Chương 586: Đối thoại! Ý chí phép tắc bản nguyên Nguyên giới!
Kinh Như Tuyết nhìn dáng vẻ nghiêm túc suy tư của Tu Thần, trong lòng không khỏi hơi căng thẳng.
Nàng có muốn trở thành chúa tể Nguyên giới không?
Muốn!
Vô cùng muốn!
Vì sao?
Bởi vì theo tu vi ngày càng cao, nàng lại càng cảm thấy bản thân phế vật và bất lực hơn.
Hoàn toàn không thể giúp đỡ được Tu Thần bất cứ điều gì.
Từ đầu đến cuối đều là Tu Thần một mình đối đầu với kẻ địch, còn bọn họ cùng lắm là kẻ đến chọc tức đối phương, chứ không giúp được việc thực chất gì.
Nhưng nếu nàng trở thành chúa tể, thì mọi chuyện sẽ khác!
Nàng sẽ có vốn liếng để đối đầu với các chúa tể Nguyên giới khác, có năng lực giúp đỡ thầy của mình!
"Chắc là có thể làm được." Tu Thần trầm tư một lát, sau đó gật đầu.
Kinh Như Tuyết vội vàng hỏi: "Vậy phải làm thế nào?"
"Phải lấy một Nguyên giới ra thử mới biết được. Phù Tiên giới vi sư còn phải dùng vào việc khác, chúng ta lấy Thiên giới ra thử chút xem sao." Tu Thần nói.
"Vâng, thưa thầy!" Kinh Như Tuyết lập tức gật đầu.
Tu Thần vung tay lên, hai người xuất hiện bên trong Thiên giới.
"Cảm nhận thế giới này một chút đi." Tu Thần nói.
Kinh Như Tuyết nhắm mắt lại, khuếch tán thần trí của mình ra, bao phủ toàn bộ Nguyên giới.
Phải mất hơn một canh giờ, nàng mới có thể đưa thần thức bao trùm toàn bộ Thiên giới, đủ để thấy một Nguyên giới rộng lớn đến mức nào.
Sắc mặt Kinh Như Tuyết đột nhiên tái đi.
"Sao vậy?" Tu Thần hỏi.
Kinh Như Tuyết mở to mắt, giọng nói hơi chật vật: "Có sức mạnh cản trở, một sức mạnh vô hình chèn ép lên thần trí con. Mặc dù nó không gây hại cho con, nhưng lại trấn áp con rất mạnh mẽ. Thực lực của con hiện giờ không thể phát huy được một trăm phần trăm."
Tu Thần gật đầu. Đó chính là ý chi phép tắc bản nguyên Thiên giới đang ngăn cản Kinh Như Tuyết.
Việc Tu Thần phải làm bây giờ triệt tiêu địch ý mà ý chí này đang nhắm vào Kinh Như Tuyết.
"Uỳnh..."
Chỉ thấy cơ thể Tu Thần tỏa ra một vầng sáng màu tím, giống như một giọt nước rơi vào mặt hồ nước tĩnh lặng, sóng khí màu tím lan ra bốn phương tám hướng, trong nháy mắt bao trùm toàn bộ Thiên giới.
Sau đó Tu Thần cảm thấy bên trong vang lên một âm thanh rất nhỏ.
Đây chính là ý chí bản nguyên Nguyên giới.
Giống như một con cừu non đang trốn trong một xó xỉnh nào đó của một nông trại rộng lớn, đang sợ hãi run rẩy nhìn Tu Thần.
Tu Thần đi tới trước mặt phép tắc bản nguyên Thiên giới, mỉm cười nhìn đối phương.
"Ngươi biết ta là ai đúng không?" Tu Thần hỏi.
Sau khi hắn chiếm được Nguyên giới, đây là lần đầu tiên đối thoại với phép tắc bản nguyên Nguyên giới.
Bởi vì liên quan đến thân phận tích điểm chuyển kiếp của Tu Thần, cho nên lúc Lĩnh Vực Vô Địch của hắn bao trùm Nguyên giới thì đã trực tiếp chiếm được quyền hạn kiểm soát, chứ không phải để ý đến ý chí phép tắc bản nguyên Nguyên giới.
Đơn giản mà nói thì thân phận của Tu Thần lớn hơn phép tắc Nguyên giới. Lúc hắn chưa xuất hiện thì phép tắc Nguyên giới là lớn nhất, nhưng một khi hắn xuất hiện thì có thể trực tiếp bỏ qua phép tắc Nguyên giới mà kiểm soát ngay được Nguyên giới đó.
Quyền hạn của Tu Thần lớn hơn phép tắc bản nguyên Nguyên giới, nhưng nếu hắn muốn lập ra chúa tể mới, thì vẫn cần phải được phép tắc bản nguyên Nguyên giới thừa nhận.
Nghe Tu Thần nói, ý chí phép tắc Nguyên giới khẽ gật đầu.
Tu Thần bật cười nói: "Bây giờ Thiên giới không có chúa tể, cho nên ta cần lập một chúa tể mới để quản lý Thiên giới, ngươi có ý kiến gì không?"
Câu này không khác gì tổng giám đốc tập đoàn hỏi ý kiến quản lý công ty cấp dưới.
Bộ phận của anh không có lãnh đạo, tôi muốn phái một người xuống, anh có đồng ý không?
Lúc trước chiếm được Phù Tiên giới, Tu Thần đã giao Phù Tiên giới cho Phù Tiên Tử và Vô Thần tiếp tục quản lý, nhưng thực ra họ không được ý chí phép tắc Nguyên giới thừa nhận, chỉ quản lý mặt ngoài Phù Tiên Tử mà thôi, không cần sử dụng gì đến sức mạnh của phép tắc, cho nên vấn đề không lớn lắm.
Nhưng bây giờ Tu Thần muốn lập chúa tể mới, thì cần phải thương lượng với ý chí phép tắc Nguyên giới. Nếu thực sự không được, thì Tu Thần phải cân nhắc đến chuyện xóa ý chí Thiên giới đi, tiếp đó sáng tạo ra một cái khác.
Không phải vạn bất đắc dĩ thì Tu Thần không muốn thay thế ý chí bản nguyên Nguyên giới.
"Vì sao?"
Ý chí phép tắc Nguyên giới hỏi.
Không phải là nó mở miệng nói chuyện, mà âm thanh dường như đến từ đáy lòng Tu Thần.
"Bởi vì ta muốn." Tu Thần đáp, câu trả lời vừa bá đạo và ngang ngược, giọng điệu không cho phép người khác nghi ngờ.
Ý chí phép tắc Nguyên giới: "..."
"Bây giờ ngươi chỉ cần nói với ta có được hay không thôi, không cần dài dòng lắm lời." Tu Thần nói thêm.
"Có lựa chọn không?"
Âm thanh của ý chí phép tắc Nguyên giới lại xuất hiện trong lòng Tu Thần.
"Không có lựa chọn. Nghiêm túc mà nói ngươi là thuộc hạ của kiếp trước của ta. Nếu ta muốn trở thành tích điểm mới thì phải xóa đi ý chí bản nguyên của chín đại Nguyên giới các ngươi, đổi thành của ta. Nhưng con ngươi ta khá là thấu tình đạt lý, không phải vạn bất đắc dĩ thì sẽ không làm vậy. Nhưng nếu ngươi không nghe lời một chủ tịch như ta, thì ta sẽ đuổi việc ngươi. Chắc chắn đấy."
Giờ quan hệ giữa hắn và ý chí phép tắc bản nguyên Nguyên giới chính là quan hệ giữa giám đốc và cấp dưới.
Tôi muốn điều quản lý mới đến, anh có đồng ý không?
Không đồng ý thì tôi sẽ thế chỗ anh cho người khác.
"Được." Ý chí phép tắc bản nguyên Thiên giới nghe lời nói đầy uy hiếp của Tu Thần, không tiếp tục phản kháng chất vấn nữa, đồng ý ngay.
Dù sao đối với nó mà nói, việc giữ cho Nguyên giới ổn định mới là ý nghĩa tồn tại của nó, huống hồ quyền hạn của Tu Thần ở trên nó, hắn có thể thực sự thay nó bằng ý chí phép tắc khác.
Ông chủ đã không sợ thua lỗ, thì tay làm thuê như nó cũng chẳng phải để ý làm gì.
Tu Thần hài lòng khẽ gật đầu, cười nói: "Không tệ, rất thông minh. Tiếp theo phải làm thế nào ngươi hãy kết nối với nàng ta. Ta không quen nghiệp vụ này."
Ý chí phép tắc bản nguyên Thiên giới: "..."
Nếu nó là một ý chí có nhân tính, có lẽ bây giờ đã điên cuồng chửi rủa Tu Thần rồi. Không ngờ hắn thực sự quản lý Nguyên giới như một công ty.
Tu Thần ra khỏi lĩnh vực của ý chí phép tắc bản nguyên Thiên giới, trở về hiện thực.
"Sao rồi thầy?" Thấy Tu Thần mở mắt, Kinh Như Tuyết vội vàng hỏi.
Tu Thần bật cười: "Đã nói chuyện xong với nó, chuyện còn lại nó sẽ kết nối với ngươi. Vi sư ta sẽ không tham gia vào."
"Hả? Trò chuyện với nó? Với ai ạ?" Kinh Như Tuyết ngây người, nhất thời chưa thể lấy lại tinh thần.
"Ý chí phép tắc bản nguyên Thiên giới." Tu Thần đáp.
Kinh Như Tuyết trợn tròn mắt, hỏi: "Thứ kia sống thật sao? Con còn tưởng nó chỉ là một loại quy tắc, giống như hệ thống máy tính trên Địa Cầu mà thầy nói lúc trước..."
"Là một sự tồn tại giống như hệ thống máy tính, nhưng nó cũng có ý thức của riêng mình. Nó sẽ tìm đến ngươi nhanh thôi. Tiếp đó ngươi nói chuyện với nó là được. Vi sư đi trước đây." Tu Thần phất tay nói.
Thật sự là hắn không có tâm tư ở đây chờ Kinh Như Tuyết và ý chí Thiên giới bàn giao công việc. Hắn chỉ muốn biết kết quả thôi.
Nếu có thể thành công, Kinh Như Tuyết thật sự trở thành chúa tể mới, thì về sau chiếm được Nguyên giới có thể phục chế tiếp. Đến lúc đó chúa tể của chín đại Nguyên giới đều là người của hắn, hắn có thể yên tâm về hưu rồi.