Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 513: Quay về? Pháp Hải? Lôi Phong Pháp của ngươi đâu?

Chương 513: Quay về? Pháp Hải? Lôi Phong Pháp của ngươi đâu?

Lúc này Thanos đang ngơ ngác ngồi trước mặt Tu Thần, đầu đầy hiện lên đầu dấu chấm hỏi.

Lúc trước Tu Thần đưa cho hắn chiếc găng tay Vô Cực, còn dặn hắn uy lực của thứ đồ chơi này rất khủng khiếp, không phải lúc vạn bất đắc dĩ thì tuyệt đối đừng lôi ra dùng, tốt nhất là sử dụng khi bị dồn vào đường cùng.

Đang lúc giả ngầu trước mặt các chúa tể, búng tay một phát, kết quả hắn lại tự làm nổ mình, trực tiếp miễn phí quay về thành...

Tu Thần hứng thú nhìn Thanos, cười nói: "Nhìn vẻ mặt này của ngươi, là búng tay rồi phải không?"

Thanos cười khổ một tiếng, gật đầu nói: "Đại nhân, chiếc găng tay Vô Cực này của đại nhân là để tự sát à? Ta vừa búng tay một phát là tự đánh mình chết toi. Ta còn muốn tiếp tục ngầu lòi trước mặt đám chúa tể."

"Đám chúa tể kia? Đám người Phạt Ngô đang phong ấn Bắc Lý giới à?" Tu Thần nhướng mày.

Lĩnh Vực Vô Địch của hắn chỉ bao trùm Phù Tiên giới, các Nguyên giới khác còn chưa chạm đến được. Cho nên hắn không biết bên ngoài đang xảy ra chuyện gì.

Tuy Tu Thần biết đám Qua Thiên Phạt Ngô nhất định sẽ động thủ với Bắc Lý giới, nhưng không ngờ lại nhanh như thế.

"Đúng vậy, bảy chúa tể, hình như đang thi triển đại trận gì đó để phong ấn Bắc Lý giới. Chúng ta cũng biết lão Bắc Lý kia chắc chắn không chống đỡ nổi, nếu để đại trận rơi xuống thì chúng ta cũng bị phong ấn ở bên trong, cho nên bàn bạc cùng tới gặp đám chúa tể xem sao." Thanos gãi đầu nói.

Tu Thần buồn cười, hỏi: "Chỉ với chút ít tu vi của các ngươi cũng dám tới gặp chúa tể sao? Ai cho các ngươi dũng khí vậy? Người ta chỉ cần thở một hơi là đủ giết các ngươi rồi."

Thanos cười ha ha, đáp: "Biết rồi, thế nhưng chẳng trở ngại việc chúng ta muốn đối đầu với bọn họ. Tiểu thư nói, không thể để uy danh của đại nhân ngài giảm sút, muốn cho đám chúa tể kia biết người của miếu Thiên Thần chúng ta không phải thứ hèn nhát."

Tu Thần lắc đầu mỉm cười, đám đồ đệ này đúng là bị mình chiều hư rồi. Lúc trước hắn còn lo liệu cách thức bồi dưỡng của mình có khiến bọn họ ngay cả chúa tể cũng đánh hay không, hiện giờ đúng là như vậy. Chư Thiên Vạn Giới không có người nào khiến bọn họ sợ cả.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, hành động của họ khiến Tu Thần khá vui mừng. Nếu đã có thân xác bất tử mà còn lo này lo nọ thì không xứng làm người của miếu Thiên Thần.

"Bảy đại chúa tể liên hiệp lại phong ấn Bắc Lý giới. Bắc Lý là chúa tể không tỏ vẻ gì sao?" Tu Thần tò mò hỏi.

Hắn đoán chừng chắc chắn Thiên Nguyên Tử không ra tay, bởi vì nếu ra tay sẽ làm bại lộ mọi kế hoạch lúc trước của lão.

Hơn nữa Tu Thần nghĩ lão già cũng không muốn xuất thủ, hiện giờ tu vi của lão đã vượt qua chúa tể, sợ là muốn phá vá phong ấn cũng là chuyện trong tầm tay.

Thanos lắc đầu đáp: "Không thấy lão ta, cảm giác như đã từ bỏ rồi."

"Hử?"

Tu Thần bỗng nhướng mày, trên mặt nở nụ cười.

Thanos thấy vẻ mặt ấy của hắn, nghi ngờ hỏi: "Đại nhân làm sao vậy?"

"Xem ra là bị diệt toàn quân rồi." Tu Thần cười ha hả.

Ngọc giản sinh mệnh của đám Kinh Như Tuyết vỡ nát hết rồi.

Tất cả đều chết sạch.

Tu Thần vươn tay, những chấm sáng màu xanh biếc bắt đầu tuôn ra với số lượng cực lớn, sau đó mấy bóng người xuất hiện trước mặt hắn.

"Thầy thầy!"

Phương Nhuế Nhuế là người đầu tiên xuất hiện, thấy Tu Thần lập tức vui vẻ chạy tới, nhào vào lòng hắn.

"Thầy thầy ơi, Nhuế Nhuế rất nhớ người!" Phương Nhuế Nhuế cọ cánh tay Tu Thần cười hì hì nói.

Tu Thần cười đầy trìu mến, vỗ đầu nhóc con nói: "Được rồi, lớn vậy rồi còn nhõng nhẽo."

Phương Nhuế Nhuế ngẩng đầu thè lưỡi đáng yêu.

Những người khác cũng tỏ vẻ mừng vui đứng trước mặt Tu Thần.

Đối với họ mà nói, Tu Thần chính là người đáng tin cậy nhất, chỉ cần có hắn thì cuộc đời này sẽ có ý nghĩa, nên không còn gì phải sợ.

Họ sùng bái và tín nhiệm Tu Thần đến độ mù quáng, đây cũng là lý do vì sao họ dám lớn lối chạy tới đối đầu với đám chúa tể.

"Các người đã về cả rồi?"

Giọng nói đầy ngạc nhiên của Thượng Cung Cẩn cũng truyền tới. Nàng và Mục Ngưng Sương đang xách theo giỏ đựng đầy hoa linh Tiên Thiên, dùng để chưng cất rượu.

"Thượng Cung, sư nương!"

Phương Nhuế Nhuế nhìn thấy hai người thì lập tức tụt xuống khỏi người Tu Thần, chạy về phía Mục Ngưng Sương, ôm lấy hông nàng.

"Gần đây sống thế nào?" Mục Ngưng Sương cũng vui vẻ hỏi, xoa đầu cô nhóc.

"Cũng không tệ lắm nha, chỉ là không được ăn cơm sư nương nấu nên không được vui lắm." Miệng Phương Nhuế Nhuế rất ngọt, khiến Mục Ngưng Sương cười khanh khách không ngừng.

Tu Thần nhìn mọi người, cười hỏi: "Tất cả các ngươi đều tự sát trở về?"

Bị giết hay tự sát, Tu Thần vẫn nhìn ra được.

Đám Kinh Như Tuyết ngượng ngùng gãi đầu.

"Dù sao đều là chúa tể, thực sự không đánh lại." Tiểu Bạch nhếch miệng cười ha ha.

"Thanos, ngươi là như nào vậy? Vì sao lại dùng một búng tay làm nổ bay cả người?" Tiger nhìn Thanos, bật cười hỏi.

Những người khác cũng cười ồ lên theo.

Thanos cười khổ một tiếng đáp: "Vừa rồi đại nhân nói thứ đó dùng để tự sát, lúc trước ta không biết..."

"Ha ha ha, lúc đó làm ta cười vỡ bụng, động tác ngầu lòi như thế, còn tưởng rằng ngươi phải đại chiến đám chúa tể kia mấy trăm hiệp. Nào ngờ một giây tiếp theo đã tự ngỏm rồi." Tiểu Vũ ôm bụng cười ngặt nghẽo.

Trận cười này càng khiến Thanos xấu hổ, quả thật là mất thể diện.

Tu Thần cũng nở nụ cười, lắc đầu nói: "Được rồi, việc này phải trách ta, chưa nói rõ ràng với hắn. Các ngươi đừng trêu chọc hắn nữa. Giới thiệu với các ngươi một chút."

Lúc này Pháp Hải, Vô Thần và Phù Tiên Tử đã xuất hiện ở bên cạnh.

Vô Thần và Phù Tiên Tử tiếp tục quản lý Phù Tiên giới, còn Pháp Hải thì bế quan tu luyện.

Đã là người mà Tu Thần sáng tạo ra thì chính là người của miếu Thiên Thần, mọi người đều là người nhà, cần phải làm quen một chút.

Kinh Như Tuyết thấy Vô Thần, nhất thời biến sắc, khí thế toàn thân tăng vọt.

"Thầy! Sao hắn lại ở chỗ này?" Kinh Như Tuyết vô cùng cảnh giác hỏi.

Người bên cạnh thấy vẻ mặt của Kinh Như Tuyết, đều tỏ ra kinh ngạc.

Vô Thần sửng sốt một chút, sau đó cười khổ xua tay: "Tiểu thư, ta không phải là Vô Thần trước kia, ta là do đại nhân tạo ra..."

Kinh Như Tuyết sửng sốt một chút sau đó nhìn sang Tu Thần.

"Vô Thần và Phù Tiên Tử đều chết rồi, hai người này là do ta sáng tạo ra để tiếp tục quản lý Phù Tiên giới. Không thì Phù Tiên giới rộng lớn như thế, một mình ta không quản lý nổi. Hay là để các ngươi về quản lý nhé." Tu Thần hứng thú nói.

"Đừng đừng, ta còn phải tập trung vào tu luyện." Tiểu Bạch vội vàng xua tay nói.

Những người khác cũng đều lắc đầu.

Đùa hay sao? Bọn họ tự do tự tại quen rồi, muốn tu luyện thì tu luyện, muốn làm gì thì làm, ngay cả Tán giới còn không muốn để ý tới thì một Nguyên giới lại càng không. Làm thế chẳng phải mệt chết người ta hay sao?

"Xin lỗi." Kinh Như Tuyết nói với Vô Thần.

"Không sao, không sao, hiểu lầm thôi." Vô Thần vội vàng nói.

"Chào mọi người, ta là Pháp Hải." Lúc này Pháp Hải lên tiếng tự giới thiệu mình.

"Pháp Hải?"

Ánh mắt Phương Nhuế Nhuế chợt sáng lên, từ bên cạnh Mục Ngưng Sương chạy tới, vòng quanh Pháp Hải một vòng khiến hắn phải ngượng ngùng.

"Lôi Phong Tháp của ngươi đâu? Thầy ơi, hắn có phải là Pháp Hải đã chia rẽ Hứa Tiên và Bạch Nương Tử không?" Phương Nhuế Nhuế nhìn Tu Thần, hỏi.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch