Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 540: Hòa làm một thể! Vô cùng chấn động!

Chương 540: Hòa làm một thể! Vô cùng chấn động!




"Thì ra chúng ta đều là ếch ngồi đáy giếng." Cơ Viêm cúi đầu cười khổ một tiếng, trong lòng đủ mọi mùi vị.

Bọn họ cố gắng tu luyện ở thế giới này, kết quả thế giới này chỉ là do một tông môn sáng tạo ra mà thôi, có cảm giác họ giống như chuột bạch mà người ta nuôi.

Phần Vũ cũng tỏ ra thất lạc, không nói nên lời.

Tu Thần nhìn thoáng qua hai người, mỉm cười nói: "Sinh linh đều bình đẳng, hiện giờ Tán giới và Nguyên giới đã dung hợp lại, độ đậm đặc của linh khí là như nhau. Ta cũng đã giải trừ quy tắc giới hạn tu vi rồi, cứ chăm chỉ tu luyện, tương lai sẽ đạt được thành tựu rất cao."

Cơ Viêm ngẩng đầu, ánh mắt trở nên kích động và nóng cháy, gật đầu đáp: "Đúng vậy, ta cũng không tin ta có thể tu luyện được tới Thánh Vương! Hơn nữa ta cảm thấy ta cách Thánh Vương cảnh không còn xa nữa, cho nên chỉ cần thêm mấy trăm năm nữa chắc chắn là sẽ đạt được!"

"Đúng vậy, lúc độ đậm đặc của linh khí đột nhiên tăng cao, ta cũng có cảm giác sẽ chạm tới tu vi Thánh Vương cảnh. Tuy rằng rất khó hiểu, nhưng ta lại cảm giác được rất rõ ràng." Phần Vũ cũng gật đầu nói.

Tu Thần: "..."

Hình như sai khác hơi nhiều...

Mục tiêu của bọn họ là Thánh Vương cảnh, mà ý Tu Thần muốn nói đó là tu vi thậm chí còn cao hơn cả Thiên Tôn...

Thánh Vương cảnh là cảnh giới mạnh nhất ở Tán giới, nhưng hiện nay pháp tắc của Thiên Nguyên Đại lục là pháp tắc của Nguyên giới, Thánh Vương cảnh gì là rác rưởi!

Có nên nói cho bọn họ biết chân tướng không nhỉ? Tu Thần hơi do dự trong lòng, cuối cùng hắn vẫn lựa chọn không nói.

Trong thời gian ngắn mang đến cho bọn họ nhiều nỗi sợ thì không tốt lắm, cứ để họ sau này từ từ hiểu rõ là được.

"Đại nhân, ta có thể mạo muội hỏi một vấn đề được không?" Ánh mắt Phần Vũ hơi yếu ớt, dè dặt hỏi.

Tu Thần gật đầu.

"Hiện giờ kẻ địch của ngài là ai? Không còn nữa sao? Hay là vẫn có?" Phần Vũ hỏi.

Vấn đề này nàng đã nghĩ ngay tới khi thấy Tu Thần. Nếu hắn đã lợi hại đến mức này thì chắc hẳn kẻ địch phải rất hùng mạnh.

Dù sao nàng cũng không tưởng tượng ra được.

Tu Thần buồn cười, đáp: "Trong chín đại Nguyên giới, hiện giờ ta mới chỉ lấy được Phù Tiên giới, ngươi nói xem ai là kẻ địch?"

"Là người kiểm soát tám đại Nguyên giới khác?" Cơ Viêm thấp giọng hỏi, hơi thở cũng trở nên gấp gáp.

"Cứ coi là vậy đi." Tu Thần khẽ gật đầu, nhìn về phía cách đó không xa.

Ba bóng người đang nhanh chóng chạy về phía hắn.

"Họ lợi hại đến mức nào? Tiểu nhân kiến thức hạn hẹp, thật sự không cách nào tưởng tượng nổi." Cơ Viêm cười khổ, hỏi.

Hắn rất tò mò về thực lực của những cường giả ấy, nhưng cũng biết mình và họ chênh lệch cực lớn.

Lúc ở Thiên Nguyên Đại lục, hắn còn không sờ nổi góc áo Tu Thần, thì hiện giờ lại càng là xa không thể với.

Mặc dù bây giờ tất cả mọi người đều ở cùng một thế giới, nhưng thực ra trong lòng hai người họ rất rõ ràng, bọn họ vẫn là người không cùng thế giới với Tu Thần.

"Cứ từ từ, sau này ngươi sẽ biết." Tu Thần cười ha hả đáp.

"Có người đến, tìm ngài sao?" Phần Vũ cũng nhìn về phía xa xa.

"Phải, là bạn cũ."

Phần Vũ và Cơ Viêm liếc mắt nhìn nhau, tuy rằng họ rất muốn tiếp tục trò chuyện với Tu Thần về thế giới của các cường giả, nhưng cũng biết Tu Thần không thân thiết gì với mình lắm, hai người không xứng kết giao với hắn, lúc này có thể nói chuyện lâu như vậy với Tu Thần đã là rất vinh hạnh rồi, đâu còn dám ở lại thêm.

"Vậy tiểu nhân không quấy rầy đại nhân nữa." Hai người chắp tay, cung kính nói.

Tu Thần khẽ gật đầu, đáp: "Các ngươi đi về trước đi, chăm chỉ tu luyện."

"Vâng, đại nhân!"Hai người cúi đầu cáo từ, sau đó rời đi.

Tu Thần nhìn xung quanh một vòng, tất cả đều là cây cối rừng rậm, cỏ dại mọc thành bụi, trông có vẻ không phải là nơi thích hợp để gặp cố nhân, bèn vung tay lên.

Trong phạm vi mười dặm nháy mắt xuất hiện một linh hồ màu tím, từ trong hồ bốc lên linh khí nghi ngút, tỏa ra mùi thơm nhàn nhạt. Trong hồ xuất hiện một đình nghỉ mát, Tu Thần hiện giờ đang ngồi trong căn đình này.

Ba người tới gồm Cẩm Văn Thiên Thiên mặc áo trắng, Chu Thiên Thành mặc áo gấm đen khảm ngọc lưu ly, và Gia Cát Chấn Hùng.

Những người khác cũng đang chạy tới đây, chỉ có điều chưa tới mà thôi.

Ba người xuất hiện bên bờ linh hồ, nhìn mặt hồ đầy linh khí trước mặt, đều tỏ ra kinh ngạc. Sau đó bọn họ thấy Tu Thần.

"Tiểu sư đệ!"

Cẩm Văn Thiên Thiên mừng rỡ gọi một tiếng, nhưng lại bị Chu Thiên Thành ở bên cạnh đá vào chân.

Lúc trước Tu Thần tiêu diệt Cửu Nguyên và Dạ Lãng Thiên, rồi giao Thiên Nguyên Đại lục cho bọn họ quản lý, Chu Thiên Thành đã không dám gọi Tu Thần là sư đệ nữa, mà là đại nhân.

Cẩm Văn Thiên Thiên lúng túng nở nụ cười, sau đó ba người bay về phía đình nghỉ mát giữa hồ.

"Tham kiến đại nhân!"

Chu Thiên Thành và Gia Cát Chấn Hùng cúi người hành lễ, giọng nói vô cùng cung kính.

Cẩm Văn Thiên Thiên bên cạnh bĩu môi, cuối cùng cũng chắp tay nói: "Tham kiến đại nhân."

Tu Thần nhìn Cẩm Văn Thiên Thiên, bật cười nói: "Được rồi, đều là đồng môn, không cần phải quy củ vậy đâu, cứ thoải mái một chút. Ngồi đi."

"Đa tạ đại nhân!"

Ba người ngồi xuống đối diện Tu Thần.

Tu Thần rót trà cho họ, vừa rót vừa nói: "Gần đây sống thế nào?"

"Rất tốt, từ lúc ngài thống nhất Cửu Thiên Thập Vực đến nay không còn xảy ra tranh chấp gì nữa. Toàn bộ Thiên Nguyên Đại lục đều phát triển tốt hơn thời đại trước rất nhiều, bất kể là về phương diện gì." Gia Cát Chấn Hùng vội vàng đáp.

Ánh mắt Gia Cát Chấn Hùng nhìn Tu Thần mang theo kích động và cuồng nhiệt.

Hắn cũng giống như Phần Vũ và Cơ Viêm, đều muốn biết hiện giờ Tu Thần rốt cuộc đã đạt đến tu vi gì.

Năm đó hắn cũng coi như trời xui đất khiến trở thành người bên phe Tu Thần, không thì có khi bây giờ xương cốt đã lạnh cả rồi, đâu còn trở thành người quản lý một phương ở Cửu Thiên Thập Vực nữa.

"Đại nhân, vừa rồi ta cảm nhận được Thiên Nguyên Đại lục chấn động, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Chu Thiên Thành dè dặt hỏi.

Bọn họ là người quản lý Thiên Nguyên Đại Lục, lúc dung hợp với Nguyên giới đương nhiên là cảm nhận được sâu sắc hơn những người khác. Lúc đó, suy nghĩ đầu tiên của bọn họ là có kẻ địch xâm nhập, sau đó khí tức của Tu Thần xuất hiện bọn họ mới biết là hắn đã trở về, bèn vội vàng tới đây.

"Ta đã hợp nhất Thiên Nguyên Đại lục vào Nguyên giới. Hiện giờ Thiên Nguyên Đại lục là một phần của Nguyên giới." Tu Thần đpá.

"Cái gì?"

"Hợp nhất?"

"Nơi này của chúng ta là Tán giới, sao có thể dung hợp được với Nguyên giới?"

Ba người nghe Tu Thần nói xong, cảm thấy vô cùng chấn động, mắt đều trợn tròn.

Cơ Viêm và Phần Vũ không biết nhiều, nhưng họ thì khác. Họ chưa từng nghĩ đến chuyện có thể hợp nhất các giới lại với nhau. Cho dù bảo họ nghĩ, họ cũng không thể nghĩ ra nổi làm cách nào mới có thể dung hợp được Tán giới và Nguyên giới thành một thể.

"Đúng vậy, cho nên bây giờ điều kiện tu luyện của các ngươi cũng giống với Nguyên giới. Giới hạn của tu vi được tăng rất cao. Cố gắng lên!" Tu Thần nâng chén trà lên để tỏ ý, sau đó nhấp một ngụm.

Ba người nhìn lẫn nhau, đến giờ vẫn chưa lấy lại được tình thần từ nỗi khiếp sợ.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch