Chương 662: Chờ cá mắc câu! Nguyên giới không thể chiếm không được!
Một tỷ cự thú kim loại cộng thêm thực lực của Thượng Cung Cẩn, tiến công Trường Hà giới không mất bao nhiêu thời gian.
Hóa thân mạnh nhất của Trường Hà bên trong Nguyên giới chỉ có tu vi Thần Tôn, hóa thân nửa chúa tể đã bị Tu Thần tiêu diệt từ sớm, cho nên đội quân của Thượng Cung Cẩn về cơ bản không gặp phải sự phản kháng nào.
Mà cho dù có hóa thân nửa chúa tể của Trường Hà ở đây thì cũng chẳng làm nên trò trống gì.
Để đảm bảo lần này thành công, Tu Thần đã tốn rất nhiều tâm tư và công sức, chỉ một tỷ cự thú kim loại đã khiến hắn mất nguyên một buổi sáng, chẳng làm gì cảm chỉ sáng tạo cự thú mà thôi!
Việc này đối với Tu Thần là quá vất vả, phải biết rằng lúc trước hắn làm cái gì cũng chưa bao giờ quá một tiếng đồng hồ.
Một tỷ cự thú đều đi vào trong Trường Hà giới, Thượng Cung Cẩn đứng trong thần điện của Trường Hà.
Đám thuộc hạ của Trường Hà đang quỳ dưới đất run rẩy.
Bọn họ thậm chí còn không rõ rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra, bỗng nhiên cảm nhận được Trường Hà giới rung lắc dữ dội, sau đó thành lũy Nguyên giới bị công phá, rồi đại quân cự thú ập xuống.
"Ngươi tên gì?" Thượng Cung Cẩn lạnh lùng hỏi một thiếu niên có mái tóc bạc trắng.
"Tiểu nhân... tiểu nhân tên là Thất Ngọc." Thiếu niên run rẩy đáp.
Thất Ngọc có tu vi Thần Tôn cảnh, ở Trường Hà giới có địa vị tương tự Vô Thần và Trường Sinh.
Không phải là y sợ Thượng Cung Cẩn, mà là cảm nhận được khí tức của một tỷ con cự thú kim loại có tu vi nửa chúa tể.
Rốt cuộc là ai mới có thể tạo ra được thế trận lớn thế này?
"Vâng thưa đại nhân!" Thất Ngọc vội vàng gật đầy, hoàn toàn không dám ngẩng lên nhìn Thượng Cung Cẩn.
Y biết sức của tu vi Thần Tôn đến đâu, đối diện với Thượng Cung Cẩn nửa chúa tể thì nửa phần thắng cũng không có, huống hồ còn nhiều cự thú kim loại thế này.
"Trong Trường Hà giới, trừ ngươi có tu vi Thần Tôn ra thì còn những ai nữa?" Thượng Cung Cẩn hỏi.
"Chỉ có một mình tiểu nhân, những người khác đều chỉ có tu vi Thiên Tôn. Tổng cộng có bốn ngươi." Thất Ngọc đáp.
Thượng Cung Cẩn nhìn thoáng qua dưới điện, đằng sau Thất Ngọc có đúng bốn người đang quỳ, nói cách khác, trong Trường Hà giới, trừ Trường Hà ra, thì tất cả những người lợi hại nhất đều đang ở đây.
Thượng Cung Cẩn nheo mắt, sau đó thần nguyên bỗng tăng vọt, bay thẳng đến năm người phía dưới.
Tu Thần có dặn, phải giết sạch những người có tu vi Thần Tôn trở lên.
Trong thần điện của Trường Hà, Thượng Cung Cẩn lạnh lùng tàn sát năm người Thất Ngọc, còn trong phòng sau thần điện, một con cự thú kim loại cầm một miếng ngọc giản truyền tống, bóp nát nó.
Một khắc sau, một cột sáng phóng thẳng lên trời.
Thượng Cung Cẩn chợt quay đầu lại, sau khi bàn tay nàng bóp nát đầu Thất Ngọc, tiêu diệt triệt để linh hồn thần nguyên của y, nàng lập tức xuất hiện bên cạnh lối đi truyền tống.
"Xảy ra chuyện gì? Không phải thầy bảo ta mở ra sao?" Thượng Cung Cẩn nghi hoặc hỏi.
"Mở ra rồi." Cự thú kim loại lạnh lùng đáp.
Tiếp đó, toàn bộ Trường Hà giới có một tỷ lối đi truyền tống phóng thẳng lên trời, chằng chịt đến mức khiến da đầu người nhìn phải tê dại.
Thượng Cung Cẩn ngây người, hành động gì đây?
Cần nhiều lối đi truyền tống như thế làm gì?
Sau đó nàng nhìn ngọc giản truyền tống trong tay, nhớ lại lời Tu Thần dặn, cũng không do dự bóp nát nó.
Trong một khu rừng hẻo lánh ở Trường Hà giới, bóng người Tu Thần theo lối đi truyền tống dần hiện ra, cự thú kim loại mở lối đi truyền tống này đang bảo vệ trước mặt hắn.
"Một tỷ lối đi truyền tống được mở đồng thời trong Trường Hà giới, ngay cả ta cũng không biết mình sẽ xuất hiện từ lối đi nào. Như thế hẳn là an toàn rồi chứ?" Tu Thần mỉm cười nhìn quang cảnh xung quanh, sau đó lập tức sử dụng sinh linh chi lực để biến diện tích xung quanh thành Lĩnh Vực Vô Địch của mình.
Trong nháy khu vực Lĩnh Vực Vô Địch một triệu dặm đã xuất hiện.
"Rốt cuộc cũng cắm rễ được ở đây." Tu Thần ngẩng đầu lên trời thở dài một tiếng.
Vì giờ phút này, không biết hắn đã phải tốn bao nhiêu nơ ron thần kinh.
Vì sao phải đồng thời mở ra nhiều lối đi truyền tống như vậy?
Chính là vì an toàn! Tất cả đều là vì lý do an toàn!
Mặc dù bây giờ tất cả các chúa tể đều đang ở chỗ Bắc Lý giới, nhưng Tu Thần vẫn không yên tâm, mọi việc đều chỉ cầu một chữ "ổn"!
Ngẫu nhiên xuất hiện, xác suất là một phần một tỷ, hơn nữa lúc trước tất cả các cự thú kim loại đều đã tiến hành quét kiểm tra theo kiểu trải thảm, đảm bảo không có bất cứ cường giả cấp bậc chúa tể nào tồn tại. Trong nháy mắt hắn xuất hiện mà bị người ta bắt được và giết chết thì hắn cũng đành chịu.
Cũng may, mọi việc đều hoàn mỹ!
Không có bất cứ ai mai phục hắn, để hắn thuận lợi cắm rễ ở Trường Hà giới.
Lĩnh Vực Vô Địch của Tu Thần vẫn đang nhanh chóng mở rộng.
Vừa rồi Thượng Cung Cẩn giết năm người kia cùng lắm là đủ cho hắn chiếm được một phần năm của Trường Hà giới mà thôi. Nếu tiếp tục mở rộng rồi thu gặt sinh linh chi lực thì cũng chỉ thêm được hai phần năm Trường Hà giới nữa. Hai phần năm còn lại Tu Thần không có cách nào chiếm được, cho nên bước tiếp theo chính là giết chết Trường Hà.
Nếu không giết được Trường Hà, thì Tu Thần không thể khiến bản nguyên Trường Hà giới e sợ mình.
Trước khi chưa thể bao trùm toàn bộ Trường Hà giới, Tu Thần không có cách nào áp chế được ý chí bản nguyên Trường Hà giới. Từ đó việc Thượng Cung Cẩn muốn trở thành tân chúa tể của Trường Hà giới sẽ khó khăn hơn Kinh Như Tuyết lúc trước rất nhiều.
"Thầy!"
Thượng Cung Cẩn xuất hiện trước mặt Tu Thần.
Trong nháy mắt Tu Thần xuất hiện, nàng đã cảm nhận được, Tu Thần vừa cắm rễ Lĩnh Vực Vô Địch thành công thì Thượng Cung Cẩn xuất hiện.
Phải biết rằng, Thượng Cung Cẩn đã dùng tốc độ nhanh nhất để chạy ngay tới, nhưng nàng không thể nào đến được đây trước khi Tu Thần cắm rễ xong Lĩnh Vực Vô Địch. Từ đó có thể nhìn ra, để có thể cắm rễ Lĩnh Vực Vô Địch được ở nơi này, phương pháp mở một tỷ lối đi truyền tống của hắn cẩn thận đến mức nào.
"Không tệ." Tu Thần mỉm cười gật đầu với Thượng Cung Cẩn.
Thượng Cung Cẩn nghi ngờ hỏi: "Thầy ơi, vì sao phải mở ra nhiều lối đi truyền tống như vậy?"
Nàng thực sự không nghĩ ra được nguyên nhân.
Không ai biết được nhược điểm của Tu Thần, ngay cả đồ đệ của hắn cũng không ngoại lệ.
"Tiến hành một thí nghiệm nhỏ thôi, không phải chuyện quan trọng gì." Tu Thần tùy tiện đáp.
Thượng Cung Cẩn lộ ra vẻ đã hiểu, từ trước đến nay suy nghĩ của Tu Thần luôn là thứ khiến các nàng bội phục nhất. Hắn đang thí nghiệm cái quỷ gì cũng không có gì kỳ lạ cả.
"Thầy ơi, giờ con đã có thể tiến hành tấn công bản nguyên Trường Hà giới chưa ạ?" Thượng Cung Cẩn hưng phấn hỏi.
Nàng không thể đợi thêm nữa.
Tu Thần bật cười, đáp: "Không phải vội, vẫn còn phải chờ thêm chút nữa. Trường Hà giới này không thể chiếm không được."
Thượng Cung Cẩn hơi bối rối.
Trường Hà giới không thể chiếm không? Đây chẳng phải đang chiếm không đấy sao?
Lẽ nào thầy còn muốn trả một cái giá mới được? Sao nghe câu này có chút lạ tai?
"Đại bá của ngươi có thể cậy sức luyện hóa bản nguyên Nguyên giới, nhưng ngươi thì không làm được. Tu vi của ngươi và đại bá ngươi cách nhau nhiều lắm. Cho nên chúng ta cần một cơ hội." Tu Thần hứng thú nói.
Tu vi nửa chúa tể và chúa tể đã chênh lệch nhau rất lớn rồi, chứ nói gì đến việc so sánh với chúa tể chí tôn.
Việc Thiên Nguyên Tử có thể làm, Thượng Cung Cẩn chắc chắn không thể làm được.
"Cơ hội gì ạ?" Thượng Cung Cẩn tò mò hỏi.
"Chờ một con cá mắc câu." Tu Thần nở nụ cười bí ẩn.