Chương 651: Mục đích thực sự! Coi như ta thất bại!
Vấn đề này vô cùng quan trọng đối với Phạt Ngô!
Bởi vì trong khi tất cả mọi người đang nhìn chằm chằm vào Thiên giới, chỉ cần gió thổi cỏ lay là bọn họ lập tức cảm giác được ngay, thế mà không hề có bất cứ động tĩnh nào. Nếu không phải Kinh Như Tuyết xuất hiện thì bọn họ thậm chí còn không biết Thiên giới đã bị Tu Thần chiếm mất.
Việc này quá khoa trương!
Cũng khiến Phạt Ngô một lần nữa cảnh giác thực lực của Tu Thần!
Đây là một người vô cùng nguy hiểm, trước khi nắm chắc tuyệt đối thì không thể liều mạng được!
Đây là những suy nghĩ thật lòng của Phạt Ngô.
"Có quan trọng không?" Tu Thần khẽ cười hỏi.
"Ngươi nói thử xem." Phạt Ngô nhìn Tu Thần bằng ánh mắt sắc bén.
Tu Thần bật cười, nói: "Nếu đã quan trọng như vậy thì ta càng không nói. Nếu không thì đến lúc đó không có thủ đoạn để uy hiếp ngươi."
Phạt Ngô thiếu chút nữa bị lời này của Tu Thần chọc cho tức chết.
Từ miệng hắn không có nổi câu nào khiến người ta thoải mái.
Phạt Ngô hít sâu một hơi, cố gắng xoa dịu tâm trạng của mình, nói: "Tu Thần, ta và ngươi hợp tác thế nào? Với thủ đoạn của ngươi và thực lực của ta, hai người chúng ta chiếm lấy Cửu Nguyên Giới Thiên hoàn toàn không thành vấn đề. Sau khi chiếm được toàn bộ Cửu Nguyên Giới Thiên, chúng ta chia đều là được."
Trong thời gian ngắn sắp tới, Phạt Ngô không muốn đối địch với Tu Thần, lão ta thực sự không nắm được đường đi nước bước của hắn.
Nếu đã vậy, chẳng thà hợp tác với hắn trước, giết chết tất cả các chúa tể khác, sau đó mới nghĩ cách tiêu diệt Tu Thần sau.
Tu Thần nghe Phạt Ngô nói vậy, cười ha hả mấy tiếng, mở miệng châm chọc: "Hợp tác với ta? Chia đều thiên hạ? Sao ngươi lại ngây thơ vậy? Ngươi thực sự cho rằng ta nói dối ngươi ư? Cho rằng không có chúa tể chí tôn xuất hiện?"
"Tu Thần, có vài điều ngươi cho rằng có khả năng xảy ra sao? Nếu chúa tể chí tôn thực sự xuất hiện, thì sao bao lâu qua phép tắc của Cửu Nguyên Giới Thiên vẫn bình yên vô sự? Chỉ từ khi ngươi xuất hiện, chín đại Nguyên giới mới bắt đầu náo loạn. Ngươi mới nổi dậy được bao lâu? Vậy mà đã chiếm giữ được hai đại Nguyên giới? Ngươi nói chúa tể chí tôn chính là ngươi à?" Phạt Ngô cười lạnh nói.
Từ lúc bốn chữ chúa tể chí tôn xuất hiện đã gây ra áp lực rất lớn, nhưng có áp lực không có nghĩa là lão ta sẽ tin.
Nếu thực sự xuất hiện chúa tể chí tôn, thì người đó có thể bày binh bố trận dẫn dụ cho bọn họ xuất hiện rồi tiêu diệt, không được sao? Vì sao lâu như vậy mà vẫn bình an vô sự? Hiển nhiên là rất khó để giải thích.
Nghe Phạt Ngô nói, Tu Thần thở dài một hơi, nói bằng giọng sâu xa: "Thế mới nói dù Phạt Ngô ngươi đến được cảnh giới như ngày hôm nay, nhưng vẫn không thể nhìn thấu rất nhiều vấn đề. Cho nên ngươi đã định định sẵn là không thể trở thành tân tích điểm, chỉ có thể làm bàn đạp cho người ta mà thôi."
"Vậy ngươi có thể trở thành tân tích điểm sao? Mười tám Nguyên Giới Thiên, mười tám tích điểm, ngươi cho rằng ta không biết gì sao? Ngươi thực sự cho rằng ta không biết chuyện các tích điểm khác đã chuyển kiếp thành người, thậm chí còn nắm giữ các Nguyên Giới Thiên? Chúng ta đều là bàn đạp mà thôi, tích điểm sao có thể cho chúng ta thay thế nó chứ? Nó đã sớm bày ra vô số nước đi, mà Tu Thần ngươi chỉ là một quân cờ trong đó!"
"Thay vì để như vậy, chẳng thà hiện giờ chúng ta hợp tác với nhau, lúc tích điểm chuyển kiếp sẽ liên thủ lại tìm ra và tiêu diệt hắn trước khi hắn trưởng thành! Như vậy chúng ta mới có cơ hội trở thành tân tích điểm. Đến lúc đó Cửu Nguyên Giới Thiên chỉ còn lại ta và ngươi, chúng ta quyết tử một trận để phân thắng bại, chẳng phải là tốt hơn sao?"
Giọng nói của Phạt Ngô chợt trở nên hết sức kích động, thậm chí đến cuối còn quát lên, vẻ mặt vô cùng dữ tợn.
Tu Thần kinh ngạc nhìn Phạt Ngô.
Hắn không ngờ người này lại có thể nhìn thế cục rõ ràng đến vậy.
Phạt Ngô nói hết sức chính xác, sinh linh muốn tu luyện thành tân tích điểm là chuyện vô cùng khó khăn! Chỉ có cách tìm ra tích điểm chuyển kiếp trước khi hắn trưởng thành để tiêu diệt thì mới có thể trở thành tân tích điểm được.
Nhưng ý chí tích điểm nào có dễ dàng để bọn họ tìm ra như vậy?
Cũng giống như bây giờ, tất cả mọi người đều cho rằng ý chí tích điểm của Cửu Nguyên Giới Thiên còn chưa chuyển kiếp, nhưng thật ra là hắn đã chuyển kiếp rồi, hơn nữa còn đang đứng trước mặt Phạt Ngô, nhìn đám chúa tể nhảy nhót làm trò như một lũ hề.
"Thế nào? Chúng ta đều là bàn đạp, chỉ có hợp tác mới có lối ra! Đến lúc đó chỉ còn ta và ngươi tranh đoạt đến cuối cùng, người nào giết chết đối phương thì có thể nắm giữ Nguyên giới của kẻ đó." Phạt Ngô thấy Tu Thần không trả lời, nói với giọng tràn đầy dụ dỗ.
"Ngươi có nghĩ tới một khả năng khác không?" Tu Thần nở nụ cười đầy ẩn ý.
"Khả năng gì?"Phạt Ngô nhướng mày.
"Thực ra tích điểm đã chuyển kiếp từ lâu rồi, chỉ là chúng ta không biết mà thôi?" Tu Thần hỏi.
Phạt Ngô sửng sốt, sau đó bật cười ha hả: "Không có khả năng, ngươi cũng có tu vi của chúa tể, giờ hẳn là cảm nhận được phép tắc tích điểm của Cửu Nguyên Giới Thiên đang ngày càng yếu đi, đợi đến khi nó hoàn toàn sụp đổ thì chính là thời điểm mà tích điểm chuyển kiếp. Tu Thần, hiện giờ ngươi đang chần chừ, đợi đến khi phép tắc tích điểm hoàn toàn sụp đổ, chúa tể sẽ mọc lên như nấm sau mưa, lúc đó ta sẽ không còn giữ suy nghĩ như bây giờ đâu."
Ý của Phạt Ngô rất rõ ràng, nếu bây giờ Tu Thần không hợp tác với lão ta, thì khi phép tắc tích điểm sụp đổ, cảnh giới chúa tể không còn bị ràng buộc nữa, sẽ xuất hiện rất nhiều cường giả có cấp bậc chúa tể, số người có thể hợp tác với lão cũng sẽ nhiều lên.
"Vậy sao...?" Tu Thần tỏ vẻ suy nghĩ sâu xa, sau đó nhếch miệng cười nói: "Nhưng ta cảm thấy mình vẫn rất lợi hại, có thể một mình làm thịt hết tất cả các ngươi."
Phạt Ngô một lần nữa bị Tu Thần chọc tức nổ đom đóm mắt.
Phạt Ngô đột nhiên biến sắc, nhìn về phía sau lưng, sau đó lại nhìn Tu Thần với sắc mặt âm u: "Ngươi đang cố ý tranh luận với ta để kéo dài thời gian?"
"Đâu có, ta mời ngươi xuống dưới kia làm khách, chính ngươi đòi tranh luận bằng được đấy chứ?" Tu Thần nói với vẻ mặt vô tội.
"Tu Thần! Coi như ngươi lợi hại! Lần này lại bị ngươi gài bẫy, coi như ta nhận thua! Cáo từ!"
Phạt Ngô không tiếp tục cãi cọ với Tu Thần nữa, bởi vì lão phát hiện ra Tu Thần đang cố ý kéo dài thời gian, không để cho lão ta lập tức đi theo đám người Tịch Vô.
Phạt Ngô nói đi là đi mất, một khắc cũng không cần chần chừ.
Tu Thần nhìn theo bóng lưng biến mất của Phạt Ngô, thở dài bất đắc dĩ: "Đầu óc lão già này cũng khá lợi hại, lúc trước bị lão ta lừa ra chuyện Thiên Cương, lần này lại để lão ta biết mình đang cố ý kéo dài thời gian.
Tu Thần quả thực đang trì hoãn thời gian, nếu có thể thì Tu Thần còn muốn kéo chân cả Qua Thiên, nhưng lão kia chạy quá nhanh, khiến hắn không kịp trở tay.
Tu Thần nhìn hư vô chi cảnh trước mặt, lắc đầu cười nói: "Lão già à, tiếp theo phải xem giữa chúng ta ai có thể tính toán thành công."