Chương 499: Không gian chúa tể một lần nữa được mở ra! Phạt Ngô nổi giận!
Chín con kim long ngũ trảo rống lên một tiếng vang vọng đến chín tầng trời, thân thể dài vạn trượng uốn lượn trong biển mây, thanh thế kinh người.
Tu Thần cong khóe miệng, nói: "Đi cho lão biết, ai mới thực sự là chân long Hoa Hạ."
Nhận được mệnh lệnh của Tu Thần, chín con kim long ngũ trảo lại hét dài một tiếng rung trời, thân thể khổng lồ của chúng bay quanh Tu Thần vài vòng, sau đó phóng thật nhanh theo hướng Qua Thiên trốn thoát.
Lúc này, toàn bộ sinh linh trong Phù Tiên giới đều hoảng sợ ngẩng đầu nhìn lên bầu trời. Tiếng rồng ngâm dài chấn động đến mức mọi người đều run rẩy trong lòng.
Một con kim long ngũ trảo lướt nhanh qua vòm trời, những nơi nó đi qua, ánh chớp màu vàng kim lóe lên, chiếu sáng rực rỡ cả một vùng.
Đám người Thượng Cung Cẩn cũng tỏ ra hãi hùng.
"Đây là rồng à?" Thượng Cung Cẩn thì thào hỏi.
Phù Tiên Tử sau lưng nuốt nước bọt đánh ực, nói: "Là rồng, nhưng không giống rồng lúc hòa bình cho lắm. Kim long ngũ trảo, miệng ngậm long châu. Thực lực của những con rồng này hẳn là đạt đến tu vi nửa chúa tể!"
Chín con rồng bằng nửa chúa tể!
Thế trận này khiến Phù Tiên Tử thầm sợ run.
"Toàn bộ đều bằng nửa chúa tể sao?" Thượng Cung Cẩn cũng ngây người.
"Chúng đang đuổi theo người nào sao?" Vô Thần hỏi.
"Vừa rồi có một khí tức cường đại lóe lên rồi biến mất, chắc những con kim long này đuổi theo hắn. Không biết đấy là ai." Phù Tiên Tử gật đầu đáp.
Họ đã sớm chạy tới chỗ an toàn, nhưng động tĩnh này vẫn khiến họ phải hoảng sợ, không thể nào tưởng tượng ra được chỗ Tu Thần đã đánh nhau đến mức độ nào rồi, cũng không rõ rốt cuộc đã có bao nhiêu chúa tể bị giết chết.
"Nhìn cái gì?"
Giọng của Tu Thần bỗng nhiên vang lên phía sau họ.
Đám người Thượng Cung Cẩn vội vàng quay đầu lại.
"Thầy, giờ thế nào rồi?" Thượng Cung Cẩn hỏi.
Tu Thần cười, đáp: "Những người tới đều dùng hóa thân, không thú vị gì cả. Hiện giờ Qua Thiên đang chạy loạn ở trong Phù Tiên giới, chắc là muốn tìm một chỗ để trốn thoát."
"Qua Thiên sao? Lần này có bao nhiêu hóa thân chúa tể tới đây?" Phù Tiên Tử khẽ hỏi.
"Nếu gồm cả Thiên Cương thì có bốn người. Những người khác đều bị ta xé nát rồi, chỉ còn lại mình Qua Thiên." Tu Thần đáp.
Thượng Cung Cẩn tỏ ra lo lắng, nhỏ giọng hỏi: "Thầy ơi kim long ngũ trảo này có thể bắt được Qua Thiên không? Liệu có thực sự chặn lại được, không cho lão thoát ra ngoài không?"
Thượng Cung Cẩn là người làm việc vô cùng cẩn thận, nếu lúc này đã trở mặt với các chúa tể khác, thì không thể buông tha cho ai cả, dù đối phương chỉ là một hóa thân.
Tu Thần bật cười ha hả, đáp: "Yên tâm đi, trốn không thoát đâu. Muốn giết lão chỉ cần một suy nghĩ trong đầu vi sư mà thôi. Hiện giờ chỉ đang chơi đùa với lão một chút. Đi thôi, quay về miếu Thiên Thần."
Đám Thương Cung Cẩn gật đầu, đi theo Tu Thần rời khỏi.
...
Trong thần điện của Phạt Ngô ở Phạt Ngô giới.
"Đồ khốn kiếp!"
Giọng nói đầy tức giận của Phạt Ngô vang vọng khắp thần điện. Mọi người đều sợ hãi quỳ sụp xuống, run rẩy như ve sầu mùa đông.
"Sư phụ, làm sao vậy?"
Đại đồ đệ Trinh Phong của Phạt Ngô đang quỳ gối dưới đại điện, hỏi với vẻ mặt hoảng sợ.
Phạt Ngô chưa từng nổi giận như vậy, đây có thể nói là lần đầu tiên. Điều này làm cho các đệ tử ở dưới đại điện vừa căng thẳng, vừa lo lắng.
Trong lòng bọn họ, Phạt Ngô giới chính là Nguyên giới đứng đầu, sư phụ của bọn họ cũng là chúa tể mạnh nhất! Tám vị chúa tể khác thậm chí còn không được Phạt Ngô để vào mắt. Nhưng tại sao lão lại đột nhiên nổi giận đùng đùng như vậy?"
"Xuống hết đi!" Phạt Ngô lạnh giọng quát lên.
"Vâng!"
Đám để tử vội vàng lui xuống.
Nét mặt Phạt Ngô đầy dữ tợn, trong đôi con ngươi sâu xa tràn đầy sát ý.
Sau đó Phạt Ngô lấy Cửu Giới lệnh, trực tiếp mở ra.
Những người khác phải cần hai chúa tể liên kết lại mới có thể mở ra được, chỉ duy nhất mình lão là không cần. Chẳng vì cái gì khác, chỉ vì lão là sự tồn tại mạnh nhất mà thôi.
Sau khi Cửu Giới lệnh được mở ra, bảy vị chúa tể khác xuất hiện trong nháy mắt.
Tuy lần này chỉ có bốn người tham gia, nhưng bốn người khác đều cảm nhận được biến cố bất thường, chỉ có điều không cùng đến Phù Tiên giới mà thôi.
"Phạt Ngô, có chuyện gì vậy?" Chúa tể Vẫn Sinh giới nhíu mày hỏi.
Phạt Ngô nhìn mấy người xung quanh với sắc mặt lạnh lẽo, sau đó đưa mắt nhìn sang Qua Thiên và Trường Hà.
"Hóa thân của hai người các ngươi cũng chết rồi?" Phạt Ngô hỏi.
Trường Hà đen mặt, cả người đột nhiên tỏa ra sát khí lạnh buốt, đáp: "Đúng vậy!"
"Ta chưa chết! Nhưng hiện giờ đang bị truy sát, nếu vẫn không tìm ra cách thoát khỏi Phù Tiên giới thì hóa thân đó của ta cũng sẽ bị Tu Thần giết chết." Giọng nói của Qua Thiên đầy tức giận, vẻ mặt dữ tợn đến vặn vẹo.
Uất ức!
Phẫn nộ!
Bất lực!
Đủ loại tâm trạng đan xen lẫn nhau trong lòng lão.
Qua Thiên không nhớ rõ đã bao năm rồi mình chưa bị một hậu bối đuổi tận giết tuyệt đến mức chật vật như vậy.
Chúa tể Hoang giới nheo mắt nhìn Qua Thiên, hỏi: "Các ngươi đang nói gì vậy?"
Chúa tể Vũ giới cũng hỏi theo: "Phù Tiên Tử đâu? Vì sao lão ta chưa tới?"
"Hóa thân của bốn người chúng ta tới Phù Tiên giới, hiện giờ Phù Tiên giới đã bị Tu Thần chiếm đoạt. Sống chết của Phù Tiên Tử chưa rõ." Thiên Cương vẫn luôn im lặng bỗng lên tiếng.
Bốn người khác nghe Thiên Cương nói vậy, nhất thời tỏ vẻ ngạc nhiên. Bắc Lý không dám tin, hỏi lại: "Ngươi đang đùa ta sao? Một hậu bối có thể thần không biết quỷ không hay cướp được Phù Tiên giới ư? Tu vi của Phù Tiên Tử không kém ngươi bao nhiêu, thế mà lại bị Tu Thần đánh bại?"Thiên Cương chợt nhìn sang Bắc Lú, giận dữ quát lên: "Giả mù sa mưa, diễn trò có gì thú vị chứ? Đây chẳng phải là chiêu trò của ngươi sao? Chẳng phải ngươi là kẻ mong muốn nhìn thấy cục diện hiện giờ à?"
"Ngươi đang nói bậy bạ gì đó?" Bắc Lý giận dữ mắng.
"Ta nói bậy? Người sau lưng Tu Thần không phải là ngươi sao? Ma thần chín mắt đến từ bên ngoài, cố ý đánh nhau với Tu Thần để dẫn chúng ta vào cuộc. Hiện giờ hóa thân bằng nửa chúa tể của Phạt Ngô và Trường Hà đã bị Tu Thần tiêu diệt, hóa thân của Qua Thiên cũng sắp không thoát được. Tuy rằng hóa thân của ta không bằng nửa chúa tể, nhưng tu vi cũng bị suy yếu. Chiêu này của Bắc Lý ngươi thật là cao tay!" Thiên Cương cười lạnh, phản bác.
Bắc Lý đỏ gay mặt mũi, cũng không chịu thua kém: "Nói bậy! Ngươi nghĩ ta có bản lĩnh cùng một lúc gài bẫy được cả bốn người các ngươi sao? Hóa thân bằng nửa chúa tể có thực lực thế nào chẳng lẽ ngươi không rõ? Một Tu Thần có thể đánh bại ư?"
Phạt Ngô lạnh mắt nhìn Bắc Lý, sát ý tỏa ra ngùn ngụt: "Bắc Lý, hiện giờ chúng ta không có chứng cứ trực tiếp chứng minh ngươi có liên quan đến tất cả mọi chuyện, nhưng ngươi vẫn là người có hiềm nghi lớn nhất. Lúc này tốt nhất là ngươi đừng nói gì cả, cứ ở bên cạnh nghe là được rồi."
"Ngươi!"
Bắc Lý giận run lên, nhưng thấy mấy người khác đều nhìn mình với ánh mắt địch ý, lão không dám nói tiếp nữa.
Lần này lão thực sự bị oan.
Ma thần chín mắt xuất hiện cùng việc Tu Thần tiêu diệt Phù Tiên Tử, cướp đoạt Phù Tiên giới, lão hoàn toàn không biết chú gì!
Vậy mà chậu phân này lại bị đổ cả lên đầu lão, điều này khiến lão bắt đầu căng thẳng trong lòng.
Thời điểm này lão chưa đủ thực lực để ngả bài ngửa. Nếu đám người kia thực sự khẳng định lão là kẻ phản bội, sau đó liên thủ đối phó, thì lão thất bại là cái chắc!
"Qua Thiên, tình hình bên người thế nào rồi?" Phạt Ngô hỏi Qua Thiên.
Qua Thiên giận dữ, hừ lạnh một tiếng: "Tự xem chẳng phải là biết hay sao?"
Lão nói xong, vung tay lên.
Đối diện đám người chúa tể bỗng xuất hiện một mặt kính quan sát, bên trong có một con thanh long đang bị chín con kim long ngũ trảo điên cuồng đuổi giết.