Hắc xà cùng các yêu thú khác đang ở xung quanh đồng thời ngẩn ngơ.
Đúng lúc này, Diệp Thần cưỡi Thiên Mã tiểu kim Diệp Thần từ giữa không gian vặn vẹo bỗng dưng đi ra.
“Diệp…… Diệp Thần……” Hắc trư sau khi nhìn thấy Diệp Thần hai mắt heo đột nhiên co rút, rồi sau đó lắp bắp hô.
Nó trong thanh âm tràn đầy khẩn trương còn có nồng đậm sợ hãi.
Bốn chân heo của nó cũng không tự chủ được mà run ... run lên.
Nó như thế nào cũng không nghĩ tới, yêu thú đồng cấp với nó – Hắc xà tuy đã chiếm được bảo vật thế nhưng chưa đối mặt đánh được chiêu nào đã bị Diệp Thần một thương đâm chết
“Phanh phanh phanh……”
Các yêu thú đứng xung quanh Diệp Thần lúc này không hẹn mà cùng lùi lại vài bước, một đám ánh mắt hoảng sợ nhìn về phía Diệp Thần.
Số lượng chúng nó rất nhiều ước chừng hơn một ngàn vạn nhưng là mặc dù số lượng nhiều như vậy, cũng không có thể cho chúng nó thêm dũng khí để đứng gần tên ác thần kia.
Lúc đầu khi chúng yêu nhìn đến hắc xà yêu thú cường đại như vậy còn tưởng rằng : cơ hội quật khởi của Yêu tộc tới rồi.
Ai ngờ chỉ là chúng nó suy nghĩ nhiều thôi. Yêu thú cường đại đến thế liền bị Diệp Thần đơn giản như vậy miểu sát.
Không khí sợ hãi, khủng hoảng nháy mắt từ hơn một ngàn vạn yêu thú đại quân bên trong bùng nổ.
Đúng lúc này, “Phanh” một tiếng truyền đến.
Xác hắc xà trực tiếp nổ thành huyết vụ đầy trời.
Diệp Thần xem nói nơi này hai mắt đột nhiên trừng lớn.
Đặc tính phệ hồn của Thí Thần Thương... không kích hoạt !!! quả nhiên là có bẩm sinh linh bảo……
Nghĩ đến đây, ý niệm của Diệp Thần vừa động, lạc bảo kim tiền nháy mắt xuất hiện ở bên người y.
Diệp Thần ở thời điểm trong sơn cốc cũng đã đoán được hắc xà yêu thú có được bẩm sinh linh bảo, tự nhiên sẽ không buông tha bất kì món đồ nào.
Phải biết rằng,bẩm sinh linh bảo một khi nhận chủ, liền sẽ kích hoạt hộ chủ năng lực.
Một khi chủ nhận của nó hữu tử vong, bẩm sinh linh bảo liền sẽ mang theo linh hồn người sở hữu nó trực tiếp độn thổ trốn đi.
Đến lúc đó, Diệp Thần chính là muốn đi tìm bẩm sinh linh bảo cũng vô dụng.
Hắc xà là Yêu tộc mà nơi này lại là thế giới trò chơi thế giới, sau khi Diệp Thần giết chết hắc xà bẩm sinh linh bảo tất nhiên mang theo linh hồn nó cao chạy xa bay.
Vì phệ hồn không được kích hoạt , trăm phần trăm hắc xà sẽ sống lại hơn nữa như cũ có được bẩm sinh linh bảo.
Này cũng không phải là tình huống mà Diệp Thần muốn nhìn đến .
Cũng đúng là bởi vì nguyên nhân này, Diệp Thần mới không chút do dự vận dụng lạc bảo tiền tài.
Liền ở nháy mắt lạc bảo tiền tài xuất hiện thì một hạt châu màu lam nhạt đột nhiên xuất hiện từ bên trong đám huyết vụ bay đầy trời.
Khi nhìn đến hạt châu Diệp Thần đột nhiên trợn lớn mắt.
Ngọa tào! Thủy linh châu!
Nguyên bản Diệp Thần còn tưởng rằng hắc xà yêu thú có được linh bảo chính là thuộc băng hệ bẩm sinh linh bảo.
Ai ngờ rằng linh bảo nó sỡ hữu đặc biệt hơn rất nhiều, đó là thủy linh châu.
Chợt vừa thấy băng hệ bẩm sinh linh bảo cùng thủy linh châu cả hai đều là bẩm sinh linh bảo không có gì khác nhau quá lớn.
Nhưng là nếu phải chọn lựa một trong hai Diệp Thần sẽ không chút do dự lựa chọn thủy linh châu.
Đến nỗi nguyên nhân rất đơn giản Diệp Thần muốn luyện hóa ngũ hành linh châu sau đó dung hợp tiến giai ngũ hành thần thể.
Đương nhiên liền tính nếu không có nguyên nhân này Diệp Thần cũng sẽ không chút do dự lựa chọn thủy linh châu.
Bởi vì thủy linh châu uy lực vượt xa hoàn toàn qua băng hệ bẩm sinh linh bảo.
Phải biết rằng băng hệ tuy rằng được tách biệt thành một hệ nhưng là này bản chất vẫn như cũ thuộc thủy hệ.
Chuẩn xác mà nói băng kỳ thật chính là một trong ba trạng thái của nước.
Đương nhiên đại bộ phận thời điểm mọi người sẽ đem băng cùng thủy phân chia ra.
Mà trong phân chia các loại phép thuật thì băng hệ pháp thuật cũng đã thật lâu bị coi như một hệ riêng lẻ hơn nữa uy lực cực cường.
Mà trong ngũ hành linh châu - thủy linh châu, một khi luyện hóa thành công chẳng những có thể phóng thích thủy hệ pháp thuật bình thường mà chính là băng hệ pháp thuật cũng có thể tùy ý sử dụng.
Thế nhưng không nghĩ tới lần này vận khí tốt như vậy, thế nhưng gặp thủy linh châu……
Không tồi, không tồi, này thủy linh châu là của lão tử……
Nghĩ đến đây, Diệp Thần ý niệm vừa động, lạc bảo kim tiền liền động đậy hai cái cánh rồi sau đó cấp tốc bay về phía thủy linh châu.
Cùng lúc đó, thủy linh châu hóa thành một đạo lưu quang nhanh chóng bay về phía không trung.
Nhưng mà tuy tốc độ thủy linh châu rất nhanh cũng mau thể nhanh hơn lạc bảo kim tiền.
Liền khi thủy linh châu bay được hơn trăm mét , lạc bảo kim tiền nháy mắt bám vào phía trên thủy linh châu .
Một đạo kim quang loang loáng chấn động không thôi bao phủ cả viên châu, thủy linh châu trong khoảnh khắc an tĩnh lại.
Giây tiếp theo lạc bảo tiền tài hai cánh chấn động rồi sau đó bay trở về bên người Diệp Thần .
Nhìn thủy linh châu đã bị mang về tới Diệp Thần không khỏi ngửa mặt lên trời cuồng tiếu.
Ngũ hành linh châu vẫn luôn là mục tiêu của Diệp Thần , tác dụng của chúng đối với hắn cực kì lớn, bất luận xuất hiện một manh mối nào Diệp Thần đều sẽ không từ bỏ.
Mà hiện tại Diệp Thần lại có được đến thủy linh châu thì sao có thể không cao hứng.
Đúng lúc này mấy trăm yêu thú cách của hang động đột nhiên hướng tới sơn cốc cấp tốc phóng đi.
Diệp Thần nhìn đến nơi này lạnh lùng cười, tay trái vừa nhấc một cái đã bắt được thủy linh châu.
Giây tiếp theo, Diệp Thần tay phải cầm Thí Thần Thương hướng tới không trung xuất chiêu.
“Oanh ca ca 〃`!”
Rung trời tiếng sấm thanh nháy mắt vang lên.
Cùng lúc đó, mấy trăm nói sấm sét thô tia chớp trực tiếp từ trời cao buông xuống.
“Oanh! Oanh! Oanh!”
Mấy trăm tiếng gào rú gầm thét nặng nề theo sát vang lên.
Giây tiếp theo làm âm thanh thân thể bạo liệt cũng xuất hiện một cách dày đặt.
“Phanh, phanh, phanh……”
Chỉ thấy mấy trăm yêu thú đang chạy về phía sơn cốc đều không ngoại lệ tất cả đều bị tia chớp oanh liệt chia năm xẻ bảy.
Hơn một ngàn vạn yêu thú nhìn đến nơi này một đám thình lình đánh cái rùng mình, rồi sau đó không hẹn mà cùng lùi lại vài bước.
Chúng nó bị thủ đoạn của Diệp Thần dọa rồi, chúng nó nhưng không nghĩ tới Diệp Thần còn sẽ dùng lôi hệ pháp thuật.
Làm một thành viên của Yêu tộc như chúng nó, đối tia chớp trời sinh đã mang theo sợ hãi, hơn nữa thật sâu khắc vào bên trong linh hồn .
Bằng không chúng nó sẽ không như vậy sợ hãi.
“chạy…… Chạy a……” Một tiếng thét chói tai đột nhiên từ hơn một ngàn vạn yêu thú vang lên.
“Đúng…… Đúng, chạy mau!” Mộtlão thử lắp bắp hô.
“Chạy cái rắm! Mọi người cùng nhau đánhm Diệp Thần ... hắn ta chỉ có một người!” Một tiếng rít gào đột nhiên vang lên.
Tiếng kêu gọi này rõ ràng mang theo điên cuồng còn có hương vị dụ hoặc .
Nhưng mà mê hoặc của nó không có chút nào tác dụng, các yêu thú phía trước ai cũng không nhúc nhích.
Chúng nó sợ, sợ bị Diệp Thần giết chết, càng sợ bị Thí Thần Thương chọc chết.
“Sao, không chạy liền chờ chết a, chẳng lẽ các ngươi muốn bị Chu Tước thiêu chết hay là bị Bạch Hổ xé nát!” Một đầu gấu đen yêu thú đột nhiên đứng thẳng người lên rồi sau đó bạo thanh quát.
“Đúng vậy, tiến lên, đừng sợ, nếu không sẽ chết a!” Một con cóc cực kì lớn theo sát rống to nói.
“Phía trước đừng chạy, đám sợ chết!” Một con khỉ đột nhiên hung tợn quát.
Đằng trước các yêu thú nghe đến đó một đám sắc mặt tức khắc đại biến.
Giây tiếp theo một đầu bò yêu thú hung tợn rít gào nói:
“Sao, con khỉ chết tiệt, lão tử giết chết ngươi!”
Nó vừa dứt lờn hơn một ngàn vạn yêu thú trực tiếp mở ra hình thức chạy như điên trốn thoát.
“Phanh phanh phanh”
Âm thanh va chạm liên tiếp vang lên
Chỉ thấy các yêu thú đằng trước vừa muốn bắt đầu chạy như điên, giây tiếp theo đã bị yêu thú phía sau đạp lên thân thể để trốn thoát.
Diệp Thần nghe đến đó, lạnh lùng cười, tay phải liền cầm Thí Thần Thương hướng tới hơn một ngàn vạn yêu thú đại quân.