Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 549: Lưu Hoành phẫn nộ

Chương 551: Lưu Hoành phẫn nộ

Trương Nhượng nhìn về phía Lưu Hoành đang cực kì hưng phấn trên mặt vẻ tươi cười càng đậm hơn .

Bởi vì hắn đem chuyện của Diệp Thần làm tốt, chính xác mà nói hắn không hề nói tới việc Diệp Thần từ quan mà dùng chính biện pháp của hắn chỉ một bước đem những kiêng kị trong lòng Lưu Hoành phá tan .

Đương nhiên biện pháp này với việc Trương Nhượng muốn kết duyên tơ hồng cho Diệp Thần có quan hệ rất lớn .

Nếu không phải lão nhất thời nổi lòng tham muốn Diệp Thần lấy lão bà mà Diệp Thần sau khi nghe tới Đại Kiều,Tiểu Kiều lại không cự tuyệt, thật đúng là Trương Nhượng không nghĩ tới phương pháp này lại hữu hiệu như vậy .

Mà kết quả chính là Lưu Hoành triệt để đánh mất kiêng kị với Diệp Thần, chẳng những không còn kiêng kị mà lại rất hưng phấn .

Đang khi Trương Nhượng chuẩn bị nói tiếp Lưu Hoành đột nhiên nghĩ tới cái gì sau đó nhíu mày hỏi

“ Nghĩa phụ , để cho đồng thời hai vị công chúa cùng lúc gả cho Phiêu Kỵ đại tướng quân có phải là quá mức hay không ?”

“ Không quá mức, Bệ hạ , công lao của Phiêu Kỵ đại tướng quân quá mức to lớn có thể sánh ngang với bầu trời biển cả, Bệ Hạ nếu gả dưới một vị công chúa cho đại tướng quân, thiên ha bá tánh lại không cho rằng Bệ Hạ đang xem trọng đại tướng quân đâu “

Trương Nhượng nghe Lưu Hoành hỏi ngay lập tức cười sau đó khom người bái nói .

Lưu Hoành ngẫm nghĩ trong giây lát mới đồng tình hơi gật đầu nói

“ Nghĩa phụ nói rất có lý, một khi đã như vậy ta lập tức hạ chỉ nhận hai nữ nhi của Kiều công là …”

Lưu Hoành nói tới đây bỗng hơi trầm lại ngẫm nghĩ, Trương Nhương nhìn thấy thế vội vàng khom người nói

“ Bệ Hạ, hai nữ nhi Kiều công là Đại Kiều, Tiểu Kiều “

“ Ân, ta lập tức ha chỉ nhận Đại Kiều, Tiểu Kiều làm nghĩa nữ sau đó cùng đem hai vị công chúa gả cho Phiêu Kỵ đại tướng quân, mặt khác phong Phiêu Kỵ đai tướng quân làm…U Vương “

Lưu Hoành hơi gật đầu lại vô cùng hưng phấn nói .

Trương Nhượng nghe đến đó vẻ mặt đầy ý cười mở miệng

“ Bệ Hạ thánh minh, chỉ cần thánh chỉ này ban xuống tất nhiên Phiêu Kỵ đai tướng quân thân mang ân đức lại có một ân tình vĩnh viễn là một cánh tay đắc lực của Bệ Hạ, giang sơn của Bệ Hạ chắc chắn càng thêm vững chắc ai cũng đừng nghĩ có thể làm loạn, dám làm loạn chắc chắn sẽ bị Phiêu Kỵ đại tướng quân, à không đúng, phải là bọn chúng chắc chắn sẽ bị U Vương giết sạch không còn tàn dư “

“ Hahaha, nghĩa phụ nói rất đúng, Diệp Thần này chính là một người con rể tốt chính là một tuyệt thế võ tướng trăm năm khó gặp, chỉ cần có hắn ở đây ai dám làm loạn “

Lưu Hoành nói tới đây bỗng sửng sốt sau lại thở dài nói tiếp

“ Aizz, đáng tiếc vì cái gì lại hao binh lực đến như thế, nếu không tổn binh hao tướng thì thật tốt …”

“ Bệ Hạ, Kỵ đại tướng quân làm hao tổn binh sĩ đem đi cũng không có vấn đề gì lớn a, chỉ cần Phiêu Kỵ đại tướng quân ở đây muốn ít hay nhiều quân đội như thế còn không phải chỉ là một câu nói của đại tướng quân “

Trương Nhượng nghe Lưu Hoành thở dài tức khắc cười mà khom người bái .

Lưu Hoành gật đầu lại nói tiếp

“ Không sai, con rể tốt của trẫm quả thật có năng lực, ta nghĩ không bằng để cho hắn rút ra một đại quân vạn người tài giỏi, đến lúc đó lưu lại Lạc Dương mấy trăm vạn cứ như vậy giang sơn của trẫm thật sự yên ổn “

“ Bệ Hạ anh minh”

Trương Nhượng nghe thế vẻ mặt ngay lập tức hớn hở vui mừng mà khom người nói .

Lưu Hoành nghe Trương Nhương đáp gật đầu nhẹ nhàng lại nói

“ Nghĩa phụ đi viết thánh chỉ, viêc này cần phải nhanh chóng làm sớm “

‘ Bệ Hạ nô tài cũng muốn nhanh chóng nhân lúc còn sớm mà làm, nhưng mà đại tướng quân Hà Tiến không biết có …”

Trương Nhượng gật đầu một cái thật mạnh câu nói đến một nửa liền ngừng lại ngập ngừng .

Cùng lúc đó vẻ mặt Trương Nhượng bỗng trở nên do dự .

Lưu Hoành nghe đang nghe Trương Nhượng nói lại thấy dừng lại nên không khỏi ngạc nhiên, sau nhìn thấy biểu tình do dự trên mặt Trương Nhượng sắc mắt Lưu Hoành cũng trở nên kém hơn .

Giây tiếp theo Lưu Hoành oán hận nói

“ Lão già Hà Tiến này lúc mới bắt đầu còn cảm giác hắn đối với ta trung thành tận tâm, nhưng hiện tại xem ra lão thất phu Hà Tiến nàychỉ muốn hãm hại gấy rối với ta mà thôi “

Trương Nhượng nghe thế trong mắt chợt lóe lên một tia sáng lạnh rồi biến mất, sau đó vẻ mặt nghiêm túc nói lại

“ Nô tài cũng có cảm giác này, Phiêu Kỵ đại tướng quân vì Đại Hán vì Bệ ha mà đánh chiến liều chết, dẫn hơn hai trăm vạn đại quân đi tiêu diệt đại quân Yêu tộc giải cứu con dân Đại Hán khỏi hoàn cảnh nguy nan, công lao không thể nào kể hết, Hà Đại tướng quân lại nói Phiêu Kỵ đại tướng quân tấn công yêu tộc căn bản không có thương tổn gì, việc này sao có thể a “

“ Đi, truyền chỉ , đem lão thất phu Hà Tiến biếm thành thứ dân cho ta “

Lúc trước Lưu Hoành chỉ mới oán hận nói nhưng khi câu nói của Trương Nhượng kết thúc, nỗi tức giận chợt bùng phát nổ sôi trào mãnh liệt sau đó nhìn về Trương Nhượng tức giận quát .

Trương Nhượng nghe thế lập tức vui mừng, đang chuẩn bị thưa nhận mệnh một tiếng kêu gào đáng thương cực điểm lập tức truyền đến

“ Không cần a Bệ Hạ “

Người đến là Thanh Lạc .

Chính là muội muội của đại tướng quân Hà Tiến cũng là Hoàng Hậu đang cùng với hoàng tử Lưu Biện vội vàng tiến vào .

Trương Nhượng nhìn hai người đang tiến vào vội vàng khôi phục lại biểu tình bình thường, sau đó khom người trước Hoàng Hậu cùng với Lưu Biện bái

“ Nô tài bái kiến Hoàng Hậu nương nương, bái kiến điện hạ “

Hoàng Hậu nghe Trương Nhượng cúi chào chỉ lạnh lùng liếc mắt nhìn Trương Nhượng sau đó vẻ điềm đạm đáng yêu nhìn Lưu Hoành còn chưa kịp mở miệng hành lễ, Lưu Hoành đã trầm giọng quát

“ Hoàng Hậu, ngươi muốn can thiệp vào quyết định này?”

“ Bệ Hạ, thần thiếp đương nhiên không có gan can thiệp vào quyết định của Bê Hạ, nhưng mà Bệ Hạ, đại tướng quân chính là ca ca của thần thiếp là cữu cữu của Phỉ Nhi, cho dù là hắn có sai đi nữa cũng sẽ không phản bội Bệ Hạ càng không làm việc gì nguy hại tới đất nước Đại Hán “

Hoàng đế nghe hỏi lập tức giận giữ sau đó tức giận nói lớn .

“ Còn không có gì nguy hại, tên cẩu tặc Hà Tiến này thế nhưng to gan lớn mật dám trắng trợn táo bạo hãm hại con rể tốt của ta, hắn là muốn làm cái gì? Ngươi không cần cố ngụy biện “

“ Con rể?”

Hoàng Hậu nghe hai từ này lập tức sửng sốt nhanh chóng hỏi lại .

“ Nương Nương, Bệ Hạ đã nhận hai nữ nhi của Kiều Công làm nghĩa nữ cũng quyết định đem hai vị này gả cho Phiêu Kỵ đại tướng quân “

Trương Nhương đưng một bên nghe tới đoạn này vẻ mặt bình tĩnh khom người báo .

Hoàng hậu nghe những lời này sắc mặt lập tức biến đổi, bất quá ngay lập tức liền khôi phục bình tĩnh sau đó nhìn về phía Lưu Hoành đau khổ nói

“ Bệ Ha, đại tướng quân đã thề trung tâm , làm sao có thể hãm hại được Phiêu Kỵ đại tướng quân “

“ Còn không có hãm hại! Trẫm hỏi ngươi, yêu vương có đáng sợ hay không? Nhóm quân đội tác chiến cùng với yêu tôc liệu có tổn thương hay không?” Lưu Hoành nghe thế lạnh lùng hừ một tiếng, ngay sau đó hỏi lại .

Hà Hoàng Hậu nghe hỏi hơi hơi sửng sốt sau đó vội vàng khom người nói

“ Bê Hạ, Phiêu Kỵ đại tướng quân có thể tiêu diệt toàn quân yêu tộc tất nhiên là một đại tướng tuyệt thế, thần thiếp tuy rằng không biết cụ thể chuyện gì đã trải qua nhưng thần thiếp nguyện ý dùng tính mạng bảo đảm Hà đại tướng quân tuyệt đối không hề có ý muốn hãm hại Phiêu Kỵ đại tướng quân, thỉnh Bê Hạ minh xét “

Hoàng Hậu tất nhiên không biết Hà Tiến đã đi chiến trường điều tra sau đó đã nói những gì, cũng không nghe được những lời Trương Nhượng đã nói, nhưng những điều đó không cản trở suy đoán của hoàng hậu .

Cũng là bởi vì hoàng hậu căn cứ vào đôi ba câu Lưu Hoành vừa nói suy đoán ra những việc Hà Tiến làm, Hoàng Hậu lúc này mới dám dùng tính mạng ra bảo đảm cho Hà Tiến .

Nói cách khác Lưu Hoành phẫn nỗ rất có khả năng tước đi chức quan cùng địa vị của Hà Tiến, đây không phải là cảnh mà hoàng hậu muốn nhìn thấy, rốt cuộc nàng còn trông mong vào Hà Tiến giúp con trai nàng là Lưu Biện tranh đoạt ngôi vị thái tử .








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch