.

Nhưng lão không thể không tu sửa. Đúng như suy nghĩ trong lòng Vô Thần, nếu vùng hư vô trăm dặm này không được hàn gắn, thì sau này những cường giả của Nguyên giới khác có thể lén lút chui vào Phù Tiên giới.

Nếu là trước đây, Phù Tiên Tử chắc chắn sẽ không phạm phải sai lầm này, nhưng hiện giờ tâm trạng của lão đang hỗn loạn.

Lão suy đoán người sau lưng Tu Thần có thể là bất cứ chúa tể nào trong Nguyên giới, nhưng chỉ không ngờ rằng Tu Thần lại lôi Phù Ma Tử ra.

Cho đến giờ, lão vẫn không tin Phù Ma Tử giở trò sau lưng Tu Thần. Việc này rất vô lý.

Thuật Cửu Thế Diệt Hồn không phải là một thuật pháp thần thông bình thường, mà là cách duy nhất để xóa sổ hoàn toàn một người, cũng là ranh giới cuối cùng của pháp tắc tích điểm.

Một khi sử dụng thì kẻ đó không có khả năng sống lại nữa!

Giờ phút này trong lòng Phù Tiên Tử vô cùng giận dữ, bởi vì chỉ có một vài người biết về sự tồn tại của Phù Ma Tử. Phù Ma Tử luôn là điều kiêng kỵ trong lòng lão, trên cơ bản chúa tể của chín đại Nguyên giới sẽ không mang chuyện này đi rêu rao.

Nhưng bây giờ nó vẫn xuất hiện!

Tu Thần đã đóng giả thành dáng vẻ của Phù Ma Tử để quấy rối tâm trạng lão, sau đó ra tay tàn nhẫn, hủy diệt vùng hư vô có phạm vi trăm dặm quanh Lôi Vân tông.

Cái giả phải trả để phục hồi vùng không gian này khiến lão vô cùng nhức nhối.

"Tu Thần, không phải đóng kịch với ta. Ngươi biến thành hình dạng của Phù Ma Tử là có ý gì? Ngươi thật sự cho rằng ta không diệt trừ được ngươi ư?" Phù Tiên Tử lạnh giọng quát.

Phù Ma Tử vẫn không thừa nhận mình là Tu Thần, nhún vai nói: "Xem ra ngươi quyết tâm không tin ta đã sống lại. Sư đệ, chẳng lẽ ngươi quên Tô Thiên Trạch rồi?"

"Ngươi nói cái gì?"

Khi cái tên Tô Thiên Trạch được nói ra khỏi miệng Phù Ma Tử, vẻ mặt Phù Tiên Tử lập tức thay đổi, một thứ khí thế hùng mạnh không tự chủ được toát ra khỏi người lão, đè nặng xuống tất cả những người có mặt, khiến bọn họ không sao thở nổi, trong lòng vô cùng sợ sệt.

"Ôi, sao lại thành vùng hư vô rồi?"

Một giọng nói mà Vô Thần vừa quen thuộc vừa căm hận đột nhiên vang lên.

Mọi người đồng loạt quay đầu nhìn sang bên phải. Hai bóng người chợt xuất hiện.

Một công tử văn nhã, khí chất tuyệt trần, trên mặt mang theo ý cười nhàn nhạt.

Một người mặc áo cà sa màu trắng, đầu trọc, nét mặt lạnh lùng.

Tu Thần và Pháp Hải!

Hơn nữa tu vi của hai người này vô cùng cao thâm.

Lúc Phù Tiên Tử nhìn thấy Tu Thần và Pháp Hải, con ngươi chợt co rút lại.

Khí tức hai người này đều viên mãn, không ngờ lại là bản thể đến.

Ít nhất lúc này Phù Tiên Tử không nhìn ra được Tu Thần và Pháp Hải là hóa thân.

Cường giả có thể liếc mắt là nhận ra ngay hóa thân với bản thể, là vì dựa vào khí tức.

Dù khí tức của hóa thân mạnh mẽ đến đâu thì cũng chỉ là thân thể khuyết thiếu thần nguyên, không thể là bản thể được!

Tu Thần xuất hiện lúc đầu có khí tức không trọn vẹn, Vô Thần chỉ liếc mắt là nhìn ra đó là hóa thân. Mặc dù sau đó Tu Thần biến thành Phù Ma Tử, nhưng trong lòng Phù Tiên Tử và Vô Thần vẫn nhận định rằng đó là do Tu Thần đang lừa gạt.

Nhưng tình huống trước mắt lại khiến bọn họ ngây dại.

Bản thể tự mình tới?

Lẽ nào không sợ bị giết hay sao?

Hay là bọn họ thực sự có chỗ dựa? Cảm thấy Phù Tiên Tử không thể một lướt bắt hết vào lúc này?

Phải biết rằng địa phương đang mở ra vùng hư vô này vẫn còn nằm trong Phù Tiên giới. Bản thể của Phù Tiên Tử chỉ cần một suy nghĩ là có thể lập tức đến đây, sau đó tiêu diệt tất cả!

Ba người Thiên Khôn Vô Diệm cũng sững sờ.

Lúc trước họ và Phù Tiên Tử đều cho rằng người trước mắt này chính là Tu Thần, tuy khí tức đã thay đổi, nhưng sâu trong nội tâm vẫn cảm thấy Tu Thần chỉ đang sử dụng mánh khóe mà thôi.

Nhưng lúc này thấy bản thể Tu Thần xuất hiện, thì họ cũng tỏ ra ngơ ngác.

Nơi này chính là địa bàn của Phù Tiên Tử đấy! Tu Thần không sợ sao?

Trong lòng Thiên Khôn Vô Diệm biết chuyện về Phù Ma Tử chỉ là do Thần bịa đặt ra, muốn lừa Phù Tiên Tử và Vô Thần, nhưng có phải tình tiết đang diễn ra quá nhanh rồi không?

Bản thể trực tiếp tới đây là để quyết đấu với Phù Tiên Tử sao?

"Ngươi là bản thể?" Phù Tiên Tử lạnh giọng hỏi.

Tu Thần không để ý đến câu hỏi của lão, chỉ cười tủm tỉm đi tới trước mặt Phù Ma Tử, cùng Pháp Hải chắp tay cung kính chào hỏi Phù Ma Tử: "Bái kiến sư tôn."

"Xem ra ngươi nói đúng đấy, để lộ thân phận kiểu gì bọn chúng cũng không tin." Phù Ma Tử nhìn về phía Phù Tiên Tử, nói đầy ẩn ý,

Da mặt Phù Tiên Tử và Vô Thần run lên, vẻ mặt có chút khó coi, đồng thời trong lòng cũng bắt đầu dao động.

Chẳng lẽ Phù Ma Tử thực sự hồi sinh?

Điều này không có khả năng! Pháp tắc tích điểm không cho phép xuất hiện tình huống như thế!

Nhưng nếu lão không hồi sinh thì sao họ dám huênh hoang đưa bản thể đến đây? Hơn nữa còn diễn kịch trước mặt mình? Còn "bái kiến sư tôn"? Có cần phải vậy không?

"Các ngươi đã diễn kịch đủ chưa? Sao? Chẳng lẽ muốn đợi bản thể lão phu đánh tới đây sao? Hay là trong vùng hư vô này còn ẩn giấu thủ đoạn khác? Để mai phục lão phu?" Phù Tiên Tử nhìn chằm chằm Tu Thần, lạnh giọng nói.

Vô Thần theo bản năng nhìn tình hình xung quanh một vòng.

Phù Tiên Tử không nói thì còn không lo, lão vừa nói ra ngược lại khiến tim y đập như trống nổi, cảm thấy khả năng này rất lớn.

Dù sao bóng ma tâm lý mà Tu Thần tạo ra cho Vô Thần thực sự quá lớn. Trong mắt y Tu Thần chính là một tên gian xảo, thủ đoạn nào cũng có, hơn nữa còn vô cùng bất ngờ, khiến ngươi khó lòng phòng bị.

"Giờ là lúc hai sư huynh đệ các ngươi hàn huyên, đừng nhìn ta mãi thế." Tu Thần cười ha hả nói.

Phù Tiên Tử sầm mặt lại, đáp: "Đừng đóng kịch nữa! Mọi chuyện đều là chiêu trò của ngươi mà thôi. Tu Thần, không thể không nói ngươi rất khó lường, một loạt hành động vừa rồi khiến lão phu suýt thì rối loạn tâm thần! Nhưng ngươi cũng coi thường lão phu quá rồi. Pháp tắc tích điểm không thể bị phá vỡ! Trừ phi có người trở thành tích điểm mới! Nhưng điều đó có thể xảy ra sao? Nếu có người trở thành tích điểm mới, thì lúc này đã chẳng còn chuyện của chúng ta nữa rồi!"

Từ khi Tu Thần xuất hiện, Phù Tiên Tử chỉ nhìn chằm chằm vào hắn, hoàn toàn phớt lờ sự tồn tại của Phù Tiên Tử.

Lão đâu có ngu, một cộng một rõ ràng bằng hai, ngươi lại nói với lão bằng ba? Trừ phi thế giới này bị lật đổ, sửa lại toàn bộ pháp tắc, không thì Phù Ma Tử tuyệt đối không thể sống lại được.

Tu Thần thở dài một tiếng, lắc đầu, sau đó quay đầu nhìn về phía Phù Ma Tử, nói: "Sư tôn, người nhìn đi, đến giờ mà người ta còn không tin, vậy phải làm sao mới tốt đây?"

Phù Ma Tử bật cười mấy tiếng, bước lên phía trước một bước, chớp mắt tiếp theo đã xuất hiện trước mặt Phù Tiên Tử.

Phù Tiên Tử vẫn đứng im, không hề tỏ ra sợ hãi chút nào, thậm chí một cử chỉ có ý đề phòng cũng không có, hoàn toàn không để Phù Ma Tử trước mặt vào mắt.

"Sư đệ, ngươi cho rằng mọi chuyện đều do Tu Thần giở trò, bây giờ bản thể của hắn tới đây, sao ngươi không cho bản thể của mình tới giết hắn đi? Hóa thân này của ngươi chẳng thể giết được bất cứ ai. Nếu bản thể của ngươi thực sự ra tay giết hắn, tất nhiên hắn không thể nào là đối thủ của ngươi. Chẳng lẽ đến lúc đó, người sau lưng hắn còn không xuất hiện hay sao? Ngươi cũng đâu biết sư huynh của ngươi rốt cuộc có thực sự sống lại hay không?"

Con ngươi sâu thẳm của Phù Ma Tử nhìn chằm chằm vào Phù Tiên Tử, giọng điệu đầy vẻ khiêu khích.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch