Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 280: Bí cảnh địa cung

Chương 280: Bí cảnh địa cung

Diêp Thần nghe đến đó hai mắt nhảy dựng sau đó phóng ngựa đi đến bên người Hà Uy, Thí Thần thương chỉ thẳng cùng với sát khí bùng nổ đến cực điểm cũng nhằm thẳng về phía gã.

Nguyên bản Hà Uy còn đang tự cố gắng trấn định bản thân bỗng nhiên đồng tử co rút lai sắc mặt mới khôi phục một chút lại trắng bệnh sau đó vội vàng hô

“ Đó là bản đồ bí cảnh địa cung ”

Hà Uy làm sao có thể chống trọi được với sát khí nghịch thiên của Diệp thần vừa mới tiếp xúc qua thân thể đã muốn hỏng mất.

Gã làm sao có gan tiếp tục giấu diếm bất cứ điều gì

Diệp Thần nghe đến đó bỗng sửng sốt mấy giây sau đó như bừng tỉnh đại ngộ.

Hóa ra Vương Việt chính là tuyên bố giả của bản đồ bí cảnh địa cung bí , nếu hoàn thành nhiệm vụ được gã ban ra là có thể nhận được bản đồ bí cảnh.

Chẳng qua Diệp Thần hắn không tiếp nhận nhiệm vụ mà trực tiếp làm thịt Vương Việt cho nên bản đồ xuất hiện nhưng trong trạng thái phong ấn.

Bản đồ địa cung bí cảnh này che dấu cũng thật sâu tới nỗi kiếp trước không ai biết Vương Việt có thứ này.

Diệp Thần vừa mới nghĩ lại tiếng hệ thống nhắc nhở vang lên

“ Đinh, điều kiện kích hoạt hoàn thành, chúc mừng người chơi Diệp Thần đạt được bản đồ bí cảnh địa cung ”

Đúng lúc tiếng nhắc nhở vang lên bản đồ trong tay Diệp Thần đột nhiên lóe lên ánh sáng trắng sau đó hoàn toàn thay đổi hình dạng.

Nguyên bản đồ đang bằng phẳng bỗng hiện lên hình sơn núi biển rộng cây xanh bao gồm cả các loại kiến trúc như con đường bẫy rập đều đã được đánh dấu sẵn.

Nghe được tiếng hệ thống nhắc nhở Diệp Thần nhìn thoáng qua bản đồ địa cung bí cảnh lông mày liền nhướng lên.

Địa cung bí cảnh chính là muc tiêu thứ hai của Diệp Thần, nơi đó có trấn quốc cửu đỉnh dù có thế nào hắn cũng phải có được nó.

Mà hiện tại bản đồ địa cung lại xuất hiện ngay trước mắt, nhiệm vụ lấy được cửu đỉnh đối với Diệp Thần liền giảm một ít khó khăn.

Bí cảnh địa cungkia không chỉ có binh mã của Tần Thủy Hoàng và võ tướng dũng mãnh lại còn có rất nhiều cơ quan cạm bẫy.

Có bản đồ hoàn toàn có thể tránh được chút cơ quan cạm bẫy kia.

Nếu Hà Uy không nói rõ lai lịch của bản đồ thì chắc bản đồ vẫn còn trong trạng thái phong ấn.

Nghĩ đến đây Diệp thần không khỏi cảm thấy buồn cười sau đó nhìn về phía Hà Uy còn đang hoảng sợ đứng đó tay phải khẽ nhấc lên đã nắm được cổ áo hắn sau đó đưa hắn bước vào truyền tống trận.

Sau khi ra khỏi truyền tống trận các quân tướng của Hà Uy đều đã bị binh lính luân hồi bắt giữ.

Lúc trước những tiểu thái giám run sợ không giám nhúc nhích bây giờ một đám đang đấm đá hô to gọi nhỏ với binh lính của Hà Uy.

Tam Đức Tử bị đánh đến ngất giờ tỉnh dậy, gã là người bị đánh đập mạnh nhất trong nhóm thái giám, bây giờ giống như một kẻ điên hai tay thành trảo trên dưới đều cào, làm cho bọn quân tướng của Hà Uy mặt nở đầy hoa cả người run rẩy cứ liên tục gào khóc.

Bởi vì Tam Đức Tử đối với bọn này dùng toàn bộ sức lực chân tay khiến bọn chúng đau thực sự.

Nhìn thấy Diệp Thần đang nắm cổ áo Hà Uy xách trở về Tam Đức Tử liền dừng lại sau đó gào khóc thật lớn hướng về phía Diệp Thần vô cùng ủy khuất khom người nói

“ Diệp tướng quân thật may là có ngươi, ngươi mà không tới tạp gia liền bị bọn súc sinh này giết chết “

Diệp Thần nghe thế hơi hơi mỉm cười sau đó lại nói

“ Hà Uy ngang nhiên đánh sứ giả tương đương với tạo phản nếu công công là người bị hại, nếu ngươi không ngại liền phiền mang đi cho bệ hạ xử lý “

Tiểu thái giám Tam Đức Tử nghe thấy thế hai mắt bừng sáng sau đó hưng phấn hô

“ Diệp tướng quân nói không sai, tên phản tặc này chỉ có bệ hạ mới có thể định tội,tạp gia ngay lập tức liền mang hắn đi gặp bệ hạ “

“ Không cần Diệp tướng quân, không cần đem ta giao cho tên thái giám chết bầm này, Hà mỗ sai rồi, Hà mỗ sai rồi a “ Hà Uy nghe thế sắc mặt bỗng đại biến sau đó kinh hoảng hô.

Diệp Thần không thèm để ý Hà Uy quăng hắn trên mặt đất làm gã nằm ngã song soài trên mặt đất.

“ Lên cho tạp gia bắt tên Hà Uy lại “ Tam Đức Tử nhìn thấy cảnh này hai mắt trợn lên sáng ngời lớn giọng hô .

Một đám tiểu thái giám không nói hai lời chen chúc nhau lên có người còn nhiệt tình hơn cởi hẳn áo ngoài ra trói Hà Uy cho thật chắc.

Tam Đức Tử liếc mắt tức giận nhìn Hà Uy sau đó quay về phía Diệp Thần vẻ mặt cung kính khom người nói

“ Diệp tướng quân lúc này tạp gia không tiện mang diệp tướng quân đi gặp hoàng cung, phiền người đi theo Hàng tử dẫn đường, thỉnh diệp tướng quân không vì việc này mà ghi hận tạp gia “

“ Không sao không sao, công công có việc xin cứ đi trước “ Diệp Thần nghe đến đó lông mày hơi giương lên sau đó nói.

Tam Đức Tử bị Hà Uy đánh mặt mũi bầm dập kỳ thật rất thích hợp đi gặp Lưu Hoành nhu thế càng có thể khiến Lưu Hoành chú ý xem Hà Uy gan lớn bao nhiêu, nhưng Tam Đức Tử không dẫn hắn đi rõ ràng là muốn đi gặp Trương Nhượng trước.

Sau khi Trương Nhượng biết chuyện này lên triều gã mà không ra tay công kích Hà Tiến mới kỳ quái

Nghe được lời Diệp Thần nói, Tam Đức Tử hơi hơi sửng sốt, sau đó cười một tiếng khom người bái Diệp Thần

“ Đa tạ diệp tướng quân rộng lượng ‘

Tam Đức Tử nói xong liền nhìn về phía một vị tiểu thái giám mà gã vừa gọi là Hàng tử hắng giọng quát

“ Ngươi dẫn đường cho Diệp tướng quân, nếu dám không tận tâm tận lực tạp gia biết được liền lột da ngươi”

“ Nô tài không dám, nô tài không dám “ vị tiểu thái giám nọ vội vàng khom người nói, nói xong liền chạy đến bên chiến mã bên cạnh xoay người leo lên.

Diệp Thần ngay lúc này quay về phía luân hồi quân đoàn quát lớn

“ Lên phía tây mười dặm cắm trại chờ ở đó, không cho bất cứ ai tới gần nếu ngoan cố không nghe ngăn cản liền giết, giám ra tay công kích liền giết “

“ Rõ chủ công “ luân hồi quân đoàn đồng thanh đáp sau đó leo lên ngựa phóng nhanh về phía tây.

“ Diệp tướng quân, nô tài dẫn đường cho ngài “ Hằng tử công công nhìn Diệp Thần vẻ mặt ủy mị nói.

Diệp Thần gật đầu sau đó tiểu thái giám đi về đường thành Lạc Dương.

Trước cửa thành Lạc Dương

Diệp Thần vừa mới xuất hiện ngay lập tức bị vô số người chơi nhận ra.

“Ngọa tào…Diêp Thần, là Diệp Thần “

“ Dựa vào, thật đúng là Diệp thần hắn tại sao lại tới lạc Dương?”

“ Các ngươi đã quên Diệp thần vừa rồi bình định quân phản loạn U Châu, sau đó còn san bằng lãnh thổ phản quân lần này tới Lạc Dương khẳng định là tới lãnh thưởng”

“ Ni mã, chức tam phẩm rồi còn lên a “

“ Hâm mộ không? Ghen tị không? Mẹ nó cũng không có biện pháp a ai bảo Diệp Thần mạnh như vậy “

Các người chơi cứ bàn luận rất nhanh liền bị dân chúng nghe được sau đó họ kinh ngạc nhìn về phía các người chơi hỏi

“ Xin hỏi huynh đài các huynh vừa nói tới người tên Diệp Thần đó có phải là Bắc Bình tướng quân của Đại hán đế quốc Diệp Thần?”

“ Không là hắn thì là ai” người chơi bị dò hỏi tưc giận nói nói xong thấy ngạc nhiên sau đó vội vàng nhìn về cái tên “ dân chúng “ vừa hỏi kia nói tiếp

“ Ngươi tên gì ? mặc kê ngươi tên gì đầu quân cho ta đi, ta chính là đại trấn trưởng của Tiêu Dao trấn, thực lực có thể gọi là chuẩn cmnr “

Các người chơi xung quanh nghe thế vội vàng xông tới phía sau lại tiếp tục phát ra tiếng mời gọi

“ Đầu quân cho ta, đầu quân cho ta, chỉ cần ngươi gia nhập với bọn ta có rượu thit còn có mỹ nữ “

“ Đừng nghe bọn họ, gia nhâp chỗ ta đi, chỗ ta này ta lập tức cho ngươi chức phó trấn trưởng”

Thực rõ ràng những người chơi này đều đã coi người này thành nhân vật lịch sử ‘

Đáng tiếc ‘ người bản xứ ‘ này không thèm trả lời bất kì ai lập tức đẩy các người chơi ra chạy đến dưới ngựa Diệp Thần khom người bái

“ Cao Thuận bái kiến Bình bắc tướng quân “








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch