Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 487:

Chương 487. Hàng rào Nguyên giới! Phệ Hóa Chư Thiên!

Câu hỏi này của Tu Thần khiến Thượng Cung Cẩn trở tay không kịp, nàng ta trực tiếp sặc rồi ho khan dữ dội.

"Thầy, đang ăn cơm thầy nói chuyện này làm gì?" Thượng Cung Cẩn nói với gương mặt đỏ bừng.

Tu Thần cười ha ha rồi bảo: "Nam cưới nữ gả không phải là chuyện bình thường sao? Có vừa ý người nào không?"

"Không có ạ." Thượng Cung Cẩn trả lời vô cùng dứt khoát và quả quyết.

"Không có người nào lợi hại như thầy, nên đồ nhi không muốn.” Thượng Cung Cần nói tiếp.

Tu Thần bật cười, hắn nói: "Ngươi muốn tìm người lợi hại hơn ta sao, vậy phỏng chừng sẽ khó đấy."

"Khó thì khó, dù sao đồ nhi cũng không muốn gả cho người khác, đồ nhi muốn ở bên cạnh thầy." Thượng Cung Cẩn lầm bầm.

Tu Thần uống một ngụm rượu vang rồi bảo: "Được rồi, chuyện của ngươi thì tự ngươi quyết định là được."

Thượng Cung Cẩn lén liếc mắt nhìn Tu Thần, sau đó bĩu môi, rồi cúi đầu ăn tiếp.

"Ầm ầm..."

Đúng lúc này, một tiếng ầm ầm cực lớn truyền phát ra từ trên trời.

Ba người cùng ngẩng đầu lên nhìn.

"Thưa thầy, đó là tiếng gì vậy ạ?" Thượng Cung Cẩn nhíu mày và hỏi.

Nàng ta lờ mờ cảm nhận được một nguồn sức mạnh cực kỳ mạnh mẽ đang dao động và tập hợp trên bầu trời.

Khóe miệng Tu Thần hơi nhếch lên, hắn đáp: "Có người muốn cưỡng chế xông vào Phù Tiên giới."

"Đang phá hàng rào Nguyên giới sao ạ?" Thượng Cung Cẩn kinh ngạc hỏi.

"Đúng." Tu Thần gật đầu.

Hiện giờ Phù Tiên giới đã hoàn toàn thuộc về lĩnh vực của Tu Thần, chỉ cần hắn không mở quyền hạn, thì không ai có thể tiến vào được, đây vốn dĩ là một hành động vô dụng.

Nhưng hắn rất tò mò, không biết rốt cuộc đối phương là ai, mà lại dám tấn công hàng rào Nguyên giới một cách giống trống khua chiêng như vậy.

Bình thường khi loại tình huống này xuất hiện, có nghĩa là sắp xảy ra chiến tranh Nguyên giới.

Nhưng hiện giờ, những chúa tể của Nguyên giới khác chắc chắn không có khả năng ra tay với Phù Tiên giới, mọi người đều đang sống chết mặc bây.

"Liệu có phải là bản thể của hắc bào không ạ? "Thượng Cung Cẩn lại hỏi.

Hiện tại người có mối thù lớn với Tu Thần chính là hắc bào, vừa rồi hóa hồn của gã mới bị Tu Thần giết chết tươi, bản thể đã bị tổn hại nghiêm trọng, chắc chắn trong lòng sẽ sinh ra tức giận và muốn tới đây để trả thù.

"Không thể, bây giờ người của giới ngoại thiên vẫn không dám để bản thể tới đây, dù sao đây cũng không phải là địa bàn của bọn họ, nếu bị những chúa tể khác phát hiện ra, thì hoàn toàn không có chỗ để chạy." Tu Thần lắc đầu phủ nhận.

Loại đại lão ở trình dộ này, đừng nói là ở ngoại giới thiên, cho dù là ở trong Nguyên giới của mình, trên cơn bản sẽ không để bản thể tới đây, đều là một đám rất thủ đoạn.

"Đại nhân, để ta đi xem sao?" Pháp Hải mở miệng hỏi.

Tu Thần gật đầu, sau đó nhìn Thượng Cung Cẩn và nói: "Ngươi cũng đi đi, tập luyện một chút, coi như là làm nóng người cho chuyến đi tiếp theo đến Nguyên giới của ngươi."

"Vâng, thưa thầy!"

Thượng Cung Cẩn lập tức đứng dậy, gật đầu một cách nghiêm túc, sau đó hai người Pháp Hải nhanh chóng rời đi.

Lúc này, Mục Ngưng Sương nhìn bầu trời, vừa đi tới, trong tay bưng hai bát đồ ăn chay.

"Đó là tiếng gì vậy? Thật đáng sợ, hai người bọn họ đâu rồi?" Mục Ngưng Sương hỏi.

"Đi tìm âm thanh đó rồi, xem ra món chay này của ngươi đã làm không công rồi." Tu Thần cười ha ha rồi đáp.

Mục Ngưng Sương cũng cười theo, nàng đặt đồ ăn chay xuống rồi bảo: "Không sao, dù sao cũng không thiu, Pháp Hải trở về có thể để hắn ăn tiếp."

Tu Thần nhún vai, tiếp tục ăn cơm tối của mình.

Mục Ngưng Sương nhìn thoáng qua Tu Thần, muốn nói lại thôi.

"Sao thế? Có chuyện gì muốn hỏi ta sao?" Tu Thần nhìn nàng nàng, rồi hỏi với một nụ cười.

"Ngươi nói để một mình Thượng Cung tới Thiên giới báo thù, có phải quá sơ suất rồi không, dù sao nơi đó cũng không phải là địa bàn của ngươi, hiện gờ để cô ấy đối phó với những người ở Thiên giới đó, sợ là có hơi khó." Mục Ngưng Sương nói với vẻ mặt lo lắng.

Tuy Tu Thần đã sử dụng thời gian để nhanh chóng nâng cao tu vi của tất cả bọn họ, nhưng vẫn không đủ để đến đạt cảnh giới chúa tể.

Nếu đối phó với Trường Sinh thì phỏng chừng còn gắng gượng được, nhưng nếu Thiên Cương xuất hiện, vậy Thượng Cung Cẩn chắc chắn không phải là đối thủ của lão, đến lúc đó khó tránh khỏi lại rơi vào tra tấn cực khổ.

"Không sao, kẻ địch chủ yếu của cô ấy là Trường Sinh và cái tên Dạ Hạ Thiên Quân gì đó, chuyện của Vũ Hóa Thần triều lúc trước vẫn không đến mức khiến Thiên Cương chú ý đến, đối với người có thực lực chúa tể mà nói, thì Trường Sinh chỉ là quân cờ, càng đừng nói đến Vũ Hóa Thần triều, bớt một người thêm một người hoàn toàn không quan tâm đến, Vô Thần chính là ví dụ tốt nhất." Tu Thần giải thích.

Mục Ngưng Sương gật đầu.

Lúc này, trên bầu trời lại vang lên tiếng ầm ầm thật lớn, tiếng động lần này còn lớn hơn cả lần trước, mặt đất cũng hơi rung chuyển.

Mục Ngưng Sương quay đầu lại nhìn, đôi mày hơi nhíu lại, nàng hỏi: "Bọn họ đã phá được rồi sao?”

"Không, ta vẫn chưa mở quyền hạn, không gấp, cứ để đối phương làm thêm vài lần nữa, bằng không dễ dàng quá, ngược lại sẽ khiến đối thủ nghi ngờ." Tu Thần mỉm cười và đáp.

...

"Hiện tại, chỉ có một mình ngươi có quyền hạn về hàng rào Nguyên giới sao? Tức là nói những người khác không có được sự đồng ý của ngươi, thì hoàn toàn không vào được?" Mục Ngưng Sương tò mò hỏi.

Nàng không hiểu những pháp tắc đỉnh cấp của thế giới này, chỉ cảm thấy nó rất cao, rất lớn, nhưng không có khái niệm cụ thể nào.

"Nhìn thực lực của chúa tể Nguyên giới, nếu là Phù Tiên Tử trước kia, chắc chắn có thể cống phá mà vào, nhưng trong Chư Thiên Vạn giới không có cách nói phòng thủ tuyệt đối, ừm, sai rồi, chỉ có một mình ta có thể phòng thủ tuyệt đối, tóm lại những thứ khác vẫn sẽ bị phá hủy." Tu Thần nói một cách nghiêm túc.

Mục Ngưng Sương cười phì một tiếng rồi nói: "Đúng, chỉ có ngươi mới có thể làm được, dù sao ta cũng không thấy ngươi thua ai bao giờ, ngươi nói cái gì thì chính là cái đó."

Tu Thần lắc đầu và cười, không nói gì nữa.

...

Chuyện tiếp theo mà hắn muốn làm chính là đưa Thượng Cung Cẩn vào trong Thiên giới.

Sau khi thu hồi sinh linh chi lực của Phù Tiên Tử, hiện giờ phạm vi mà Tu Thần có thể mở rộng thực sự vẫn còn rất hạn chế, cũng không thể lập tức xâm lấn vào những Nguyên giới khác.

Tuy Nguyên giới và Nguyên giới nằm trên cùng một mặt phẳng, nhưng có hư vô hoang lưu ngăn cách giữa hai giới, điều này đòi hỏi rất nhiều sinh linh chi lực của Tu Thần làm tấm lót, rải một đường mà đi.

Nhưng hiện giờ thứ hắn thiếu chính là sinh linh chi lực.

Tuy bây giờ Nguyên giới trong tay hắn và chín Tử giới đang liên tục sản sinh sinh linh chi lực mới, nhưng với đối với số lượng mà Tu Thần cần sử dụng mà nói, thì rõ ràng nó như muối bỏ biển, đợi đến khi sản xuất đủ để hắn xâm lấn đến Thiên giới, sợ là không biết tốn bao nhiêu năm.

Cho nên cách làm tốt nhất hiện giờ, vẫn là bắt một chúa tể tới để giết, không thì bắt mấy cường giả giống như Vô Thần tới, để thu sinh linh chi lực cũng được.

Dựa theo sự tính toán hiện giờ của Tu Thần, có ba nhân vật có cấp bậc bằng Vô Thần cũng đủ rồi.

Cũng không phải nói họ có thể giúp hắn rải sinh linh chi lực đến tận Thiên giới, mà là có thể khiến Tu Thần thăng cấp.

Phệ Hóa Chư Thiên!

Nếu hắn đạt đến cấp bậc này, có thể trực tiếp coi thường hư vô chi cảnh, vượt qua vùng đất hư vô để đến Thiên giới trong nháy mắt!

Thế nhưng, tìm đâu ra ba Vô Thần để giết bây giờ?

Đây là vấn đề mà Tu Thần đang suy nghĩ.

Tu Thần ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, khóe miệng nhếch lên một nụ cười ý vị sâu xa.

"Hy vọng người này, có thể mang tới bất ngờ cho ta."






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch