Diệp Thần nghe thấy thế lạnh lùng cười sau đó mở miệng nói:
“Là ngươi quá ngu xuẩn.”
“Lão tử không phục! Không phục! Diệp Thần, tên hỗn đản mau buông ta ra, ta muốn đấu một trận sinh tử với ngươi!” Quân Mạc Tiếu tàn hồn nghe đến đó tức khắc giận dữ rồi hướng về phía Diệp Thần mà rít gào.
Diệp Thần nhìn thoáng qua tay phải nơi nắm giữ tàn hồn của Quân Mạc Tiếu thì khinh thường bĩu môi.
Kẻ ngốc……
Quân Mạc Tiếu chính xác là ngu ngốc, nếu tàn hồn này đủ thông minh sẽ không vận dụng sức mạnh của linh châu một cách bừa bãi.
Bởi vì một khi vận dụng toàn bộ lực lượng, tàn hồn kia chắc chắn không thể tiếp tục che giấu ở bên trong kim thế giới.
Đáng tiếc, Quân Mạc Tiếu quá hận Diệp Thần quá sâu đậm cho nên sau khi phát hiện Diệp Thần muốn thoát khỏi kim thế giới hắn liền không chút do dự vận dụng toàn bộ lực lượng khiến Diệp Thần bị thương.
Nhưng kết quả lại là Diệp Thần không bị thương mà kiến tàn hồn lại bị bại lộ.
“Diệp Thần, ngươi dám không buông lão tử ra sao!” Quân Mạc Tiếu thấy Diệp Thần không động đậy, thậm chí bộ dạng còn rất khinh thường lập tức phát ra một tiếng thét thê lương cực kỳ chói tai.
Diệp Thần thấy vậy lạnh lùng cười sau đó không chút do dự phun lửa ra.
“Oanh!” Một tiếng truyền đến.
Quân Mạc Tiếu tàn hồn nháy mắt bị ngọn lửa thiêu cháy sau đó hóa thành tro tàn.
Diệp Thần nhìn thấy thế liền thở dài nhẹ nhõm.
Không tồi, không tồi, kim linh châu ra tay……
Nghĩ đến đây, lông mày Diệp Thần không khỏi giương lên sau đó liền bước ra.
Giây tiếp theo hắn rời khỏi kim thế giới.
Khi hắn xuất hiện ở bên ngoài, một lực mạnh mẽ đến cực điểm nháy mắt xuất hiện.
Sau khi cảm nhận được lực này, sắc mặt hắn lập tức biến đổi.
Sao……
Diệp Thần không chút nghĩ ngợi, nguyên thần trực tiếp nhằm phía thân thể.
Nếu tiếp tục trì hoãn, cho dù chỉ là một giây Diệp Thần cũng sẽ bị lực kia hút đi.
Chuẩn xác mà nói nếu Diệp Thần tiếp tục trì hoãn, nguyên thần sẽ bị cưỡng chế phi thăng.
Đây không phải là kết quả mà Diệp Thần muốn thấy.
Phải biết rằng, giờ phút này Diệp Thần tuy đã tề tựu ngũ hành linh châu nhưng hắn còn chưa kiến quốc, càng không đi tìm Tam Tiên Đảo, ngay cả trấn quốc cửu đỉnh bên trong địa cung bí cảnh cũng chưa được đến cho nên hắn không thể phi thăng Hồng Hoang ngay lúc này.
Nếu các người chơi khác biết Diệp Thần sớm có thể phi thăng mà không chịu phi thăng chắc chắn bọn họ sẽ trợn mắt há hốc mồm mà chửi ầm lên.
Mẹ kiếp, đã lợi hại như vậy còn không chịu phi thăng, có định cho người khác con đường sống hay không……
Đương nhiên hiện tại chỉ có Yêu tộc mới biết Diệp Thần rõ ràng có thể phi thăng nhưng lại không chịu phi thăng, còn người chơi Nhân tộc đúng là không ai biết.
Tốc độ nguyên thần cực nhanh, trong chớp mắt đã về tới Tử Phủ, lực cưỡng chế phi thăng nháy mắt biến mất.
Cùng lúc đó, Diệp Thần mở hai mắt sau đó ngẩng đầu nhìn về phía không trung liền khinh thường bĩu môi rồi nhìn về phía kim linh châu.
Lần thu hoạch này không tồi, ban đầu còn nghĩ sau khi tiêu diệt Yêu tộc sẽ đi kiếm ngũ hành linh châu, không ngờ tới Lạc Dương lại có thể gom đủ……
Chẳng lẽ lại có liên quan tới khí vận? Bằng không tại sao lại thuận lợi như vậy……
Nghĩ đến đây, mắt Diệp Thần không khỏi sáng lên.
Mẹ kiếp, thật đúng là không sai, nếu nói như vậy chẳng phải là nói về sau làm cái gì cũng sẽ rất thuận lợi……
Diệp Thần vừa định đến đây, âm thanh hệ thống nhắc nhở lập tức vang lên.
“Đinh, chúc mừng người chơi Diệp Thần, đánh chết đại BOSS hoang dã, bạo viêm heo vương.”
Hệ thống nhắc nhở vừa kết thúc, Diệp Thần thấy hơi sửng sốt sau đó lại cười tươi.
Thiên mã tiểu kim tuy là lột phàm cảnh, lại bị phong ấn, thực lực một thân không thể phát triển, không ngờ chỉ bằng thân thể bình thường này lại có thể tiêu diệt đại BOSS hoang dã, bạo viêm heo vương, không tồi, không tồi……
Diệp Thần vừa định như vậy, thông cáo thế giới tức khắc vang lên.
“Đinh, chúc mừng người chơi Diệp Thần, lần thứ ba đánh chết cấp 100 đại BOSS hoang dã, bạo viêm heo vương, đặc khen thưởng người chơi Diệp Thần 5 vạn đồng vàng.”
Thông cáo thế giới liên tiếp ba lần nháy mắt kíp nổ toàn bộ Kênh Thế Giới.
“Ngọa tào! Sao lại có tình huống này, Lạc Dương không phải bị đại quân Yêu tộc bao vây sao, tại sao còn có đại BOSS hoang dã?”
“Ta cũng thấy kỳ lạ, đại BOSS hoang dã là quái vật không phải giả nhưng quái vật Nhân giới hẳn là không bị Yêu tộc đưa đi?”
“Ngươi nói không sai, trước đó không lâu ta mới nhìn thấy một con BOSS hoang dã bị một con dã thú Yêu tộc ăn thịt……”
“Ta cũng nhìn thấy……”
“Không đúng, mẹ kiếp, đội quân Diệp Thần rõ ràng ở Lạc Dương, hắn cũng nên ở đó mà xung quanh Lạc Dương hẳn là không có quái mới đúng, tại sao hắn lại giết đại BOSS hoang dã?”
“Đừng đoán nữa, ta nhớ không lầm thông cáo thế giới nói bạo viêm heo vương cách Lạc Dương hơn một ngàn dặm mới đúng.”
“Chuyện này là không thể! Trừ phi Diệp Thần sẽ thuấn di!”
“Mẹ kiếp, chắc chắn là như vậy, bằng không sao hắn có thể lập tức chạy xa như vậy……”
“Diệp Thần lợi hại như vậy mà hiện tại lại có thể thuấn di, vậy còn chơi cái con khỉ gì……”
“Hiện tại lão tử chỉ nghĩ đến một việc có nên tiếp tục phát triển lãnh địa hay không bởi vì sau này Diệp Thần chắc chắn sẽ tranh bá thiên hạ……”
“Diệp Thần mạnh như vậy, nếu hắn muốn đánh thì không ai có thể chống đỡ được……”
“Diệp Thần ngươi không thể chỉ biết mình mà mặc kệ người khác, ngươi phải rõ một chuyện ngươi cũng là người, phòng hộ của thành thị an toàn trong thế giới hiện thực sẽ mất đi hiệu lực trong hai ngày, đến lúc đó mọi người chỉ có thể sống trong lãnh địa cho nên ngươi không thể tùy tiện hủy diệt lãnh địa của người khác được!”
“Đúng đúng, nếu làm hỏng lãnh địa người khác, lãnh địa trong thế giới hiện thực kia cũng sẽ tự động bị tiêu hủy, ngươi không thể vì tranh bá thiên hạ mà làm ảnh hưởng đến chuyện sinh tử của người khác, phải biết rằng ngươi cũng là thành viên của Nhân tộc……”
“Không sai, Diệp Thần, ta có thể không tranh bá thiên hạ, không đối địch với ngươi nhưng ngươi không thể tùy tiện hủy diệt lãnh địa của ta, nếu làm như vậy sẽ hại chết vô số người.”
“Đúng đúng, Diệp Thần, chúng ta đều không đối địch với ngươi nên ngươi không thể tùy ý ra tay tiêu diệt lãnh địa của chúng ta!”
Kênh Thế Giới ồn ào huyên náo không ngừng.
Diệp Thần nhìn thoáng qua Kênh Thế Giới rồi lạnh lùng cười.
Đạo đức ? Đáng tiếc đối với lão tử thật vô dụng……
Các người chơi không ngừng nói này nói kia trên Kênh Thế Giới, đơn giản là vì năng lực thuấn di của Diệp Thần quá mức nghịch thiên.
Bọn họ sợ Diệp Thần sẽ đến lãnh địa của bọn họ sau đó trực tiếp phá hủy lãnh địa đó, như vậy tất cả bọn họ đều sẽ bị hắn cướp đoạt.
Bọn họ lo lắng, sợ hãi cho nên mới mượn sinh tử của nhân loại để áp chế Diệp Thần.
Nhưng họ không biết Diệp Thần trọng sinh mà đến, sao có thể không biết mối liên hệ giữa hai lãnh địa trong thế giới hiện thực và thế giới trò chơi.
Hai lãnh địa đều được xây dựng cùng với thôn lệnh nhưng trên thực tế cho dù là lãnh địa ở thế giới trò chơi hay thế giới hiện thực, bất luận cái nào bị phá hủy đều sẽ không ảnh hưởng đến cái còn lại.
Hơn nữa, Diệp Thần rất rõ ràng rằng hiện tại các người chơi chắc chắn biết loại tình huống này.
Lãnh địa trong thế giới trò chơi bị phá hủy nhưng trong thế giới hiện thực vẫn tồn tại như cũ.
Rốt cuộc với quy mô Yêu tộc xâm lấn, các người chơi bình thường không thể chống đỡ được đại quân Yêu tộc tiến công.
Mà các lĩnh chủ người tất nhiên có một vài lĩnh chủ cũng xây dựng lãnh địa ở thế giới hiện thực.
Nhưng sự thật thì trên Kênh Thế Giới căn bản không ai nhảy ra nói chuyện này.
Cho nên Diệp Thần có thể kết luận được các lĩnh chủ đó muốn chơi đạo đức để uy hiếp hắn khi tranh bá thiên hạ sẽ không động chạm đến lãnh địa của họ.