Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 615: Thế cục nghiêm trọng! Phải bắt đầu thôi!

Chương 615: Thế cục nghiêm trọng! Phải bắt đầu thôi!




Cha mẹ Lý Cẩu Tử và các dân làng của thôn Lý gia đang điên cuồng đánh vào màn chắn màu lam, muốn phá vỡ nó, nhưng tấm màn chỉ gợn lên từng đợt sóng mà thôi.

Họ cứ thế trơ mắt nhìn toàn thân Lý Cẩu Tử bị tia sáng màu vang bao phủ xuyên qua, cuối cùng hóa thành từng chấm sáng màu vàng, biến mất trước mặt mình.

Tu Thần phất tay.

Màn chắn màu lam lập tức biến mất.

"Ta liều mạng với ngươi!"

Cha Lý Cẩu Tử hai mắt đỏ sọc, xông về phía Tu Thần, những dân làng khác cũng theo sát phía, rất nhiều người muốn đồng quy vu tận với Tu Thần.

Nhưng lúc họ tới trước mặt Tu Thần, bỗng nhiên cơ thể bị giữ chặt lại.

"Nó không phải con trai các người, chẳng lẽ còn cần ta phải nhấn mạnh với các ngươi một lần nữa à?" Tu Thần dưng dưng nói.

"Nói bậy! Tất cả đều là âm mưu của ngươi! Là do ngươi giở trò!" Cha Lý Cẩu Tử khóc nước mắt nhạt nhòa, nói với vẻ đau đớn thấu tim gan.

Tu Thần lắc đầu, đưa tay chụp vào giữa không trung.

Một bóng dáng trẻ con màu xám đen xuất hiện trước mặt mọi người, không nhìn rõ hình dạng, từ đầu đến chân đều tỏa ra khí tức khiến người ta vô cùng khó chịu.

"Nó mới là con trai thật của các ngươi." Tu Thần nói.

Cha mẹ Lý Cẩu Tử nhìn ác linh trước mặt, ánh mắt chuyển từ phẫn nộ đau đớn sang ngơ ngẩn.

Nhất là mẹ Lý Cẩu Tư, thời điểm nhìn thấy ác linh kia bỗng cảm thấy như có thứ gì bóp chặt trái tim, khiến nàng không thể thở nổi.

Các dân làng khác cũng im lặng, hiện giờ họ không biết đâu mới là thật.

"Thế giới của các ngươi tên là gì?" Tu Thần hỏi.

"Nước Phú Viên." Một dân làng trả lời theo bản năng.

"Nói rộng ra, cả thế giới này tên là gì?" Tu Thần hói.

"Phù Tiên giới..." Một nam tử trung niên thì thào trả lời.

Tu Thần khẽ gật đầu, nói: "Vậy các ngươi biết ta là ai không?"

Mọi người đều nghệt mặt lắc đầu, cha Lý Cẩu Tử vẫn nhìn chằm chằm ác linh kia, rơi vào mê man.

"Ta chính là chủ nhân cua Phù Tiên giới, các ngươi đều là con dân của ta, kẻ vừa rồi là người của thế giới khác tới xâm chiếm Phù Tiên giới. Sở dĩ ta xuất hiện chỉ là để làm rõ gian tế đang lẩn trốn trong Phù Tiên giới của ta mà thôi. Các ngươi chẳng biết phân biệt tốt xấu, cảm thấy mình có thể lớn lối như thế ở trước mặt ta sao?" Giọng điệu và thần thái của Tu Thần vô cùng lạnh lùng.

Đám người này dám khiêu khích uy nghiêm của hắn, thật sự chỉ cần một suy nghĩ là giết chết hết.

Tuy bây giờ hắn không giống trước kia, không muốn giết một phàn nhân không có tu vi gì cho lắm, nhưng không có nghĩa là hắn sẽ không làm.

Nói ra lời khiến hắn khó chịu, hắn vẫn sẽ giết ngay không chớp mắt.

Đám người thôn Lý gia nghe Tu Thần nói, cả người run lên, ánh mắt đầy vẻ sợ hãi.

Họ chỉ là phàm nhân, hoàn toàn không có khái niệm gì về chủ nhân của Phù Tiên giới, nhưng sự lợi hại và khủng khiếp của Tu Thần thì họ đều biết cả.

Đối diện với một người như vậy, tính mạng của toàn bộ thôn làng họ cũng không đủ.

Nhất thời mọi người đều cúi đầu, không dám nhìn vào Tu Thần nữa.

Cha Lý Cẩu Tử nhìn về phía Tu Thần bằng ánh mắt trống rỗng, khàn giọng nói: "Có thể... trả lại con trai cho ta không? Ta cầu xin ngài."

Vừa nói, cha Lý Cẩu Tử vừa quỳ xuống, dập đầu vái Tu Thần, mẹ nó cũng quỳ xuống theo.

Sau đó những người khác cũng đều quỳ xuống, cầu xin Tu Thần.

Tu Thần thấy đám người quỳ xuống dập đầu trước mặt, thở dài một tiếng, nói: "Được rồi, đứng lên cả đi. Ta sẽ tái tạo lại cơ thể cho con trai các ngươi. Ta cũng sẽ khiến ác linh này khôi phục chân linh. Nó mới là linh hồn thực sự của con trai các ngươi, nhưng các ngươi cần tiếp tục nuôi nó từ một đứa trẻ sơ sinh."

"Được! Được! Chỉ cần trả con lại cho chúng ta thì tất cả đều không đáng kể!" Cha mẹ Lý Cẩu Tử gật đầu lia lịa, vẻ mặt đầy vui mừng.

Có thể đến giờ mẹ Lý Cẩu Tử vẫn chưa hiểu gì, nhưng cha nó thì đã nghĩ thông.

Y không biết Tu Thần có phải là chủ nhân của Phù Tiên giới hay không, nhưng thực lực và địa vị của đối phương chắc chắn rất cao, vốn chẳng cần phải giảng giải gì cho bọn họ, cũng không cần phải trả đứa trẻ lại.

Cho nên bây giờ Tu Thần đồng ý trả một Lý Cầu Tử còn sơ sinh cho họ, thì đứa bé đó có xác suất rất lớn là con mình thật.

Bọn họ thân là sinh linh ở tầng thấp nhất của xã hội, không hiểu gì về thế giới cường giả, nhưng vẫn hết sức rõ ràng đó là một thế giới mà họ không đối đầu lại được.

Lúc mọi người ngẩng đầu lên, Tu Thần đã biết mất.

Chỉ còn một đứa bé lơ lửng trước mặt họ, nhìn thế giới này bằng đôi mắt đen nhánh thuần khiết.

Tu Thần tái tạo lại cơ thể sơ sinh của Lý Cẩu Tử, rồi nhập linh hồn nó vào, sau đó rời đi. Lần gặp gỡ giữa hắn và đám dân làng này cũng chỉ tới vậy mà thôi.

Tu Thần không về miếu Thiên Thần ngay, mà đi một mình trên con đường nhỏ trong làng.

Vừa rồi hắn thu được một số lượng lớn tin tức từ trong ký ức của Lý Cẩu Tử, phần lớn liên quan đến Tam Nguyên Giới Thiên và các Nguyên Giới Thiên khác.

Thế cục bây giờ còn nghiêm trọng hơn những gì Tu Thần tưởng tượng nhiều.

Mười tám Nguyên Giới Thiên đã có mười tích điểm chuyển kiếp hoàn thành đại thống nhất, còn tám Nguyên Giới Thiên không rõ tình hình nên không thể xác định, nhưng trên cơ bản phép tắc tích điểm đã dần bị phá vỡ rồi.

Theo lý thuyết, tất cả tích điểm của Nguyên Giới Thiên đã chuyển thế, rất có thể bây giờ không chỉ mười Nguyên Giới Thiên hoàn thành đại thống nhất, Cửu Nguyên Giới Thiên của Tu Thần là có tiến độ chậm nhất.

Đại kiếp của Nguyên Giới Thiên sắp tới, tiến độ của ai chậm thì người đó có nguy cơ nhất.

Cũng vì điều đó mà Nhị Nguyên Giới Thiên và Tam Nguyên Giới Thiên đều nhắm vào Cửu Nguyên Giới Thiên.

Phù Tiên giới có hai nội gian của hai Nguyên Giới Thiên, vậy các Nguyên giới khác thì sao?

Quả là không thể tưởng tượng được.

Thậm chí Tu Thần không cần đoán cũng biết được trong Bắc Lý giới có nhiều gian tế của Giới Ngoại Thiên nhất! Thêm nữa có thể các Nguyên giới khác cũng đã bị xâm lấn với diện tích lớn.

Điều duy nhất khiến Tu Thần an tâm lúc này là Cửu Nguyên Giới Thiên vẫn chưa bị các giới chủ Nguyên Giới Thiên khác chiếm đóng, cũng tức là Lĩnh Vực Vô Địch của các giới chủ kia còn chưa bao trùm đến Cửu Nguyên Giới Thiên.

Nhưng nếu dựa vào tốc độ phát triển hiện giờ, thì rất có thể tin tức tốt duy nhất này cũng sắp mất rồi.

Một khi Cửu Nguyên Giới Thiên có một khu vực bị các giới chủ Nguyên Giới Thiên khác biến thành Lĩnh Vực Vô Địch, thì những việc xảy ra tiếp đó sẽ không thể ngăn cản được. Đến lúc đó ngay cả bản thân Tu Thần cũng sẽ sơ suất mà đi vào.

"Đây là lần đầu tiên có cảm giác nguy cơ thế này."

Tu Thần đứng bên cạnh đồng lúa, nhìn đám mạ non trước mặt, nhếch miệng cười.

Kể từ khi nhận được Lĩnh Vực Vô Địch, trên cơ bản Tu Thần chưa bao giờ cảm nhận thấy nguy cơ, bởi vì hắn luôn không Lĩnh Vực Vô Địch của mình, kẻ địch chỉ ở trong Cửu Nguyên Giới Thiên, dù có làm gì cũng chẳng tạo ra được sóng gió gì.

Nhưng bây giờ thì khác, hắn còn chưa thống nhất được Cửu Nguyên Giới Thiên, mà kẻ địch chẳng những là chúa tể của các Nguyên giới trong Cửu Nguyên Giới Thiên, mà còn có sự tồn tại của Giới Ngoại Thiên, hơn nữa Giới Ngoại Thiên mới là sự uy hiếp lớn nhất.

Thời điểm này, Tu Thần không thể từ từ chơi đùa với các chúa tể Nguyên giới khác được nữa.

"Cho nên, phải bắt đầu thôi!" Tu Thần ngẩng đầu nhìn mây trắng đang chậm rãi trôi trên bầu trời, trên mặt nở nụ cười hứng thú.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch