Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 528: Diệp Thần ra tay

Chương 530 : Diệp Thần ra tay

Đương nhiên Diệp Thần không hề để ý tới việc minh chủ thiên địa minh muốn tàn sát hơn trăm vạn người chơi thuộc Thánh Đường .

Rốt cuộc sau khi sao băng rơi xuống, mặc kệ là thế giới trò chơi hay là thế giới hiện thực , một quy luật như luật thế giới luôn được thực hiện chính là cá lớn nuốt cá bé .

Thậm chí có thể nói tử vong chính là thế giới chính kể từ khi sao băng rơi xuống .

Cho nên Diệp Thần cũng không để ý giết hay là không giết người, hơn nữa chỉ tính mình Diệp Thần cũng đã giết vô số người .

Chẳng qua Diệp Thần không nghĩ tới chính là minh chủ thiên địa minh Mạc Viêm , thế nhưng so với tưởng tượng của Diệp Thần hắn còn tàn nhẫn hơn gấp mấy lần .

Mà nguyên nhân nhìn ra chính là bù nhìn hình người kia .

Diệp Thần trọng sinh trở lại làm sao có thể không biết lai lịch bù nhìn hình người mà Mạc Viêm vừa ăn có nguồn gốc thế nào .

Đó chính là người rơm thế thân, công năng chính là thay thế người dùng chết môt lần, hơn nữa là thay thế người dùng chết trong hiện thực .

Nếu chỉ chợt nhìn thoáng qua người rơm thế thân kia chỉ là một bù nhìn đơn giản cũng không có chỗ nào là đặc biệt .

Nhưng tình huống thật sự lại hoàn toàn tương phản, người rơm thế thân chính là đạo cụ tàn ác hàng thật giá thật hưn nữa còn phải cực tàn ác mới luyện chế ra được đạo cụ này .

Mỗi một cái ngươi rơm thế thân đều phải đến từ thế giới hiện thực, muốn luyện chế thành công cần phải có một trăm trẻ em nhỏ tuối hơn nữa không được vượt quá một tuổi, để cho một trăm trẻ em này trải qua thống khổ trong bảy ngày bảy đêm không được gián đoạn sau đó dùng linh hồn cùng máu thịt của chúng luyện chế thành người rơm thế thân .

Nói cách khác người rơm thế thân căn bản là không có cách nào trở thành đạo cụ đặc thù mang vào trong thế giới trò chơi .

Cũng là bởi vì nguyên nhân này sau khi bí mật của người rơm thế thân bị phơi bày ra ánh sáng bị mọi người đặt cho cái tên là đạo cụ tàn ác .

Nhưng mà dù như vậy vẫn có rất nhiều người muốn luyện chế người rơm thế thân .

Mà nguyên nhân thì rất đơn giản, người rơm thế thân có thể thay người dùng chắn kiếp tử vong một lần, bất luận là thế giới trò chơi hay là thế giới hiện thực đều có thể dùng .

Diệp Thần là giết người không chút lưu tình mà Diệp Thần đã từng giết một lúc hơn trăm vạn người, đó không phải là giả

Nhưng mà Diệp Thần không hề lạm sát cũng không hề làm ra một sự kiện điên rồi gì .

Có thể nói mỗi một người chết trong tay Diệp Thần đều là kẻ địch của Diêp Thần muốn đánh chủ ý lên Diệp Thần, muốn dồn Diệp Thần vào chỗ chết .

Mà người muốn luyện chế người rơm thế thân đã không còn là người độc ác đơn giản như vậy nữa, bọn họ không còn nguyên tắc hoàn toàn đánh mất đi bản tính con người .

Chính xác mà nói tâm tính của bọn họ chỉ còn lại xấu xa độc ác, ti tiện dơ bẩn phát huy đến cực điểm làm cho trí óc mờ mịt .

Người không vì mình trời đất không tha, điều này không sai nhưng với Diệp Thần làm người phải có một giới hạn cho bản thân, đó là điểm mấu chốt .

Thù hận báo oán, cá lớn nuốt cá bé quy luật đó cũng phải có một điểm mấu chốt .

Mọi người có thể tranh có thể cướp,có thể giết người, núi thây biển xác cũng chẳng là gì một điều quan trọng nhất chỉ là vì muốn tồn tại vì muốn cường đại hơn .

Rốt cuộc thế giới kể từ sau khi sao băng rơi xuống đã biến thành như vậy, không một ai có thể thoát ra khỏi cái vòng luẩn quẩn tử vong này .

Nhưng làm người phải có điểm mấu chốt, nếu như bỏ qua tất cả như thế không xứng làm người .

Dùng một trăm trẻ con để luyện chế ra một người rơm thế thân, như vậy sao xứng danh là con người .

Giống như ma vương tiểu minh đã bị Diệp Thần tiêu diệt, hắn cũng chính là một sự tồn tại như thế .

Xem ra người rơm thế thân này chính là từ chỗ Mạc Viêm tuôn ra .

Nghĩ đến điều này hai mắt Diệp Thần nhíu lại, ánh sắc lạnh đến cực điểm chợt lóe lên trong ánh mắt rồi biến mất .

Ngay giây sau đó hai chân Diệp Thần đạp vào bụng ngựa nhảy ra trong phút chốc liền biến mất tại chỗ .

Bên ngoài cửu u phệ hồn trận không gian bên người minh chủ Thánh Đường Mộc Thanh Phong bỗng nhiên vặn vẹo .

Thanh Phong đang chờ minh chủ Thiên địa minh Mạc Viêm từ bỏ Thổ Linh Châu đột nhiên cảm giác không gian có chút gì đó không hợp lí vội vàng quay đầu lại nhìn .

Ngay giây sau đó hai mắt Mộc Thanh Phong đột nhiên trừng lớn, kinh ngạc hô lên

“ Ngươi là ai?”

Mộc Thanh Phong dù thế nào cũng không thể nghĩ tới thế nhưng lại có một người có thể từ trong không gian vặn vẹo cưỡi ngựa bước ra .

Người tồn tại như vậy đã hoàn toàn thoát ra khỏi phạm vi thế gian bình thường .

Kinh ngạc không chỉ có một mình Mộc Thanh Phong mà còn có cả đao măt sẹo cùng với một trăm vạn người chơi Thánh Đường .

Giờ khắc này toàn bộ ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào mình Diệp Thần .

Đang khi các người chơi kinh ngạc không thôi, Diệp Thần đang cưỡi tiểu kim bỗng đưa tay trái nắm một tay trong không trung .

Mộc Linh Châu đang bây lơ lửng trước mặt Mộc Thanh Phong trong phút chốc liền bị Diệp Thần chộp vào trong lòng bàn tay .

“ Tìm chết “

Mộc Thanh Phong nhìn thấy cảnh này cả người liền giận giữ, sau đó tức giận quát lớn .

Hắn vừa quát xong không hề do dự một giây liền thúc giục Mộc Linh Châu hắn muốn dùng Mộc Linh Châu rat ay giết Diệp Thần .

Bởi vì Mộc Linh Châu là bảo vật của hắn hắn không cho phép bất luận kẻ nào nhúng chàm bảo vật, dù chỉ là một chút cũng không được .

Đúng lúc này một luồng nhiệt vô cùng nóng bỗng nhiên xuất hiện sau đó bao bọc lấy nắm tay của Diệp Thần .

Mộc Linh Châu vừa mới bị Mộc Thanh Phong thúc giục trong nháy mắt liền an tĩnh lại .

Nhận thấy Mộc Linh Châu xuất hiện dị thường sắc mặt Mộc Thanh Phong ngay lập tức thay đổi, sau đó vừa kinh ngạc vừa tức quận quát

“ Sao có thể “

Thanh Phong là chủ sở hữu của Mộc Linh Châu, hắn tin tưởng chắc chắn rằng có Mộc Linh Châu hắn sẽ là thiên hạ vô địch hơn nữa hắn không cho rằng còn có người có thể cướp được Mộc Linh Châu từ trong tay hắn .

Bởi vì Mộc Linh Châu có uy lực cường đại là bảo vật vô thượng, hơn nữa đã kí kết chủ tớ với hắn .

Nhưng mà Mộc Thanh Phong không nghĩ tới chính là đến khi hắn muốn phát ra toàn bộ lực lượng của Mộc Linh Châu thế nhưng lại bị áp chế .

Hắn vẫn còn liên hệ không gian với Mộc Linh Châu nhưng lại không có cách nào động vào Mộc Linh Châu đây chính là một sự thật khủng bố, làm sao hắn có thể không chấn kinh làm sao hắn có thể không sợ hãi được .

Đang khi Mộc Thanh Phong vô cùng sợ hãi một người chơi thuộc Thánh Đường nhìn thấy thiên mã tiểu kim mà Diệp Thần đang cưỡi thì hơi hơi sửng sốt, hắn dường như nhớ tới cái gì, tức khắc kinh hãi hô lên

“ Diệp Thần! Là Diệp Thần! Kim sắc thiên mã chỉ có mình Diệp Thần có “

Lời người này vừa nói xong từng tiếng hít khí lạnh liên tục vang lên không dứt .

Người có tên, cây có bóng, Diệp Thần cường đại, Diệp Thần hung tàn từ sớm mọi người đã biết .

Những người chơi đang ở đây sau khi xác nhận được thân phận Diệp Thần bảo bọn họ làm sao có thể bình tĩnh không sợ hãi cho được .

Đang thời điểm các người chơi Thánh Đường khiếp sợ Diệp Thần trực tiếp nhìn về phía Mạc Viêm, minh chủ thiên địa minh đang bị dây bao kín mít chằng chịt .

Đúng lúc này một tiếng ‘ khách’ truyền đến .

Những dây cây đang bao bọc lấy Mạc Viêm trong nháy mắt hóa thành bụi bay đầy trời ngay sau đó lộ ra vòng bảo hộ nhiễm sắc đen cùng với vòng Cửu U Phệ Hồn trận xung quanh Mạc Viêm .

Các người chơi của Thánh Đường, đao mặt sẹo, Thanh Phong nhìn thấy cảnh này sắc mặt đồng thời biến đổi .

Đúng lúc này Mạc Viêm đang nhiễm sắc đen xung quanh khom người trước Diệp Thần nói

“ Đa tạ ơn cứu mạng của Dược Kỵ đại tướng quân “

Trong lời hắn nói mang theo nồng đạm sự hưng phấn nồng đậm cảm kích, nhưng mà ẩn giấu trong hai loại cảm xúc đó làm nhàn nhạt cảm giác cảnh giác hơi sợ hãi dù có tránh thế nào cũng bị Diệp Thần đem đến cảm giác sợ hãi .

Diệp Thần nhìn thoáng qua Mạc Viêm đang bị Cửu U Phệ Hồn trận cản trở năng lực chỉ lạnh lùng cười, ngay sau đó hướng về phía Mạc Viêm phất tay một cái .

Phía trên không gian của Mạc Viêm theo hướng Diệp Thần phất tay không gian nơi đó trực tiếp bị vặn vẹo .

Giây tiếp theo một đôi thần thương thô to đen nhánh bỗng xuất hiện trong không gian đang vặn vẹo đó sau đó bổ về phía minh chủ Thiên địa minh Mạc Viêm .

Mộc Thanh Phong đang đứng gần Diệp Thần nhìn thấy cảnh này hai mắt bỗng thấy đau đớn co rút lại không một chút nghĩ ngợi hắn liền xuay ngườ chạy mất .

Trăm vạn người chơi Thánh Đường cùng với Đao mặt sẹo cũng đang sợ hãi như thế một đám cũng chẳng cần suy nghĩ gì xuay người chạy thẳng .

“ Phiêu Kỵ đại…” Mạc Viêm đang bị luồng ánh sáng đen bao vây không chờ đến khi Diệp Thần đáp lại trong thâm tâm thì đang mừng cười haha nhưng vẫn thật cẩn thận hỏi lại, nhưng mà hắn còn chưa nói xong được nửa câu liền bị ngăn lại .






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch