Hai vạn điểm phúc duyên thật sự là may mắn đến không còn thiên lý.
Nghĩ thế khóe miệng Diệp Thần không khỏi khẽ kéo lên lại đánh giá kho lưu trữ lần nữa thấy không có phát hiện đồ vật gì khác lạ lúc sau liền trực tiếp rời đi quay trở lại mặt trước đình.
Diệp Thần vừa mới xuất hiện, Triệu Vân đã vội vàng nói luôn
“ Chủ công, bên ngoài thành có người lạ đòi cùng nói chuyện với chủ công “
Diệp Thần nghe thấy thế, hai mắt nhíu lại rồi sau đó nhìn vào bên bình luận trên kênh thế giới.
Quả nhiên kênh thế giới toàn spam.
“ Diệp lão đại, ngươi là Bình Bắc không thể tự tay cướp bóc dân chúng trong thành được... để chúng ta động tay là được rồi đến lúc đó chia đôi thế nào ?”
“ Diệp Thần, cầu vào thành “
“ Diệp Thần cho chúng ta vào thành đi, nhóm chúng ta bảo đảm tuyệt đối không đánh chủ ý gì lên ngươi, sẽ không tạo dù chỉ một chút thương tổn với ngươi “
“ Đúng vậy Diệp Thần, chúng ta là nhóm từ xa tới ngươi không thể nào kêu chúng ta một chút lộ phí cũng không kiếm được mà quay về chứ “
Diệp Thần nhìn kênh thế giới, từng nhóm người chơi đang kêu gọi tên của mình, khinh thường bĩu bĩu môi rồi sau đó nói
“ Không cần để ý tới bọn họ chỉ cần bọn họ dám tấn công tới cửa thành liền giết! Dùng loạn ngôn ngữ mắng chửi cũng giết !”
“ Rõ, chủ công “ Triệu Vân khom người nói sau đó liền xoay người rời đi ra sau truyền lệnh đi trấn thủ cửa thành.
“ Chủ công, quân sư đã tỉnh “ Đúng lúc này một binh lính là người chiếu cố Quách gia vội vàng chạy vào, khom người báo cáo.
Diệp Thần nghe được tức khắc thở nhẹ ra rồi vội vàng đi vào phòng.
Diệp Thần vừa tiến vào phòng liền thấy cảnh một binh lính đang đỡ Quách gia đổi kiểu nằm thành ngồi dựa vào vách tường.
Quách gia thấy Diệp Thần bước vào vội vàng muốn đứng dậy bái kiến Diệp Thần lại bị Diệp Thần một tay ấn ngồi xuống.
“ Phụng Hiếu cứ an tâm tĩnh dưỡng những nghi thức xã giao này không cần để ý “
“ Chủ công gia đã thất lễ “ Quách gia thở dài nói.
“ Ta đã nói không cần phải để ý những thứ đó ta đều không ngại ngươi còn nghĩ nhiều như vậy làm gì “ Diệp Thần bất đắc dĩ lắc đầu rồi nói.
Quách gia nghe lời Diệp Thần nói khẽ mỉm cười rồi lại nói
“ Chủ công, lai lịch của nữ quỷ kia…”
Diệp Thần nghe tới nữ quỷ hai mắt liền mở lớn sau đó phât phất tay với những người lính bên cạnh , nói
“ Đi ra ngoài cửa viện canh gác bất luận kẻ nào cũng không cho tới gần “
“ Rõ, chủ công “ binh lính vội vàng cung kính khom người đáp nói xong liền rời khỏi căn phòng thuận tay liền đóng cửa phòng lại rồi đi ra viện ngoài.
Diệp Thần cẩn thận như vậy bởi vì sự việc lần này còn cất giữ rất nhiều bí mật .
Nguyên bản nửa năm nữa mới xuất hiện người giữ bí cảnh thế nhưng ngay trong hôm nay đã xuất hiện.
Còn sự việc hiến mảnh nhỏ tàng bảo đồ cho Diệp Thần thực chất là muốn đào mồ đưa Diệp Thần vào chỗ chết.
Diệp Thần đối với việc bắt được bảo đồ giả rước lấy phiền toái đương nhiên biết rõ hậu quả của nó.
Các loại thuộc tính tiêu cực kia cũng không phải chỉ để nói chơi, chính là dù có 100 võ tướng cũng có thể bị chơi đến chết.
Nghĩ đến đây Diệp Thần quay lại nhìn Quách gia nói
“ Phụng Hiếu, ngươi biết lai lịch của nữ quỷ kia?”
Quách gia gật đầu rồi sau đó khẽ nói “ Mới đầu gia cũng không biết thân phận của nữ quỷ kia nhưng khi gia dùng u minh ma trơi thiêu nàng sau đó mới có được tin tức của nàng “
Diệp Thần nghe đến đó, mày liền nhíu thành một đường sau đó trầm giọng quát “ Ai?”
“ Triệu Cơ “ Quách gia thở dài sau đó trả lời.
Triệu Cơ…
Diệp Thần nghe tên mày liền thành một đường thẳng sau đó liền hỏi lại “ Phụng Hiếu nói Triệu Cơ chính là mẫu thân của Thủy Hoàng đế ?”
“ Đúng là nàng chủ công, Triệu Cơ sớm đã chết nhiều năm hồn phách còn lưu lại nhân gian còn có ý đồ làm hại chủ công chắc chắn là có mưu đồ “ Quách gia gật đầu tỏ vẻ đồng ý sau đó trầm giọng nói.
Diệp Thần nghe thấy thế mày càng nhíu chặt hơn những tư liệu về tàng bảo đồ mảnh nhỏ và địa cung bí cảnh trong kiếp trước lại hiện lên.
Một đoạn ngắn lại một đoạn ngắn không ngừng hiện lên thời gian cứ thế trôi đi cho đến khi hết một chén trà nhỏ thời gian Diệp Thần đột nhiên trợn tròn đôi mắt.
Kiếp trước đoạt được tàng bảo đồ mảnh nhỏ là một nữ người chơi.
Không đúng, nàng không có khả năng giết chết được hồn phách của Triệu Cơ nàng không có bản lĩnh ấy.
Nhưng mà cửu đỉnh tàng bảo đồ ấy là đồ thật.
Là Triệu Cơ ...chiếm thân thể nữ người chơi kia.
Nghĩ thế hai mắt Diệp Thần chợt xuất hiện một đạo tinh quang sau đó liền biến mất.
Triệu Cơ là muốn đoạt lấy thân thể ta .
Hay có thể nói ta còn tồn tại khiến nàng cảm thấy bất an, cho nên trước nửa năm tàng bảo đồ xuất hiện lợi dụng tàng bảo đồ giả muốn ám toán ta ngăn trở Luân Hồi thành trở thành cử quốc…
Nhất định là như thế ! Địa cung bí cảnh tuy rằng nguy hiểm nhưng thế lực mạnh nhất cũng chỉ là vũ lực giá trị 100, không có một ai siêu thoát phàm trần tiến vào Thuế Phàm Cảnh.
Nếu cứ mặc kệ ta phát triển và Luân Hồi binh đoàn đột phá tiên thiên cảnh giới , sức mạnh hoàn toàn có thể vượt qua Thuế Phàm Cảnh.
Lúc ấy nếu ta mang binh vọt vào địa cung bí cảnh, Tần Thủy Hoàng làm sao còn có thể tắm máu trọng sinh tiến giai thi hoàng.
Nghĩ đến đây Diệp Thần lạnh lùng cười.
“ Chủ công, sao có biểu tình này ?” Quách gia nhìn biểu tình trên mặt Diệp Thần một hồi lại thay đổi lúc hiện lúc không như đã suy nghĩ thông suất được điều gì không khỏi mở miệng hỏi.
Diệp Thần hơi gật đầu, sau đó nhìn về phía Quách gia nói
“ Phụng Hiếu, xem ra Tần Thủy Hoàng đã hạ một bàn cờ rất lớn mà chắc hẳn hắn cùng ta đều có chung một mục tiêu “
“ Chủ công nói ý là …kiến quốc phi thăng Hồng Hoang “ Quách gia nghe lời Diệp Thần nói tức khắc kinh ngạc sau đó thất thanh hô.
Diệp Thần hơi nhíu hai mắt sau đó cực kì khẳng định nói
“ Không tồi... Tần Thủy Hoàng thành lập Đại Tần đế quốc mục tiêu chính là cùng đế quốc của mình phi thăng hồng hoang, tuy rằng không biết đến cuối cùng hắn vì cái gì mà chết nhưng chắc chắn mục tiêu của hắn chính là trọng sinh rồi sau đó lại một lần nữa có thể phi thăng ”
“ Chủ công vì sao lại có phán đoán này ?” Quách gia nghe được Diệp Thần khẳng định có chút nghi hoặc hỏi.
Diệp Thần hơi hơi mỉm cười rồi sau đó lấy ra mảnh nhỏ của cửu đỉnh tàng bảo đồ nói
“ Triệu Cơ sau khi hồn phách bị diệt liền rớt ra cái này “
Quách gia cầm lấy mảnh nhỏ của tàng bảo đồ nhìn thoáng qua sau đó ngạc nhiên nói
“ Đây chính là cửu đỉnh tàng bảo đồ phiền toái kia ?” Quách Gia kinh ngạc hô.
Diệp Thần gật gật đầu lại nói
“ Đúng vậy, đây chính là bảo đồ phiền phức, Triệu Cơ rõ ràng tử vong nhiều năm hồn phách lại chưa tiêu tan nếu không có bảo vật giúp trấn áp hồn phách của nàng thì căn bản sẽ không có khả năng tồn tại đến ngày hôm nay. Mà nàng bị Phụng Hiếu giết chết sau đó liền rơi ra mảnh nhỏ của cửu đỉnh tàng bảo đồ điều đó đủ để chứng minh một sự việc, nàng có thể giữ được hồn phách cho tới nay chắc chắn là không cần dùng bảo vật giúp sức “
Quách Gia hơi sửng sốt sau đó liền trả lời
“ Chủ công là muốn nói hồn phách của Triệu Cơ là chịu vận mệnh của đế quốc Đại Tần phù hộ cho nên mới có thể không dùng ngoại vật mà tồn tại cho tới nay “
Quách gia nói tới đây như chợt nhớ tới gì cả kinh nói
“ Đại Tần đã diệt vận mệnh quốc gia hẳn là tiêu tán không còn nhưng Triệu Cơ hồn phách vẫn còn tồn tại vậy chứng minh vận mệnh quốc gia vẫn chưa hết , bởi chắc chắn có bảo vật trấn áp vận mệnh Đại Tần đế quốc mà đây là cửu đỉnh tàng bảo đồ ….Tần Thủy Hoàng nhất định có trấn quốc lực !”
Diệp Thần gật đầu sau đó trả lời
“ Không tồi, Tần Thủy Hoàng đúng là có trấn quốc cửu đỉnh mới có thể trấn áp vận mệnh quốc gia của Đại Tần đế quốc, mới có thể giữ cho hồn phách Triệu Cơ không tiêu tan hơn nữa Thủy Hoàng Đế hồn phách cũng chưa có biến mất...trăm vạn hồn phách binh lính của Đại Tần cũng chưa có biến mất “