Diệp Thần nghe tiếng bái nhìn thoáng qua các binh lính trên tường thành thì cười ha hả gật đầu, ngay sau đó lập tức đi vào trong thành .
Vào thời điểm này bên trong Luân Hồi tiên vực có hàng trăm nhóm nhỏ, cứ tốp năm tốp ba tụ tập ở đồng ruộng thu hoạch đồng lúa nước đã chín.
Khi mà tiếng kêu ầm ĩ của bọn binh lính phát ra truyền tới bên trong cốc, các bá tánh từng người không khỏi ngừng lại ngẩng đầu lên nhìn lại .
Giây tiếp theo các bá tánh trong cốc Luân Hồi đang bận rộn, trên mặt từng người không hẹn mà cùng lộ ra vẻ tươi cười chân thật, nhìn về phía Diệp Thần đang bay về phía Luân Hồi tiên thành khom người lớn tiếng bái
“ Bái kiến lĩnh chủ đại nhân “
“ Bái kiến U Vương đại nhân “
Các bá tánh rất nhiệt tình bởi vì lĩnh chủ đại nhân là người cấp cho nhóm bọn họ sinh hoạt tốt đẹp, Diệp Thần đã trở lại .
Diệp Thần nhìn thoáng qua trăm nhóm người trong cốc đang lao động thì vừa cười ha hả vừa vẫy vẫy tay, ngay sau đó lập tức bay về phía Luân Hồi tiên thành .
Bên trong Luân Hồi tiên thành, bên trên giáo trường, Diệp Thần vừa mới bay đến đây nhóm đại quân Luân Hồi thành gồm hai trăm bốn mươi mốt vạn binh lính đang huấn luyện, Hứa Chử liền rống to
“ Chủ công đã trở lại “
Vừa mới rống to, động tác của hơn hai trăm vạn đại quân Luân Hồi thành liền đồng nhất dừng lại, ngay sau đó ngẩng đầu nhìn về phía có tiếng quát .
Giây tiếp theo hai trăm bốn mươi vạn binh lính Luân Hồi quân đoàn quỳ một gối xuống đất quát lớn
“ Bái kiến chủ công “
Tiếng quát của hai trăm bốn mươi mốt vạn binh lính Luân Hồi quân đoàn đồng thời hét lớn, phá mây xuyên thẳng lên tầng trời cao .
Diệp Thần nhìn bên trong giáo trường đại quân Luân Hồi từng người đều theo chân mình xuất chinh, sau khi trở về chẳng những không nghỉ ngơi mà ngược lại càng gia tăng huấn luyện thì hơi sửng sốt, trong lòng khẽ ấm rồi vừa lòng gật gật đầu .
Binh lính của lão tử xem ra đều có một nội tâm muốn mạnh hơn a .
Cũng không trách Diệp Thần nghĩ như vậy, phải biết rằng Diệp Thần ra lệnh muốn đại quân Luân Hồi thành trở về Luân Hồi thành nghỉ ngơi chỉnh đốn trong ba ngày .
Mà tình huống hiện tại lại thành đại quân Luân Hồi không hề đi hưởng thụ tranh thủ thời gian ba ngày, tất cả đều chạy tới giáo trường rèn luyện .
Sự thật rất rõ ràng, binh lính đều muốn cường đại hơn, bọn họ không muốn lãng phí một chút thời gian nào dù chỉ một giây một phút .
Bằng không sao bọn họ lại bỏ qua thời gian nghỉ ngơi tong ba ngày đây?
Đến nỗi các đại tướng dưới trướng Diệp Thần như Quan Vũ, Trương Phi, Triệu Vân, Điển Vi, đám người này cưỡng đoạt mạnh mẽ bắt các binh lính rèn luyện là điều không thể xảy ra .
Muốn cường đại là chuyện tốt, nhưng mà cường đại không phải cứ liều mạng là làm được .
Nghĩ đến đây Diệp Thần ầm thầm thu lại suy nghĩ, lại nhìn về phía hơn hai trăm binh lính Luân Hồi quân đoàn đang quỳ một gối giữa sân thì nói lớn
“ Luyện tập và tu luyện không thể quá độ, tất cả các ngươi nên trở về nghỉ ngơi cùng đoàn tụ lại với gia đình một chút, sau ba ngày mới quay trở lại quân doanh “
Hai trăm bốn mươi mốt vạn binh lính Luân Hồi quân đoàn nghe Diệp Thần nói xong lâp tức ngẩn ngơ
Tất cả bọn họ không hề nghi tới chủ công Diệp Thần thế nhưng lại nói với bọn họ như vậy .
Đương nhiên không nghĩ tới thì không nghi tới, nhóm binh lĩnh sẽ không bao giờ cho rằng Diệp Thần nói sai, sau khi ổn định lại tinh thần nhóm quân đoàn Luân Hồi đồng thời khom người lớn tiếng nói
“ Rõ, chủ công “
Diệp Thần nghe binh lính đáp vừa lòng gật đầu, ngay sau đó lập tức bay về phía phủ thành chủ .
Đại sảnh phủ thành chủ, Diệp Thần vừa mới bay đến nơi này liền nhìn thấy Diệp Triển, Quách gia, Điển Vi, Triệu Vân, Triệu Mãnh, Quan Vũ, Thái Ung, Mi Trúc, Điền Phong đứng trong đại sảnh chờ đợi .
Hiển nhiên nhóm người Quách gia Triệu Vân nghe tin Diệp Thần trở về bằng không sẽ không chỉnh tề như vậy chạy tới đại sảnh phủ thành chủ chờ đợi .
Nghĩ đến đây Diệp Thần không khỏi cười sau đó trực tiếp bước vào cửa .
Nhóm người Quách gia, Điển Vi, Triệu Vân, Triệu Mãnh, Quan Vũ Cao Thuận cùng với bốn người Điền Phong, Thái Ung, Trương Cáp, Trương Phi một đám người đứng chỉnh tề khom người bái Diệp Thần
“ Bái kiến chủ công “
Diệp Thần nghe thế cười ha hả gật đầu rồi sau đó lập tức ngồi xuống chủ vị .
Khi Diệp Thần vừa ngồi xuống xong xuôi, Hứa Chử đi theo Diệp Thần cũng bước tới nơi này vội vàng hướng về đám người Quách gia Triệu Vân chào hỏi .
Mọi người sau khi đã chào hỏi nhau Hứa Chử tự động ngồi xuống vị trí chủ thượng võ tướng nằm ở phía cuối cùng .
Diệp Thần nhìn thấy vậy không khỏi cười, rồi sau đó lại nhìn về phía Cao Thuận hỏi
“ Tử Trọng, tình trạng binh lính khăn vàng gần đây nhất như thế nào?”
Diệp Thần sau khi giết chết Trương Giác đã đem tất cả binh lính khăn vàng loại tốt thu vào U Châu, tuy rằng Diệp Thần còn chưa chính thức ban cho bọn họ thân phận bá tánh U Châu nhưng Diệp Thần cũng sẽ không bỏ qua mà không hỏi han gì .
Rốt cuộc những người này đều bị Trương Giác mê hoặc .
Tuy rằng những đầu lĩnh nhỏ bên trong đều bị Diệp Thần làm thịt sạch sẽ hơn nữa nhóm người đó còn thể hiện ra bộ dáng ăn năn hối cải nhưng Diệp Thần sẽ không vì những điều này mà trực tiếp kết luận rằng những tên lính khăn vàng thật sự trong lòng nghĩ tới ngày tháng yên ổn .
Cũng bởi vì điểm này Diệp Thần vừa tới liền hỏi ngay tình huống gần đây của binh lính khăn vàng .
Nếu như những binh lính khăn vàng đầu hàng kia chỉ làm bộ làm tịch au đó liều lĩnh giở trò, Diệp Thần tất nhiên sẽ không rat ay lương thiện .
Nghe được Diệp Thần hỏi Cao Lãnh vội vàng đứng lên khom người nói lớn
“ Chủ công, nhóm binh lính khăn vàng đều đẽ dựa theo phân phó của chủ công được phân phát nông cụ cùng với thiết bị cày cấy, cũng đã được phát đủ lương thực để bọn họ chống đỡ tới khi thu hoạch vụ mùa sau. Theo như báo cáo gần nhất của thám tử sắp xếp bên trong binh lính khăn vàng, nhóm binh lính đầu hàng này không hề có xu hướng làm loạn bọn họ thực an ổn cũng đều thích sinh hoạt yên bình mà chủ công an bài cho bọn họ “
“ Rất tốt “
Diệp Thần nghe báo cáo thì vừa lòng gật đầu, rồi sau đó nhìn về phía đám thuộc hạ đang đứng dưới nói
“ Bệ Hạ hạ chỉ ban Chiêu Dương công chúa, Trường Nhạc công chúa về làm vương phi của ta, nay ta trở về đây cũng chính là vì việc này “
Diệp Thần vừa mới dứt lời Thái Ung, Triệu Vân, ngay lập tức lộ ra biểu tình có chút không được tự nhiên bất quá ngay lập tức ba người bọn họ vì Quách gia cố ý ho khan vài tiếng mà nhanh chóng khôi phục lại bình tĩnh .
Diệp Thần vẫn luôn quan sát đám thuộc hạ đặc biệt là chú ý tới Thái Ung, Triệu Vân, Mi Trúc, nhìn thấy biểu hiện của ba người bọn họ thì âm thầm cười, rồi sau đó lại quay lại trừng Quách gia một cái lúc này sắc mặt mới nghiêm túc lại, nói
“ Từ xưa tới nay chính thê chỉ có một người, chẳng qua ta thân là chủ nhân của Luân Hồi tiên vực, những quan niệm thế tục ta cũng không hề có ý định tuân thủ, là lấy…”
Diệp Thần nói tới đây Triệu Vân là ca ca của Triệu Vũ, Thái Ung là phụ thân của Thái Diễm, Mi Trúc là ca ca của Mi Trinh hai mắt bọn họ lập tức sáng ngời, đám thủ hạ của Diệp Thần trừ Quách gia vẻ mặt nhẹ nhàng yên tĩnh còn lại một đám mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim chờ đợi đáp án của Diệp Thần .
Diệp Thần nhìn thoáng qua từng biểu tình khác nhau của đám thuộc hạ thì hơi hơi mỉm cười sau đó lại nói
“ Thê tử của ta sẽ có rất nhiều người, chính xác mà nói ta có bao nhiên nữ nhân liền có bấy nhiêu chính thê, đây chính là quyết định của ta, các ngươi có dị nghi gì không ?”
Diệp Thần vừa mới nói dứt lời đám người Triệu Vân, Quách gia, Điển Vi, Cao Thuận, Cao Lãnh, trương Phi Thái Ung, cùng với thủ hạ của Diệp Thần một đám đưa mắt nhìn thoáng qua nhau sau đó đồng thời đứng dậy bái