Lúc này toàn thân Thượng Cung Cẩn đang tỏa ra ánh sáng màu tím, giống hệt như một vị thần đứng trên cao, khí thế bức người, đôi mắt lạnh lùng vô tình.
Bên cạnh nàng có hai người đang đứng, đều là tu vi chúa tể. Hai người này là chúa tể mà Thượng Cung Cẩn đã thu phục được.
Đứng trước họ là ba vị tân chúa tể đang bay trên không, vẻ mặt vô cùng dữ tợn. Trận chiến này họ đã đánh bảy ngày bảy đêm.
Nếu đổi sang thời gian dưới phàm trần thì đã qua bảy năm rồi.
Tử giới và Tán giới trong Trường Hà giới đã bị hủy diệt rất nhiều, Trường Hà giới cũng vỡ lỗ chỗ, nếu còn tiếp tục thế này thì rất có thể cả Trường Hà giới sẽ sụp đổ.
Lúc đầu, phe Thượng Cung Cẩn còn chiếm ưu thế, nhưng theo thời gian trôi, đến giờ họ đang ở thế cân bằng.
Cũng chẳng còn cách nào, Thượng Cung Cẩn yếu hơn Kinh Như Tuyết một chút, dù sao nàng cũng mới trở thành chúa tể.
Thượng Cung Cẩn được coi là chúa tể nguyên sinh.
Chúa tể nguyên sinh là thế nào?
Chính là người đột phá cảnh giới chúa tể không cần dựa vào mảnh vỡ của phép tắc tích điểm.
Nếu nói về sự mạnh mẽ thì đương nhiên chúa tể nguyên sinh sẽ mạnh mẽ hơn rất nhiều. Nhưng trận chiến ba đấu ba, không thể nào có chuyện thực lực của mỗi người đều giống nhau, cũng sẽ phân chia mạnh yếu.
Một khi mạnh yếu chia ra, thì sẽ tạo thành cục diện như hiện giờ.
Trong thời gian ngắn nàng không thể nào giết chết ba người đối phương. Mà đối phương cũng không thể làm gì được nàng.
"Tiếp tục thế này, có ý nghĩa gì không?" Lâm Trường Dạ nhìn Thượng Cung Cẩn với ánh mắt hài hước, cười lạnh hỏi.
Hắn cũng được tính là một đệ tử của Trường Hà, nhưng thuộc về loại không làm nên trò trống gì, khi phép tắc tích điểm sụp đổ, hắn nhận được mảnh vỡ phép tắc tích điểm nên đã trở thành tân chúa tể, lúc này chọn cách cướp lại Nguyên giới.
Còn hai tân chúa tể theo hắn coi như là thuộc hạ, còn hai người thuần phục Thượng Cung Cẩn là tân chúa tể hoang dã, trước khi phép tắc tích điểm sụp đổ không có tiếng tăm gì, sau khi nhận được thực lực chúa tể thì đã bị Thượng Cung Cẩn thu phục.
"Sao nào? Mới thế mà đã bắt đầu sốt ruột rồi?" Thượng Cung Cẩn lạnh giọng hỏi.
Lâm Trường Dạ bật cười, nói: "Thượng Cung Cẩn, ngươi cũng phải dựa vào tên sư phụ Tu Thần của ngươi mới có được ngày hôm nay. Chúng ta thì khác, chúng ta là người được ông trời lựa chọn, hóa thân của phép tắc tích điểm! Phép tắc tích điểm muốn bồi dưỡng chúng ta là để lập lại trật tự, chẳng lẽ hai người khác ngươi không rõ? Còn đi thần phục nàng ta? Thần phục nàng ta chẳng khác nào thần phục Tu Thần. Các ngươi nên biết rằng tất cả các chúa tể của chín đại Nguyên giới hiện giờ đều vô cùng căm hận Tu Thần. Đến lúc họ hợp sức lại thảo phạt hắn thì không kịp hối hận đâu." Lâm Trường Dạ đương nhiên biết sự tồn tại của Tu Thần, tên của hắn đã vang dội khắp chín đại Nguyên giới.
Đối với Tử giới và Tán giới trong Nguyên giới mà nói, Tu Thần chính là đại ma đầu diệt thế, tên này vô cùng tàn ác, tác quái khắp nơi, giết người như cỏ rác. Còn đối với Nguyên giới mà nói, Tu Thần chính là nhân vật phản diện, gian xảo, muốn nháo lại ván bài của chín đại Nguyên giới bọn họ lần nữa.
Dù sao thì cũng không phải lời hay ý đẹp gì.
Tu Thần hiện giờ đã là đại ma vương ai gặp cũng phải sợ hãi, người người đều căm hận.
Hai vị tân chúa tể thần phục Thượng Cung Cẩn kia nghe vậy, ánh mắt chợt lóe lên, nhưng không nói gì.
Hai người họ là sự tồn tại ở tầng dưới cùng của Nguyên giới, trước đây không có chí hướng gì lớn, sở dĩ thần phục Thượng Cung Cẩn, một phần rất lớn là vì tên tuổi của Tu Thần.
Đối với nhiều người mà nói, diệt thế ma vương rất đáng sợ, nhưng đối với số ít người mà nói, diệt thế ma vương lại là sự kỳ vọng của họ.
Bởi vì họ không thay đổi được hoàn cảnh sống của mình, nên tha thiết muốn có một người lật đổ hệ thống thống trị và hình thái xã hội vốn có của Nguyên giới, mà Tu Thần không cần nghi ngờ chính là hi vọng đó.
Diệt thế hay không diệt thế họ căn bản không quan tâm, họ chỉ có muốn có người xuất hiện và thay đổi hiện trạng, truyền thuyết càng nói hắn gian ác tàn bạo, thì lại càng có người theo đuổi hắn không ngừng.
Hai người này chính là như vậy.
Họ có tâm lý sùng bái đối với Tu Thần. Nói trắng ra là phần tử hâm mộ cuồng nhiệt nhân vật phản diện.
"Lâm Trường Dạ, hẳn là ngươi cũng đã biết thực lực của thầy ta, không thể không nói gan ngươi cũng lớn đấy." Thượng Cung Cẩn cười nhạt nói.
Lâm Trường Dạ lần thứ hai cười to, nhìn xung quanh rồi nói: "Thì sao? Chúng ta đấu lâu vậy rồi mà Tu Thần đang ở đâu? Hiện giờ chỉ sợ ngay cả bản thân hắn còn không tự lo được ấy chứ? Nắm giữ ba đại Nguyên giới, đâu thể dễ dàng phòng thủ."
Sắc mặt Thượng Cung Cẩn chợt lạnh lẽo, định xông lên lần nữa.
Nhưng nàng chợt khựng lại. Một khí tức hùng mạnh đột nhiên xuất hiện ở giữa nàng và Lâm Trường Dạ, sau đó một nam tử mặc áo đỏ hiện ra trước mặt họ.
Cả người y tỏa ra màu đỏ tươi như máu, tràn đầy mùi máu tanh, nhìn vô cùng tà ác.
Tuy không nhìn rõ hình dạng, nhưng từ khí tức trên người y có thể đoán được, đây cũng là chúa tể! Một tân chúa tể!
Lâm Trường Dạ và Thượng Cung Cẩn thấy người này, sắc mặt cũng lập tức thay đổi.
Hiện giờ họ đang có lực lượng ngang nhau, nhưng nếu có thêm một chúa tể gia nhập thì tình huống sẽ hoàn toàn khác.
Thậm chí có thể nói là tên này tham gia vào phe nào, thì chẳng cần những người khác nhúng tay phe còn lại cũng chắc chắn sẽ bại!
"Các hạ, ngươi cũng là tân chúa tể?" Lâm Trường Dạ cảnh giác hỏi.
Nam tử mặc áo đỏ trước mặt khiến tim hắn đập dữ dội!
Nói về thực lực, đối phương chắc chắn là mạnh hơn hắn, thậm chí còn mạnh hơn Thượng Cung Cẩn một chút.
Nam tử áo đỏ quay đầu nhìn Lâm Trường Dạ sau lưng, vẫn không thể thấy diện mạo của y, nhưng đôi mắt như đang bốc lên qủy hỏa khiến người ta rét lạnh cả người.
Một yêu lực khổng lồ nháy mắt lan tràn ra khắp không gian.
"Yêu quái!"
Thượng Cung Cẩn và Lâm Trường Dạ cảm nhận được yêu lực này, trong lòng lập tức chùng xuống. Người và yêu thú không đội trời chung!
Hơn nữa trong mắt con người, yêu thú vĩnh viễn là giống loài hạ đẳng.
Hiện giờ lại có một con yêu thú lấy được mảnh vỡ phép tắc tích điểm để tiến vào cảnh giới chúa tể, hơn nữa tu vi còn vô cùng mạnh mẽ, đây chẳng phải chuyện tốt lành gì.
"Ha ha ha..."
Nam tử mặc áo đỏ phát ra tiếng cười chói tai, từng vòng sóng màu đen lấy cơ thể y làm trung tâm lan tỏa ra ngoài.
Đám người Thượng Cung Cẩn và Lâm Trường Dạ vội vàng thúc giục thần nguyên chi lực của mình, tạo ra một lớp phòng thủ chống đỡ Phệ Hồn Yêu Lực mà đối phương vừa tung ra tứ phía.
"Đánh lâu như vậy mà không phân thắng bại, có gì thú vị sao?" Nam tử áo đỏ hỏi.
"Không ngờ yêu tộc cũng có thể nhận được mảnh vỡ Phù Tiên Tử, đây là lần đầu tiên ta gặp được." Thượng Cung Cẩn lạnh giọng nói.
Lâm Trường Dạ nheo mắt, trầm giọng nói: "Các hạ chắc hẳn cũng là sinh linh nguyên sinh của Trường Hà giới. Đối phương là đệ tử của Tu Thần, Tu Thần cướp đoạt Trường Hà giới của chúng ta, hiện giờ còn định nô dịch sinh linh Trường Hà giới chúng ta suốt đời. Vì sao các hạ không liên thủ với ta, tiêu diệt tất cả đám người xâm lăng này? Khôi phục sự thống trị thuộc về sinh linh Trường Hà giới."
Ba người Thượng Cung Cẩn nghe Lâm Trường Dạ nói, không khỏi run lên.
Nếu đối phương thực sự gia nhập vào phe Lâm Trường Dạ, thì họ tuyệt đối không có cơ hội thắng.
Nam tử áo đỏ hứng thú nhìn Thượng Cung Cẩn, cười hỏi: "Ngươi chính là đệ tử của Tu Thần? Hắn đang ở đâu?"
"Ngươi còn chưa đủ tư cách để biết tung tích của thầy ta." Thượng Cung Cẩn đáp.
Nam tử áo đỏ cười gằn một tiếng: "Thật sao? Vậy nếu ta giết ngươi, thì phải chăng có thể biết được?"