Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 502: Tiêu diệt Qua Thiên! Sư đồ tái kiến?

Chương 502: Tiêu diệt Qua Thiên! Sư đồ tái kiến?




Bên trong miếu Thiên Thần, đám người Tu Thần đang đeo kính ngồi trên ghế, nhìn màn hình 3D to đùng ở trước mặt.

Trong màn ảnh đang chiếu cảnh Qua Thiên bị chín con kim long ngũ trảo truy sát.

Hai dàn loa tân tiến nhất được đặt ở hai bên, phát ra âm thanh vô cùng chân thực và sống động. Kết hợp với hình ảnh kia, dường như đưa ngươi ta lạc vào thế giới kỳ ảo.

Kim long ngũ trảo phun một mồi lửa về phía Qua Thiên, gây ra một vụ nổ rộng đến trăm dặm, tạo thành biển lửa lấp lánh ánh kim.

Pháp Hải, Phù Tiên Tử và Vô Thần theo bản năng muốn lắc người né tránh luồng khí lưu bốc ra từ vụ nổ.

Thượng Cung Cẩn ở bên cạnh nhìn thấy không nhịn được bật cười. Nhớ lại năm đó lần đầu tiên hình ảnh 3D, bọn họ cũng có cảm nhận giống vậy, nhất là lúc màn hình chiếu cảnh đất đá bắn tung tóe khắp nơi, khiến họ không nhịn được muốn né tránh.

"Đại nhân, sao lại có thứ này? Nhìn có vẻ khá giống bản thân đang rơi vào tình cảnh của đối phương." Pháp Hải khiếp sợ nói.

Phù Tiên Tử và Vô Thần cùng nhìn về phía Tu Thần, vẻ mặt vô cùng khiếp đảm.

Bọn họ chưa từng tiếp xúc với loại khoa học kỹ thuật này, tuy rằng nếu chuyên tâm thì cũng có thể nghiên cứu ra được, nhưng lần đầu tiên nhìn thấy thứ đồ chơi ấy còn chưa kịp suy nghĩ sâu xa về nguyên lý bên trong.

"Phim 3D, là một loại công nghệ đến từ Tán giới nho nhỏ trong Nguyên giới của Qua Thiên." Tu Thần cười đáp.

Pháp Hải gật đầu, sau đó tiếp tục xem.

Một khắc sau, chín con kim long ngũ trảo rít gào giận dữ, góc nhìn trên màn hình trực tiếp chuyển đến chính diện, chỉ thấy cái miệng khổng lồ của kim long ngoạm về phía mọi người.

Ba người Pháp Hải, Vô Thần và Phù Tiên Tử nghiêng người về sau né tránh, động tác rất đều nhịp.

"Thầy ơi, vì sao bản thể của lão ta không đến cứu hóa thân này?" Thượng Cung Cẩn vừa ăn hoa quả, vừa thắc mắc.

Đây chính là hóa thân có tu vi bằng nửa chúa tể, nếu bị tiêu diệt thì sẽ tạo thành tổn hại rất lớn cho bản thể.

Tu Thần bật cười, đáp: "Ta cũng muốn biết rốt cuộc lão ta có đưa bản thể tới hay không. Ngươi xem ta đùa giỡn lão lâu như vậy, mà vẫn chưa thấy xuất hiện."

Sở dĩ Tu Thần đùa giỡn, trêu chọc hóa thân này của Qua Thiên, là vì muốn xem xem Qua Thiên có cho bản thể tự mình đánh đến đây không, nhưng hiện giờ hắn có chút hơi thất vọng.

Đừng nói là hóa thân này của Qua Thiên còn chưa bị làm thịt, ngay cả Phạt Ngô, Trường Hà và Thiên Cương đã sớm bị Tu Thần tiêu diệt mà còn chưa thấy bọn họ giở thủ đoạn tiếp theo.

Đám chúa tể đều cẩn thận vậy sao? Có thể nén giận đến mức này? Mình cưỡi lên đầu bọn họ như thế mà đối phương còn chưa thèm tới đối phó với mình?

Tu Thần tỏ vẻ không sao hiểu nổi, đồng thời cũng càng thêm khinh thường đám chúa tể kia.

Tên nào tên nấy đều là chúa cẩn thận! Có thể so sánh với lão già nhà mình.

Dù sao nếu là hắn thì hắn chắc chắn sẽ trực tiếp đánh tới dây! Trở thành chúa tể Nguyên giới nhiều năm như vậy mà chút xíu tự tin cũng không có, vậy chẳng bằng về hưu cho xong.

"Đồ nhi cảm thấy lão sẽ không tới, sợ vãi linh hồn rồi." Thượng Cung Cẩn khinh thường nói.

"Thôi, xem phim đến chán ngấy rồi, vẫn nên giết đi thôi." Tu Thần thở dài một tiếng, lắc đầu nói.

Hắn vừa dứt lời, chín con kim long ngũ trảo trong màn ảnh đột nhiên tăng vọt khí thế. Lúc trước Qua Thiên vẫn còn có thể gắng gượng chống đỡ, nhưng một khắc sau đã trực tiếp bị xơi tái.

Hình ảnh đó quả thực vô cùng thê thảm, bị giày vò đến mức phải nghi ngờ về cuộc sống.

"Tu Thần! Ta biết ngươi đang nhon! Ngươi thả hóa thân này của ta ra! Ta sẽ hợp tác với ngươi!"

Qua Thiên cả người đầy vết thương, chật vật chạy trốn vào một góc, rống to về phía bốn phương tám hướng.

Tu Thần không thèm để ý. Chín con kim long ngũ trảo lần thứ hai lao tới tấn công dữ dội.

"Tu Thần! Lúc này Phạt Ngô đã quyết định liên hiệp các chúa tể lại, phong tỏa triệt để Phù Tiên giới của các ngươi, cắt đứt đường tiếp tế linh khí và sinh linh chi lực đến Phù Tiên giới, muốn vây chết ngươi ở bên trong! Còn cả Bắc Lý bây giờ cũng đã trở thành kẻ địch của tất cả các chúa tể, cũng rơi vào cảnh giống ngươi. Ta và ngươi hợp tác, có thể giúp ngươi phá vỡ tử cục này!" Qua Thiên lại chạy đến chỗ khác, rống to.

Thượng Cung Cẩn kinh ngạc nhìn Tu Thần, hỏi: "Thầy ơi, lão nói thật chứ? Đường tiếp tế sinh linh chi lực và linh khí có thể phong tỏa được sao?"

"Người bình thường chắc chắn là không làm được, một hai chúa tể cũng không thể. Nhưng tất cả chúa tể liên thủ lại thì có khả năng đó. Sau khi phong tỏa, Nguyên giới của chúng ta sẽ không nhận được tiếp tế sinh linh chi lực và linh khí nữa. Luân hồi chi lực sẽ không ngừng tiêu tán, sớm muộn cũng sẽ trở thành một Tử giới." Tu Thần mỉm cười giải đáp, nhìn vẻ mặt của hắn hiển nhiên là không để chuyện này vào trong lòng.

Thượng Cung Cẩn vốn có chút lo lắng, nhưng thấy nụ cười trên mặt Tu Thần, lập tức yên tâm hơn nhiều. Song nàng vẫn có điều nghi hoặc: "Vậy vì sao Bắc Lý giới cũng bị phong tỏa chứ? Không phải họ cùng một bọn sao?"

Tu Thần buồn cười, nói: "Việc này thì vi sư không rõ lắm, có lẽ bọn họ cảm thấy đối phó một mình vi sư không có gì khó khăn nên lôi thêm một người khác vào để tăng thêm độ khó chăng?

Thực ra trong lòng Tu Thần đã biết được nguyên nhân đại khái, chỉ có điều không cần thiết phải nói ra mà thôi.

Từ lúc hắn diệt hóa thân cua Bắc Lý ở Thiên Khôn Tử giới, thực ra đã tính được đến bước này. Hắn và Bắc Lý chung quy không phải người cùng đường, cho nên có thể gài bẫy lão thì tại sao lại không làm?

Sau đó bọn họ muốn để mình mở kính quan sát ra một lần nữa. Tu Thần hoàn toàn có thể mở được, nhưng hắn mặc kệ, chính là vì muốn kéo Bắc Lý sa lầy.

Tu Thần đoán chừng sở dĩ Phạt Ngô ra tay với cả Bắc Lý, chính là muốn xem xem mình và Bắc Lý sẽ xử lý thế nào, liệu có hợp tác với nhau hay không.

Bọn họ chỉ muốn khẳng định xem kẻ sau lưng Tu Thần rốt cuộc có phải là Bắc Lý hay không mà thôi.

"Tâm tư của đám chúa tể này thật là khó đoán, sâu không dò được." Thượng Cung Cẩn lắc đầu nói.

"Tu Thần! Lẽ nào ngươi thực sự muốn đi đến bước đường xấu nhất sao? Tu Thần! Ngươi xuất hiện đi!"

Trong màn hình không ngừng phát ra tiếng gào rú của Qua Thiên, muốn gọi Tu Thần ra.

Nhưng Tu Thần hoàn toàn không thèm để ý, chỉ cười tủm tỉm ăn hoa quả, xem phim.

Hiện giờ hắn chỉ coi là mình đang xem phim, không mong gì khác, chỉ muốn được vui vẻ.

Chín con kim long ngũ trảo bắt đầu cùng nhau tấn công, đám mây ngũ hành hội tụ lại trên bầu trời, hóa thành sấm sét cao vạn trượng, bao trùm toàn bộ vị trí của Qua Thiên.

Trong tích tắc ấy, đất trời rung chuyển, núi non sụp đổ, toàn bộ sinh linh ở Phù Tiên giới đều cảm nhận được nỗi sợ hãi, mặt đất không ngừng chấn động dữ dội.

Một lát sau, mây mù chậm rãi tan đi, một cái hố sâu không thấy đáy xuất hiện trong tầm mắt đám người Tu Thần, bóng dáng Qua Thiên đã hoàn toàn biến mất, không tìm ra được chút tung tích nào.

"Chết rồi sao?" Thượng Cung Cẩn hỏi.

"Đương nhiên là chết rồi, xem phim bom tấn chủ yếu nhất là xem kỹ xảo, kỹ xảo đẹp nhất đã xuất hiện rồi thì không cần xem tiếp nữa." Tu Thần mỉm cười nói.

"Kỹ xảo?" Thượng Cung Cẩn tỏ vẻ nghi ngờ, hiển nhiên là không rõ hai chữ này có ý nghĩa gì.

Tu Thần tháo kính xuống, màn hình 3D cũng từ từ biến mất.

"Đại nhân, hình như có người đang tấn công thành lũy Nguyên giới!"

Phù Tiên Tử bỗng nhiên lên tiếng.

Tu Thần quay đầu nhìn về phía vòm trời, khẽ cau mày.

"Khí tức này thật là quen thuộc."






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch