Tu Thần khoanh tay đứng trước mặt ba người Thượng Cung Cẩn.
"Thầy?"
"Đại nhân!"
Ánh mắt của Thượng Cung Cẩn, Vô Thần và Pháp Hải mừng rỡ.
Bọn họ hoàn toàn không thể nhúng tay vào cuộc chiến của Phù Tiên Tử và Ma thần chín mắt, hơn nữa nhìn tình huống hiện giờ, có vẻ như Phù Tiên Tử cũng không chắc có thể bắt được đối phương.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, đối với Phù Tiên giới bọn họ mà nói chắc chắn sẽ trăm hại mà không có lấy một lợi, người của những Nguyên giới khác đã chú ý đến động tĩnh ở bên này.
"Không bị thương chứ?" Tu Thần quay đầu lại nhìn ba người Thượng Cung Cẩn và hỏi.
"Không ạ." Thượng Cung Cẩn vội vàng lắc đầu.
Pháp Hải và Vô Thần cũng lắc đầu.
"Không bị thương chứng mình hắn vẫn quá rác rưởi." Tu Thần thở dài một tiếng.
Thượng Cung Cẩn:...
"Thưa thầy, Ma thần chín mắt đó là bản thể sao ạ? Tại sao có thể đấu với Phù Tiên Tử đến mức khó giải quyết như vậy?" Thượng Cung Cẩn hỏi với vẻ mặt hoang mang.
Dựa theo suy đoán của nàng ta, Ma thần chín mắt này chắc hẳn cũng là sự tồn tại tương tự với hóa thân, nhưng tại sao lại mạnh như vậy, có thể đánh túi bụi với người nửa bước thành chúa tể, thậm chí còn hơi chiếm ưu thế hơn một chút.
"Dù sao cũng không phải là Phù Tiên Tử lúc trước, thực lực đã mất hơn phân nửa, nhưng đối phương quả thực không tệ." Tu Thần mỉm cười rồi đáp.
Thượng Cung Cẩn cười khổ một tiếng.
Vẫn còn không tồi sao? Quả thực là cực kỳ đáng sợ.
Bất cứ một hóa thân cũng có loại thực lực này sao? Vậy những người khác còn thế nào nữa?
Lẽ nào người của ngoại giới thiên đều đáng sợ như vậy sao? Vậy nếu bản thể của bọn họ xông tới đây, thì chín đại Nguyên giới còn có thể chống đỡ nổi không?
Vừa nghĩ đến vấn đề này, Thượng Cung Cẩn đã cảm thấy da đầu mình lạnh run.
Nàng ta cảm thấy hơi bất an về sự tồn tại của giới ngoại thiên.
Bên kia, Phù Tiên Tử tiếp tục chiến đấu với Ma thần chín mắt, hai người cũng xả cơn thịnh nổ, uy lực càng lúc càng mạnh, lực sát thương cũng càng ngày càng lớn, nếu không phải Tu Thần đã khống chế không gian, thì phỏng chừng hiện giờ, một nửa không gian của Phù Tiên giới đã vỡ thành hư vô chi cảnh.
Tu Thần vẫn chưa ra tay.
Hắn đang đợi.
Đợi cá mắc câu.
Bây giờ, hắn muốn nhận được sinh linh chi lực đã cực kỳ khó khăn, dựa vào hiệu suất hấp thu của Nguyên giới thì quá thấp, cho nên hắn đang đợi con cá lớn mắc cau.
Động tĩnh lớn như vậy, Tu Thần không biết Bắc Lý giới thế nào, nhưng Thiên giới chắc chắn sẽ cảm nhận được, hắn mong Thiên Cương sẽ đích thân tới đây.
Đương nhiên, Tu Thần cũng biết khả năng xảy ra của suy nghĩ này rất thấp, nhiều nhất cũng chỉ phái vài thuộc hạ nhân lúc này trà trộn vào Phù Tiên giới mà thôi.
"Ầm!"
Lại là một tiếng nổ nữa.
Pháp tắc hỗn độn của Phù Tiên Tử và Ma thần chín mắt tách ra.
Hai người cách mười nghìn dặm nhìn nhau.
Ma thần chín mắt đã phát hiện ra Tu Thần.
"Tu Thần, xem ra thực lực hiện tại của ngươi đã tới cấp bậc chúa tể rồi nhỉ?" Ma thần chín mắt xoay đầu nhìn về phía Tu Thần, cười dữ tợn và nói.
Phù Tiên Tử nhìn thấy Tu Thần, lão thu pháp tướng lại, nhanh chóng rồi trở về bên cạnh hắn.
"Đại nhân!"
Phù Tiên Tử chắp tay hành lễ và chào hỏi.
Tu Thần hơi gật đầu rồi bảo: "Cảm thấy thế nào?
Hắn hoàn toàn không để ý đến Ma thần chín mắt.
"Nếu là Phù Tiên Tử có thực lực chúa tể lúc trước, chắc chắn có thể bắt được, nhưng ta thì không được." Phù Tiên Tử nói thật.
Nhiều lắm thì là thế lực ngang nhau mà thôi, hai người cứ đánh mãi như vậy, hoàn toàn không có ý nghĩa gì, chẳng ai giết được ai.
Tu Thần cười ha ha, hắn nói: "Có thể đánh thành như vậy, cũng xem là không tồi, ở bên cạnh nhìn đi."
"Rõ! Thưa đại nhân!" Phù Tiên Tử lui sang một bên một cách cung kính, đứng ở phía sau Thượng Cung Cẩn.
Tu Thần không tiến vào hư vô chỉ cảnh, mà ở trong không gian Phù Tiên giới của mình, và nhìn về phía Ma thần chín mắt.
"Sao thế? Không dám ra đây đấu với ta một trận sao?" Ma thần chín mắt cười ha ha, giọng nói tràn đầy vẻ châm biếm.
"Phải đó, ta không dám." Tu Thần trực tiếp thừa nhận.
Lời thừa nhận sợ hãi bất chợt xảy ra này khiến Ma thần chín mắt trở tay không kịp, tiếng cười đột nhiên im bặt, nhìn chằm chằm vào Tu Thần với đôi mắt trợn trọn.
"Tu Thần! Năm đó ngươi phá hủy hai pho tượng của ta, ngươi vẫn còn nhớ chứ?" Ma thần chín mắt tức giận quát.
Tu Thần mỉm cười, giang hai tay rồi đáp: "Ấn tượng không sâu lắm, ta không thể nào nhớ được mấy thứ rác rưởi, bằng không ngươi giúp ta tăng trí nhớ đi?"
"Được! Được lắm! Hôm nay ta sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là hối hận!" Ma thần chín mắt bị dăm ba câu của Tu Thần nói đến tức điên lên, chín con mắt to như chuông đồng phun ra ngọn lửa màu đen, sau đó nhanh chóng phóng về phía Tu Thần.
"Đại nhân cẩn thận, cơ thể của người này cực kỳ lợi hại, có thể so với Chí Tôn Hỗn Nguyên Bảo thể, thủ đoạn bình thường hoàn toàn không làm hắn bị thương được." Phù Tiên Tử vội vàng nhắc nhở.
Tu Thần khẽ cười một tiếng, hoàn toàn không để tâm, hắn nói: "Tại sao khi các ngươi lại thích dùng vũ lực trong lúc đánh nhau?"
Phù Tiên Tử thoáng sửng sốt, lão nhìn thoáng qua Ma thần chín mắt ở phía trước, cười khổ rồi đáp: "Đối phó với hắn, chỉ cần sử dụng pháp tắc chi lực của Nguyên giới, nhưng thuộc hạ không có, mà khả năng sát thương của thuật pháp thần thông lại hạn chế, hơn nữa khi sử dụng sẽ hao phí thời gian và chân nguyên, cho nên chỉ có thể dùng pháp tướng hỗn độn của bản thể đích thân tác chiến."
Pháp tắc chi lực của Nguyên giới đại diện cho sức mạnh mạnh mẽ nhất, do chín đại chúa tể chia nhau khống chế, đương nhiên Phù Tiên Tử này không có.
Tu Thần bật cười rồi bảo: "Ai nói thuật pháp thần thông vô dụng? Đó là do các người thiếu óc tưởng tượng, đã từng nghe đến Địa Bạo Thiên Tinh chưa?"
"Địa Bạo Thiên Tinh? Đây là thuật pháp thần thông gì vậy?" Phù Tiên Tử ngạc nhiên hỏi.
Ba người Thượng Cung Cẩn ở bên cạnh cũng mang vẻ mặt nghi hoặc.
Bọn họ vốn dĩ chưa từng nghe nói đến cái tên này.
Trên căn bản, bọn họ đã nghe nói đến những thuật pháp thần thông lợi hại của chín đại Nguyên giới, nhưng chưa bao giờ nghe thấy thứ mà Tu Thần vừa nói.
"Cho nên, thứ các ngươi cần học còn nhiều lắm, ngày nào đó ta sẽ dẫn các ngươi tới quê hương của ta để xem phim hoạt hình." Tu Thần nhếch miệng cười, sau đó vươn tay phải ra.
"Địa Bạo Thiên Tinh!"
Tu Thần khẽ quát một tiếng.
Chỉ thấy một quang cầu màu đen đột nhiên dâng lên nhanh chóng từ phía trước, đúng lúc đánh trúng Ma thần chín mắt đang bay nhanh tới đây.
Ma thần chín mắt gầm lên một tiếng giận dữ, toàn thân bùng phát ra sức mạnh mạnh mẽ, muốn lao ra khỏi quang cầu màu đen, nhưng dường như không có tác dụng.
"Xem kỹ đây." Tu Thần mỉm cười, ánh mắt lóe lên một tia sắc bén và lạnh lùng.
"Ầm ầm ầm!"
Chỉ thấy vô số vật thể bằng đá bắt đầu lay động, sau đó nhanh chóng bay về phía quang cầu màu đen trên bầu trời. Trong nháy mắt, một quả cầu màu nâu có bán kính gần mười nghìn mét xuất hiện trước mặt mọi người, những viên đá phía dưới tiếp tục bay lên, và quang cầu vẫn liên tục to ra.
"Tách!"
Tu Thần búng tay một cái.
Sau đó, giữa trời đất đột nhiên yên ắng, như thể toàn bộ âm thanh đều đã bị một thứ đáng sợ nào đó cắn nuốt mất vậy.
Sau đó, toàn bộ không gian bắt đầu run rẩy dữ dội, một luồng sức mạnh mạnh mẽ đến mức khiến người ta nghẹ thở tản ra từ bên trong quả cầu.
"Ầm!"
Giây tiếp theo, toàn bộ khối cầu nổ tung trong chớp mắt, bí mật mang theo khí tức khiến người tuyệt vọng mà trào ra khắp bốn phương tám hướng một cách diên cuồng, trực tiếp xé rách hư vô chi cảnh.
Thượng Cung Cẩn nhìn cảnh tượng trước mặt với vẻ mặt đờ đẫn.
Đây là phương pháp gì? Là loại thần thông gì? Tại sao thoạt nhìn Tu Thần hoàn toàn không làm gì hết? Chỉ duỗi tay sau đó búng tay một cái.
Về phần bóng dáng của Ma thần chín mắt kia, mọi người hoàn toàn không tìm thấy được hắn.