Chương 489. Pháp tướng hỗn độn! Phù Tiên Tử chiến đấu ác liệt với Ma thần!
Trong nháy mắt đối mặt với ma thần chín mắt kiêu ngạo như vậy, khóe miệng của Thượng Cung Cẩn hiện ra một nụ cười châm biếm.
Tuy thực lực của nàng ta không bằng Ma thần này, nhưng nàng ta vẫn có thể đoán ra được đại khái thực lực của đối phương.
"Phù Tiên Tử, giao cho ngươi đấy." Thượng Cung Cẩn nói với Phù Tiên Tử ở bên cạnh.
"Rõ, thưa tam tiểu thư."
Phù Tiên Tử khẽ gật đầu, những người khác cũng lui sang một bên theo Thượng Cung Cẩn.
Ma thần chín mắt nhìn Phù Tiên Tử, cười lạnh rồi nói: "Sao thế? Chỉ có một mình ngươi tới đối phó với bản Ma thần sao? Nếu tất cả cùng xông lên, phỏng chừng các ngươi còn có một chút cơ hội làm bản Ma thần bị thương, nhưng nếu chỉ một mình ngươi, thì chẳng khác gì với tự tìm đường chết, bản Ma thần cho các ngươi một cơ hội nữa để chọn lựa."
Phù Tiên Tử cười nhạo một tiếng, rồi chậm rãi đáp: "Khỏi cần."
Nói xong, Phù Tiên Tử đột nhiên giơ tay phải lên, toàn bộ không gian trực tiếp run lên, sau đó lão đưa lòng bàn tay về phía Ma thần chín mắt, xoay tròn rồi nắm lại.
"Ầm!"
Không gian bên cạnh Ma thần chín mắt đột nhiên vỡ vụn, sau đó co rút lại một cách dữ dội, phát ra những tiếng vù vù rung trời.
"Dùng chiêu thức này để đối phó với bản Ma thần, có phải ấu trĩ quá rồi không?"
Ma thần chín mắt hoàn toàn không động đậy, để mặc cho không gian co rút dữ dội đánh lên cơ thể hắn.
"Vù..."
Thời điểm cơ thể của Ma Thần tiếp xúc với không gian đang thu hẹp lại, thì sức mạnh không gian có mật độ vô cùng cao kia lập tức tan rã!
Phù Tiên Tử nhướn mày.
Cường độ cơ thể của người này đã vượt qua dự đoán của lão.
"Ngươi đang gãi ngứa cho bản Ma thần sao?" Ma thần chín mắt cười dữ tợn và nói.
"Thật sao?”
Phù Tiên Tử híp mắt, cơ thể lóe lên một cái và biến mất ngay tại chỗ, giấy tiếp theo đã xuất hiện trên đầu ma thần chín mắt, lão siết chặt nắm tay, rồi đấm xuống một phát.
Chỉ thấy nắm đấm mà Phù Tiên Tử đánh xuống đột nhiên hóa thành ánh sáng vạn trượng, chiếu sáng trời đất với một màu cam, khiến người ta không mở mắt ra được, một dòng khí điên cuồng trào ra khắp bốn phương tám hướng, đi qua không gian nơi này, nơi đó tực tiếp nổ tung và vỡ vụn, vô số cơn lốc màu đen tuôn ra từ trong khe nứt, và càn quét khắp mọi nơi.
Vô Thần đứng trước mặt Thượng Cung Cẩn rồi giơ tay lên, một quầng sáng màu xanh đậm bao phủ lấy ba người bọn họ, những dòng khí điên cuồng và gió lốc màu đen va chạm lên quầng sáng, làm nổi lên từng gợn sóng.
"Ha ha ha! Có chút thú vị! Có chút thú vị rồi đây!"
Tiếng cười của Ma thần chín mắt truyền tới, Phù Tiên Tử nhướn mày, cơ thể chợt lóe lên, nhảy ra xa mấy trăm mét.
Nhưng khi lão vừa mới xuất hiện ở phía sau mấy trăm mét, thì đột nhiên cảm thấy sau lưng có một luồng khí tức nguy hiểm truyền tới.
Phù Tiên Tử không nghĩ nhiều lắm, sau lưng đột nhiên tản ra một tầng lá chắn màu da cam.
"Ầm!"
Một tiếng nổ kinh thiên động địa.
Lá chắn màu da cam ngưng tụ ra phía sau Phù Tiên Tử vỡ vụn trong nháy mắt, toàn bộ cơ thể lão bay ngược ra sau.
"Ha ha!"
Tiếng cười của Ma thần lại vang lên một lần nữa, cơ thể của Phù Tiên Tử vừa bay ngược ra sau không đến một lần hít thở, thì hắn lại xuất hiện sau lưng Phù Tiên Tử, tám cánh tay khua thành một vòng tròn màu đen, rồi đánh mạnh về phía lão.
Khí tức mà quả đấm màu đen này trực tiếp đánh ra khiến núi song nứt toác, không gian trời đất run rẩy mãnh liệt.
Sắc mặt của Phù Tiên Tử cuối cùng cũng thay đổi, hai tay nhanh chóng tạo thành hình chữ thập, phát ra một tiếng gầm nhẹ.
Chỉ thấy một pháp tướng tượng đất khổng lồ cao đến vạn trượng, đột nhiên ngồi dậy từ trong cơ thể của Phù Tiên Tử, pháp tướng tượng đất này có chút tương tự với Phù Tiên Tử, toàn thân đều là bùn đất khô héo, thoạt nhìn vô cùng quỷ dị.
"Pháp tướng tượng đất?"
Trên gương mặt của Thượng Cung Cẩn ở cách đó không xa hiện ra vẻ hoang mang, đây là lần đầu tiên nàng ta nhìn thấy có loại pháp tướng này, hơn nữa đối phương còn là một Phù Tiên Tử cách nửa bước nữa là tới thực lực chúa tể.
"Trên căn bản, chúa tể của chín đại Nguyên giới được sinh ra sau khi tích điểm nổ tung và hóa thành, cách nói pháp tướng cũng bắt đầu từ bọn họ, pháp tướng tượng đất này chính là bản thể của họ, hơn nữa thứ này cũng không thể gọi là pháp tướng tượng đất, mà phải gọi là pháp tướng hỗn độn, chỉ là thoạt nhìn giống như bùn đất mà thôi." Vô Thần giải thích.
Vẻ mặt của Thượng Cung Cẩn đột nhiên hiểu ra, nàng ta thật sự không hiểu mấy chuyện này.
"Ầm!"
Khi hai người nói chuyện, lại có một tiếng nổ kinh thiên động địa nữa vang lên.
Sức mạnh bùng phát lần này còn khủng khiếp hơn cả lần trước, khí tức điên cuồng trào ra khắp bốn phương tám hướng, trực tiếp chấn vỡ toàn bộ không gian, mắt thấy phạm vi nghìn dặm sắp hóa thành hư vô chi cảnh, nhưng tình huống quỷ dị lại xảy ra lúc này, trong nháy mắt không gian đã khôi phục lại vẻ gắn kết.
"Thầy đã ra tay sao?" Thượng Cung Cẩn hỏi.
"Hẳn là vậy, đại nhân không thể để Phù Tiên giới bị đánh ra một lỗ hổng, khiến cho người của Nguyên giới khác nhân cơ hội này..."
Vô Thần còn chưa nói xong, thì không gian vừa mới vỡ vụn lại nổ tung, hơn nữa còn khoa trương hơn cả lúc trước, không gian mười nghìn dặm hóa thành hư vô.
Vô Thần:...
Thượng Cung Cẩn nhìn về phía Vô Thần, nói một cách buồn cười: "Phát đánh vào mặt này rất triệt để nha."
Vô Thần cười khổ một tiếng rồi đáp: "Suy nghĩ của đại nhân và ta khác nhau, có lẽ là ngài cố ý lợi dụng cuộc chiến của Ma thần chín mắt mà Phù Tiên Tử để đánh mở hư vô chi cảnh, để người của Nguyên giới khác tiến vào."
Thượng Cung Cẩn khẽ gật đầu, hiện tại nàng ta cũng nghĩ như vậy.
Xa xa, pháp tướng hỗn độn ngồi dậy sau lưng Phù Tiên Tử làm ra một tư thế phòng thủ, bảo vệ Phù Tiên Tử ở bên trong.
Mà Ma thần chín mắt thì lại lơ lửng trước mặt lão.
"Hư vô chi cảnh đã bị đánh ra phạm vi nghìn dặm mà Tu Thần vẫn không chịu xuất hiện sao? Đợi chút nữa sẽ có người muốn tới đấy." Ma thần chín mắt nhìn Phù Tiên Tử, cười dữ tợn và nói.
Sắc mặt của Phù Tiên Tử không chút thay đổi, lão đáp: "Đánh bại ta rồi hãy nói."
"Ha ha ha! Đánh bại ngươi còn không dễ dàng sao? Chắc hẳn ngươi cũng biết ngươi không phải là đối thủ của ta!" Ma thần chín mắt cười trào phúng rồi nói một cách kiêu ngạo.
Đôi mắt Phù Tiên Tử lóe ra một tia sắc bén, pháp tướng hỗn độn phía trên đột nhiên nhào về phía Ma thần chín mắt.
"Muốn so to, so mạnh sao?" Ma thần chín mắt cười một tiếng dữ tợn, sau đó cơ thể đột nhiên phóng to gấp mấy nghìn lần, có kích thước tương đương với pháp tướng hỗn độn của Phù Tiên Tử.
"Ầm!"
Pháp tướng hỗn độn đánh một chưởng lên người Ma thần chín mắt, nhưng tiếp đó tám cánh tay của Ma thần chín mắt cũng đánh lên người pháp tướng hỗn độn.
"Ầm ầm ầm..."
Một luồng sức mạnh hủy thiên diệt địa chấn động khắp bốn phương tám hướng, tạo thành môt gợn sóng màu vàng đen, tràn ra một cách điên cuồng trong hư vô chi cảnh.
Sắc mặt của Vô Thần đột nhiên thay đổi, pháp tướng sau người cũng vội vàng dựng lên một tầng lá chắn phòng thủ.
"Răng rắc."
Dưới lực va chạm đó, hai tầng lá chắn nứt ra trong chớp mắt, giây tiếp theo trực tiếp vỡ vụn, cơ thể của ba người bay ngược ra sau.
"Ầm ầm ầm!"
Pháp tướng hỗn độn và Ma thần chín mắt tiếp tục đánh nhau, dùng cách thức nguyên thủy nhất để chiến đấu.
Mỗi một chưởng đều bùng phát ra sức mạnh có thể hủy diệt một Tử giới.
Chiến đấu ở trình độ này, thuật pháp thần thông vốn dĩ không có tác dụng, vì chúng không thể làm thần nguyên bị thương được, chỉ có đánh nhau kiểu nguyên thủy mới có thể phân được thắng bại.
Ba người Thượng Cung Cẩn bay ra sau trăm mét, đột nhiên cơ thể dừng lại, và sự khủng khiếp từ luồng sức mạnh đáng sợ đang xông tới trước mặt đó cũng biến mất theo.