Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 715: Ngu Cơ sống lại .

Chương 718: Ngu Cơ sống lại .

“ Rõ, chủ công “

Đám người Triệu Vân, Điển Vi, Quách gia, Quan Vũ, Thái Ung nghe phân phó đồng thời khom người với Diệp Thần lớn tiếng đáp .

Diệp Thần nghe chúng thủ hạ trả lời liền gật gật đầu, sau đó vung tay phải lên một trăm ô không gian dao động trong nháy mắt xuất hiện, ngay sau đó không gian ngay phía trước Luân Hồi quân đoàn cách đó không xa đột nhiên bắt đầu vặn vẹo .

Bất quá chỉ trong thời gian cái chớp mắt một trăm ô không gian vặn vẹo trong nháy mắt được hình thành .

Cùng lúc đó các võ tướng mang theo văn thần đồng thời từ bên dưới tòa cung điện ngầm nhảy lên, sau đó cả đám người đứng ở trên mặt đất .

Giây tiếp theo đám người Triệu Vân, Điển Vi, Quách gia, Quan Vũ liền mang theo Luân Hồi quân đoàn cùng với binh lính thuộc bạch mã nghĩa từ hướng về các ô không gian đang vặn vẹo bước vào .

Trên không trung, Diệp Thần nhìn nhóm thủ hạ cùng với quân đoàn Luân Hồi đã quay trở về Luân Hồi Tiên vực, Diệp Thần hơi do dự một chút mà sau liền động ý niệm .

Giây tiếp theo hồn thể Ngu Cơ bị Diệp Thần thu vào bên trong thế giới nhỏ lúc trước trong nháy mắt nàng xuất hiện ở bên cạnh Diệp Thần .

“ Chủ nhân “

Ngu Cơ là hồn thể được Diệp Thần thả tha từ trong tiểu thế giới, hai mắt nàng vô thần liếc nhìn Hàm Dương thành cùng một tòa hoàn cung đã bị san thành bình địa, nơi nơi đều là phế liệu đổ nát thê lương, sau đó nàng mới nhìn về phía Diệp Thần khom người bái .

Sâu bên trong giọng nói Ngu Cơ là mười phần hương vị bi thương, càng nồng đậm hơn ý chí hỗn loạn muốn chết đi .

Diệp Thần nhận thấy điểm này, lông mày không khỏi nhíu lại .

Ngu Cơ là mỹ nữ siêu nhất lịch sử, có thể tọa trấn Đổng Tước Đài, Diệp Thần muốn thu nàng, thế nhưng giờ phút này tâm hồn Ngu Cơ đã chết, cho dù Diệp Thần có muốn dùng nàng cũng phải có cách đem Ngu Cơ từ trong bi thương, đống cảm xúc muốn chết lôi ra bên ngoài mới được .

Nghĩ đến đây cả người Diệp Thần trầm mặc một lát, sau đó tay phải Diệp Thần khẽ nhấc lên, chiếc nhẫn mà Hạng Võ trước khi chết giao cho Diệp Thần trong nháy mắt xuất hiện ở trong tay Diệp Thần .

Nhìn thoáng qua chiếc nhẫn trong tay phải, Diệp Thần khẽ khởi động thần thức, một khối quan tài bằng vạn năm hàn băng chỉ trong một giây khối băng liền xuất hiện bên cạnh Diệp Thần .

Trong nháy mắt khi quan tài băng xuất hiện, không khí chung quanh trực tiếp se lạnh rồi hóa thành lớp băng mỏng rồi sau đó tiếp tục lạnh thêm .

Nếu là một người bình thường chắc chắn sẽ trực tiếp bi đông cứng, nhưng Diệp Thần vẫn như cũ một chút cũng không hề e ngại .

Nhìn thoáng qua người nằm trong hầm băng là một thi thể thiếu nữ đẹp hơn hoa đang ở tuổi đôi mươi, Diệp Thần âm thâm thở dài một hơi sau đó nhìn về phía bên cạnh, Ngu Cơ đang đứng với hai mắt vô thần, Diệp Thần nói

“ Ngươi, tóm lại là phải nhìn về phía trước mà sống, những thứ đã qua nên để nó qua đi, cứ nhớ thương không bằng tiếp tục sống thật tốt, sống tiêu sái, sống vô tư, coi như một chuyến đi qua trần thế “

“ Tâm đã chết, có tồn tại thêm bất quá cũng chỉ là một cái xác không hồn “

Ngu Cơ nghe Diệp Thần nói xong chỉ buồn bã cười sau đó đáp .

Diệp Thần nghe những lời này liếc nhìn Ngu Cơ một cái sau đó lại nói tiếp

“ Không có gì đáng buồn bằng việc tâm con người chết đi, ta có thể lý giải được nhưng mà ngươi nên hiểu rõ bá vương quyết ý chịu chết, là vì cái gì, là vì ai ?”

‘ Thiếp thân…”

Hồn thể Ngu Cơ sau khi nghe hết lời Diệp Thần nói nàng không tự chủ được mà chấn động một chút, sau đó nàng nói, chẳng qua nàng chỉ nói ra hai từ liền ngưng lại im lặng .

Diệp Thần nghe thế chỉ biết thở dài, sau nhìn về mặt đất từng đại quân cùng thủ hạ đang xếp hàng không ngừng bước vào ô không gian vặn vẹo, Diệp Thần nói

“Người sống một đời, cỏ cây một thu, từng kinh hãi cũng từng vui vẻ, cũng có lúc bi thương sầu khổ, liệu ngươi có từng nghĩ tới ngươi đã đi qua mười sáu năm đời người ngắn ngủi như thế nào ?”

“ Thiếp thân…”

Ngu Cơ nghe đến đó lại một lần nữa định mở miệng nói, chẳng qua nàng vẫn như cũ chỉ nói được hai từ, lời còn chưa dứt liền ngưng lại đứng im .

Diệp Thần thấy thế lại thở dài một hơi sau nói tiếp

“ Đậu khấu niên hoa, nhất hồn nhiên ( thiếu nữ xinh xắn tuổi mười bốn quan trọng nhất là hồn nhiên ) , ta kính trọng ngươi là người trọng tình cảm, nhưng mà ngươi phải hiểu rõ có một số việc không phải ngươi nghĩ như thế nào liền có thể theo ý ngươi mong muốn, cũng không phải ngươi lấy cái chết ra là có thể thay đổi được sự thật đã định “

“ Đời người luôn có quá nhiều điều bất đắc dĩ, tự mình ta đã hiểu…”

Ngu Cơ nghe Diệp Thần nói hết thì trầm mặc một lát, sau đó đưa ánh mắt nhìn về phương xa đau khổ nói .

Diệp Thần nghe đến đó gật gật đầu sau đó nhấc tay phải phất một chiêu, một viên Hoàn Dương Đan trong nháy mắt xuất hiện ở trong tay Diệp Thần .

Diệp Thần liếc mắt nhìn Hoàn Dương Đan trong tay phải một cái, ngay sau đó nhìn về phía Ngu Cơ, Diệp Thần nói

“ Lựa chọn như thế nào ngươi tự mình quyết định, bất quá một một đạo lý ngươi phải nhớ cho kỹ khắc ghi vào tâm, nếu như ngươi lựa chọn sống lại thì liền sống lại cho thật tốt, những thứ qua đi có thể nhớ lại nhưng không cần bởi vì lưu luyến một người mà ngăn cản ngươi có cuộc sống mới “

Diệp Thần nói xong tay phải cầm Hoàn Dương Đan liền ném về phía Ngu Cơ .

Ngu Cơ đang đứng yên với trạng thái phức tạp nhìn thấy Hoàn Dương Đan bay tới, theo bản năng nàng duỗi tay sau đó đem Hoàn Dương Đan tiếp được .

Chờ đến khi Ngu Cơ phát hiện ra sự thật này nàng không khỏi ngẩn người, sau đó vô cùng chua xót nói

“ Chẳng lẽ ta thật sự khát vọng được sống sao, ta rõ ràng quyết tâm muốn chết “

“ Kỳ thật được sống không hề tồi, linh hồn ngươi đã nói cho ngươi đáp án, hơn nữa ta có thể nói cho ngươi, cuộc sống sau này của ngươi so với trong dĩ vãng càng vui sướng hơn, càng thêm xuất sắc hơn “

Diệp Thần nghe đến đó lập tức nhẹ nhàng thở ra, sau đó Diệp Thần nhìn thẳng về phía Ngu Cơ cực kì nghiêm túc nói .

Ngu Cơ nghe hết lời Diệp Thần liền lâm vào trạng thái trầm mặc, ước chừng trôi qua một hồi lâu lúc này nàng mới quay về phía hoàng cung cùng với toàn thành xa xa nơi đã bị san thành bình địa vái ba vái .

Giây tiếp theo Ngu Cơ nhìn về phía Diệp Thần sau khom người nói

“ Chủ công giúp ta “

Nghe được mấy từ đó lông mày Diệp Thần không khỏi cong cong .

Ni mã, thật đúng là không dễ dàng gì, từ tức giận đến dịu dàng, cuối cùng mới đánh mất ý muốn chết của nàng .

Nghĩ đến đây Diệp Thần cười ha hả hơi gật đầu sau đó tay phải phất trong hư không một cái .

“ Oanh “ một tiếng truyền đến .

Từ hàn băng vạn năm chế tạo ra quan tài sau tiếng oanh này liền nổ tung trong nháy mắt, cùng lúc đó thân thể Ngu Cơ ngay sau đó xuất hiện .

Nhìn thoáng qua thân thể Ngu Cơ, Diệp Thần lại quay lại nhìn hồn thể Ngu Cơ nói

“ Mau nhanh chóng trở về vị trí cũ, chỉ một lúc sau ngươi sẽ đón nhận một cuộc sống mới “

“ Ân, chủ công “

Ngu Cơ nghe những lời này thì gật gật đầu, sau đó nàng khom người trước Diệp Thần nói, nói xong hồn thể Ngu Cơ trực tiếp bay về phía thân thể nàng .

Thời điểm khi hồn thể Ngu Cơ tiếp xúc với thân thể nàng trong giây phút này Hoàn Dương Đan cũng đi theo hồn thể phi vào trong miệng Ngu Cơ .

Trong nháy mắt này ánh sáng chói mắt hưng thịnh, một loại hơi thở huyền diệu khó giải thích ngay sau đó từ bên trong thân thể Ngu Cơ xuất hiện .

Trải qua một đoạn thời gian, ánh sáng chói mắt kia tan biến mất ngay sau đó Ngu Cơ liền mở bừng hai mắt .

Nhìn thấy Ngu Cơ sống lại, Diệp Thần vừa lòng gật đầu, đúng lúc này Ngu Cơ đứng dậy , vẻ vô cùng trịnh trọng khom người trước Diệp Thần nói

“ Đa tạ chủ công ban cho thiếp thân sinh mệnh mới “

Lời nói của Ngu Cơ vừa rơi xuống đất thế giới ngay lập tức vang lên thông cáo

“ Đinh, chúc mừng người chơi Diệp Thần thành công thu phục mỹ nữ siêu nhất trong lich sử Ngu Cơ, người này có thân phận đặc thù, đặc biệt khen thưởng người chơi Diệp Thần Tử Kim tệ X100 vạn “

Thế giới vang lên thông cáo liên tiếp ba lần, trong nháy mắt toàn bộ kênh thế giới bùng nổ mãnh liệt .

“ Ta phi, lão tử không nghe lầm chứ? Ngu Cơ? Thời đại này làm gì có Ngu Cơ?”

“ Có cái gì mà phải kì quái, lúc trước cả Hạng Vũ từng xuất hiện qua, giờ có thêm Ngu Cơ không phải là bình thường sao ?”

“ Nĩma, bình thường cái quỷ, mẹ nó cộng sơ sơ tuổi của Ngu Cơ lại mẹ nó cũng phải hơn mấy trăm tuổi đi, khẩu vị của Diêp Thần tại sao càng biến thái nghiêm trọng như vậy?”

“ Hắc hắc, ngươi quản cái này làm cái gì, khẩu vị nặng thì kệ khẩu vị nặng, đó không phải là quá tốt sao “

“ Nhưng mà khẩu vị Diệp Thần càng nặng càng tốt a, như vậy tài nguyên mỹ nữ có thể không cần lo lắng bị đoạt đi “

“ Ngu ngốc, cái gì mà kêu khẩu vị nặng, chẳng lẽ các ngươi không thấy được danh hiệu mỹ nữ siêu nhất lịch sử sao, lão tử dám khẳng định Ngu Cơ trăm phần trăm lớn lên xinh đẹp cực kì “

“ Xinh đẹp cũng có cái len mà dùng, trông không được mà dùng không xong, hơn nữa các ngươi đừng quên Hạng Vũ là cương thi, Ngư Cơ đến tận bây giờ vẫn còn sống hoặc cũng là cương thi còn lại chính là thành quỷ, liền tính Diệp Thần khẩu vị nặng cũng chỉ có thể nhìn thấy bóng người không thể chơi “

“ Oa oa oa, cái này không quan trọng a, quan trọng là hình như Ngu Cơ là nữ nhân của Hạng Vũ, Diệp Thần đây là đào góc tường nhà Hạng Vũ a “

“ Ngọa tào, Diệp Thần trở thành người cuồng thê, này là muốn học giống Tào Tháo a “








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch