Chương 630: Dù chúng ta đồng ý, ngươi hỏi xem Tu Thần có đồng ý hay không?
Bắc Lý trực tiếp mở Cửu Giới lệnh.
Các chúa tể khác đã hoàn toàn hết tín nhiệm lão ta, lần trước nếu không phải Thiên Cương lâm trận rời đi, thì Bắc Lý giới của lão ta đã bị họ liên thủ xử lý rồi.
Đương nhiên, có xử lý được hay không thì vẫn là ẩn số, dù sao chuyện chưa xảy ra nên cũng không thể nhìn thấy được sự sắp đặt của Thiên Nguyên Tử lúc đó.
Một mình Bắc Lý không thể mở ra được Cửu Giới lệnh, nhất thiết phải có hai người. Nhưng bây giờ Bắc Lý bị cô lập, không có ai liên hệ với lão cả.
Nhưng còn một cách nữa, chính là đốt hoàn toàn, chỉ sử dụng một lần duy nhất. Sau này lão ta sẽ không có Cửu Giới lệnh nữa, trừ phi tất cả các chúa tể khác liên thủ lại luyện chế ra cái khác.
Sau khi các chúa tể khác cảm nhận được Cửu Giới lệnh bị đốt lên, bèn kinh ngạc không thôi.
Không gian chúa tể một lần nữa bị mở ra, tất cả các chúa tể xuất hiện trong đó.
Bây giờ chỉ còn bảy chúa tể.
Bắc Lý của Bắc Lý giới, Trường Hà của Trường Hà giới, Qua Thiên của Thần Vũ giới, Phạt Ngô của Phạt Ngô giới, Thiên Mưu của Vẫn Sinh giới, Tịch Vô của Hoang giới và Hằng Khô của Vũ giới.
Bảy người đồng thời xuất hiện trong không gian chúa tể.
Mọi người nhìn xung quanh một vòng.
Phù Tiên Tử không xuất hiện là việc trong dự đoán, mọi người đều biết Phù Tiên Tử đã bị Tu Thần tiêu diệt.
Nhưng Thiên Cương không xuất hiện thì mọi người đều lấy làm kỳ lạ.
Dựa theo lý mà nói, dù Thiên Cương sử dụng đại trận cấm chế bản nguyên khiến tu vi hao tổn nhiều, nhưng lão vẫn là chúa tể Thiên giới, khi Cửu Giới lệnh được tốt lên, lão vẫn có thể cảm nhận được. Nhưng giờ lại không thấy người đâu, việc này khiến người ta không khỏi suy nghĩ sâu xa!
"Bắc Lý, hành động đốt Cửu Giới lệnh của ngươi rất thú vị đấy." Qua Thiên nhìn Bắc Lý, nói với vẻ hứng thú.
Những người khác cũng nhìn chằm chằm vào Bắc Lý.
Lúc trước họ cho rằng Bắc Lý là kẻ đứng sau Tu Thần, thậm chí còn lợi dụng lý do này để liên thủ đối phó với lão ta. Mặc dù sau đó thất bại, nhưng khoảng cách này không sao thu hẹp lại được, những người khác cũng không coi Bắc Lý là đồng bạn nữa.
Mặc dù trong lòng các chúa tể không bao giờ thực sự coi những chúa tể khác là đồng bạn, nhưng ít nhất ngoài mặt họ vẫn là cùng một liên minh, nhưng đối với Bắc Lý thì ngay cả ngoài mặt cũng không.
"Ta biết trong lòng các ngươi đã khai trừ ta ra khỏi Cửu Nguyên Giới Thiên này. Ta không quan tâm." Bắc Lý cười lạnh nói.
Thật sự là lão ta không quan tâm.
Muốn lão quỳ xuống cầu xin họ ư?
Đó là chuyện không có khả năng.
Tôn nghiêm của chúa tể tuyệt đối không cho phép lão ta làm vậy! Huống chi sau lưng lão ta còn có chỗ dựa!
"Rồi sao? Ngươi đốt Cửu Giới lệnh là định chào tạm biệt chúng ta lần cuối à?" Trường Hà chế nhạo.
Trường Hà nhận được tin tức của Thiên Nguyên Tử, lão ta biết lý do Bắc Lý đốt Cửu Giới lệnh, nhưng biết thì biết, lão ta vẫn không thể để mình bị bại lộ.
Các chúa tể khác không nói gì, chỉ nhìn Bắc Lý trừng trừng, chờ lão ta giải thích.
"Cũng coi như lời tạm biệt cuối cùng dành cho đám người an phận thủ thường như các người." Bắc Lý nhún vai mỉm cười.
Dù sao cũng không thể giảng hòa, nên đương nhiên là lão ta không cần phải nhã nhặn nói chuyện với đám ngụy quân tử này.
"An phận thủ thường? Ha ha, Bắc Lý, chẳng lẽ ngươi cho rằng chúng ta không dám động vào ngươi?" Qua Thiên nhìn Bắc Lý, cười nhạo không thôi, ánh mắt đầy vẻ chế giễu.
Qua Thiên vô cùng tự tin với thực lực của mình. Ngoại trừ Tu Thần và Phạt Ngô ra, các chúa tể khác lão ta không để vào mắt.
Đơn đấu thì chẳng sợ bất cứ ai!
Lão ta cứ ngang ngược thế đấy!
Qua nhiều năm, Qua Thiên dựa vào kế hoạch hệ thống của mình, không ngừng truyền thống người xuyên không vào trong các Nguyên giới khác để thu thập sinh linh chi lực. Kế hoạch này khá thành công, ít nhất cũng khiến thực lực của lão ta bây giờ sánh ngang với Phạt Ngô.
Phải biết rằng, thực lực của Qua Thiên ở chín đại Nguyên giới lúc trước chỉ là thuộc dạng trung bình, kể từ khi thực hiện kế hoạch hệ thống chư thiên này, lão ta mới có thể uy hiếp được đến Phạt Ngô!
Thậm chí cho lão ta thêm chút thời gian nữa, lão tin rằng mình có thể vượt qua Phạt Ngô, trở thành cường giả đứng đầu Cửu Nguyên Giới Thiên!
Nhưng đáng tiếc là bây giờ lão không còn bao nhiêu thời gian, hơn nữa chúa tể các Nguyên giới khác cũng biết về kế hoạch của lão ta, khiến việc phái người xuyên không xâm nhập và các Nguyên giới khác trở nên vô cùng khó khăn.
Ai nấy đều đề phòng kế hoạch người xuyên không của lão ta, cho nên khoảng thời gian gần đây Qua Thiên đành phải tạm ngừng, còn có khá nhiều người xuyên không chưa hoàn toàn trưởng thành trong các Nguyên giới khác. Lão ta muốn đảm bảo nhóm người này có thể thu hoạch được ít nhiều, không thể để lãng phí công sức.
"Nếu các ngươi có thể động vào ta thì các ngươi đã sớm làm, nào còn đợi đến bây giờ? Khoảng thời gian gần đây chín đại Nguyên giới rất yên bình, các ngươi đều co đầu rụt cổ trong địa bàn của mình, chẳng lẽ không tò mò Tu Thần đã làm gì à?" Bắc Lý đảo mắt quanh đám người một vòng, lạnh giọng nói.
Đám người này toàn là hạng gian xảo, mặc dù họ không có hành động gì, nhưng thực ra vẫn luôn âm thầm quan sát.
Nhưng mà đáng tiếc, họ quan sát không được gì.
Đừng nói là bọn họ, ngay cả Bắc Lý cũng không phát hiện ra được điều gì bất thường xảy ra. Nếu không phải Thiên Nguyên Tử nói cho lão ta biết, thì đến giờ lão ta cũng không biết là Tu Thần đã chiếm được Thiên giới.
Đương nhiên lúc này trong lòng Bắc Lý vẫn còn chút nghi ngờ.
Thiên giới thực sự bị Tu Thần chiếm rồi ư?
Bắc Lý không thể tin tưởng một trăm phần trăm chuyện này được.
"Tu Thần đang làm gì, chẳng lẽ ngươi biết?" Tịch Vô, chúa tể Hoang giới nheo mắt hỏi.
"Đương nhiên là hắn biết, người ta là cùng một bọn mà? Trước đây chúng ta vây đánh Bắc Lý giới, nếu không phải Tu Thần vây Ngụy cứu Triệu ép Thiên Cương quay về, thì bây giờ Bắc Lý giới còn hay không cũng không nói chắc được." Trường Hà bật cười nói.
"Lại nói, vì sao Thiên Cương không tới?"
Phạt Ngô vẫn luôn im lặng bỗng lên tiếng, giọng điệu rất nghiêm trọng.
Thực ra Phạt Ngô rất coi thường Bắc Lý, không chỉ lão, mà các chúa tể khác ít nhiều gì cũng có chút không để Bắc Lý vào mắt.
Lúc trước cũng đã nói, Bắc Lý là chúa tể duy nhất xuất hiện sau, cướp Nguyên giới từ tay chúa tể tiền nhiệm của Bắc Lý giới. Bàn về độ từng trải và bề dày, thì họ quả thực có tư cách xem thường Bắc Lý.
Câu hỏi của Phạt Ngô khiến những chúa tể khác cũng phải nhìn lại.
Lúc đầu khi thấy Thiên Cương không xuất hiện, mọi người đều nảy sinh lòng nghi hoặc. Thiên Cương mở ra đại trận cấm chế bản nguyên, co đầu rụt cổ trong Thiên giới, không ai có thể làm gì được lão ta. Nhưng đây không phải là kế lâu dài, hẳn là lão ta muốn tìm một đồng bọn để hợp tác.
Bây giờ Cửu Giới lệnh mở ra, nhìn từ mọi phương diện, Thiên Cương đều nên xuất hiện mới đúng.
"Xem ra Thiên Cương muốn trốn cả đời trong Thiên giới của lão ta rồi." Hằng Khô, chúa tể Vũ giới lắc đầu cười nói, vẻ mặt đầy chế nhạo.
"Trốn cả đời ở Thiên giới? Ngươi cảm thấy lão ta sẽ ngây thơ vậy sao? Dù chúng ta đồng ý, thì ngươi cũng phải hỏi xem Tu Thần có đồng ý hay không chứ?" Trường Hà nhìn Hằng Khô, trào phúng.
Hằng Khô liếc Trường Hà một cái: "Lúc nào cũng Tu Thần Tu Thần, nói cứ như ngươi và hắn ta quen thuộc lắm vậy. Với cả, Tu Thần thì đã tính là gì? Chuyện gì cũng phải được sự đồng ý của hắn ta sao? Ngươi hỏi xem bây giờ hắn có dám xuất hiện hay không?"
Trường Hà và Qua Thiên đồng thời bật cười, đầu tiên là cưỡi khẽ, sau đó thì cười thành tiếng, khiến tất cả mọi người đều không hiểu.
"Sao? Các ngươi có ý kiến với lời ta nói à?" Hằng Khô lạnh giọng hỏi.