Chương 74: Đưa các bảo bối kinh nghiệm tới cho vi sư!
Sắc mặt của Tiger có chút nhăn nhó, chột dạ nhìn về phía Kinh Như Tuyết.
Trước khi rời đi, nó đã hứa hẹn thành khẩn, bảo đảm sẽ không để Kinh Như Tuyết bị thương, không ngờ kết quả cuối cùng là hai người đều phải tự sát.
Nó thẹn trong lòng, cảm thấy không còn mặt mũi đối diện với Tu Thần nữa.
Kinh Như Tuyết khẽ cắn môi mỏng, đáp: "Sau đó có một cường giả Đế Cảnh tới, chúng ta hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn."
Cường giả Đế cảnh?
Xuất hiện ở khu vực nhân loại của Quảng Nguyên vực sao?
Như vậy xem ra, bọn họ quả thực phải chết trở về, tu vi Đế cảnh không phải là thứ mà thực lực của bọn họ hiện giờ có thể chống lại được.
Lần này cũng may mà bản thân làm việc cẩn thận chu toàn, nói cách khác, phỏng chừng hai người bọn họ muốn tự sát cũng không được.
Tu Thần nhất thời cảm thấy hứng thú.
"CQuảng Nguyên vực này lấy đâu ra cường giả Đế cảnh vậ?" Tu Thần hỏi.
Kinh Như Tuyết ngẩng đầu tìm kiếm bóng dáng của Kim Cầu, sau đó nhìn thấy Phương Nhuế Nhuế, lúc này đang dựa vào bên người Tu Thần, cười hì hì mà nhìn chằm chằm vào nàng, nhất thời liền ngẩn ra.
"Muội chào sư tỷ nha, sư tỷ thật xinh đẹp quá đi." Phương Nhuế Nhuế ngọt ngào nói.
Sư tỷ?
Kinh Như Tuyết và Tiger liếc mắt nhìn nhau.
Vừa mới rời đi có mấy ngày, mà thầy lại nhận đồ đệ rồi à? Thiên tư bậc chín, cũng là do được thầy điểm hóa nâng cao lên sao?
Lúc này trong lòng Tiger lại càng hâm mộ hơn, đây tùy tùy tiện tiện có thể tạo ra thiên tư bậc chín, lần này bản thân mình giải quyết sự tình bất lực như vậy, sợ là không nhận được điểm hóa mất rồi.
"Nói chuyện của các ngươi trước đi." Tu Thần bảo.
Kinh Như Tuyết gật gật đầu.
"Ta vẫn được biết trong Quảng Nguyên vực không có cường giả Đế cảnh, chỉ tồn tại trong sơn mạch Thiên Loan, hơn nữa nhìn phục sức của đối phương cũng không giống người của Quảng Nguyên vực, cho nên ta đã đánh lừa hắn một chút, hắn quả thực là tới vì Kim Cầu, còn nói cái gì mà đoạt lại hóa thân của tôn chủ nữa." Kinh Như Tuyết nhanh chóng đáp.
Tu Thần bỗng nhiên tỉnh ngộ.
Lúc trước đó quả thật là một hóa thân.
Hóa thân rác rưởi không có tu vi gì hết.
Như vậy xem ra, lời Kinh Như Tuyết nói rất đúng, quả thực là hướng tới Kim Cầu, trùng hợp lại đụng phải bọn họ xông tới tiêu diệt Võ Thần tông, sau đó, sẽ không có sau đó nữa.
"Giết được hết kẻ thù chưa?" Tu Thần hỏi.
Kinh Như Tuyết lắc lắc đầu.
"Còn thiếu một Võ Ngôn Liệt, những người khác đều giết chết cả rồi."
"Thưa thầy, trước khi đồ nhi tự sát đã nói ra mấy lời hung ác, nói đồ nhi và sư phụ ở đỉnh núi Thiên Tử đợi bọn họ đến, cũng đã tiết lộ tin tức của Kim Cầu...... Có làm thầy khó xử không ạ....." Kinh Như Tuyết chột dạ, nhỏ giọng hỏi.
Tu Thần liền bật cười.
Đây mới là đồ đệ tốt chứ!
Đưa bảo bối kinh nghiệm tới cho thầy mà!
Người kia chí ít cũng là Đế cảnh, mười ngàn điểm điểm linh vực và một triệu điểm kinh nghiệm.
Làm sao có thể gọi là làm khó được chứ?
Ta vui mừng còn không kịp đây này.
"Tới thì tốt, tới rồi vi sư sẽ giúp ngươi giải quyết, sau đó ngươi lại đi giết cái tên Võ gì đó Liệt đi." Tu Thần xua tay đáp.
Kinh Như Tuyết âm thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Tuy nàng biết Tu Thần rất lợi hại, chắc chắn có thể giết chết cường giả Đế cảnh, nhưng vẫn lo lắng hắn sẽ trách tội mình tự ý quyết định mà không hỏi ý kiến trước.
"Đại nhân, lần này thuộc hạ làm việc không chu toàn, không thể bảo vệ tốt cho tiểu thư, xin đại nhân trách phạt." Tiger quỳ một gối, cúi thấp đầu nói.
Tu Thần cười cười.
"Được rồi, cường giả Đế cảnh xuất hiện, chỉ dựa vào tu vi của ngươi hiển nhiên là vô dụng rồi, không trách ngươi được. Đứng lên đi, ai biết lại vừa đúng lúc như vậy chứ, vừa khéo hôm nay các ngươi đi, thì hắn lại tới." Tu Thần nói.
Nghe được lời này, Kinh Như Tuyết đột nhiên nhớ ra cái gì đó, vì thế liền nói: "Khi chúng ta vừa tới, ở nơi đó giăng đèn kết hoa, giống như lại đang tổ chức hôn lễ vậy, Võ Ngôn Liệt mặc y phục tân lang, hẳn là đang làm đám cưới."
"Đứa con trai vừa mới kết hôn, thì cha đã đuổi kịp sau lưng rồi à? Quả nhiên là hai cha con." Tu Thần cười ha ha.
Rồi hắn lại khẽ than một tiếng, bảo: "Tất cả đều là trùng hợp hửm."
Hắn đã cơ bản đoán ra chân tướng của toàn bộ sự việc này rồi.
Võ Ngôn Liệt kết hôn, mở tiệc chiêu đãi tất cả đại lão, sau đó tình cờ vị cường giả Đế cảnh đó lại vừa vặn tới, tiếp theo thì tất cả đụng phải nhau.
Chỉ có thể nói Kinh Như Tuyết chọn thời gian quá không thích hợp.
Giống như chọn trước đó một ngày, như vậy thì sẽ chẳng xảy ra chuyện gì.
Dựa vào tu vi của Tiger và thực lực của Kinh Như Tuyết, tiêu diệt một Võ Thần tông vẫn thật dễ dàng.
"Giới thiệu một chút, tân đệ tử vừa mới nhập môn, Phương Nhuế Nhuế, thiên tư bậc chín trời sinh." Tu Thần chỉ vào Phương Nhuế Nhuế ở bên cạnh mà nói.
Thiên tư bậc chín trời sinh?
Tiger và Kinh Như Tuyết trợn trừng mắt nhìn.
Chuyện này cũng quá nghịch thiên rồi đi?
Thầy đi đâu tìm ra vậy?
Thiên tư bậc chín của Kinh Như Tuyết nàng là được chế tạo mà có, còn thiên tư của Phương Nhuế Nhuế lại là trời sinh!
Tuy về mặt tu vi không có gì khác nhau, nhưng người ta là trời sinh đó!
Tựa như Kinh Như Tuyết là dân thường tạo phản mà đăng cơ, còn Phương Nhuế Nhuế sinh ra lại chính là hoàng đế.
"Đây là sư tỷ của con, tên là Kinh Như Tuyết, còn đây là Tiger, một con Hổ Yêu cấp sáu." Tu Thần giới thiệu với Phương Nhuế Nhuế.
"Chào sư tỷ, chào Tiger ca." Miệng của Phương Nhuế Nhuế cực kỳ ngọt, thanh âm ngọt ngào phối hợp với khuôn mặt nhỏ nhắn núng nính kia, thật là đáng yêu.
"Chào Nhuế Nhuế, muội tới đây từ lúc nào vậy?" Trên mặt Kinh Như Tuyết cũng lộ ra nét tươi cười, đi tới trước mặt Phương Nhuế Nhuế, rồi ngồi xổm xuống, cầm tay đối phương mà hỏi.
"Mới tới ngày hôm qua thôi ạ, thầy thầy đã cứu muội đó, muội thấy thầy thầy thật là lợi hại, nên đã bái người làm thầy, đợi Nhuế Nhuế tu luyện lợi hại rồi, thì sau này sẽ thay cha báo thù." Bộ dáng của Phương Nhuế Nhuế nhỏ nhắn nhưng lại nói thật nghiêm túc.
Báo thù cho cha à?
Kinh Như Tuyết hơi run lên, nhìn về phía Tu Thần.
"Giống như ngươi, hẳn là không còn gì nữa rồi." Tu Thần nói.
Trong lúc nhất thời, hốc mắt của Kinh Như Tuyết chợt đỏ lên.
Nàng nhìn thấy được chính mình từ trên người Phương Nhuế Nhuế.
Nhà tan cửa nát, chỉ có một mình sống tạm bợ trên thế gian, nếu như không gặp được thầy, sợ rằng thân xác nàng đã sớm hóa thành bùn đất mất rồi.
"Sư tỷ, đừng khóc, thầy thầy nói chúng ta phải kiên cường lên! Sau này lợi hại rồi thì sẽ bắt những kẻ đã làm tổn thương chúng ta phải trả một cái giá thật thê thảm!" Phương Nhuế Nhuế xoa xoa giọt nước mắt trên gương mặt đẹp đẽ của Kinh Như Tuyết, nói lời an ủi.
Nhưng mà chính bản thân cô bé cũng rơi nước mắt theo.
"Đợi muội mạnh mẽ rồi, sư tỷ sẽ đi báo thù cùng muội." Kinh Như Tuyết gạt tóc mái trên trán của Phương Nhuế Nhuế qua một bên, sau đó sờ sờ đầu của con bé, đáp lại với ngữ khí dịu dàng.
"Đại......đại nhân..... chúng ta đang ở đâu vậy ạ?"
Lúc này, thanh âm run rẩy của Tiger liền truyền vào tai Kinh Như Tuyết.
Kinh Như Tuyết nhìn về phía Tiger, sau đó liền hoảng sợ, vội vã đứng dậy nhìn quanh bốn phía.
Thiên trì treo trên bầu trời, cung điện lưu ly lơ lửng trên không, vĩ đại mà tráng lệ, các bậc thềm nối liền nhau treo giữa bầu trời.
Dưới một trăm mét là một cái đình, hàng lan can liên kết với nhau, hai bên trái phải còn có hồ nước chảy, linh khí trên mặt nước nồng đậm đã thành sương mù màu tím phiêu dạt, thoạt nhìn như tiên cảnh hoàn mỹ.
Chỉ thiếu một điều duy nhất, chính là trong ao không có thứ gì hết, nếu như đặt một ít linh bảo, thiên tài vào, thì đây đúng là nơi ở của tiên nhân.
Đây sao còn là đỉnh núi Thiên Tử lúc trước được chứ?
Vừa rồi bọn họ tâm tình suy sụp, chỉ nghĩ tới việc giải thích rõ ràng với Tu Thần, căn bản không chú ý đến cảnh tượng xung quanh.
Lời của Tiger mới khiến cho nàng chú ý đến.
"Linh khí ở nơi này thật dày đặc, phỏng chừng phải gấp mấy trăm lần ngoài kia ấy chứ? Đại nhân, chúng ta không phải đang ở núi Thiên Tử hay sao?" Sắc mặt Tiger vui mừng hỏi.
Kinh Như Tuyết cũng nhìn về phía Tu Thần, nơi này và núi Thiên Tử ban đầu hoàn toàn không phải là cùng một nơi.
Tu Thần cười ha hả, nhìn về phía xa xa, rồi chậm rãi nói:
"Đây chính là núi Thiên Tử, chẳng qua đã bị vi sư cải tạo mà thôi, chuyện này trước cứ đặt qua một bên đi đã."
Sắc mặt Kinh Như Tuyết và Tiger liền cứng lại, đều quay đầu nhìn về phía sau.