Nhắc nhở của hệ thống vừa kết thúc, một luồng khí mạnh mẽ đến cực điểm trong giây lát bùng nổ trên người Diệp Thần.
Cùng lúc đó, nguyên thần và thân thể hắn trực tiếp biến hóa với một tốc độ cực kỳ biến thái , đi cùng với đó còn có thần thức và pháp lực trong cơ thể hắn.
Lúc này, thông cáo thế giới đột nhiên vang lên.
“Đinh, chúc mừng người chơi Diệp Thần, người đầu tiên tiến giai Kỳ Độ Kiếp, đặc khen thưởng người chơi Diệp Thần điểm bẩm sinh thuộc tính X1000.”
......
Thông cáo thế giới liên tiếp ba lần, nháy mắt dẫn bạo toàn bộ Kênh Thế Giới.
“Ngọa tào! Ngọa tào! Tình huống này là thế nào, sao Diệp Thần lại tiến giai, còn Kỳ Độ Kiếp là cái cảnh giới gì vậy?”
“Ngươi có phải đồ ngốc hay không? Chẳng lẽ không biết lúc trước Diệp Thần là Thần Võ Cảnh, Kỳ Độ Kiếp chắc chắn là cảnh giới tiếp theo sau Thần Võ Cảnh, thế cũng phải hỏi?”
“Thật không có đạo lý, lão tử nhớ rõ khi Diệp Thần tiến giai Thần Võ Cảnh, lão tử cũng tiến giai Vương cấp võ tướng, hiện tại hắn lại tiến giai nhưng lão tử vẫn chưa tới được hoàng cấp võ tướng.”
“Người so người sẽ tức chết, thiếu niên muốn học phải bình tĩnh.”
“Đều cùng là người nhưng Diệp Thần lại rất lợi hại, so với ai thì so chứ đừng so với hắn.”
“Hắc hắc, Diệp Thần lão đại là lợi hại nhất, không gì sánh nổi, các ngươi không phục cũng phải phục!”
“Diệp Thần lão đại, tiểu đệ rất muốn đầu nhập vào, người lợi hại như vậy, căn bản không phải lo lắng có người phản bội, hơn nữa tiểu đệ có thể thề với trời, vĩnh viễn sẽ không phản bội người!”
“Đúng đúng, Diệp Thần lão đại, tiểu đệ cũng có thể thề, vĩnh viễn sẽ không phản bội người, xin Diệp Thần lão đại thu nhận!”
......
“Mỹ Nhân Minh, chúc mừng U Vương đại nhân tiến giai độ kỳ!”
Kênh Thế Giới ồn ào huyên náo, không ngừng bình xét, sau khu nhìn thoáng qua, lông mày Diệp Thần không từ giương lên.
Muốn tiến giai nhanh cần phải có số tiền tương ứng, không có tiền chỉ có thể đề thăng một chút, cùng với lòng hâm mộ còn không bằng đi tìm cơ duyên hoặc là yên tĩnh nỗ lực đánh quái, như vậy mới được.
Các người chơi bởi vì Diệp Thần tiến giai mà khiếp sợ, cũng vì vậy mà hâm mộ ghen ghét, những nỗi hận đó đều bị hắn nhìn ra.
Nhưng Diệp Thần căn bản không thèm để ý đến, cho dù các người chơi hâm mộ, ghen ghét hay thù hận thế nào cũng không ảnh hưởng đến tâm trạng vui sướng của hắn.
Rốt cuộc Diệp Thần mới mất mấy ngày đã tiến giai tới Kỳ Độ Kiếp, còn có được số lượng lớn điểm bẩm sinh thuộc tính.
Đến nỗi các người chơi xin Diệp Thần nhận bọn họ làm tiểu đệ, hắn cũng làm lơ.
Rốt cuộc người chơi muốn đi theo Diệp Thần chính là ngay từ khi bắt đầu đã tồn tại đại lượng không xác định được.
Hắn cũng không có sức đi đào tạo bọn họ trung thành tuyệt đối được.
Diệp Thần vừa định đến đây, một chiếc cầu vòng bảy sắc đột nhiên xuất hiện trên trời cao.
Thấy bảy sắc cầu vồng đột nhiên xuất hiện, hai mắt hắn Diệp Thần tức khắc sáng ngời.
Trời giáng cam lộ quả nhiên tới......
“Trời giáng cam lộ” là khen thưởng những người tu luyện khi thành công độ đại kiếp bên trong đó ẩn chứa vô vàn sinh cơ, có thể chữa trị thân thể và nguyên thần tổn thương, còn có thể tinh lọc thân thể, tăng căn cốt, diệu dụng nhiều hơn lại rất khó xuất hiện.
Bởi vì rất ít người có thể vượt qua đại thiên kiếp.
Mà Diệp Thần cố ý không đi để làm thiên kiếp mạnh hơn vài lần so với phi tiên kiếp bình thường, hơn nữa cảnh giới của hắn đủ để thắng được để có thể xuất hiện “Trời giáng cam lộ”.
Diệp Thần vừa nghĩ đến đây, bảy sắc cầu vồng nhảy múa theo gió bay xuống mặt đất.
Đúng lúc này, tiếng Hao Thiên Khuyển mừng rỡ như điên đột nhiên vang lên.
“Chủ nhân, nhanh, nhanh triệu hồi ta ra, ta ở trong thông đạo triệu hoán không ra được.”
Diệp Thần nghe thấy Hao Thiên Khuyển kia tràn đầy mong đợi kêu lên thì hơi mỉm cười sau đó ý niệm vừa động.
Giây tiếp theo, Hao Thiên Khuyển nhanh chóng xuất hiện bên cạnh hắn.
“Đa tạ chủ nhân!” Phát hiện mình hoàn toàn thoát ra khỏi thông đạo triệu hoán, Hao Thiên Khuyển tức khắc vui mừng sau đó vô cùng kích động nói với Diệp Thần, nói xong liền bay thẳng về phía trước rồi nháy mắt đã cách Diệp Thần trăm mét.
Hao Thiên Khuyển làm như vậy là không muốn ảnh hưởng đến Diệp Thần thu hoạch “Cam lộ”.
Nó cũng không muốn để Diệp Thần vì nó mà thiếu mất cam lộ.
Nhìn thấy Hao Thiên Khuyển chạy ra ngoài đến trăm mét, Diệp Thần hơi sửng sốt sau đó không khỏi mỉm cười.
Không tồi, không tồi, độ trung thành coi như cũng vừa đủ rồi......
Diệp Thần nghĩ đến đây, lập tức nhìn về phía bảy sắc.
Đáng tiếc, trời giáng cam lộ vô pháp cất giữ nếu có thể cất giữ như vậy cũng không đến mức lãng phí......
Có điều cũng không sao......
Nghĩ đến đây, Diệp Thần trực tiếp bay lên không rồi tùy ý phi hành trên đó.
Diệp Thần làm như vậy là để có thể hấp thu lợi ích lớn nhất của “Cam lộ”.
Diệp Thần hấp thu tối đa cam lộ, còn Hao Thiên Khuyển thì thân thể càng lúc càng lớn rồi sau đó từ từ đợi cam lộ buông xuống.
Ở nơi xa, Tần Thủy Hoàng đang bị hồng liên nghiệp hỏa thiêu cháy nhìn thấy Diệp Thần không ngừng phi hành trên không trung rồi lại điên cuồng cướp đoạt bảy sắc cầu vồng, ánh hồng trong hai mắt nhất thời mê man.
Chẳng lẽ trẫm thật sự sai rồi sao.
Tần Thủy Hoàng thấy thiên kiếp xuất hiện, cũng thấy được cách Diệp Thần chống đối thiên kiếp nên trong nháy mắt Diệp Thần hoàn toàn trở thành hình dáng “Vô địch” trong lòng hắn.
Trong nháy mắt, hắn đột nhiên cảm thấy tất cả mọi âm mưu, mọi nỗ lực của hắn thật nực cười trước mặt Diệp Thần.
Thay đổi như chong chóng, phúc thủ vi vũ, vô pháp siêu việt, vô pháp địch nổi chính là cảm giác của hắn lúc này về Diệp Thần.
Cho dù hiện tại thiên kiếp qua đi nhưng cảm giác này vẫn như cũ không biến mất.
Thế nên khí phách hung mãnh lúc đầu của Tần Thủy Hoàng tuy không căm hận gì Diệp Thần nhưng rồi cũng bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
“Xe xe.........”
Hồng liên nghiệp hỏa vẫn đang thiêu cháy thân thể cương thi và linh hồn hắn.
Vẫn đau đớn như cũ nhưng hắn đang trong trạng thái hoài nghi nên đột nhiên không cảm giác được.
Mê mang, nghi hoặc bắt đầu chiếm hữu trong lòng Tần Thủy Hoàng.
Hắn không rõ tại sao Diệp Thần lại có thể mạnh đến mức độ này, càng không rõ vì sao mọi âm mưu của hắn rõ ràng nhìn thấy thành công mà lại thành thất bại một cách đơn giản thô bạo như vậy.
Sau đó, hắn biến thành hai bàn tay trắng.
Sau một lúc hoài nghi, số mệnh của Tần Thủy Hoàng đã tới cuối.
Trong nháy mắt, hai mắt mê man của hắn đột nhiên sáng lên.
Giây tiếp theo, khuôn mặt vô cảm nhìn về phía không trung sau đó mở miệng quát:
“Trẫm không sai! Cái sai chính là thiên đạo này! Nếu có kiếp sau, trẫm vẫn sẽ lựa chọn con đường nghịch thiên mà đi!”