Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 382: Tính kế

Chương 384: Tính kế

Đào Thăng nghe đến đó sắc mặt lại lần nữa biến đổi.

Bởi vì Trương Lương thấy thế nào cũng đều không giống như là bộ dáng nghe được lời của y nói.

Đào Thăng còn muốn tiếp tục mở miệng nói bất quá lại bị phó tướng Ngô ở một bên kéo lại.

Y đành cắn chặt răng rồi sau đó đi theo Ngô Hằng với Bùi Nguyên Thiệu cùng nhau khom người bái nói:

“Có mạt tướng!”

“Ba người các ngươi lãnh ba trăm vạn binh giết Diệp Thần cho ta!” Trương Lương nhìn ba người một cái rồi sau đó mở miệng quát.

“Mạt tướng tuân mệnh!” Đào Thăng, Ngô Hằng, Bùi Nguyên Thiệu nghe đến đó đồng thời khom người bái nói.

“Tướng quân, ti chức kiến nghị tướng quân vận dụng lực sĩ Khăn Vàng, thủ hạ của Diệp Thần có kinh nghiệm chiến trường càng có thể triệu hoán Bạch Hổ cũng chỉ có lực sĩ Khăn Vàng mới có thể chống lại” Triệu Nhật Thiên lúc này đột nhiên khom người bái nói

“Ngươi nói cái gì! Diệp Thần kia có thể triệu hoán Bạch Hổ?” Trương Lương nghe đến đó sắc mặt tức khắc biến đổi rồi sau đó kinh thanh quát.

“Vâng tướng quân.” Triệu Nhật Thiên sắc mặt hơi biến đổi sau đó khom người nói.

Triệu Nhật Thiên không nghĩ tới sau khi Trương Lương nghe được Diệp Thần có thể triệu hoán Bạch Hổ lại phản ứng lớn như vậy

Hắn nghĩ uy lực của Bạch Hổ ngoại trừ những người đã chết kia thì cũng chính là các người chơi may mắn sống sót được chứng kiến qua mới biết, Trương Lương không có khả năng hiểu rõ.

Nhưng phản ứng này lại rõ ràng nói cho hắn : gã biết uy lực của Bạch Hổ.

Mà đây đúng là việc Triệu Nhật Thiên không nghĩ tới nhất.

Bởi vì Trương Lương nếu biết uy lực của Bạch Hổ rất có thể không dám đối địch với Diệp Thần.

Cứ như vậy kế hoạch hắn tính toán lợi dụng Trương Lương tiêu diệt Diệp Thần liền sẽ hoàn toàn thất bại.

Vì đối phó Diệp Thần, Triệu Nhật Thiên cố ý nói ra sự tồn tại của một người đem chi danh “Lạc Thần” nói cho Trương Lương. ém danh tính Lạc Thần nào xuất hiện mọi người sẽ biết

Chính như Triệu Nhật Thiên suy nghĩ, Trương Lương sau khi biết được lập tức phái người đi đến huyện vô cực trước muốn chuẩn bị đầy đủ huyết mực điều chế phù văn.

Chẳng qua, Triệu Nhật Thiên ở lúc trước khi Trương Lương phái binh đi đến huyện vô cực liền trộm phái người đi thông báo cho tộc Chân thị.

Rồi sau đó tộc Chân thị chạy trốn tới quận thành Chung Sơn này mà Trương Lương phái người đi tới quận thành Chung Sơn lại căn bản không thể công phá cửa thành.

Triệu Nhật Thiên theo sau khuyên bảo Trương Lương lấy thân phận “ thiên chi tử” của mình trấn áp mà lãnh binh đi đến quận thành Chung sơn bắt giữ người kia.

Triệu Nhật Thiên xem ra chỉ cần Trương Lương xuất hiện tại đây sẽ vô cùng có khả năng trực tiếp gặp phải Diệp Thần .

Phải biết rằng, Diệp Thần là Phiêu kỵ Đại tướng quân của đế quốc Đại Hán mà hiện tại các nơi ở Đại Hán chiến loạn không ngừng tàn sát bừa bãi.

Hắn không thể vì giết Yêu tộc, giết Hoàng Cân mà chạy khắp nơi, trăm phần trăm sẽ đến Lạc Dương trước để giải vây.

Bằng không Lưu Hoành trăm phần trăm sẽ xử trí Diệp Thần ít nhất cũng sẽ bãi chức quan của hắn.

Mà Từ Châu đi đến Lạc Dương với tốc độ nhanh nhất định phải đi qua quận Chung Sơn.

Kết quả chính như Triệu Nhật Thiên muốn, Trương Lương lãnh binh đi tới quận này mà Diệp Thần cũng xuất hiện ở quận Chung Sơn

Triệu Nhật Thiên tính kế tới, tính kế đi, thực hiện từng bước vẫn luôn không có lỗi.

Nhưng còn bây giờ thì sao khi tới mấu chốt rồi, mẹ nó Trương Lương nghe được Diệp Thần có thể triệu hoán Bạch Hổ sau thì lại khiếp đảm.

Giờ khắc này tâm tình Triệu Nhật Thiên buồn bực buồn bực đến suýt chút hộc máu.

Hắn nghĩ tới không đem việc Diệp Thần có thể triệu hoán Bạch Hổ nói cho Trương Lương nhưng là hắn không dám không nói

Hắn hiện tại là trong trận doanh Khăn Vàng, sau khi Trương Lương nhìn thấy tên kia triệu hoán bạch hổ chắc ăn sẽ xử tội hắn tội lừa dối.

Điểm này hắn thực khẳng định cho nên Triệu Nhật Thiên không dám không nói.

Nhưng ai dè tình huống hắn không muốn nhìn đến nhất lại xuất hiện, Trương Lương mẹ nó khiếp đảm.

“Bẩm sinh chiến trận! Đáng chết, khó trách đại ca nói Diệp Thần này là kẻ địch lớn nhất của Khăn Vàng ta.” sắc mặt Trương Lương âm trầm nhìn thoáng qua Luân Hồi Thành đại quân, rồi sau đó trầm giọng nói.

“Lớn mật! Ngươi vì sao không nói sớm!” Đào Thăng lúc này vô cùng bạo nộ nhìn về phía Triệu Nhật Thiên rồi sau đó mở miệng quát.

Đào Thăng không biết bẩm sinh chiến trận là cái gì nhưng là hắn biết Bạch Hổ là cái gì, đó là thần thú trong truyền thuyết thế gian nào có cái gì có thể ngăn cản Bạch Hổ.

“Đào tướng quân, Bạch Hổ tuy rằng lợi hại nhưng lực sĩ Khăn Vàng cũng cũng không kém hơn nữa càng mạnh hơn, khẳng định có thể giết Diệp Thần kia!” Triệu Nhật Thiên đến nơi đây tức khắc lộ ra biểu tình “vô cùng khẳng định” rồi sau đó lên tiếng nói.

Biểu tình ánh mắt của Triệu Nhật Thiên như thế nào đều xem Khăn Vàng như là tín đồ, hơn nữa là cuồng tín đồ.

Mặc cho ai nhìn đến biểu tình của hắn đều sẽ cho rằng Triệu Nhật Thiên là fan não tàn của Hoàng Cân.

Sự thật lại là hắn đang muốn làm cổ động lớn nhất xúi Trương Lương ra tay đối phó Diệp Thần.

Cho dù toàn quân của Trương Lương bị diệt cũng không liên quan, chỉ cần có thể giết chết Diệp Thần, Triệu Nhật Thiên căn bản không để bụng Trương Lương là tướng quân gì.

Trương Lương nhìn Triệu Nhật Thiên một cái rồi sau đó mở miệng nói:

“Triệu Nhật Thiên nói không sai, chỉ là Bạch Hổ mà thôi sao có thể chống lại được lực sĩ Khăn Vàng, Đào Thăng, Ngô Hằng, Bùi Nguyên Thiệu, cấp tốc lãnh binh tiến đến ngăn cản Diệp Thần lại đây ta sẽ dùng lực sĩ Khăn Vàng hỗ trợ các ngươi, cần phải ngăn cản Diệp Thần nửa canh giờ.

Đào Thăng, Ngô Hằng, Bùi Nguyên Thiệu nghe thế đồng thời ngạc nhiên.

Trương Lương rõ ràng biết uy lực của Bạch Hổ còn không hạ lệnh nhanh rút lui,ư tránh đại quân Luân Hồi Thành của Diệp Thần, còn muốn bọn họ xuất binh ngăn cản này căn bản không phải là quyết định sáng suốt.

Trương Lương nhìn đến ba gã thủ hạ mất thần, liền lộ ra biểu tình không vui rồi sau đó trầm giọng quát:

“Bạch Hổ kia là bẩm sinh chiến trận do triệu hoán mà đến, binh lính tầm thường căn bản vô pháp ngăn cản càng đừng nói đánh chết, các ngươi chỉ cần có thể kéo dài thời gian, ta sẽ tăng binh tiếp tục tấn công quận Chung Sơn.

Đợi sau khi phá được thành, đoạt ngôi, sau đó trở về Cự Lộc, ông trời phù hộ ta luyện chế phù văn, cứ như vậy đừng nói Diệp Thần có thể triệu hoán Bạch Hổ dù hắn có thể triệu hoán Chu Tước cũng vô dụng.”

“Mạt tướng lĩnh mệnh!” Đào Thăng, Ngô Hằng Bùi Nguyên Thiệu nghe đến đó sắc mặt đồng thời nghiêm trang lại rồi sau đó khom người bái nói.

Triệu Nhật Thiên ở một bên giờ khắc này vẻ mặt vặn vẹo, bất quá thực mau liền khôi phục bình thường.

Đến nỗi nguyên nhân cũng rất đơn giản, Trương Lương mẹ nó lại muốn chạy trốn còn không có đánh liền muốn chạy trốn.

Cứ như vậy mưu kế của hắn thật sự thất bại.

“Thực hảo, đi thôi, lãnh năm vạn lực sĩ Khăn Vàng cần phải ngăn cản Diệp Thần nửa canh giờ” Trương Lương lúc này gật gật đầu rồi sau đó khai khẩu quát, nói xong tay phải nhất chiêu một khối ngọc phù xuất hiện ở trong tay hắn sau đó ném cho Đào Thăng.

“Vâng! Tướng quân!” Đào Thăng tiếp nhận ngọc phù lại lần nữa khom người bái nói, rồi sau đó mang Ngô Hằng, Bùi Nguyên Thiệu còn có năm vạn lực sĩ Khăn Vàng, ba trăm vạn binh lính Khăn Vàng phóng đi.

“Ầm ầm ầm”

Vạn mã lao nhanh chấn động đại địa.

Quan Vũ, Trương Phi, Trương Tam nhìn sắp tiếp xúc đại quân Khăn Vàng, mỗi người nhìn nhau một cái rồi sau đó gật gật đầu.

Giây tiếp theo ba người cùng quát lên: “Truyền lệnh, cưỡi ngựa bắn cung, chuyển hướng năm trăm mét!”

Ba binh lính liên lạc nghe đến đó vội vàng quay đầu vừa chạy vừa kêu:

“Tướng quân có lệnh, cưỡi ngựa bắn cung, chuyển hướng năm trăm mét không ngừng lại!”

Thực mau, ba mươi vạn binh lính Luân Hồi Thành tiếp nhận mệnh lệnh, rồi sau đó động tác nhất trí cầm lấy cung mũi tên, giương cung cài tên, nhắm bắn hướng tới đại quân Khăn Vàng.








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch