Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 638: Đa mưu túc trí, đòn đánh trả!

Chương 638: Đa mưu túc trí, đòn đánh trả!




Bên trong Thiên giới, Kinh Như Tuyết đang báo cáo tình hình cho Tu Thần.

Tu Thần hơi cong khóe miệng, hài lòng gật đầu.

Về cơ bản, những hiệu quả mà hắn mong muốn thì Kinh Như Tuyết đều làm ra được, sau này chỉ cần chờ đợi thôi.

"Thầy ơi, tiếp theo chúng ta phải làm gì? Phạt Ngô kia sẽ liên thủ với các chúa tể khác để ra tay với Trường Hà hoặc Bắc Lý sao?" Kinh Như Tuyết hỏi.

Vừa rồi một mình đối đầu với tất cả các chúa tể, nàng không hề tỏ ra sợ sệt chút nào, thậm chí còn hưng phấn hơn, giờ vẫn còn hơi kích động.

Chúa tể đấy, là chủ nhân của Nguyên giới cơ mà?

Lúc trước chỉ nhìn Tu Thần đấu với bọn họ, bây giờ chính nàng được ra sân, cảm giác thành tựu đó khiến nàng rất thỏa mãn.

Ít nhất tờ giờ trở đi, nàng có thể giúp được Tu Thần, chứ không để Tu Thần phải chiến đấu một mình nữa.

"Họ sẽ không đối phó với Trường Hà và Bắc Lý đâu." Tu Thần nói.

Kinh Như Tuyết sửng sốt, hỏi: "Vì sao? Những lời con nói dù không có chứng cứ, nhưng vẫn sẽ khiến các chúa tể nghi kỵ lẫn nhau. Con nhìn nét mặt bọn họ, hẳn là sẽ sinh ra lòng cảnh giác đối với Trường Hà và Bắc Lý."

Tu Thần liếc nhìn Kinh Như Tuyết, cười nói: "Nếu không có Phạt Ngô, thì có lẽ bọn họ sẽ nội đấu, nhưng bây giờ người cầm đầu là lão ta, dựa theo cơ mưu của Phạt Ngô, chắc chắn sẽ mượn đề tài này để ép buộc các chúa tể khác tới Thiên giới."

"Tới Thiên giới?" Kinh Như Tuyết kinh ngạc.

Nàng không ngờ đám người Phạt Ngô sẽ đến Thiên giới, chỉ cho rằng dù không ra tay với Trường Hà và Bắc Lý, thì trong bọn họ cũng sẽ đi điều tra, chứ sao lại lập tức tới Thiên giới ngay được?

"Đây chỉ là mánh khóe mà Phạt Ngô thường dùng thôi. Lúc trước khi thấy vi sư xuất hiện, lão ta đã tìm cớ để liên hiệp các chúa tể khác đi đối phó với Bắc Lý. Lần này lại cho lão ta thêm một cái cớ khác, chỉ có điều không phải đối phó Trường Hà và Bắc Lý, mà là muốn chiếm lại Thiên giới." Tu Thần mỉm cười nói.

Kinh Như Tuyết nhíu mày, trong nháy mắt hiểu ra ý tức của Tu Thần.

"Ý thầy là, cho tới nay các chúa tể khác đều bí mật quan sát, đều thèm muốn Thiên giới nhưng không ai dám ra tay, sợ bị những người khác đâm sau lưng. Nhưng bây giờ Phạt Ngô mượn cớ này, muốn ra tay với Thiên giới? Cách lôi kéo các chúa tể thế này có thể giúp lão ta tránh những lo lắng về sau. Hơn nữa thân phận của Trường Hà và Bắc Lý bây giờ đang trong vòng hiềm nghi, bản thân bọn họ đều vô cùng sầu lo, chắc chắn là không có tâm tư tham gia. Cứ thế, Phạt Ngô có thể thoải mái mượn sức mạnh của các chúa tể khác để chiếm lấy Thiên giới."

Tu Thần hài lòng nhìn Kinh Như Tuyết, nha đầu này có thể nhìn thấu điểm ấy, chứng tỏ nàng khá hiểu về cục diện hiện nay.

Kinh Như Tuyết được Tu Thần nhìn theo từng bước trưởng thành, thân là đại đệ tử của miếu Thiên Thần, có được thành tựu như hiện giờ khiến Tu Thần vô cùng vui mừng và tự hào.

"Nhiều khi, mọi sự đã sẵn sàng, chỉ còn chờ gió đông. Phạt Ngô đã muốn ra tay với Thiên giới từ lâu, nhưng không có cớ. Vừa hay ngươi cho lão ta một cái cớ, hơn nữa cái cớ này còn khiến các chúa tể khác không thể nào từ chối." Tu Thần nói.

Kinh Như Tuyết cười lạnh, nói: "Phạt Ngô này quả là lắm mưu nhiều kế, nhưng dù thế thì đã sao? Chẳng phải vẫn bị thầy tính toán hết đó thôi?"

Sự sùng bái và kính trọng mà Kinh Như Tuyết dành cho Tu Thần đã ăn sâu vào trong linh hồn. Trong mắt nàng Tu Thần chính là người mạnh nhất, bất kể về thực lực hay là trí lực, trong Nguyên Giới Thiên này không có ai là đối thủ của thầy nàng.

Đối diện với lời nịnh nọt của Kinh Như Tuyết, Tu Thần không nhịn được cười hỏi: "Ngươi học được thói nịnh hót từ bây giờ thế?"

"Đồ nhi chỉ nói sự thật, không phải vì tính toán của thầy mà bọn họ chạy tới đó sao?" Kinh Như Tuyết vội vàng nói.

Tu Thần nhìn sâu vào bầu trời, vẻ mặt đầy hứng thú: "Cũng không hẳn là vậy, thực ra bây giờ vi sư muốn xem xem Bắc Lý và Trường Hà sẽ đi tìm sư công của ngươi tính sổ thế nào."

Thời điểm Trường Hà và Bắc Lý trong không gian chúa tể quả thực là muốn đập Thiên Nguyên Tử chết tươi, bởi vì chuyện Kinh Như Tuyết vạch trần tất cả hoàn toàn có thể tránh được!

Trước đây nếu không phải là Thiên Nguyên Tử đi gặp Tu Thần, thì họ có thể biết được nhiều như vậy không?

Biết thế đếch nào được?

Cho nên tất cả lỗi lầm đều thuộc về Thiên Nguyên Tử, không thì hai người bọn họ đã không bị động như bây giờ.

Điều mà Tu Thần muốn nhất chính là chiêu này của mình sẽ tạo ra ảnh hưởng thế nào đối với Thiên Nguyên Tử.

Mặc dù là sư đồ, nhưng trên chiến trường thì không có thứ gì gọi là tình nghĩa sư đồ cả, Thiên Nguyên Tử bán tin tức Kinh Như Tuyết trở thành chúa tể, vậy thì Tu Thần hắn đương nhiên cũng phải phản công.

Thiên Nguyên Tử tàn nhẫn và thâm hiểm, thì Tu Thần còn ác liệu và gian xảo hơn lão.

"Sư công có đoán được chiêu này của thầy không?" Kinh Như Tuyết chần chừ một chút, nhỏ giọng hỏi.

Nàng cũng rất bội phục Thiên Nguyên Tử, có thể trở thành sư phụ của Tu Thần chẳng lẽ lại là gà mờ sao? Hiển nhiên là không thể có chuyện đó, cho nên Kinh Như Tuyết cảm thấy trước khi Thiên Nguyên Tử tung ra tin tức về thân phận của mình thì chắc chắn đã nghĩ đến chiêu này của Tu Thần.

"Đương nhiên là sẽ đoán được." Tu Thần cũng khẳng định suy nghĩ trong lòng Kinh Như Tuyết.

"Vậy chẳng phải là sư công sẽ có cách đối phó sao?" Kinh Như Tuyết hỏi.

Tu Thần bật cười một tiếng, liếc mắt nhìn Kinh Như Tuyết đang vô cùng sửng sốt: "Sư công ngươi đương nhiên là đã nghĩ ra cách đối phó rồi, chỉ có điều vi sư cũng không phải là người dễ bắt nạt. Ngươi xem, đòn đánh trả của vi sư chẳng phải đã đưa người tới cửa rồi sao?"

Kinh Như Tuyết chợt biến sắc, nhìn về phía bầu trời.

Đám người Phạt Ngô đã xuất hiện bên ngoài Thiên giới, đang ngắm nhìn toàn bộ Nguyên giới.

Hiện giờ đại trận cấm chế bản nguyên vẫn đang mở ra, cho nên bọn họ không không nhìn thấy bất cứ thứ gì trong Thiên giới.

"Bọn họ quả thực đã tới đây." Kinh Như Tuyết nheo mắt lại, vẻ mắt có phần hưng phấn.

Mọi thứ đều đang tiến hành dựa theo kế hoạch của Tu Thần.

Chỉ cần còn nằm trong kế hoạch thì nàng chẳng cần phải lo lắng điều gì.

Kinh Như Tuyết vô cùng tin tưởng vào năng lực sắp đặt và phá rối của thầy mình, trên trời dưới đất, không có ai vượt qua được Tu Thần về khoản này.

"Mở quyền hạn ra." Tu Thần nói.

Bây giờ Kinh Như Tuyết là chúa tể Thiên giới, mặc dù đại trận cấm chế bản nguyên vẫn đang mở, nhưng quyền hạn thì đổi sang cho Kinh Như Tuyết.

Kinh Như Tuyết khẽ gật đầu, mở quyền hạn ra.

Bóng Tu Thần biến mất ngay tại chỗ.

Kinh Như Tuyết cũng không hề bất ngờ, chỉ lạnh lùng nhìn về phía bầu trời.

Nhanh chóng, khí tức năm người Phạt Ngô lập tức xuất hiện, sau đó ngưng tụ đến trước mặt Kinh Như Tuyết.

Vẫn chỉ là bốn hóa thân.

Bản thể của bọn họ không dám đánh thẳng tới đây.

Ánh mắt Kinh Như Tuyết lóe lên vẻ khinh bỉ.

Thầy nói đúng, sự tồn tại càng hùng mạnh, thì càng nhát gan.

ít nhất đến bây giờ, nàng chưa từng gặp qua bản thể của bất cứ chúa tể nào.

Phù Tiên Tử và Thiên Cương thì không tính.

Năm người Phạt Ngô nhìn Kinh Như Tuyết trước mặt, sắc mặt hết sức khó coi và phức tạp.

Kinh Như Tuyết xuất hiện ở đây, thì chứng tỏ Thiên giới thực sự là của nàng rồi!

Hơn nữa bọn họ hoàn toàn không cảm nhận được một chút khí tức nào Thiên Cương.

Theo lý mà nói, chuyện đầu tiên, Kinh Như Tuyết đã không nói dối bọn họ.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch