Hơn một ngàn vạn yêu thú trực tiếp chia làm hơn mười nhánh, hướng tới các phương hướng khác nhau mà chạy như điên đi.
Cùng lúc đó, Kênh Thế Giới cũng bắt đầu sôi trào lên.
“ Các huynh đệ Yêu tộc, Diệp Thần đã chặn ở cửa vào Yêu Giới, đều tập trung ở đó, chạy nhanh tản ra, chỉ cần có thể giữ được tánh mạng, chúng ta vẫn có thể ở Nhân giới phi thăng, không cần trở về Yêu giới! Mau rút khỏi Lạc Dương ! Mau rút khỏi Lạc Dương”
“Diệp Thần chặn cửa? Thiệt hay giả?”
“Thật sự, nơi đó đã chết hơn một ngàn vạn yêu thú, đừng đi mạo hiểm!”
“Sao có thể! Kỵ binh đại quân của hắn còn ở đây đuổi giết chúng ta mà.”
“Đừng nhiều lời, chạy nhanh rời đi, chỉ cần có thể đào tẩu, Diệp Thần muốn mạng chúng ta cũng không có biện pháp! Bọn nhân tộc kia càng không có biện pháp!”
“Ngao…… Đáng chết Diệp Thần, chờ ngưu gia gia yên ổn , nhất định phải ăn hết binh lính thê thiếp của ngươi!”
“Heo gia gia cũng thèm quay về, Nhân giới lớn như vậy mà Diệp Thần liền chỉ có một người, heo gia gia còn không tin ta đã muốn trốn, Diệp Thần hỗn đản này còn có thể tìm được heo gia gia.”
……
“Ngọa tào! Ta nói đại quân chim chóc trên bầu trời thành Lạc Dương tự nhiên đều không thấy, chẳng lẽ đều là Diệp Thần xử lý?”
“Không có khả năng! Chim chóc kia là bay lại không phải trên mặt đất chạy tuy Diệp Thần cũng có thể có thể triệu hoán Bạch Hổ nhưng sao có thể công kích đến bầu trời.”
“Thảo, ai nói không thể, Bạch Hổ là thần thú biết đâu lại có thể bay.”
“Ha ha ha, Diệp Thần lão đại uy vũ! Giết chết Yêu tộc!”
“Từ từ, không đúng a, Theo đám này nói ... Diệp Thần là đang ở Lạc Dương ?”
“Di? Ngươi không nói ta còn đều đã quên, Diệp Thần không phải từ cự lộc rời đi không bao lâu sao, như thế nào chạy đến Lạc Dương?”
“Ngọa tào, đây là tình huống như thế nào? Chẳng lẽ Diệp Thần còn sẽ thuấn di?”
“Nima, sao có thể ?? Diệp Thần còn mang theo kỵ binh luân hồi thành đến Lạc Dương mà.”
“Thảo, đừng nói những cái vô dụng đó, hiện tại vấn đề mấu chốt là, Yêu tộc đều tụ tập ở Lạc Dương, nếu như bị Diệp Thần giết sạch rồi, kia mẹ nó chúng ta lỗ sao?”
“Dựa! Mau đi Lạc Dương!”
“Nhanh nhanh.. mong còn kịp……”
……
Kênh Thế Giới ồn ào huyên náo, không ngừng spam, thật đúng là quá náo nhiệt.
Diệp Thần nhìn thoáng qua Kênh Thế Giới không ngừng spam rồi sau đó lạnh lùng cười.
Yêu tộc thì muốn chạy trốn sau đó tìm chỗ trốn ở Nhân giới tùy thời mà hành động.
Còn nhân loại thì muốn mau chóng đuổi tới Lạc Dương, chém giết Yêu tộc, đạt được chỗ tốt.
Này đó Diệp Thần tự nhiên xem ra tới chẳng qua đối với hắn mà nói, mặc kệ là Yêu tộc hay là Nhân tộc, ai cũng đừng nghĩ đạt được mục đích họ đặt ra.
Diệp Thần căn bản không có khả năng thả ra cho bất kì Yêu tộc nào chạy thoát đồng dạng sẽ không mặc kệ để người chơi Nhân tộc chạy tới tống tiền, hưởng lợi.
Đến nỗi nguyên nhân rất đơn giản, Diệp Thần muốn luyện binh, càng muốn bạo trang bị, bạo công pháp.
Nguyên bản, Diệp Thần lười phản ứng với những yêu thú nhanh chân đào tẩu vì rốt cuộc cấp bậc của chúng nó quá thấp có giết cũng quá lãng phí thời gian, có thời gian kia không bằng đuổi theo giết càng nhiều yêu tộc khác.
Chính là hiện tại, Diệp Thần đã thành “Khí vận chi tử” tự nhiên không có khả năng làm lơ chỗ tốt mà khí vận chi tử mang đến.
Phải biết rằng một khi khí vận chi tử bùng nổ, chính là đại bạo, đặc bạo, hơn nữa một khi bạo vật phẩm rơi ra ít nhất cấp bậc cũng phải tăng từ bốn đến năm thành
Tỷ như bẩm sinh công pháp, tỷ như ngộ đạo thạch, các loại vật phẩm, đều là thứ Diệp Thần phi thường yêu cầu .
Cho nên, Diệp Thần căn bản không có khả năng buông tha bất luận một cái yêu thú nào.
Huống chi, bẩm sinh công pháp thu thập đượcở tam quốc Tân Thủ Khu so với ở Hồng Hoang lại muốn tốt hơn gấp trăm lần, ngàn lần.
Diệp Thần nhưng không nghĩ bỏ qua cơ hội này.
“Ầm ầm ầm……”
Vạn thú lao nhanh, đại địa nổ vang.
Các yêu thú ở điên cuồng chạy trốn, ở trong lofg chúng nó trừ bỏ nùng liệt hận ý, còn có mãnh liệt sợ hãi.
Đừng nhìn chúng nó trên Kênh Thế Giới kêu gào mạnh mẽ như thế nào, trên thực tế nội tâm chúng nó chỉ là sợ hãi.
Chúng nó sợ hãi, sợ hãi bị Diệp Thần đuổi theo, sợ hãi vô pháp chạy thoát.
Cho nên, chúng nó liều mạng chạy như điên, chúng nó muốn chạy trốn đi ra ngoài, rời rất xa Lạc Dương, sau đó phân tán đến khắp nơi thuộc Nhân Giới.
Chỉ cần chúng nó có thể chạy thoát, rất xa tránh đi Diệp Thần, như vậy chúng nó liền thành công .
Bởi vì chúng nó tin tưởng ở Nhân giới, chỉ cần không gặp được Diệp Thần, căn bản yêu tộc không có đối thủ.
Chiến trường phương bắc, ngoài một trăm dặm.
Ngăm đen thô to Thí Thần Thương treo cao giữa không trung, mũi thương chia cắt đại địa.
Hơi thở hủy diệt nùng liệt đến cực điểm - một cổ tiếp một cổ từ Thí Thần Thương truyền ra.
“Ầm ầm ầm……”
Tám nhánh yêu thú đại quân, phân tán thành hình quạt đang chạy như điên đến nơi Thí Thần Thương đã đợi sẵn.
Theo chúng nó chạy như điên nhưng vẫn vô cùng cảm giác nguy hiêmt, theo sát xuất hiện ở trong lòng chúng nó.
Này trong nháy mắt, lông mao của vô số yêu thú đều dựng thẳng lên, trái tim cũng không tự chủ được chấn động lên.
Nguy hiểm, rất nguy hiểm, chính là cảm thụ trong lòng của các yêu thú ở giờ phút này .
Hơn nữa, này cổ cảm giác, theo chúng nó chạy như điên, càng ngày càng nùng, càng ngày càng liệt.
“Diệp Thần! Nhất định là Diệp Thần tới đuổi giết chúng ta! Hắn mau đuổi theo phía sau chúng ta!” Một đầu gấu đen đột nhiên nhớ tới cái gì, hai chỉ hùng mắt đột nhiên co rút, rồi sau đó hoảng sợ vô cùng quát.
“Chạy mau! Lại chia nhỏ đội ra một chút! Có thể chạy được một cái hay một cái!” Một đầu mãnh hổ nghe đến đó, thình lình run lập cập, lấy lại tinh thần vội vàng mở miệng rống lớn nói.....
Đầy trời tiếng thú hô, theo sát hết đợt này đến đợt khác vang lên.
“Ngao……”
“Rống……”
……
“Ầm ầm ầm……”
Các yêu thú một đám chạy càng thêm ra sức, chúng nó không muốn chết, chúng nó muốn chạy trốn đi ra ngoài.
Nhưng mà, chúng nó không nghĩ tới chính là, chúng nó chạy càng nhanh, kia cổ cảm giác sinh mệnh bị uy hiếp liền càng dày đặc liệt.
Chúng nó biết “Diệp Thần lập tức liền đuổi tới nơi này”, cho nên, chúng nó càng thêm liều mạng chạy như điên lên.
“Ầm ầm ầm……”
Liền khi chúng nó chỉ còn cách Thí Thần Thương khoảng mười dặm , thanh thần khí trên không trung - Thí Thần Thương đột nhiên chấn động.
“Ong” một tiếng truyền đến, một đạo ô quang nháy mắt từ Thí Thần Thương trào dân ra .
Giây tiếp theo, một đạo ô quang chiếu sáng khắp đông tây, chợt lóe chợt tắt.
Cùng lúc đó, âm thanh đại địa bị xé rách nháy mắt vang lên.
“Oanh……”
Chỉ thấy đại địa nguyên bản bằng phẳng, nháy mắt bị cắt ra một đường dài đến năm trăm dặm .
Mà tám nhánh yêu thú trong đại quân phàm những ai ra khỏi tranh giới đều không ngoại lệ, tất cả đều hóa thành tro tàn.
Liên thanh thanh thảm gào cũng chưa kịp phát ra, trực tiếp quy về hư vô.
Đám còn lại nhìn đến nơi này, một đám vội vàng ngừng lại, rồi sau đó hoảng sợ vô cùng nhìn về khe nứt đột nhiên xuất hiện phía trước .
Khe nứt cũng không phải quá lớn chỉ có khoảng mười mét , chúng nó không cần biến lớn cũng có thể nhảy qua.
Nhưng là các yêu thú không có một con dám làm như thế.
Bởi vì ô quang đột nhiên xuất hiện kia uy lực quá mức hung tàn, cũng bởi vì bên trong khe nứt nhìn có vẻ nhỏ này truyền đến “Rầm rầm” tiếng dung nham sôi trào .
Này căn bản không phải thủ đoạn tầm thường có thể làm được, cho nên chúng nó sợ hãi, chúng nó hoảng sợ, chúng nó không nhảy qua khe nứt.
Chúng nó lo lắng, ô quang lại lần nữa lóng lánh.
Các yêu thú một đám nhìn quanh bốn phía, thậm chí có con ngẩng đầu nhìn về phía không trung.
Chúng nó không biết công kích đến từ phương nào, nhưng là chúng nó thấy được ô quang, càng thấy được ô quang biến mất còn lại chính là hình ảnh đại địa vỡ vụn thật khủng bố.
Ô quang kia làm chúng nó không tự chủ được mà nhớ tới Thí thần thương của Diệp Thần.
Bởi vì trong lời đồn, Thí Thần Thương kia mỗi lần vận dụng, đều là ô quang lóng lánh.
Một con quay đầu lại nhìn về phía không trung to lớn kia hoảng sợ vô cùng thu hồi ánh mắt, rồi sau đó nhìn về phía phía trước liền phát ra tiếng hét hoảng sợ đến cực điểm .
“Kia ..kia là thương ! Là.. thương... của Diệp Thần kia “
Thanh âm đến từ một con cóc, nó khổ người rất lớn, nhưng là nó trong ánh mắt toàn là hoảng sợ, toàn bộ thân thể, theo nó thét chói tai bắt đầu kịch liệt run rẩy lên..