Diệp Thần nghe thế hai mắt nhíu lại, sát khí cuồng bạo đến cực điểm trong nháy mắt bốc thẳng lên.
Giờ phút này Diệp Thần đã đánh mất hoàn toàn tâm tư muốn thu phục Vương Việt.
Đối với Diệp Thần mà nói Vương Việt muốn làm quan cũng chỉ là sự việc bình thường mà gã không chọ đi theo hắn, Diệp Thần cũng không để ý.
Một nhân vật lịch sử siêu nhất lưu mà thôi, ngươi cũng không phải là võ tướng nếu là võ tướng có lẽ Diệp Thần sẽ tốn thêm chút công phu nữa.
Nhưng mà lúc này Vương Việt vì muốn làm quan mà bất chấp ngăn cản Diệp Thần bắt Hà Uy,Diệp Thần làm sao còn có khả năng sẽ tiếp tục đi thu phục gã.
Cảm thụ được cỗ sát ý đang bốc lên từ trên người Diệp Thần lạnh lùng như muốn đóng băng sắc mặt Vương Việt liền biến xấu.
Gã chưa bao giờ gặp qua sát khí kinh khủng đáng sợ như vậy nhưng giờ đã gặp.
Một cỗ cảm giác cực kì nguy hiểm nháy mắt xuất hiện trong lòng Vương Việt.
Giây tiếp theo Vương Việt đột nhiên trợn, mắt tay phải khởi động trường kiếm một cố lạnh lẽo sát ý lập tức bùng nổ rồi sau đó đối diện trực tiếp với khí thế của Diệp Thần.
“ Vương mỗ thỉnh Diệp đại tướng quân bỏ qua sự việc lần này như vậy Hà đại tướng quân cùng với hoàng hậu đều cảm kích Diệp tướng quân “ Vương Việt nhìn Diệp Thần trầm giọng nói
“ Thật tự cho mình là đúng , đối với Diệp mỗ người dám ngăn cản ta đều là địch nhân, đối với địch nhân chỉ có một chữ đó là chết “ Diệp Thần nói tới đây hai mắt tối sầm lại lạnh lùng quát.
“ Sát “
“ Hí luật luật “
Tiếng hí như tiếng sấm từ trong miệng thiên mã vang lên, sau đó tiểu kim phóng nhanh về phía Vương Việt phía sau nhanh chóng xuất hiện mười đạo tàn ảnh.
Vương Việt nhìn thấy chiến mã đang lao tới còn Diệp Thần vẫn đang ngồi trên lưng nó sắc mặt bỗng hoảng loạn.
Khí thế trên người Diệp Thần trong giây phút thiên mã xông về phía hắn lại một tăng lên, chớp mắt cả không gian như lâm vào khủng bố.
Bá đạo, ngang ngược, không gì địch nổi đó là những cảm giác Diệp Thần đem lại cho Vương Việt.
Khí thế của Diệp Thần thật sự hung bạo đến trình độ biến thái.
“ Sao có thể ?” Vương Việt không thể tin nổi hô lên.
Gã tự nhận mình là thiên hạ đệ nhất kiếm khách kể cả khi tung hoành sa trường gặp phải võ tướng thực thụ cũng không làm gã lo lắng.
Nhưng hiện tại ở trước mặt Diệp Thần, Vương Việt bỗng có cảm giác mình chỉ là con kiến mà thôi.
Loại cảm giác này khiến Vương Việt đứng run như cầy sấy.
´Đi chết đi “ Diệp Thần quát lớn tay phải cầm Thí Thần thương cùng lúc đâm ra.
Vương Việt vừa mới có ý nghĩ nhảy lên tránh ra thì bị mũi thương ngăn lại.
Lão tử chính là thiên hạ đệ nhất kiếm khách !
Vương Việt hai mắt trợn lớn sau đó đâm ra một kiếm, Thí Thần thương liền đâm trúng kiếm của Vương Việt.
Sắc mặt Vương Việt bỗng sầm xuống.
Gã khi trước nghĩ muốn thử lực lượng của Thí Thần thương sau đó muốn một kiếm đâm bị thương kim sắc chiến mã.
Như vậy vừa có thể bảo đảm không mang tội danh đánh mệnh quan triều đình cũng vừa có thể mang Hà Uy đi.
Nhưng mà gã giờ phát hiện thứ vô cùng đáng sợ, thứ lực lượng mà trường thương chứa là vô cùng vô tận.
Vương Việt vội vàng vứt bỏ trường kiếm tung người nhảy ra.
Nhưng mà khi nhảy tới giữa không trung hai mắt Vương Việt đột nhiên co rút.
Thần thương chém bên dưới cũng chuyển hướng sang đâm lên trên không trung.
“ Làm sao có thể như vậy “ Vương Việt kinh hoàng mà hô lớn.
Vèo một tiếng truyền đến.
Thí Thần thương không hề ặp trở ngại gì mà đâm vào thân thể Vương Việt, sau đó đem người kia đánh ngã xuống đường.
“phanh “
Thân thể của Vương Việt vừa mới bị đâm xuống đường liền bạo tạc nổ thành trăm mảnh.
Kim sắc chiến mã vội vàng chuyển hướng khác tránh được một mảnh vụn thịt nát còn có máu tươi lẫn nội tạng.
Đúng lúc này tiếng hệ thống nhắc nhở lại vang lên
“ Đinh, chúc mừng người chơi Diệp Thần đánh chết nhân vật lịch sử siêu nhất lưu Vương Việt, nhân vật có thân phận đặc thù nên đặc biệt khen thưởng bẩm sinh thuộc tính điểm X20 “
Diệp Thàn nghe tiếng nhắc nhở của hệ thống lông mày giương lên.
Được cho liền 20 thuộc tính điểm bẩm sinh cũng không tồi.
Thế giới thông báo liên tiếp ba lần rồi biến mất, trên kênh bàn luận lại vô cùng sôi nổi
‘ Ngọa tào có lầm hay không ? Nhân vật lịch sử siêu nhất lưu cũng dám giết, Diệp Thần bị điên rồi sao?”
“ Dựa vào, người ta là Vương Việt là đệ nhất kiếm khách của Tam Quốc, cứ như thế để cho Diệp Thần giết”
“ Diệp Thần lão đại chính là ngưu bức nói giết là giết á“
“ Diệp Thần lão đại nếu chướng mắt nhân vật tầm trung, mặc kệ là cấp bậc gì quỳ mong Diệp thần nguyện mang ra bắn giá cả tùy yêu cầu”
“+1”
“+10086 “
“ Ra giá cao cầu mua, nhân vật lịch sử bất kể cấp bậc gì chỉ cần ngươi bán giá cả tùy ngươi ra “
Diệp Thần nhìn thoáng qua kênh thế giới sau đó cũng không để ý nữa.
Đem nhân vật lịch sử đi bán Diệp Thần chưa bao giờ nghĩ tới.
Trước tiên là nói không có cách nào bán nhưng mà dù có thể bán Diệp Thần cũng không làm.
Bán nhân vật lịch sử đơn giản nhất là được tiền tài, còn giết chết thì thêm bẩm sinh thuộc tính điểm kèm theo những cái khen thưởng linh tinh.
“ Diệp…Diệp tướng quân…ta …ta đi theo ngươi , ta đi theo ngươi” Một tiếng vô cùng hoảng sợ bỗng thé ra.
Chỉ thấy Hà Uy trừng to đôi mắt sợ hãi nhìn Diệp Thần.
Gã đây là bị một thương của Diệp Thần dọa sợ.
Thực lực của Vương Việt thế nào gã cũng biết rõ, chính là kiếm thuật vô cùng ngưu bức.
Nhưng ngưu bức thì thế nào ở trước mặt Diệp Thần một chiêu còn chưa đánh ra đã bị hạ gục, thân thể đều chia năm xẻ bảy.
Càng nghĩ tới chuyện này Hà Uy càng sợ hãi càng hối hận.
Sợ mình bị Diệp Thần giết, hối hận vì đã chạy tới đây trêu chọc Diệp Thần.
Đáng tiếc trên thế giới này không có thuốc chữa hối hận, gã tới còn đem lại cho Diệp Thần gặp phiền toái.
Hà Uy không muốn chết, bây giờ gã làm gì còn dám hống hách trước mặt Diệp thần, giờ phút này Hà Uy chỉ dám nghĩ một chuyện.
Cứ thành thành thật thật bị Diệp Thần chộp đưa tới cho Lưu Hoành chỉ có nhu thế mới giữ được mạng sống nếu gã còn tiếp tục ngang bướng kết cục thực thảm a.
Diệp Thần nhìn thoáng qua sau đó khinh thường bĩu môi, phóng ngựa tiến lai gần chỗ Vương Việt vừa chết.
Đi lại gần, Diệp Thần bỗng thấy ngạc nhiên, nơi Vương Việt chết thế nhưng xuất hiện một bản vẽ.
Vương Việt là kiếm khách khong phải võ tướng, không có võ tướng chi hồn có thể lý giải được nhưng mẹ nó sao sao lại xuất hiện cái bản vẽ gì thế này
Diệp Thần nghi hoặc tự hỏi tay phải phất lên bản vẽ nằm gọn trong tay.
Hà Uy đứng một bên khi nhìn thấy bản vẽ trong tay Diệp Thần sắc mặt bỗng thay đổi.
Diệp Thần trực tiếp mở ra sau đó lông mày nhíu lại với nhau.
Bản vẽ này không phải kiến trúc bản vẽ như Diệp Thần tưởng tượng, cũng không phải bản vẽ rèn áo giáp binh khí càng không phải là bí phương thất truyền gì.
Đây là bản đồ
Bản đồ địa phương nào?
Tại sao hệ thống không có nhắc nhở gì ?
Diệp Thần nghi hoặc nghĩ thì tiếng Hà Uy lại vang lên
“ Diệp tướng quân đây là bản đồ lăng mộ Hà thị của nhà ta, khó trách vì sao lúc trước tìm không thấy hóa ra là tên Vương Việt to gan lớn mật này trộm đi, còn thỉnh Diệp tướng quân đem hắn giao cho tại hạ, gia phụ chắc chắn cảm tạ Diệp tướng quân “