Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 648: Sứ mệnh cuối cùng, dùng cái chết để kéo dài thời gian!

Chương 648: Sứ mệnh cuối cùng, dùng cái chết để kéo dài thời gian!




Bên ngoài Thiên giới, bản thể của năm đại chúa tể đều tề tựu tại đâu, ai nấy đều tỏ ra vô cùng nghiêm túc.

Họ đã không còn đường lui nữa.

Lần này nhất định phải chiếm được Thiên giới!

"Cứ thế tiến công thẳng vào sao?" Qua Thiên hỏi.

"Cứ đánh thẳng vào." Phạt Ngô lạnh giọng nói.

Lúc trước bọn họ liên thủ đối phó Bắc Lý giới, không định đánh trực tiếp mà muốn phong ấn Bắc Lý giới, để Bắc Lý từ từ chết ở trong đó.

Nhưng thế cục của Cửu Nguyên Giới Thiên bây giờ đã thay đổi, họ không còn lòng dạ nào làm những chuyện như phong ấn Thiên giới nữa.

Phải chiếm được Thiên giới với khí thế sấm vang chớp giật, để đề phòng hai người Bắc Lý và Trường Hà nhân cơ hội ra tay với Nguyên giới của mình.

"Được, nghe theo lời ngươi." Qua Thiên gật đầu.

Ba người còn lại cũng nghiêm sắc mặt, bản thể của năm đại chúa tể hiện thân đương nhiên là tạo thành một chiến trận rất lớn.

Phạt Ngô đang đứng giữa hư vô chi cảnh, liếc mắt nhìn Thiên giới phía trước mặt.

Bởi vì Thiên Cương mở ra đại trận cấm chế bản nguyên, nên bên ngoài Thiên giới được bao phủ bởi một tầng ánh sáng, sức phòng ngự vô cùng to lớn.

"Hợp lực phá đại trận cấm chế bản nguyên này đi!" Phạt Ngô nói.

"Được!" Những người khác đều gật đầu.

Năm người đồng thời ngưng tụ nguyên lực, chớp mắt, toàn bộ không gian hư vô chi cảnh đều vặn vẹo rung lắc, từng luồng sức mạnh cường đại nhanh chóng tập hợp lại.

Trong Thiên giới, Tu Thần để lộ ra vẻ mặt hứng thú.

Thiên Cương bên cạnh hắn lại đầy vẻ căng thẳng.

"Đại nhân, họ sắp bắt đầu rồi. Đại trận cấm chế bản nguyên không thể cản được bọn họ. Tiểu thư thực sự có thể giúp chúng ta dụ họ đi sao?" Thiên Cương lo lắng hỏi.

Lão nắm giữ tất cả ký ức của Thiên Cương khi còn làm chúa tể, đương nhiên cũng biết đại trận cấm chế bản nguyên này không thể ngăn cản được sức công phá do năm đại chúa tể liên thủ lại, bị phá vỡ chỉ là vấn đề thời gian thôi.

Lão tuyệt đối trung thành với Tu Thần, cũng tin tưởng thực lực của hắn ở trên tất cả các chúa tể khác.

Nhưng một mình Tu Thần đối đầu với năm đại chúa tể hơn trong trong đó còn có Phạt Ngô và Qua Thiên, thì cũng hơi thiếu tự tin.

"Ai nói nàng ta ra ngoài để dụ đám người Phạt Ngô đi?" Tu Thần nhìn thoáng qua Thiên Cương, khẽ cười một tiếng.

Thiên Cương sửng sốt, nuốt nước bọt hỏi: "Lẽ nào không phải?"

Lão còn tưởng rằng hắn phái Kinh Như Tuyết đến Bắc Lý giới là để vạch trần kế hoạch của Bắc Lý và Thiên Nguyên Tử, tạo ra động tĩnh lớn để dẫn dụ đám người Phạt Ngô qua đó.

Giờ Tu Thần lại nói với lão là không phải, chẳng phải càng khiến người ta lo lắng sao?

"Cứ xem là được." Tu Thần nở nụ cười khó lường.

Thiên Cương không dám tiếp tục hỏi nữa, chỉ biết ngoan ngoãn đứng sau lưng Tu Thần.

Đột nhiên, cả không gian rung chuyển dữ dội.

Vòm trời nứt ra một lỗ đen khổng lồ, một sức mạnh không gì sánh nổi từ vết nứt hình tròn trên trời đánh xuống, khiến một phần năm Thiên giới bị phá tan nát, sinh linh thương vong.

Nhưng vết nứt hình tròn lại nhanh chóng liền lại.

Đây là đòn tấn công đầu tiên của đám người Phạt Ngô.

Đại trận cấm chế bản nguyên đương nhiên là không thể vỡ toàn bộ chỉ trong một đòn tấn công, nhưng một chiêu tập hợp sức mạnh của năm chúa tể liên thủ cũng đã lập tức xé ra một vết nứt khổng lồ, giết chết một phần năm sinh linh của Thiên giới.

Trên mặt Tu Thần vẫn giữ nguyên nụ cười, nhìn lên bầu tời.

Sắc mặt Thiên Cương lúc này đã trắng bệch như tờ giấy, sóng dư âm từ đòn đánh vừa rồi khiến lão sợ hết hồn, khí thế thực sự quá kinh khủng!

Dù chỉ là dư âm, uy lực thực sự đã bị đại trận cấm chế bản nguyên cản lại đến chín phần, nhưng người bình thường cũng không thể chịu đựng được.

"Không được rồi." Tu Thần lắc đầu, hắn hơi thất vọng về sức mạnh của Phạt Ngô.

Đòn tấn công do năm chúa tể liên thủ lại, mà chỉ gây ra được chút động tĩnh như thế?

Đợi các ngươi đánh vỡ đại trận cấm chế bản nguyên thì mất bao lâu đây?

Quá gà mờ!

Thiên Cương âm thầm nuốt nước bọt, không dám lên tiếng.

Một lát sau, đòn tấn công lại tiếp tục, sức phá hoại vẫn khủng khiếp như thế, nhưng vẫn không đủ để phá hỏng đại trận cấm chế bản nguyên

Hiện giờ tất cả sinh linh ở Thiên giới đều đang hãi hùng tuyệt vọng. Bọn họ hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra, rất nhiều sinh linh có thực lực yếu thậm chí còn bị sóng dư âm lan đến, chỉ vừa cảm nhận thấy khí tức đã sợ chết khiếp.

Không thể nghi ngờ, nếu đám người Phạt Ngô phá vỡ đại trận cấm chế bản nguyên thì có lẽ sinh linh Thiên giới sẽ không còn một mống nào.

Đây là chỗ khủng khiếp của chúa tể! Cũng thể hiện tính tình máu lạnh của bọn họ. Sinh linh đối với bọn họ mà nói chỉ là thứ nuôi để thu hoạch mà thôi, khi một Nguyên giới bị tấn công, sóng dư âm lan ra tiêu diệt toàn bộ sinh linh cũng chẳng sao, họ có thể một lần nữa sáng tạo ra và bồi dưỡng, hoặc là đưa người từ Nguyên giới mình đến.

Chỉ cần chiếm được Thiên giới, thì chẳng có gì là to tát cả, ngay cả việc tất cả sinh linh đều bị tiêu diệt không còn một ai cũng chấp nhận được.

Tất nhiên nhìn từ mặt khác thì có thể thấy được đại trận cấm chế bản nguyên biến thái đến mức nào, sức phòng ngự của nó mạnh nhất trong tất cả các cấm chế phòng ngự.

"Đại nhân, sợ rằng chỉ hai ba đòn đánh nữa là đại trận cấm chế bản nguyên sẽ bị phá mất." Thiên Cương rốt cuộc không nhịn được, giọng nói trở nên run rẩy.

Lão thấy Tu Thần thật sự quá bình tĩnh, đối diện với đòn tấn công khủng khiếp mà trên mặt vẫn giữ nguyên nụ cười.

Lão do Tu Thần chế tạo ra nên biết hắn lợi hại, nhưng rốt cuộc Tu Thần lợi hại đến mức độ nào thì không hề biết.

Tu Thần không thể cho bất cứ ai biết mình mạnh đến đâu.

Bởi vì tuy rằng những người này có thực lực không kém, nhưng khi đối diện với Vãng Sinh Chuyển Hồn do các chúa tể sử dụng, thì dù không phản bội mình, toàn bộ bí mật vẫn bị đối phương biết được.

Ngay cả Kinh Như Tuyết và cha mẹ cũng không hề biết có thứ gì mà Tu Thần sợ hãi và lo lắng, huống hồ là Thiên Cương.

"Có lẽ còn khoảng bốn năm lần nữa. Hai lão già Qua Thiên và Phạt Ngô chắc chắn không dốc toàn lực." Tu Thần cười tủm tỉm nói.

Thiên Cương nói rất đúng, về cơ bản chỉ cần năm đại chúa tể dốc toàn lực thì năm lần tấn công là có thể phá vỡ đại trận cấm chế bản nguyên, nhưng hai người Phạt Ngô và Qua Thiên rõ ràng là không sử dụng toàn bộ sức lực, cho nên theo tình hình này, có lẽ là phải hơn năm lần tấn công.

Thiên Cương tái mét mặt nhìn Tu Thần, lão không biết nên khóc hay nên cười nữa.

Thêm vài lần thì cũng có gì khác nhau đâu? Đến lúc đó chẳng phải bọn họ vẫn tiến vào tấn công sao?

"Đại nhân, đến khi đại trận bị phá, năm đại chúa tể đánh vào trong Thiên giới, ngài thực sự có thể ngăn cản được ư?" Thiên Cương cố lấy dũng khí, hỏi ra miệng.

Lão đã chuẩn bị tâm lý từ sớm, nếu Tu Thần không có lòng tin, thì khi hắn chạy trốn lão sẽ hi sinh thân mình để kéo dài thời gian.

Đây là sứ mệnh cuối cùng mà Thiên Cương đã tự định cho mình.

"Yên tâm, bọn họ sẽ không đánh xuống đây đâu." Tu Thần nhìn vòm trời, nói.

Hắn vừa dứt lời, lại thêm một đợt tấn công nữa.

"Không đánh xuống ư? Vì sao?" Thiên Cương ngây người, hỏi.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch