“ Thật là ngài ấy ta đã được nhìn thấy bộ dạng của quán quân hầu “ binh lính một đám hưng phấn la lớn.
“ Được cứu rồi, chúng ta được cứu rồi “
“ Trời xanh có mắt, quán quân hầu tới rồi có phải chúng ta không cần chết ?”
Phía dưới tường thành binh tướng của quân khăn vàng bừng tỉnh lại tinh thần, cầm chắc đại đao trong tay chỉ Diệp Thần tức giận quát
“ Giết bọn họ cho ta, lột sạch trang bị của bọn họ cho ta “
Lúc này đây tướng lãnh của phản quân đã nhận ra phẩm cấp trang bị trên người của quân đoàn luân hồi quân đoàn.
Ni mã thế nhưng toàn là cấp kim cương, trên người gã tướng lĩnh kia chỉ có duy nhất một trang bị đáng giá nhưng cũng chỉ là cấp hoàng kim, thế này làm sao khiến người khác không tham lam.
Chủ tướng phản quân muốn giết Diệp Thần, giết binh lính của hắn giống như lúc trướcgã đã từng giết vô số thôn trấn, giết tất cả cướp sạch tất cả.
“ Giết, giết đuôi chó của tên Lưu Hoành, giết bọn họ cướp trang bị của bọn họ “
“ Lấy da bọn họ làm đèn trời “ Một người đi phía trước lúc này vung binh khí lên hai mắt đỏ bừng hô to.
“ Lên , đều lên cho ta , giết hết bọn họ vì Đại Hiền lương sư, lên a “ Lại một người dẫn đầu vung trường thương lên hô to.
Nhóm phản quân như được tim máu gà, cả bọn vừa hưng phấn rống to vừa cầm vũ khí lao nhanh về phía Diệp Thần
“ ầm ầm ầm ầm “
Âm thanh hàng vạn chiến mã lao nhanh rung chuyển mặt đất.
Trong nháy mắt quân lính khăn vàng xông về phía Diệp Thần thì Triệu Vân mang theo quân đoàn bạch mã xuất hiện ở nơi xa.
Mười vạn con ngựa trắng mười vạn binh lính thân mang trang bị cấp kim cương chói lóa, trong khoảnh khắc như chói mù mắt binh lính khăn vàng,rồi đó từng đám vẻ khiếp sợ nhìn về phía đoàn quân trắng lóa đang tiến đến ngày một đông.
Lúc trước là bọn họ người đông thế mạnh nên lá gan cũng lớn.
Mà hiện tại đột nhiên xuất hiện mười vạn chiến mã cùng binh lính lá gan bọn họ trong phút chốc chỉ còn một mảnh nhỏ.
“ Này…này…như thế nào sao lại tới đây nhiều kỵ binh như vậy ….” Một binh lính khăn vàng vừa nãy hô to gọi nhỏ đòi ăn thịt nhưng khi thấy quân đoàn bạch mã nghĩa từ xuất hiện, tức khắc dừng chân lại trợn mắt há mồm hô to.
“ Rốt cuộc trên người bọn họ mặc trang bị có phẩm cấp gì, sao lại lấp lánh chói mắt như vậy “ một Bách phu trưởng thuộc phản quân nuốt một ngụm nước miếng thốt lên
“ Không biết…nhưng mà kỵ binh quá đông chúng ta có khả năng không thể ngăn lại được “ người tướng lãnh đội khăn vàng nhìn thấy cảnh này đồng tử co rút lại sau đó kinh ngạc hô.
“ Mười vạn…lại còn đều là cưỡi ngựa trắng cùng mặc trang bị cấp kim cương …này con mẹ nó rốt cuộc là binh lính của ai “
“ Có thể hay không …là binh lính của quán quân hầu ?” một phó tướng đột nhiên nhớ tới cái gì sau đó thất thanh hô lên.
“ Cái gì? Quán quân hầu ?” Tướng quân lãnh quân khăn vàng nghe thế thì bỗng rùng mình sau đó kinh sợ hỏi lại.
“ Tướng quân, nơi này là U Châu,là một châu mạnh nhất cũng chỉ có Phiêu Kỵ Đại tướng quân quán quân hầu Diệp Thần ở đây , đây…những binh lính này....vừa nhìn thấy đã biết là không dễ chọc khẳng định là binh lính của quán quân hầu Diệp Thần “ Phó tướng nhìn thoáng qua đội quân Luân Hồi đang không ngừng tiến tới thì nuốt nuốt ngụm nước miếng sau đó mở miệng nói
Đại tướng quân khăn vàng nghe thế tay đang cầm trường thương đột nhiên căng thẳng nắm chặt lại.
Quán quân hầu Diệp Thần là ai sao gã có thể không biết, chẳng những biết còn nghe qua danh tiếng của người kia.
Một canh giờ phá Hữu Bắc Bình thành, một ngày san bằng Ô Hoàn, chiến công hiển hách binh lực lớn mạnh.
“ Sao lão tử có thể xui xẻo như vậy làm sao lại bắt gặp ngay quán quân hầu …” tướng lãnh nghe tên Diệp Thần đột nhiên ngẩn người sau đó nhìn về những người đang tiến đến.
“ Hắn chính là quán quân hầu?” gã đại tướng phản quân chỉ người đang cưỡi kim sắc chiến mã hỏi lại.
“ Người ta truyền nhau quán quân hầu là người trẻ tuổi còn có một con kim sắc chiến mã…” phó tướng đưa mắt nhìn Diệp Thần sau đó nói đang khi nói được một nửa thì đồng tử đột nhiên co rút lại sau đó kinh ngạc hô lên
“ Tướng quân, là hắn chính là hắn ! Hắn chính là quán quân hầu Diệp Thần “
Chủ tướng phản quân nghe thế trợn lớn đôi mắt sau đó mở miệng quát
“ Đạp mòn giày sắt không tìm được đến nơi này lại không uổng phí công phu, Diệp Thần dám một người xông tới chúng ta, truyền lệnh của lão tử : làm thịt quán quân hầu cho dù là gặp cái khó khắn gì lão tử cũng phải đem thịt của hắn hiến cho lão thiên tướng quân “
Vị phó tướng nghe thế sắc mặt tức khắc lạnh hẳn xuống.
Gã đã nghe qua thanh danh của Diệp Thần, chỉ cần giết ác thần kia là có thể đề cao thanh danh của quân đoàn quân khăn vàng này còn có thể đám những người cấp dưới dọa sợ càng có thể đem cho Trương Giác nhiều chỗ tốt.
Nghĩ đến đây vị phó tướng không chút do dự khom người đáp
“ Rõ tướng quân “ sau đó chạy vội đi truyền đạt mệnh lệnh.
Không bao lâu bên trong đoàn quân khăn vàng truyền ra một tiếng quát lớn.
“ Có nhìn thấy người cưỡi kim sắc chiến mã kia không, đó chính là quán quân hầu Diệp Thần của Đại Hán, hắn chính là võ lực mạnh nhất của Lưu Hoành cũng là kẻ địch lớn nhất của tướng quân, vì tướng quân lên giết quán quân hầu Diệp Thần lấy đầu binh lính của hắn hiến cho đại tướng quân “
“ Vì Đại Hiền lương sư”
“ Giết quán quân hầu”
“ Vì lão thiên tướng quân “
“ Giết quán quân hầu “
Một tiếng rống lớn sau đó lại thêm nhiều tiếng rống đáp lại.
Binh lính quân khăn vàng vừa mới bị đoàn quân xa hoa của Luân Hồi quân đoàn làm cho khiếp sợ giờ nghe thấy những câu “ vì Đại hiền lương sư “ “ vì lão thiên tướng quân “ thì một đám hô hấp bắt đầu dồn dập sau đó khí thế ngày một tăng trong ánh mắt chứa đầy nhiệt huyết.
Đúng lúc này một tiếng rít gào lại truyền đến
“ Đại Hiền lương sư ban cho chúng ta nước bùa uống vào rồi chúng ta có thể đao thương bất nhập thiên hạ vô địch”
Ngay sau đó binh lính khăn vàng đồng loạt lộ ra ánh mắt cuồng nhiệt sau đó không chút do dự cầm ra nước bùa uống vào.
Từng đoàn ánh sáng màu hồng lại lần nữa bốc lên.
“ Thanh thiên đã tận, hoàng thiên sẽ lập thiên hạ đại cát “ binh lính khăn vàng sau khi uống bùa bỗng nhiên trợn lớn hai mắt vung tay lên hô lớn.
“….”
Thanh âm kêu gọi cuồng nhiệt cứ thế liên tiếp vang lên.
“ Vì lão thiên tướng quân, vì Đại Hiền lương sư, xông lên giết quán quân hầu” tướng lãnh Hoàng Cân tay phải cầm đại đao chỉ thẳng về phía Diệp Thần sau đó lớn tiếng rống lên.
“ Giết giết giết “
Đoàn quân khăn vàng lại một lần nữa xốc lại tinh thần xông về phía Diệp Thần.
“ Ầm ầm ầm “
Lại một lần nữa xuất hiện âm thanh rung trời, hàng vạn chiến mã đang lao nhanh tới làm mặt đất như đang rung chuyển đó chính là Điển Vi dẫn đầu mười vạn binh lính Luân Hồi xuất hiện ở một nơi xa.
Binh lính quân khăn vàng nhìn thấy cảnh này đồng tử đột nhiên co rút lại sau đó kinh ngạc khiếp sợ hô lên
“ Sao, sao có thể như thế..”
“ Tướng quân chúng ta chỉ cần giết chết quán quân hầu Diệp Thần chắc chắn sẽ giành thắng lợi, chỉ cần lấy được đầu tên kia không cần sợ toàn quân bị diệt lão thiên tướng quân cũng sẽ không trách cứ chúng ta “ Phó tướng vội vàng khom người nói.
“ Aiz, chính là đáng tiếc cho những binh lính này, …. Nhưng bọn họ sẽ nguyện ý vì đại hiền lương sư mà hiến dâng tính mạng mình “ vị tướng lãnh quân khăn vàng nghe phó tướng nói thế trợn lớn hai mắt sau đó lại nói.
Gã cố ý nói trách trời thương dân chẳng qua trong ánh mắt hắn lại toát ra toàn là vô tình sâu trong đó còn có dục vọng to lớn.
Gã muốn được Trương Giác khen thưởng tất cả đều vì mục đích chung được Trương Giác coi trọng.
Chỉ cần giết được Diệp Thần bọn chúng sẽ có được uy danh, của cải và sự tin nhiệm của Trương Giacs.
Mà cái gải phải trả bất quá chỉ là tính mạng của năm mươi vạn binh khăn vàng này mà thôi.
Đối với loại trả giá này bất kể là tướng lãnh hay là phó tướng khăn vàng đều đồng ý lựa chọn.
“ Đạp đạp”
Diệp Thần cưỡi trên lưng kim sắc thiên mã phóng ngựa vọt tới trước đoàn quân khăn vàng cười lạnh lùng sau đó tay phải cầm Thí Thần thương giơ lên quát to
“ Bạch Hổ chiến trận “
“ Giết giết giết “ Luân Hồi quân đoàn đồng loạt giơ lên binh khí trong tay sau đó cao giọng rống.
Sát khí bùng nổ đến cực điểm trong nháy mắt xuất hiện sau đó ở trên không trung tạo thành một đoàn mây ẩn chứa hình ảnh một đầu Bạch hổ khổng lồ vô cùng .
“ Rống “
Tiếng gầm gừ vang trời nháy mắt vang lên khiến trời đấy lay chuyển.
Sát khí tàn bạo đến cực điểm trong một giây liền bùng phát ngày càng lớn mỗi lúc một cuồng nhiệt.
Cả người đều trở nên lạnh linh hồn bắt đầu run rẩy .