Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 670: Vẫn Sinh giới đại loạn! Chiến đấu đến cùng!

Chương 670: Vẫn Sinh giới đại loạn! Chiến đấu đến cùng!




Chín đại Nguyên giới lúc này đang trải qua một cuộc đại loạn trước nay chưa từng có. Phép tắc tích điểm tan vỡ rơi xuống chín đại Nguyên giới.

Những mảnh vỡ phép tắc chi lực của tích điểm khi rơi xuống, bất kỳ ai cũng không thể ngăn cản và cướp đoạt, ngay cả Tu Thần cũng không thể.

Đây là đòn cuối cùng của tích điểm Cửu Nguyên Giới Thiên!

Một đòn mang theo sức mạnh vô cùng đáng sợ!

Dù là người phàm không hề tu luyện, nếu nhận được mảnh vỡ phép tắc đó cũng có thể trở thành cường giả trong chớp mắt, tiếp đó theo thời gian tu luyện tăng lên, sau này cũng có khả năng trở thành chúa tể!

Chỉ cần nhận được mảnh vụn của phép tắc chi lực, nếu không bị giết vào lúc vẫn còn yếu thì sau này chắc chắn sẽ trở thành chúa tể!

Theo lý, những người có thể trực tiếp trở thành chúa tể vào giờ phút này chỉ là số ít!

Phần lớn người nhận được mảnh vỡ phép tắc tích điểm đều chưa trưởng thành!

Theo thời gian trôi đi, bên trong Cửu Nguyên Giới Thiên càng ngày càng xuất hiện nhiều chúa tể!

Cho nên, trong mắt các chúa tể của chín đại Nguyên giới cần phải làm hai việc vào lúc này.

Một là tìm kiếm những người đã trở thành chúa tể, hoặc là giết đối phương, hoặc là dụ đối phương gia nhập vào phe mình.

Hai là tìm những người nắm giữ mảnh vỡ phép tắc chi lực nhưng chưa hoàn toàn trưởng thành và giết chết họ!

Những người nhận được mảnh vỡ của phép tắc tích điểm được gọi là tích điểm chi tử!

Trong số tích điểm chi tử này chắc chắn có một người là tích điểm chuyển kiếp thực sự!

Những người nhận được mãnh vỡ phép tắc tích điểm khác đều là để yểm trợ người đó!

Đương nhiên, đây là tình hình sau khi phép tắc tích điểm sụp đổ ở các Nguyên Giới Thiên khác.

Còn ở trong Cửu Nguyên Giới Thiên thì hơi khác.

Vì ý chí tích điểm thực ra đã sớm chuyển kiếp thành Tu Thần, cho đến giờ vẫn chưa ai biết được điều đó.

Sau này khi chiến đấu với các giới chủ của Nguyên Giới Thiên khác, đây chính là chỗ dựa lớn nhất của Tu Thần.

Dù sao tất cả mọi người đều có bàn tay vàng, thì chỉ xem bàn tay vàng của ai lợi hại nhất.

Trong Vẫn Sinh giới, lúc này đang xảy ra một trận kiếp nạn.

Thiên Mưu đang xanh mét mặt mày, đứng trước mặt lão ta là một chàng thanh niên mặc trường bào màu xanh.

Đây là hộ vệ của lão ta, tên là Tiêu Chiến!

"Tiêu Chiến, ngươi thực sự muốn tìm chết?" Thiên Mưu gầm lên, mặt mũi đầy sát ý.

Tiêu Chiến thu được mảnh vụn phép tắc tích điểm, từ Thiên Tôn trực tiếp thăng cấp thành chúa tể, giống với Thiên Khôn Vô Diệm.

Tiếp đó hắn làm phản!

Nói làm phản là làm phản ngay, hoàn toàn không có bất cứ hành động rào trước đón sau nào.

Thiên Mưu vốn định bảo Tiêu Chiến gia nhập vào phe mình, kỳ thực Tiêu Chiến vốn cũng là thuộc hạ của lão ta.

Nhưng còn chưa cất lời, Tiêu Chiến đã ra tay trước.

"Ta chờ thời khắc này đã rất lâu rồi, đại nhân của ta ạ." Tiêu Chiến nhếch miệng cười, giơ hai tay của mình ra phía trước.

Hắn đang cảm nhận năng lượng của mình, một thứ sức mạnh trước nay chưa từng có!

"Đây chính là sức mạnh của chúa tể sao? Chờ đợi vô số năm, làm chó dưới chân ngươi vô số năm, cuối cùng cũng cho ta được trở thành chúa tể!" Tiêu Chiến cười to.

Thiên Mưu tái mặt, lạnh giọng nói: "Ngươi chỉ vừa mới trở thành chúa tể mà thôi, ngươi cảm thấy căn cơ của mình giống ta sao? Ngươi cảm thấy bản thân có thể đối phó với ta sao? Bây giờ ta và ngươi hợp tác mới là lựa chọn tốt nhất!"

"Nếu không thì sao?" Tiêu Chiến cười nhạo một tiếng.

"Đó chính là chết, không còn lựa chọn nào khác." Thiên Mưu đáp.

Lão ta vẫn có lòng tin xử lý được một kẻ như Tiêu Chiến.

Chúa tể cũng phân ra mạnh yếu, không thì làm sao bọn họ lại để cho Phạt Ngô chèn ép như thế?

Một chúa tể mới, mặc dù khó giết chết, nhưng không có nghĩa là không giết được.

Suy nghĩ của Thiên Mưu bây giờ chính là dốc hết khả năng thu nhận chúa tể xuống dưới trướng mình, chín đại Nguyên giới đã đại loạn rồi, ai có nhiều chúa tể, thì người đó sẽ chiếm ưu thế trong trận đại kiếp này.

Mười chúa tể đối đầu với năm chúa tể, đây chính là ưu thế!

Hiện giờ trong Vẫn Sinh giới của lão ta mới xuất hiện một chúa tể là Tiêu Chiến, còn chưa thu nhận người ta thì người ta đã phản bội trước, chọc cho Thiên Mưu nổi giận đến mức sắp hộc máu.

Bản thân lão ta bình thường đối xử với thuộc hạ rất tố, sao chưa gì đã xuất hiện ngay một kẻ vô ơn rồi?

"Đại nhân, thời đại đã thay đổi, lúc trước một câu nói của ngươi có thể quyết định sinh tử của chúng ta, nhưng bây giờ chúng ta cũng là chúa tể, ngươi có tư cách gì để nói câu đấy? Không bằng thế này, ngươi gia nhập vào phe ta, ta phong cho ngươi chức phó tướng, thế nào?" Tiêu Chiến cười lạnh nói, vẻ mặt đầy hứng thú.

Thiên Mưu sầm mặt lại, thầm vận chuyển thần nguyên trong người.

"Ngươi muốn chết!"

Thiên Mưu thét một tiếng, giơ tay nắm vào không khí trước mặt Tiêu Chiến.

"Rầm rầm!"

Những tiếng rền vang làm chấn động cả Nguyên giới ầm ầm vang lên, một bàn tay khổng lồ che trời chỉ cần di chuyển một tấc là không gian lập tức sụp đổ trong nháy mắt, sau đó xuất hiện các khe hở hư vô chi cảnh khổng lồ trong đó.

Cuồng bạo, bá đạo!

Chiêu này đã hoàn toàn chặn đứng tất cả các cách thoát thân của Tiêu Chiến!

Đối diện với chiêu này, sắc mặt hắn nghiêm túc hẳn lên, ánh mắt lóe ra tia sáng hưng phấn và khát máu.

Cuối cùng hắn cũng có thể đối đầu với Thiên Mưu!

Kẻ đã từng cao cao tại thượng, coi bọn họ là con sâu cái kiến, rác rưởi, bây giờ lại phải dùng thực lực thật sự để đối phó với hắn!

"Đánh hay lắm!"

Tiêu Chiến nổi giận gầm lên một tiếng, cả người tỏa ra hào quang mày tím chói lòa, giơ một nắm đấm lên trời, khẽ quát một tiếng, sau đó hạ mạnh tay xuống.

"Ầm ầm!"

Chỉ thấy trên đỉnh đầu Tiêu Chiến xuất hiện một tấm lệnh bài cự lớn, giống hệ như dải ngân hà, bên trên lệnh bài kia có một chữ: Chiến!

Ngọn lửa dữ tợn đốt cháy vạn dặm, lệnh bài trên bầu trời đổ sập xuống với áp lực to lớn.

Bàn tay khổng lồ kia chộp mạnh lấy lệnh bài.

"Uỳnh!"

Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, trong phạm vi triệu dặm, tất cả sự vật đều hóa thành bột mịt trong chớp mắt, không sót lại chút gì.

Thạm chí cả Nguyên giới phải rung lắc dữ dội.

"Hỗn xược!"

Thiên Mưu nổi giận đùng đùng, lại một lần nữa tung đòn tấn công.

Tiêu Chiến cũng chẳng hề sợ hãi, ngẩng đầu lên trời cười to vài tiếng, lao đến nghênh chiến!

Nhất thời toàn bộ Vẫn Sinh giới rung chuyển không ngừng, sinh linh oán thán!

Cuộc chiến giữa những cường giả cấp bậc chúa tể không còn là trận địa mà bất cứ ai có thể tham dự vào, cũng không có kẻ nào có thể tránh thoát.

Mỗi một chiêu tung ra đều là phá hủy, tiêu diệt toàn bộ sinh linh một phương, vô cùng thê thảm.

Lúc đầu hai người đánh nhau còn có chút khó phân thắng bại.

Nhưng theo thời gian trôi qua, Tiêu Chiến bắt đầu rơi vào thế hạ phong, hơn nữa không ngừng bị Thiên Mưu tấn công tới tấp, đã dần lộ ra thế thất bại.

Nhưng hắn vẫn cứ kiên trì như trước!

"Ngươi còn một cơ hội cuối cùng! Nếu vẫn còn ngu xuẩn không tỉnh ngộ, thì một khắc sau sẽ chết!" Giọng nói lạnh lùng của Thiên Mưu vang vọng khắp toàn bộ Vẫn Sinh giới.

"Láo toét! Ngươi dựa vào cái gì mà luôn cao cao tại thượng! Dựa vào cái gì mà ngươi có thể giết chết cha mẹ ta, sau đó lại yên tâm thoải mái thu nhận ta làm thuộc hạ? Bơi vì ngươi là chúa tể ư? Thiên Mưu! Lão tử bây giờ cũng đã là chúa tể! Lão tử không phục!"

Tiêu Chiến gầm lên đầy phẫn nộ, chấn động cả trời đất.

Sau đó hắn lại tiếp tục lao vào chiến đấu, quyết chí tiến lên.

Lúc trước Tiêu Chiến không có lựa chọn, trong mắt Thiên Mưu hắn chỉ là sâu bọ, thậm chí sâu bọ cũng không bằng, giết hắn chỉ cần một suy nghĩ mà thôi.

Nhưng bây giờ đã khác!

Hắn cũng có vốn liếng để quyết đấu với Thiên Mưu một trận!

Cho nên, hắn sẽ chiến đấu đến cùng!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch