Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 600: Người sau lưng ngươi là ai? Ở đâu?

Chương 600: Người sau lưng ngươi là ai? Ở đâu?




"Phụ hoàng..."

Tam hoàng tử hoàn toàn ngơ ngác, mặt cắt không còn giọt máu, biểu cảm cũng vặn vẹo cả đi. Hạ Vô Ưu bên cạnh cũng hồn bay phách, nhìn Hạ Phục Ma với vẻ vô cùng hoảng sợ.

Hạ Phục Ma cho thấy toàn bộ thực lực của hắn!

Là đến đâu?

Bọn họ không nhìn thấu!

Khí tức hùng mạnh đến mức tất cả những người có mặt đều cảm thấy đau đớn không chịu nổi, ngay cả hít thở cũng vô cùng khó khăn.

Khí tức này khiến họ cảm thấy tuyệt vọng, một nỗi tuyệt vọng chân chính, trước nay chưa từng có! Nếu Hạ Phục Ma muốn giết họ, thì họ sẽ không phản kháng, bởi vì căn bản không nảy ra nổi suy nghĩ phản kháng nào.

"Phục Ma... Ngươi... Tu vi của ngươi là gì?" Hạ Vô Ưu run giọng hỏi.

Lão biết Hạ Phục Ma lợi hại hơn mình rất nhiều, nhưng không ngờ lại lợi hại đến mức lão không nhìn ra được cảnh giới.

Chỉ có thể nói là mạnh quá sức tưởng tượng!

Hạ Phục Ma không để ý đến con trai mình và lão tổ tông, chỉ nhìn Tu Thần trừng trừng.

"Tu vi Thần Tôn, lợi hại đấy Phù Ma Tử." Tu Thần chẹp miệng cười nói.

Người này che giấu bản thân rất kỹ! Nếu không phải hắn đến đây, vô tình đọc được ký ức Dược lão, nhận ra trong đó có điều kỳ lạ, thì thật sự không thể biết được.

Thì ra trong Phù Tiên giới của mình còn ẩn giấu một đại lão viễn cổ!

Một đại lão mà hắn cho là đã hoàn toàn biến mất.

"Cái gì?"

"Thần Tôn?"

"Sao có thể?"

"Thần Tôn là tu vi gì?"

Người bên cạnh nghe Tu Thần nói không khỏi choáng váng, bọn họ thậm chí còn chưa từng nghe nói đến cường giả có cấp bậc Thần Tôn.

Chỉ có tam hoàng tử, Hạ Vô Ưu và hai Thánh Vương khác là biết, cho nên lúc này vẻ mặt của họ như gặp ma.

Hoàng đế hoàng triều Đại Hạ của họ lại có tu vi Thần Tôn?

Tần Tôn là cấp bậc gì?

Chính là chúa tể tối cao!

Vậy chẳng phải hắn ngang hàng với Vô Thần ư?

Trong nhận thức của họ, chúa tể là một từ ngữ mông lung, dường như còn không tồn tại, mà Thần Tôn chính là người mạnh nhất.

Bọn họ chỉ biết thông tin Vô Thần chính là Thần Tôn, một người mà ngay cả thần linh cũng phải tôn kính!

Vậy mà hoàng đế của họ cũng là Thần Tôn?

Vậy vì sao phải nương thân ở hoàng triều Đại Hạ phàm trần này? Đây đúng là một chuyện cười! Không có khả năng xảy ra!

Giống như ngươi biết rõ rằng giá trị bản thân là tỷ phú trăm tỷ, nhưng cố tình mở một cửa hàng mỗi năm không thu được một trăm nghìn, còn cần cù chăm chỉ làm việc. Điều này có thể sao?

"Tu vi của ngươi là gì? Vì sao ta không nhìn ra?" Hạ Phục Ma nhíu mày hỏi.

Đối với vẻ kinh ngạc hãi hùng của người khác, hắn hoàn toàn không để ý và cũng không định giải thích.

Trong mắt Hạ Phục Ma lúc này chỉ có Tu Thần!

Một cường giả ở đâu đột nhiên xuất hiện?

Hắn cũng biết thời gian trước Phù Tiên giới loạn lạc, về sau bỗng nhiên lại bình yên. Khi đó hắn cảm thấy Phù Tiên Tử là người đã bình định, nhưng bây giờ khi gặp được Tu Thần, hắn đã biết chuyện không hề như mình nghĩ.

Sợ rằng Phù Tiên giới này đã đổi chủ rồi.

"Ta? Ta chỉ là một người bình thường." Tu Thần mỉm cười nói.

Hạ Phục Ma trầm mặt xuống, nói: "Đến giờ phút này, ngươi nói vậy còn cảm thấy thú vị sao?

Tu Thần bật cười, uống một hớp trà rồi đáp: "Ta rất hiếu kỳ, hiển nhiên trí nhớ của ngươi đã bị xóa đi, ngươi chỉ biết mình là Phù Ma Tử chuyển thế, nhưng không biết vì sao mà chuyển thế, cũng không biết vì sao mình có thể che giấu hoàn toàn tu vi Thần Tôn của mình khiến Phù Tiên Tử không phát hiện ra được. Bản thân ngươi không hiếu kỳ sao?"

"Thuật Cửu Thế Diệt Hồn - thần thông bản nguyên ác độc bá đạo như vậy, thế mà cũng không thể diệt trừ ngươi hoàn toàn. Ngươi làm ta rất bất ngờ!" Tu Thần chẹp miệng lắc đầu.

Hạ Phục Ma chính là thân thể của Phù Ma Tử chuyển kiếp!

Lúc trước, từ trí nhớ của Phù Tiên Tử, Tu Thần có thể xác định Phù Ma Tử hoàn toàn biến mất, nhưng bây giờ bỗng nhiên lại xuất hiện, còn trở thành hoàng đế một nước nhỏ dưới phàm trần, hơn nữa có thể che giấu tu vi Thần Tôn của mình khiến hắn và Phù Tiên Tử đều không phát hiện ra. Trong ký ức linh hồn của Phù Ma Tử cũng đã bị người khác xóa đi rất nhiều, đến mức bây giờ Tu Thần đọc ký ức của hắn cũng không biết được bao nhiêu tin tức hữu dụng.

Thực ra lúc trước bản thân Tu Thần cũng sơ suất, sau khi chiếm được toàn bộ Phù Tiên giới đã không kiểm tra cẩn thận từng tấc đất từng sinh linh. Nếu lúc đó hắn thăm dò tỉ mỉ thì chắc chắn đã phát hiện ra Hạ Phục Ma.

"Xem ra ngươi biết rất nhiều. Vừa rồi ngươi đã sử dụng Vãng Sinh Chuyển Hồn với ta?" Hạ Phục Ma cười lạnh nói, ánh mắt không hề sợ hãi, cũng không ngạc nhiên mấy.

Giống như hắn không hề kinh ngạc khi thấy Tu Thần biết thân phận của mình.

Hạ Phục Ma bình tĩnh là chuyện đương nhiên, nhưng những người khác lại kinh hãi như sét đánh ngang trời.

Nhất là tam hoàng tử, bây giờ mắt trợn như muốn rớt khỏi tròng.

Những gì Tu Thần nói với y lúc trước đều là sự thật ư?

Phụ hoàng mình chính là Phù Ma Tử gì đó chuyển thế?

Chẳng phải chứng tỏ Tu Thần chính là chúa tể Phù Tiên giới lúc này? Nguyên giới này là của hắn?

Vậy thì chẳng phải phụ hoàng mình đang gặp nguy hiểm sao?

Nghĩ vậy, tam hoàng tử lên tiếng: "Phụ hoàng, hắn nói Phù Tiên giới bây giờ là của hắn! Phù Tiên Tử đã rời khỏi võ đài lịch sử rồi!"

Nghe con trai mình nhắc nhở, đôi mắt Hạ Phục Ma rốt cuộc ánh lên vẻ sợ hãi, hắn trầm giọng hỏi: "Nó nói thật sao? Phù Tiên Tử đã chết rồi?"

Tu Thần bật cười: "Đương nhiên, chết lâu rồi. Ta cũng coi như báo thù giúp ngươi rồi còn gì? Nếu lão biết ngươi còn sống, chắc chắn là sợ hết hồn."

Sắc mặt Hạ Phục Ma chợt thâm trầm, đôi mắt sâu thẳm lộ ra sát khí ngút trời, nhìn chằm chằm Tu Thần.

Không gian xung quanh Tu Thần đột nhiên bị bao phủ bởi mộ màn sương mù màu đen, không gian ở giữa sương mù bị ăn mòn đến vặn vẹo, khiến toàn bộ cơ thể Tu Thần nhìn không còn chân thực nữa.

Tu Thần liếc nhìn cạnh mình, sau đó nói với Hạ Phục Ma: "Ta thấy ngươi có vẻ rất tức giận? Chẳng lẽ ngươi không hajanptt? Dù sao trước kia nếu không phải lão gài bẫy ngươi, thì Phù Tiên giới này vốn nên gọi là Phù Ma giới, mà ngươi hẳn là chúa tể của Nguyên giới này mới phải, đúng không?"

"Lão muốn chết, cũng phải chết trong tay ta! Chứ không phải trong tay hạng vô danh như ngươi!" Hạ Phục Ma quát lạnh.

Tu Thần nghe vậy không khỏi bật cười, lắc đầu nói: "Ngươi nói dễ nghe nhỉ, còn một chút tàn hồn mà vẫn chuyển kiếp được đã phải cảm ơn trời đất rồi. Ngươi còn muốn giết lão báo thù? Ngươi lấy tự tin ở đâu ra."

"À đúng rồi." Tu Thần vừa dứt lời, bỗng nhiên nhướng mày.

"Bản thân ngươi cũng chỉ là vật thí nghiệm của người khác, từ một tàn hồn chuyển kiếp mà thần không biết quỷ không hay đạt được tu vi Thần Tôn như bây giờ, quả là có bản lĩnh. Nói chính xác, người đã hồi sinh ngươi kia thật sự rất bản lĩnh."

"Đã lâu rồi ta không hiếu kỳ thế này, vẫn còn có người dám giở thủ đoạn ra ngay dưới mắt ta, hơn nữa ta còn không biết gì. Ngươi có thể nói cho ta biết, người sau lưng ngươi là ai, ở đâu không?"

Tu Thần nhìn Hạ Phục Ma, nở nụ cười vô hại, hỏi.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch