Chương 585: Bồi dưỡng chúa tể mới? Đây là một vấn đề đáng để suy tư!
Thiên Cương nghe Tu Thần nói vậy, trên mặt tỏ vẻ kinh ngạc.
"Thiên Nguyên Tử thực sự thông minh đến vậy sao?" Thiên Cương hỏi với giọng không tin lắm.
Trong mắt lão, bất kể là về mưu kế hay sách lược, Tu Thần vẫn cao tay hơn bất cứ ai khác, chúa tể của chín đại Nguyên giới bị hắn đùa bỡn xoay như chong chóng. Trong trí nhớ lúc trước của Thiên Cương, Thiên Nguyên Tử chỉ là một sự tồn tại cấp thấp, còn từng bị Dạ Hạ Thiên Quân và Trường Sinh - thuộc hạ của Thiên Cương tiền nhiệm dồn ép đến mức phải rời khỏi Thiên giới.
Chỉ mới một thời gian ngắn, mà lão đã lắc mình biến hóa thành đại lão?
Chênh lệch này quá lớn, khiến Thiên Cương không thể nào nghĩ ra được nguyên do.
Con đường tu luyện xem trọng nhất là việc tiến bộ tuần tự.
Sự tồn tại kỳ lạ như Tu Thần không dựa theo quy tắc nào thì không nói làm gì, bây giờ ngay cả Thiên Nguyên Tử cũng vậy sao?
Chín đại Nguyên giới thực sự chỉ có hai người sư đồ các ngươi là kỳ quặc nhất thôi.
Không phải người một nhà không vào chung một cửa?
Tu Thần mỉm cười nói: "Lão già kia có rất nhiều quỷ kế. Từ cái năm ở núi Thiên Tử kia, lão đã bắt đầu đấu trí đấu dũng với ta rồi. Hai người chúng ta kẻ tám lạng người nửa cân. Ta bị lão hành hạ ba năm mới có được bản lĩnh như hiện giờ."
Thiên Nguyên Tử quả thực đã giúp đỡ Tu Thần rất nhiều. Ba năm ở núi Thiên Tử kia đối với Tu Thần mà nói, khả năng tính toán và sự xảo quyệt được tăng lên rất nhiều, tất cả đều là nhờ Thiên Nguyên Tử ban tặng.
Mặc dù cả đường tu luyện Thiên Nguyên Tử không hề truyền thụ cho Tu Thần cái gì, nhưng ở các phương diện khác vẫn có thể tính là một người thầy.
Thiên Cương vẫn không thể hiểu được, nhưng lão không dám hỏi tiếp nữa, có nhiều thứ hỏi quá nhiều đâm ra lại thành mình không biết thức thời.
"Vậy bây giờ ta sẽ phái hóa thân đến tìm Bắc Lý." Thiên Cương nói.
Tu Thần khẽ gật đầu: "Nhớ rằng nói năng cũng là một kỹ thuật, nhất định không được lưu lại dấu vết, không để người khác đoán ra được ngươi cố ý tiết lộ những tin tức kia."
Với đầu óc của Thiên Nguyên Tử, chỉ cần một câu nói sai là lão có thể lập tức phát hiện ra.
"Thuộc hạ hiểu rồi." Thiên Cương gật đầu đáp.
Tu Thần phất tay về phía Thiên Cương.
Sau khi Thiên Cương rời đi, Tu Thần đi về phía Thiên Trì Viên Bàn trong Phù Tiên giới.
Cha mẹ và em gái hắn đang được Thượng Cung Cẩn dẫn đi dạo chơi trong Phù Tiên giới. Giờ hắn không có thời gian rảnh rỗi, nên không đi cùng được, dù sao sau này cũng còn khối thời gian để ngao du.
Chỉ cần Tu Thần còn sống thì cha mẹ và em gái hắn sẽ không bao giờ chết. Đợi đến khi hắn chiếm được toàn bộ chín đại Nguyên giới, đó chính là thời điểm hắn nghỉ hưu.
Hiện giờ hắn phải nhanh chóng đối phó với tất cả các chúa tể, chính là vì cuộc sống tốt đẹp sau này.
Sau khi thiên hạ không còn kẻ thù, hắn có thể hưởng thụ cuộc sống tươi đẹp.
Nhưng lúc này còn cách mục tiêu rất xa, Tu Thần còn phải đi rất nhiều con đường. Hắn mới chiếm được hai Nguyên giới thôi.
Hơn nữa Tu Thần còn rất buồn bực khi thấy Giới Ngoại Thiên xuất hiện.
Hắn không hiểu mấy về Giới Ngoại Thiên, hệ thống cũng không có quá nhiều kiến giải về nơi đó. Thiên Nguyên Tử cũng không nói tỉ mỉ cho hắn biết.
Có điều hắn cũng không gấp gáp, muốn tiêu diệt bên ngoài thì phải dẹp yên bên trong trước.
Việc Tu Thần cần làm lúc này là chinh phục chín đại Nguyên giới, còn về thế lực Giới Ngoại Thiên, nếu gặp được thì đánh, còn không gặp thì tạm thời cứ gác lại.
"Thầy ơi."
Kinh Như Tuyết thấy Tu Thần trở về, vội vàng đi tới.
Tu Thần khẽ gật đầu, hỏi: "Những người khác đâu?"
"Họ tới những nơi khác của Phù Tiên giới để rèn luyện rồi." Kinh Như Tuyết nói.
"Rèn luyện?" Tu Thần sửng sốt một chút, sau đó lắc đầu nở nụ cười.
Tu vi nửa chúa tể, có rèn luyện cũng chẳng ra được thành tựu gì, cùng lắm là tăng chút tâm cảnh mà thôi.
Giống như Vô Thần và Trường Sinh vậy, tu luyện đã lâu mà cũng chỉ lên được tu vi Thần Tôn. Khoảng cách của bọn họ tới tu vi nửa chúa tể còn xa vạn dặm.
Tu vi Thần Tôn cũng có thể tung hoành ngang dọc ở Nguyên giới rồi, tu vi nửa chúa tể thì không tìm thấy đối thủ nữa, chỉ còn đối thủ là chúa tể nữa thôi.
Nhưng mỗi Nguyên giới cũng chỉ xuất hiện được một chúa tể, người này chết đi thì mới sinh ra được người mới, hơn nữa quá trình sản sinh cũng hết sức khó khăn, không hề dễ dàng chút nào.
Nói như vậy, nếu trong chín đại Nguyên giới có một chúa tể nào đó chết đi, vậy thì khả năng lớn là bị chúa tể của Nguyên giới khác chiếm mất, xác suất từ bản thổ sinh ra chúa tể mới kiểm soát Nguyên giới là rất thấp.
"Vậy vì sao ngươi lại không đi?" Tu Thần buồn cười hỏi.
Kinh Như Tuyết cười khổ nói: "Bây giờ tu vi của chúng con đã đến đỉnh điểm rồi, nếu đột phá tiếp thì chỉ có cấp bậc chúa tể thôi. Nhưng cấp bậc chúa tể nào có dễ dàng đạt được như thế, rèn luyện cũng chỉ tăng thêm tâm cảnh mà thôi, không có ích lợi mấy cho thực lực."
Kinh Như Tuyết vẫn là người sáng suốt nhất. Những người khác tuy cũng biết vậy, nhưng bọn họ không chịu ngồi yên, muốn đi ra ngoài thể hiện, đạp sóng rẽ gió một phen.
Kinh Như Tuyết được coi là đại đệ tử của Tu Thần, là sinh linh nguyên sinh ở Tán giới, được Tu Thần một tay bồi dưỡng đến cảnh giới hôm nay, về mặt tâm cảnh, nàng cao hơn tất cả những người khác.
Tu Thần nhìn Kinh Như Tuyết, suy tư một chút rồi nói: "Trở thành chúa tể Nguyên giới không phải là không có khả năng. Bây giờ năng lực của vi sư chỉ đủ để cho các ngươi trở thành nửa chúa tể, chúa tể thực sự thì vẫn chưa được. Nhưng không có nghĩa là hoàn toàn không làm được."
Tu Thần bỗng nhiên nảy ra một suy nghĩ.
Một suy nghĩ hết sức lớn mật.
Kinh Như Tuyết sửng sốt, hỏi với vẻ khó hiểu: "Ý của thầy là?"
Tu Thần mỉm cười, nói: "Vi sư muốn thử xem có thể bồi dưỡng ngươi thành chúa tể mới không."
Nghe Tu Thần nói vậy, Kinh Như Tuyết lập tức kinh hãi, vội vàng nói: "Việc đó không được đâu? Tu vi nửa chúa tể hiện giờ cũng là do thầy cho, thực ra căn cơ rất mất ổn định. Chúa tể mới cần kiểm soát bản nguyên Nguyên giới. Mà bản nguyên Nguyên giới mặc dù là một khái niệm rất mơ hồ, nhưng chắc là nó cũng có ý chí. Con cần phải được nó thừa nhận mới có thể trở thành chúa tể của Nguyên giới. Mà muốn được phép tắc bản nguyên Nguyên giới thừa nhận là một việc hết sức khó khăn."
Mỗi một Nguyên giới đều có một phép tắc bản nguyên hoàn chỉnh, quyền kiểm soát nằm trong tay chúa tể, để chúa tể có thể tùy ý điều động phép tắc bản nguyên, từ đó phát triển Nguyên giới.
Cảm giác hơi giống với tích điểm nhỏ, nó có ý chí, mặc dù không phải là ý chí sinh linh, nhưng cũng thuộc về một loại ý chí.
Loại ý chí bản nguyên Nguyên giới này rất chuyên nhất, chỉ khi đạt được trình độ nhất định, nó mới khảo sát đến ngươi. Nếu các phương diện của ngươi đều phù hợp thì nó sẽ lựa chọn ngươi trở thành chúa tể.
Hiện giờ ý chí bản nguyên của Thiên giới và Phù Tiên giới thực ra đều bị Tu Thần áp chế, thậm chí có thể nói là thay thế.
Tu Thần chính là ý chí phép tắc bản nguyên Nguyên giới của Thiên giới và Phù Tiên giới.
Theo lý mà nói, Tu Thần cũng có thể lập ra chúa tể khác, chỉ là trước đây hắn chưa từng suy xét về phương diện này.
Vừa rồi đột nhiên trong đầu mới lóe lên suy nghĩ về vấn đề đó.
Muốn trở thành chúa tể, thì nhất định phải kiểm soát phép tắc bản nguyên hoàn chỉnh của một Nguyên giới.
Từ đó phát sinh ra một vấn đề khác, nếu giao phép tắc bản nguyên giao cho Kinh Như Tuyết, thì quyền hạn của hắn bị giảm xuống hay vẫn giữ nguyên như cũ?