Chương 520: Thiên Cương nổi giận! Các chúa tể ngăn cản!
Trong Bắc Lý giới, Bắc Lý đang vô cùng lo lắng, nắm tay siết chặt. Hiện giờ bảy đại chúa tể đang thi triển đại trận phong tỏa Nguyên giới, mà lão lại chẳng thể làm gì.
Không phải là lão không muốn, mà Thiên Nguyên Tử cứ tỏ ra ung dung, hoàn toàn không có ý định ra tay, nếu mình tùy tiện động thủ, rất có thể bị bảy đại chúa tể liên hiệp vây đánh, khi đó thì cầm chắc thất bại.
"Ngươi thực sự không lo lắng gì sao? Bảy đại chúa tể đang thi triển đại trận phong tỏa Nguyên giới, đến khi thành công, cho dù ta và ngươi liên thủ lại cũng không thể phá nổi!" Bắc Lý nhìn Thiên Nguyên Tử bên cạnh, giận dữ hỏi.
Thiên Nguyên Tử mỉm cười, đáp: "Không cần gấp, hiện giờ bọn họ phỏng chừng cũng không thể thực hiện được đại trận phong tỏa này."
"Không thực hiện được?" Bắc Lý tỏ vẻ kinh ngạc.
"Chẳng lẽ có chuyện gì bất ngờ xảy ra sao? Hay là ngươi đã có cách đối phó?"
Trong mắt Bắc Lý, trừ phi là Tu Thần đánh tới, hoặc là hai người bọn họ đột xông ra, bằng không thì còn có chuyện gì bất ngờ có thể ngăn cản được đại trận phong tỏa Nguyên giới của bọn họ nữa?
Dựa vào pháp tắc ý chí tích điểm ư?
Bắc Lý hoàn toàn không trộng cậy gì vào thứ đó. Đám Phạt Ngô đều cảm thấy ý chí tích điểm hiện giờ đã trở nên vô cùng kỳ quặc, thì làm sao Bắc Lý lại không rõ chứ?
Thậm chí Bắc Lý còn rõ ràng hơn cả mấy người Phạt Ngô, bởi vì Thiên Nguyên Tử đang ở trước mặt lão!
Nếu là trước đây, ý chí tích điểm sẽ cho phép người như Thiên Nguyên Tử tồn tại sao?
Tuyệt đối không bao giờ!
Tích điểm cũng tuyệt đối không thờ ơ khi thấy Giới Ngoại Thiên xâm nhập.
"Chỉ là một suy đoán thôi." Thiên Nguyên Tử nở nụ cười thần bí.
Lúc này chính là thời cơ tốt nhất để cho đám Thượng Cung Cẩn xâm nhập vào Thiên giới, Tu Thần chắc chắn sẽ không đích thân đến. Điều này Thiên Nguyên Tử và Thiên Cương đều có cách nghĩ giống nhau.
Nhưng đám Thượng Cung Cẩn thì chắc chắn sẽ đến!
Chỉ cần mang theo hai cường giả nửa chúa tể tới, là Thiên Cương nhất định sẽ đại loạn trong lòng, từ đó cắt ngang việc thi triển đại trận phong tỏa.
"Ngươi xem tốc độ ngưng tụ đại trận phong tỏa Nguyên giới bỗng nhiên chậm lại kìa." Thiên Nguyên Tử nhướng mày, cười nói.
Bắc Lý chợt ngẩng đầu, thần niệm phóng đi, sau đó sắc mặt trở nên kỳ quặc.
Đúng vậy, chân nguyên ngưng tụ đại trận đang ở tốc độ rất nhanh, bỗng nhiên có chút dao động mất ổn định.
"Có thật là xuất hiện biến số không?" Bắc Lý thì thào hỏi.
Thiên Nguyên Tử bật cười, nói đầy ẩn ý: "Mọi chuyện đều không nên gấp gáp, chuyện xấu chưa chắc đã là chuyện xấu, có đôi khi nó cũng biến thành chuyện tốt. Cứ chờ xem đi."
Bắc Lý nhướng mày, nhìn thoáng qua Thiên Nguyên Tử. Vào giờ khắc này, lão đột nhiên phát hiện ra bản thân không hiểu gì về vị sư đệ trên danh nghĩa này, trong lòng càng thêm kiêng kỵ Thiên Nguyên Tử.
Trong hư vô chi cảnh, sáu người Phạt Ngô cau mày nhìn Thiên Cương.
"Ngươi làm cái gì vậy?" Qua Thiên lạnh giọng quát.
Đại trận phong tỏa Nguyên giới sắp thành công rồi, vậy mà Thiên Cương bỗng nhiên gây rối, thiếu chút nữa thì công dã tràng.
"Thiên giới của ta bị xâm nhập!" Thiên Cương tái mặt đáp.
"Tu Thần?" Phạt Ngô nhướng mày, người đầu tiên lão nghĩ đến chính là Tu Thần.
Hiện giờ Bắc Lý đã bị kẹt trong Bắc Lý giới, như vậy kẻ địch của bọn họ chỉ còn lại Tu Thần mà thôi.
"Đồ đệ của hắn!" Sắc mặt Thiên Cương vô cùng xấu xí.
"Hắn thật sự hồi sinh lại đồ đệ của mình?" Trường Hà hỏi với vẻ khiếp sợ không tin nổi.
Mặc dù chỉ là cường giả cấp bậc Thần Vương, nhưng hồi sinh nhiều người như vậy, chẳng phải là lãng phí hay sao? Quả là phung phí của trời! Vì đồ đệ mà tiêu hao bao nhiêu sinh linh chi lực như thế? Điều này ngay cả các chúa tể cũng không thể tưởng tượng nổi.
Trong mắt bọn họ, sinh linh chi lực vốn là vốn liếng của mình! Vì người ngoài mà lãng phí sinh linh chi lực, hơn nữa còn để hồi sinh, hành động này quá ngu xuẩn!
Chẳng lẽ thực sự muốn bồi dưỡng đồ đệ mình thành nửa chúa tể, sau đó lên chức chúa tể sao? Việc đó khác nào tự chui đầu vào rọ?
Đến cấp bậc này, tình cảm thầy trò, người thân gia đình gì đó đều là chó má, chỉ có sức mạnh mới là quan trọng nhất.
"Hồi sinh toàn bộ, hơn nữa bọn chúng còn đều đã đến nửa chúa tể!" Thiên Cương đen mặt nói.
Lão đoán chắc chắn Tu Thần sẽ phái người đánh Thiên giới của mình, cũng đoán chắc chắn có cường giả cấp bậc nửa chúa tể ra mặt, giống như chín con kim long ngũ trảo đã từng truy sát Qua Thiên ngày đó.
Nhưng tình huống bây giờ là một đám đồ đệ và thuộc hạ của Tu Thần đánh tới, kim long ngũ trảo hoàn toàn không ra trận!
"Ngươi đang nói cái ngươi có biết không?" Qua Thiên sầm mặt lại, lạnh giọng quát hỏi.
Đám Kinh Như Tuyết lần trước dám đối đầu với bọn họ đều là dùng bản thể, điều này bọn họ có thể xác định không cần nghi ngờ. Hiện giờ Thiên Cương lại nói với bọn họ đám người kia không những được Tu Thần hồi sinh, mà toàn bộ đều lên đến tu vi nửa chúa tể, đây chẳng phải nói đùa thì là gì?
"Thiên Cương, ngươi cũng là chúa tể, chẳng lẽ coi chúng ta đều là lũ lừa ngốc hết sao? Đám người lúc trước đều là tu vi Thần Vương, bây giờ hồi sinh lại trở thành nửa chúa tể. Ngươi cho chúng ta là đồ ngu à?" Chúa tể Vẫn Sinh giới cũng nhíu mày quát.
Tất cả chúa tể đều nhìn về phía Thiên Cương, sắc mặt u ám.
"Lão tử lừa các ngươi thì được cơm ăn chắc? Đại trận phong tỏa Nguyên giới này ta không thể tiếp tục được nữa! Ta phải quay trở lại, đám ranh nửa chúa tể kia có thể tiêu diệt sạch sẽ Thiên giới của ta! Ta không chịu nổi tổn thất ấy!" Thiên Cương tức giận nói.
"Ngươi đang đùa với ta sao? Đã đến bước cuối cùng rồi lại đòi từ bỏ?" Qua Thiên giận dữ quát, vẻ mặt vô cùng phẫn nộ.
Các chúa tể khác cũng đồng tình với Qua Thiên. Đại trận phong tỏa Nguyên giới chỉ còn một bước cuối cùng nữa thôi là thành công rồi. Bọn họ đã hao phí rất nhiều thần nguyên chi lực, hiện giờ mà thu tay lại thì tổn thất quá lớn.
"Nếu không thì sao? Vì phong tỏa một Bắc Lý giới mà để Thiên giới của ta bị giặc tàn phá sao? Các ngươi có đầu óc không?" Thiên Cương cũng nổi giận đùng đùng.
Hiện giờ lão đã vô cùng sốt ruột rồi.
Tu Thần là hạng người gì làm sao lão không biết? Có thể giết sạch thì hắn sẽ không để lại người sống, nếu như quay về muộn thêm chút nữa, thì tất cả sẽ đều chết hết.
"Đây chắc chắn là mưu kế của Tu Thần và Bắc Lý! Dương đông kích tây! Hơn nữa hắn không có khả năng trong nháy mắt thăng cấp một người đến tu vi nửa chúa tể, chắc chắn là đã sử dụng thủ đoạn gì đó. Thế này đi, mỗi người chúng ta phái một thuộc hạ có tu vi nửa chúa tể xuống trợ giúp cho Thiên giới của ngươi. Đại trận phong tỏa này không thể ngừng lại được!" Phạt Ngô lúc này mới lên tiếng nói.
Giờ phút này lão không muốn đại trận phong tỏa nguyên giới ngừng lại, hơn nữa lão cũng không tin Tu Thần có thể thực sự hồi sinh lại các đệ tử sau đó trong nháy mắt thăng cấp tu vi cho bọn họ.
Việc thăng cấp cho một người lên tu vi nửa chúa tể trong tích tắc ngay cả chúa tể bọn họ cũng không làm được!
Không ai làm được việc này cả!
Đối với lần này, Phạt Ngô rất tin tưởng vào suy đoán của mình!
Việc này chắc chắn là do Tu Thần giở thủ đoạn mưu kế, để vây Ngụy cứu Triệu, khiến bọn họ dừng đại trận phong tỏa lại.
"Khốn kiếp! Để người của các ngươi vào Thiên giới ta? Coi ta là đồ ngu à?" Thiên Cương giận dữ mắng một tiếng.
Mặc dù hiện giờ bọn họ đang cùng nhau liên thủ phong ấn Bắc Lý giới, nhưng giữa các bên vẫn còn tồn tại quan hệ cạnh tranh đối địch. Để bọn họ tùy tiện phái người vào Thiên giới, hậu quả kia không thể tưởng tượng nổi!