Vương Tiểu Minh lạnh giọng rống xon, không chút do dự sử dụng mà độn chi thuật.
Giờ này khắc này Vương Tiểu Minh đã không có tứ chi lại dùng huyết độn chi thuật thì chắc hẳn phải chết không thể nghi ngờ
Nhưng đối với tiểu minh mà nói bây giờ hắn tình nguyện tự sát thì cũng không muốn bị Diệp Thần bắn chết.
“Phanh” một tiếng truyền đến Vương Tiểu Minh với thân thể tàn khuyết nháy mắt nổ thành đầy trời mà vân.
Rồi sau đó hóa thành một đoàn bạch quang biến mất vô tung vô ảnh. Chấn Thiên tiễn cũng tại đây một khắc nháy mắt rớt xuống rồi sau đó yên lặng bất động.
Giây tiếp theo chấn tiên tiễn bỗng nhiên động đậy rồi trực tiếp bay lên chuyển hướng sau đó hóa thành sao băng chợt lóe rồi biến mất.
Phương hướng mũi tên bay đi đúng là hướng tới điểm hồi sinh ở Trác Quận
Trác quận, điểm hồi sinh.
Hai mũi tên Chấn Trôi nổi tại giữa không trung, đầu tên đều không ngoại lệ tất cả đều nhắm ngay tại điểm hồi sinh.
Các người chơi ở gần ấy nhìn hai mũi tên treo giữa không trung nhắm chặt vào điểm chỉ định, tất cả đều ngây ngốc.
“Đây là thứ gì? Sao lại có thể treo ở không trun, còn mẹ nó không rớt xuống?”
“Quá mẹ nó thần kỳ đi chẳng lẽ là cái gì pháp bảo? Bằng không sao lại có thể treo ở nơi đó.”
“Pháp bảo cái rắm đây là mũi tên Diệp Thần mới thu được đó, gọi là gì không ai biết nhưng là khẳng định là Tiên Khí, thậm chí Thần Khí.”
“Ngọa tào, đây là mũi tên mà bọn kia đang nói trên kênh thế giới? Này là thật sao trong trò chơi còn có trang bị mạnh như vậy?”
“Khẳng định có nhưng chúng ta không có phúc hưởng á, mẹ nó chỉ có Diệp Thần là quá ngưu bức mới có thể xài mấy thứ này thử coi giờ ai dám chọc giận hắn “.
“Hiện tại nơi này có ai định cướp của hắn không?”
“Cướp cái rắm, lần trước có người ngấp nghé ý định đã bị bắn đến nổ tan xác, sống dậy rớt đâu gần chục cấp mà tay còn chưa mọc nữa kìa
“Kia xứng lắm nếu không tham, cũng sẽ không như vậy......”
Các người chơi vừa nhìn hai mũi tên kia vừa ngươi một lời ta một ngữ thảo luận, đúng lúc này điểm sống lại đột nhiên sáng lên.
“Ha ha ha, lại thêm một tên xui xẻo chết”
“Nhìn đến có người sống lại, ta liền mạc danh cao hứng ahhaaaha có người chết giống ta.”
Ánh sáng sau khi sống lại tan đi, Vương Tiểu Minh mở to hai mắt hung hăng nhìn thoáng qua các người chơi chung quanh rồi sau đó ý niệm một động này liền chuẩn bị hạ tuyến.
Hắn đã quyết định rồi nếu không chạy thoát thì trực tiếp offline sau đó đến thế giới hiện thực đại khai sát giới tu luyện tăng nhanh sức mạnh.
Hắn phải dùng trong hiện thực người để tu luyện huyết thần kinh.
Đương nhiên trong hiện thực cũng thật nguy hiểm một ngày bị người khác phát hiện bí mật này hắn tất nhiên sẽ bị mọi người đuổi giết.
Nhưng là cho dù có người phát hiện sau đó bị mọi người đuổi giết thì so với đối mặt với Diệp Thần vẫn an toàn hơn nhiều.
Bởi vì Diệp Thần quá mạnh, mạnh đến có chút thái quá.
Đương nhiên Vương Tiểu Minh giờ phút này đã đối với thực lực của Diệp Thần đã có nhận định 100% ít nhất là Thuế Phàm Cảnh.
Người khác không biết rõ tất cả tu vi trong thế giới trò chơi này thì không hề kỳ quái.
Nhưng hắn mà người đầu tiên đăng nhập trò chơi lại quan sát bàn cổ khai thiên, đạt được công pháp sao có thể không biết...
Đây cũng là điều khiến Vương Tiểu Minh nghi hoặc.
Diệp Thần thực lực rõ ràng đã là qua Thuế phàm cảnh nhưng thông cáo thế giới không hề xuất hiện.
Tuy rằng Vương Tiểu Minh không rõ nhưng cũng giúp hắn nhận ra một điều.
Hiện tại hắn cản bản không chọc nổi Diệp Thần cho nên hắn cần phải trở về hiện thực tu luyện.
Chỉ cần cho hắn cơ hội một ngày nào đó hắn sẽ trở thành hoàng cấp võ tướng, thậm chí đế cấp võ tướng liền không cần sống bên trong thành thị an toàn mà có thể ra ngoài luyện tập.
Hắn phải dùng trong máu cùng hồn phách của người mà nỗ lực tu luyện mà ma thần kinh, thẳng đến tiến giai Thuế Phàm Cảnh lại trở về trò chơi.
Nếu như vậy thì về sau Diệp Thần đừng hòng ăn hiếp hắn nữa.
Bởi vì một khi tiến vào Thuế Phàm Cảnh hắn liền có thể sử dụng rất nhiều pháp thuật trừ bỏ Diệp Thần hắn không cho rằng có ai có thể chống đỡ được.
Trừ phi Diệp Thần nảy sinh ác độc 24 giờ canh giữ ở nơi này.
Nhưng tình huống này là căn bản không có khả năng xuất hiện bởi vì Diệp Thần khẳng định muốn tranh bá thiên hạ, không rảnh mãi ở nơi này chầu chực.
Tính toán của Vương Tiểu Minh không hề tệ, cách hắn làm cũng thật quyết đoán.
Nhưng mà lúc Vương Tiểu Minh vừa hồi sinh lại xuất hiện dị biến.
Hai mũi tên đang đứng yên trôi nổi giữa không trung bỗng dưng rung nhẹ rồi phóng thẳng đến phía bóng người vừa xuất hiện..
“Phốc vị” một tiếng truyền đến.
Chấn thiên tiễn trong khoảnh khắc xuyên qua đầu Vương Tiểu Minh.
“Bụp” một tiếng truyền đến.
Đầu Vương Tiểu Minh đầu nháy mắt nổ thành mảnh nhỏ vươn đầy trời
Nơi nơi đều là hồng hồng đỏ đỏ trắng trắng
Mà Vương Tiểu Minh vừa bị bắn chết lại thành quang mang chợt lóe rồi sau đó biến mất không thấy.
Một giây, hai giây, ba giây.
Nháy mắt bị bắn chết Vương Tiểu Minh còn chưa kịp sống lại đã linh hồn vẻ mặt mộng bức bị giam trong hàng chờ hồi sinh.
Uả hắn không phải là offline sao? Này con mẹ nó sao lại thế này? Như thế nào lập tức sống lại đã chết?
Hình như là có người lấy cung tiễn bắn ta......
Diệp Thần ! nhất định là Diệp Thần!
Diệp Thần đây là nhìn ra ý tưởng muốn hạ tuyến của hắn......
Nghĩ đến đây linh hồn Vương Tiểu Minh không tự chủ được rùng mình lên.
Hắn chẳng thể nghĩ tới Diệp Thần chẳng những nhìn ra mưu tính của hắn còn làm ra bố trí khiến hắn vô pháp hạ tuyến.
Đúng lúc này tại điểm sống lại thi thể Vương Tiểu Minh biến thành một đoàn sáng rồi biến mất.
Lúc này đã tới thời gian hắn có thể sống lại.
Một giây lúc sau quang mang sống lại lần nữa xuất hiện.
Đương quang mang tan đi Vương Tiểu Minh nghĩ cũng không nghĩ trực tiếp lựa chọn hạ tuyến.
Nhưng mà đúng lúc này mũi tên thứ hai chợt lóe tới.
“Vèo” một tiếng truyền đến.
Đầu Vương Tiểu Minh lại lần nữa bị bắn nổ rồi chết.
Nhận thấy đối tượng đã biến mất chấn thiên tiễn rung nhẹ rồi bay đi .
Phía ngoài trác quận, hai mũi tên lần lượt xuất hiện bên người Diệp Thần.
Hắn nhìn đến nơi này liền vui vẻ trực tiếp kéo cung cài tên rồi sau đó tiếp tục bắn về phía trác quận.
“Phong!”
Mũi tên nháy mắt rời cung rồi sau đó hóa thành một đạo lưu quang chợt lóe rồi biến mất.
Nội thành trác quận, điểm sống lại.
Ánh sáng trọng sinh lần nữa xuất hiện thì“Ong” một tiếng truyền đến.
Mũi tên thứ ba nháy mắt buông xuống lại xuyên qua đầu Vương Tiểu Minh
Tên tội nghiệp kia lại lần nữa chết.
Lần thứ 4 sống lại Vương Tiểu Minh mở to hai mắt, chờ đợi hắn là mũi tên đang hướng tới.
Nguyên bản hắn cho rằng sẽ không còn công kích vì tổng cộng chỉ có 3 mũi Chấn Thiên tiễn.Nhưng mẹ nó kết quả lại là lần này không khác gì ba lần trước.
Thực rõ ràng sau khi mũi tên trở về Diệp Thần đã tiếp tục nhắm bắn hắn
“Diệp Thần!” Một tiếng rít gào thê lương đến cực điểm nháy mắt từ miêng Vương Tiểu Minh truyền ra
“Oa nha” một tiếng truyền đến.
Vương Tiểu Minh trong trạng thái linh hồng không có tuyển chọn sống lại bởi vì hắn bắt đầu sợ hãi rồi sau đó tuyệt vọng cực điểm tuyệt vọng.
Hắn hận Diệp Thần nhưng là giờ phút này hắn không dám hận !
|Diệp Thần quá khôn khéo....
Diệp Thần cũng quá độc ác căn bản không cho hắn lưu lại chút nào đường sống.