Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 108: Cưỡi ngựa bắn cung

Chương 108: Cưỡi ngựa bắn cung


Diệp Thần không phải là không nghĩ tới đường vòng, nhưng nếu đi sẽ chậm trễ thời gian về tới Luân Hồi trấn.

Nếu đi đường vòng, Diệp Thần sẽ cần thêm nửa ngày thời gian.

Nửa ngày thời gian,nhìn như không nhiều lắm, nhưng trong nhiều thời điểm và hoàn cảnh, một phút đồng hồ thôi cũng đủ để quyết định sự thành hay bại.

Cho nên, Diệp Thần sẽ không đi đường vòng.

Lúc này, trò chơi vừa bắt đầu không bao lâu, Diệp Thần không cho rằng nhiều người chơi sẽ cường đại hơn mình, mặc kệ là có mang thêm nhiều binh lính đến.

Nhìn trăm vạn liên quân mênh mông, Diệp Thần lạnh lùng hừ một tiếng, rồi sau đó quát

“ Năm trăm quân, chuyển vị trí Tây Bắc, cưỡi ngựa bắn cung “

“ Chủ công có lệnh, năm trăm quân lính, chuyển hướng Tây Bắc, cưỡi ngựa bắn cung “ Điển Vi đi đầu cũng quay lại quát lớn.

Hô một tiếng, toàn bộ luân hồi binh lính đều nghe thấy .

“ Là, chủ công” mười nhóm Luân Hồi binh đoàn cùng hô lớn, rồi sau đó nắm chặt trong tay cung sừng trâu, tiếp tục đi theo phía sau Diệp Thần, hướng tới trăm vạn liên quân chạy nhanh tới.

Trăm vạn liên quân trận địa.

“ Tới, Diệp Thần tới, kêu toàn bộ cung thủ chuẩn bị tốt” một người chơi thế lực thủ lĩnh, hai mắt tỏa sáng hô lớn.

“ Mau, truyền lệnh, chuẩn bị tấn công. Chỉ cần Diệp Thần vào tầm bắn, vạn tiễn cùng lên” một người hưng phấn rống lớn.

Người chơi thế lực chủ lĩnh truyền lệnh xuống, thực mau các người chơi khác đều nghe rõ.

“ Không nghĩ tới, Diệp Thần nhìn thấy chúng ta, còn dám tiến tới đây “ những người đang nghênh đón Diệp Thần tới, khinh thường nói.

“ Hahaha ta vẫn luôn nói, cái người này quá mức tự đại, lần này lại tốt, hôm nay nhóm chúng ta liền cho hắn một bài học, để biết cái gì là cung thủ khai ngoại quải “ một người cười cười mỉa mai, trả lời.

“ Haha ta đã gấp không chờ được nhìn thấy tên Diệp Thần sợ hãi xanh mặt lại “ một người cuồng tiếu nói.

“ Một ngàn kỵ binh lại thêm đại chiêu thì có thể thế nào, ta thật không tin đại chiêu lại không có giới hạn, hơn nữa dù cho hắn ta có đại chiêu, cũng không thể nào hơn chúng ta mười vạn tay xạ kích a “ một tên vẻ mặt tự tin nói thêm .

Chiến mã phi nhanh cuốn lên trời đất bụi mù.

Diệp Thần đi đầu đoàn binh lính, khi cách bọn liên quân năm trăm mét, đột nhiên lôi kéo dây cương ngựa chuyển hướng Tây Bắc mà phóng đi.

Phía sau, Luân Hồi binh lính cũng làm động tác kéo dây cương giống Diệp Thần nhanh chuyển hướng Tây Bắc mà đi.

“ Bắn cung “ Điển Vi hét lớn một tiếng, theo sau một loạt thanh âm “ soạt soạt soạt “ phát ra.

Một ngàn mũi tên nháy mắt hướng tới chỗ trăm vạn liên quân đang phòng thủ.

Trăm vạn liên quân trận địa.

“ Ngọa tào ! Diệp Thần khi nào thì chuyển thành hướng đó? Hắn không phải là muốn chạy chứ? “ một tên người chơi thủ lĩnh nhìn thấy Diệp Thần chuyển hướng tức khắc cả kinh, mở miệng hô.

“ Mẹ nó muốn chạy, mau, truyền lệnh toàn quân tiến lên bao vây hắn “ một người tức giận quát.

“ Không đúng, ky binh của Diệp Thần bắn tên” một người nhìn thấy động tác của kỵ binh, ngẩn người sau đó cả kinh hô.

“ Ở khoảng cách xa như vậy để bắn tên? Ni mã, Diệp Thần không phải bị dọa ngu chứ” hai người chơi hơi sửng sốt, cười tiếu nói.

“ Cung tiễn tầm sát thương mẹ nó chỉ một trăm mét, cung tốt nhất cũng chỉ có thể là hai trăm mét, ở khoảng cách xa như thế này mà đòi bắn chúng ta ? Đang mơ gì thế? “ một người nói với vẻ cười nhạo.

Đúng lúc này, mũi tên đang bay nhanh đến trăm vạn liên quân trận địa, sau đó trực tiếp cắm vào vị trí của các cung thủ của liên quân.

“ Giai giai giai” liên tiếp mũi tên cứ thế bay đi.

“A a a “

“A…”

“…”

Một đám gào thét vang lên phía sau.

Chỉ thấy các cung thủ của trận địa, nháy mắt bị giết ước chừng hơn năm trăm người.

Một số khác cũng không ngoại lệ, không bị bắn đến các nơi yếu trên có thể thì cũng không có khả năng chiến đấu được nữa.

Nhìn thảm cảnh của cung thủ trận địa, đông đảo thủ lĩnh sắc mặt liền thay đổi.

“ Con mẹ nó, sao có thể? Năm trăm mét , từ đó tới chúng ta ước chừng phải năm trăm mét, sao vẫn có lực sát thương? “ một chủ lĩnh vẻ mặt không thể tin nổi thất kinh nói.

“ sao…sao có thể bắn xa như thế..?” một người ngây ngốc hỏi.

“ Những tên kỵ binh kia, phẩm cấp nhất định không thấp “ một người như nhớ tới cái gì, mặt xanh mét nói.

“ Mẹ nó, vậy phải làm sao bây giờ? Bọn họ đều là ky binh, nếu như có đánh tới, chúng ta cũng không thể đuổi kịp họ ! “ một người nghe thấy nói thế, sắc mặt lập tức thay đổi, rồi lại biến thành rối rắm hỏi.

“ Uy uy uy “

Một ngàn mũi tên đúng lúc này lại lần nữa phóng tới.

“ Mẹ nó, còn tới” người chơi thế lực thủ lĩnh mặt mày tái mét chửi.

“ a a a “ lại một ngàn binh lính bị mũi tên bắn trúng.

Một loạt tiếng kêu thảm thiết theo sau vang lên.

“Mau nghĩ cách, cứ thế đi xuống ta đều bị tổn thất nhiều ít, chúng ta còn làm sao có thể giết được Diệp Thần “

Một người chơi thế lực thủ lĩnh nhìn thấy một loạt binh lính ngã xuống đa số là quân của hắn, sắc mặt lập tức đen, tức giận quát.

“ Mau cho đao binh tiến lên, cung thủ tiến ra mặt sau, cho bọn chúng đánh hết đám kỵ binh cung thủ “ một người trung niên nam tử nhíu mày nghĩ ngợi, sau đó quát.

“ Đúng vậy, ta như thế nào lại đem đao binh quên mất, có bọn họ ở đây không cần lo bị cung tiễn bắn chết, ít nhất cũng không tổn thất cung thủ “ người chơi thế lực thủ lĩnh kia nghe được, sửng sốt một giây sau đó kinh hỉ kêu lên.

“ Mau, đi truyền lệnh, cung thủ lui về phía sau, đao binh tiến lên “ người chơi thủ lĩnh bắt đầu hạ lệnh.

“ Uy uy uy “ lại một loạt cung tên bay về phía đám cung thủ chưa kip lui, nháy mắt năm sáu trăm tên ngã xuống, còn một số thì bị bắn trọng thương.

Đang khi các người chơi thủ lĩnh hạ mệnh, các cung thủ bị xạ kích đến hai lần.

Những cung thủ bị giết cũng chỉ mấy ngàn mà thôi, so với mười vạn quân binh lính không đáng kể.

Diệp Thần sau khi mang luân hồi binh lính về hướng Tây Bắc vẫn luôn theo dõi động tác của quân địch.

Cung thủ lui về phía sau?

Diệp Thần khinh thường bĩu môi.

Trước mặt sức mạnh tuyệt đối, bất kể mưu kế gì đều không có hiệu quả, trang bị của họ cũng là thực lực.

Nghĩ đến đây, Diệp Thần mở miệng “ chuyển hướng sau, ngừng bắn “

Diệp Thần nói xong, đột nhiên nhớ tới một việc vội vàng nói tiếp “ Đừng lớn tiếng kêu “

Nếu Điển Vi nói lớn, thật sự là hỏng việc, đối phương không phải là biết hết hay sao ?

Đối phương khi đã nghe được, có phòng bị, công kích sẽ không có hiệu quả lớn.

Điển Vi đang muốn truyền lệnh, bỗng ngac nhiên, rồi sau đó hướng về binh đoàn quân lính Luân Hồi thấp giọng quát

“ Chủ công có lệnh, chuyển hướng sau, ngừng bắn “

“ Chủ công có lệnh chuyển hướng sau ngừng bắn” truyền tin của binh đoàn Luân Hồi trấn cũng thật là linh trí, học Điển Vi quát nhỏ.

“ Chủ công có lệnh chuyển hướng sau ngừng bắn “



Thực mau, toàn bộ Luân Hồi quân đoàn đều nhận được lệnh.

“ Đi thành hàng “ chiến mã đang bay nhanh, đột nhiên Diệp Thần nói, sau đó chuyển đầu ngựa hướng trăm vạn liên quân phóng tới.

Trăm vạn liên quân trận địa.

“ Hahaha Diệp Thần tiểu tử này vẫn còn quá non, nhìn thấy không, hắn thấy chúng ta đem cung thủ lui về phía sau liền kiềm chế không được “ một người chơi thế lực chủ lĩnh đắc ý cười.

‘ Hắc hắc, tiểu tử, lần này thì chết chắc “ một người cũng đồng dạng nói.

Nguyên bản Diệp Thần và Luân Hồi binh lính đang tiến tới trăm vạn liên quân trận địa, cách ba trăm mét đột nhiên chuyển thành hướng Đông Nam phóng đi.

“ Uy uy uy “

Mũi tên xé gió lại lần nữa vang lên.

“ Mẹ nó, có đao binh phía trước, có bắn chết cũng là chết lính đao thủ, ta xem ngươi thế nào giết được cung thủ “ một người chơi thế lực thủ lĩnh tức giận mắng, người này là tên lúc trước bị quân Diệp Thần giết đa số cung thủ của hắn.

“ Không đúng, mau xem mũi tên “ một người chơi thủ lĩnh sắc mặt bỗng thay đổi, ngửa mặt nhìn theo hướng mũi tên.

“ ta thảo, tên hỗn đản này thế nhưng đổi hướng bắn “ một người chơi thủ lĩnh thấy thế chửi ầm lên.

“ giai giai giai “

“ a….” một trận kêu thảm thiết lại vang lên .

“Mau nghĩ cách, ngọa tào, cứ như vậy không phải cung thủ của chúng ta chết sạch ? “ một người ngẩn ra nhìn những cung thủ chết, thất kinh hét.

“ Mẹ nó, ta lại không tin tên hỗn đản kia mang nhiều mũi tên “ một người thủ lĩnh nhìn thấy một vòng cung thủ của hắn bị hạ, tức giận xanh mặt quát.

“ Đừng quên, binh của tên hỗn đản kia, một người tam kỵ, nếu những tên đó đứng trên chiến mã phóng mũi tên thì làm sao bây giờ ? “ người chơi trầm giọng hỏi.

Lời người này vừa nói xong, một nhóm người chơi thủ lĩnh sắc mặt đều biến đổi.

Bọn họ đối với cung thủ là rất quan trọng.

Bởi vì cung thủ đứng xa, bắn xa, khi đánh địch, hoàn toàn không cần lo lắng bị tổi thương, chỉ cần khai cung bắn tên liền hạ được địch, uy lực vô cùng.

Cho nên, bọn họ đều nghĩ làm sao cho cung thủ không được tổn thất.

Đương nhiên đây đều là suy nghĩ trong lòng những người này.

Mà trên thưc tế, sức sát thương của cung thủ quả thậtt lớn nhưng không phải là tuyệt đối.

Trên chiến trường không có ai là vô địch, chỉ có tướng thống lĩnh giỏi hay không.

Đang trong lúc những người chơi thế lực thủ lĩnh lo lắng, phẫn uất, tìm mọi cách phá giải mưa tên, thì kỵ binh luân hồi bắn cung vẫn chưa từng dừng lại.

Một lần lại một lần bắn, mang đi rất nhiều sinh mạng của các cung thủ, kem theo đó là một loạt tiếng kêu thảm thiết.

Không khí bắt đầu khủng hoảng, tron lòng trăm vạn binh lính trở nên lo lắng

Một đám thủ lĩnh lại không hề cảm thấy gì.

Ở trong mắt bọn họ, trăm vạn liên quân đều là NPC, chết thì chết, không có gì là không được, quá lắm thì đau một chút, bởi vì những binh lính này cũng là dùng tiền mà dưỡng ra.

“ Chờ một chút..” trung niên nam tử vẻ mặt âm trầm nhìn những cung thủ không ngừng ngã xuống, nói.

Cung thủ không thể cứ lui lại, nếu lui không có gì uy hiếp Diệp Thần, mà kết quả thế hắn không thể thừa nhận.

Bởi vì một khi cung thủ đối với Diệp Thần không còn uy hiếp, kỵ binh liền không hề kiêng kị mà bắt đầu tấn công.

Một khi kỵ binh xông lên, trăm vạn liên quân này nháy mắt đều sẽ bị cắt thành một cái bánh , ngăn trở Diệp Thần khó lại càng khó.




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch