Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 658: Như Tuyết à, đi theo bọn họ đánh sư công ngươi đi!

Chương 658: Như Tuyết à, đi theo bọn họ đánh sư công ngươi đi!




"Phá!"

Thiên Nguyên Tử quát khẽ một tiếng, thành lũy Bắc Lý giới lập tức vỡ vụn trong chớp mắt, toàn bộ hình dạng của Nguyên giới cũng từ từ hiện ra.

Kinh Như Tuyết thấy tình huống này, nhướng mày, dùng một chưởng vỗ nát hư vô, sau đó xuất hiện đằng sau Thiên Nguyên Tử.

"Sư công, không thể để người chiếm được Bắc Lý giới!"

Kinh Như Tuyết dứt lời, một cây cung dài màu vàng kim xuất hiện trong tay nàng, thần nguyên chi lực hội tụ lại, ba mũi tên băng lấp lánh ánh sáng xuất hiện trên dây cung.

Trong chớp mắt, cả không gian như rơi vào vũng bùn, đặc quánh lại, ba khí tức vô cùng hùng mạnh ngưng tụ trên mũi tên.

Trường Hà thấy thế, chợt biến sắc, quay lại tấn công.

Nhưng một khắc sau, lão ta chợt khựng lại.

Bởi vì có một người xuất hiện trước mặt lão.

Chính là Phạt Ngô!

Tiếp đó mấy người Qua Thiên cũng xuất hiện theo, gồm cả Bắc Lý.

Thấy Bắc Lý còn sống, sắc mặt Trường Hà trở nên vô cùng khó coi.

Mà nét mặt của mấy người Phạt Ngô còn xấu xí hơn.

Khí tức của Thiên Nguyên Tử khiến bọn họ cảm thấy sợ hãi!

Đây là chúa tể chí tôn thật sự!

"Ta không lừa các ngươi nhé! Thiên Nguyên Tử thực sự là chúa tể chí tôn!" Bắc Lý dữ tợn quát lên.

Hiện giờ lão ta chỉ hận không thể ăn tươi nuốt sống Thiên Nguyên Tử!

Dám tính kế cả mình, thiếu chút nữa thì bị đám người Phạt Ngô tiêu diệt!

"Kinh Như Tuyết, Thiên Nguyên Tử có tu vi chúa tể chí tôn, chúng ta đơn độc đối đầu không thể là đối thủ của lão! Lúc này chúng ta chỉ còn cách hợp tác để đối phó với Thiên Nguyên Tử mà thôi!" Phạt Ngô nhìn Kinh Như Tuyết, lạnh giọng quát.

Kinh Như Tuyết không để ý đến đám chúa tể, Thiên Nguyên Tử cũng mặc kệ.

"Kinh Như Tuyết!" Phạt Ngô nhướng mày.

"Câm miệng!" Kinh Như Tuyết khẽ quát một tiếng, ánh sáng tỏa ra từ người này bao phủ toàn bộ hư vô chi cảnh.

Sau đó nàng hét to một tiếng, ba mũi tên băng trong nháy mắt bắn thẳng về phía Thiên Nguyên Tử.

Những nơi mà mũi tên đi qua đều lún sụp xuống, tạo thành ba khe nứt hư vô cuốn theo tất cả.

Thiên Nguyên Tử chợt quay đầu nhìn về phía ba mũi tên sau lưng, rồi vung tay lên.

Ba mũi tên nháy mắt tan ra, biến mất ngay trước mặt Thiên Nguyên Tử.

"Không thể không nói, việc các ngươi không giết Bắc Lý khiến ta rất bất ngờ." Thiên Nguyên Tử hờ hững nói với mọi người.

"Thiên Nguyên Tử! Rốt cuộc vì sao ngươi muốn phản bội ta? Không có ta thì ngươi có ngày hôm nay sao?" Bắc Lý giận dữ gầm lên với Thiên Nguyên Tử.

Sắc mặt những người khác cũng đều rất nghiêm trọng, không ai dám ra tay thêm nữa.

Sự xuất hiện của chúa tể chí tôn khiến bọn họ cảm nhận được áp lực cực lớn.

Trường Hà lắc người đi đến phía sau Thiên Nguyên Tử, mặt mày nhăn nhó.

Tất cả đã bị bại lộ rồi!

Hiện giờ lão ta và Thiên Nguyên Tử phải đối đầu với tất cả các chúa tể khác!

Đây không phải là tình huống mà lão ta muốn thấy.

"Một đám ô hợp." Thiên Nguyên Tử dửng dưng nói.

Phạt Ngô nheo mắt, lạnh giọng nói: "Ngươi làm thế nào mà trở thành chúa tể chí tôn? Vì sao Bắc Lý chỉ nhìn ra tu vi chúa tể của ngươi?"

"Có quan trọng không?" Thiên Nguyên Tử mỉm cười, sau đó nâng tay phải lên, phất một cái vào hư vô.

"Ù..."

Mọi người đều biến sắc, lập tức lấy ra pháp bảo phòng ngự.

"Uỳnh!"

Thần nguyên chi lực hùng mạnh đập thẳng vào pháp bảo của mọi người. Cả đám chúa tể đều hộc máu bay ngược về sau, thậm chí pháp bảo của Tịch Vô và Hằng Khô còn vỡ vụn.

Kinh Như Tuyết cũng bị đánh ra xa, nhưng không bị thương.

"Bắc Lý giới này ta phải chiếm được. Không muốn chết thì cút." Thiên Nguyên Tử cười lạnh một tiếng, xoay người bay về phía Bắc Lý giới.

"Khốn kiếp! Ta liều mạng với ngươi!" Bắc Lý rống lên lao tới, hai mắt đã đỏ sọc.

Đám người Phạt Ngô cũng liếc mắt nhìn nhau, cắn răng tiến lên theo Bắc Lý.

Nếu bây giờ họ còn không liên thủ lại thì sẽ thực sự đi đời!

Thiên Nguyên Tử hừ lạnh một tiếng, thần nguyên chi lực khủng khiếp lại được tung ra, ép đám chúa tể phải liên tiếp lùi về sau.

Cả người Trường Hà cũng căng thẳng, tất cả các chúa tể hợp lực lại không phải là chuyện đùa, lão ta không biết Thiên Nguyên Tử có thắng được không.

"Đừng tự tìm chết." Thiên Nguyên Tử bỏ lại câu này xong dẫn Trường Hà đi vào Bắc Lý giới.

"Cùng tiến lên!" Phạt Ngô nổi giận gầm lên, những người khác cũng tập hợp lại, lao về phía Bắc Lý giới.

Nhưng bọn họ nhanh chóng bị Thiên Nguyên Tử đánh lui.

Nhưng Thiên Nguyên Tử cũng chỉ đẩy lùi bọn họ mà thôi, hoàn toàn không định ra đòn sát thủ.

Điều này càng khiến đám người Phạt Ngô nổi điên, cũng biết rằng dù Thiên Nguyên Tử hiện giờ đã có tu vi chúa tể chí tôn nhưng cũng không thể chống đỡ được với sức mạnh liên thủ của các chúa tể.

Thế là các đại chúa tể lại điên cuồng tấn công vào Bắc Lý giới.

Kinh Như Tuyết vẫn đứng đằng xa nhìn, không tham gia vào.

Nàng đang suy nghĩ xem thầy mình muốn làm gì, trong tình hình này mà thầy mình không ra đây giả ngầu chút sao? Việc này không phù hợp với tính cách của thầy.

Hơn nữa thực lực của Thiên Nguyên Tử quả thực quá mạnh, chắc chắn là lão sẽ chiếm được Bắc Lý giới.

Đám người Phạt Ngô vẫn đang điên cuồng tấn công, nhưng hầu như không có tác dụng mấy.

Bắc Lý như sắp phát điên đến nơi, lão ta đã không còn liên hệ gì với Bắc Lý giới nữa!

Nói cách khác Bắc Lý giới đã bị Thiên Nguyên Tử chiếm được triệt để. Lão ta trở thành một chúa tể không có Nguyên giới, một người đơn độc.

Một chúa tể, lại không có Nguyên giới, thì còn gọi là chúa tể không? Chẳng khác nào chó nhà có tang, các chúa tể khác có thể giết lão ta bất cứ lúc nào, không có gì để đảm bảo an toàn cho sinh mạng.

"Ồ, náo nhiệt quá!"

Đột nhiên giọng nói của Tu Thần truyền vào tai mọi người.

Đám người Phạt Ngô dừng tấn công, nhìn về phía Tu Thần.

"Thầy!" Kinh Như Tuyết nhìn thấy Tu Thần, rốt cuộc thở phào một hơi, thế này mới phù hợp với tính cách của hắn!

Tu Thần gật đầu với Kinh Như Tuyết, sau đó nói với đám người Phạt Ngô: "Ngươi nhìn xem, vừa nãy ta đã nói với ngươi Thiên Nguyên Tử là chúa tể chí tôn mà ngươi không tin. Giờ thì hay rồi, Bắc Lý giới đã bị lão chiếm được.Các ngươi bây giờ muốn liên thủ đối phó với lão, mà lão trốn trong Nguyên giới thì làm ăn gì."

Phạt Ngô sầm mặt lại, Tu Thần rõ ràng tới đây để xem trò vui.

"Tu Thần, với tình hình hiện giờ mà ngươi còn muốn đơn đả độc đấu sao? Hợp tác với chúng ta tiêu diệt Thiên Nguyên Tử mới là việc quan trọng nhất lúc này!" Phạt Ngô lạnh giọng nói.

Tu Thần bật cười: "Vì sao ta phải hợp tác với các ngươi? Thiên Nguyên Tử là sư phụ ta, chúng ta là người một nhà cơ mà?"

"Ngươi!"

Câu này của Tu Thần khiến tất cả mọi người thiếu chút nữa tăng xông.

Tuy hắn nói sự thật, nhưng lại khiến trong lòng mọi người vô cùng tức giận.

"Ngươi cho rằng bây giờ lão ta đã để lộ tu vi chúa tể chí tôn thì vẫn còn tiếp tục ẩn nấp sao? Bước tiếp theo lão ta sẽ đánh bại từng người trong chúng ta, ngươi cảm thấy lão ta sẽ đối phó với ai đầu tiên?" Qua Thiên trầm giọng quát.

"Các ngươi đã hợp tác rồi, vậy thì chắc chắn lão sẽ đối phó với kẻ đơn thương độc mã là ta." Tu Thần cười đáp.

"Ngươi đã biết thế rồi mà còn không hợp tác với chúng ta?" Qua Thiên hỏi.

Tu Thần tỏ vẻ suy nghĩ sâu xa, sau đó gật đầu nói: "Ngươi nói đúng lắm. Được, Như Tuyết à, đi theo bọn họ đánh sư công ngươi đi."






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch