Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 765: Ban thưởng

Chương 767: Ban thưởng

Hơn một vạn quân lính Luân Hồi tiên thành ở trên sườn núi nâng cao trường thương không ngừng hô vang, thanh âm chấn động tầng trời cao .

Ở trên không, Diêp Thần nghe được tiếng hô hưng phấn cực kì kích động của nhóm thủ hạ, thật tâm gật đầu mỉm cười, sau đó nhìn về đại quân ác linh vẫn còn sót lại .

Sau khi hoàn thiện thế trận này, giết hết đám ác linh này nhất định sẽ đi tìm Gia Cát Lượng rồi giết chết hắn .

Diệp Thần thích thu thập các võ tướng và các văn thần trong lịch sử đặc biệt là những người có duy nhất trong lịch sử, mà Tư Mã Ý hoặc Gia Cát Lượng đều là những văn thần duy nhất trong lịch sử, nếu đổi thành người khác có lẽ sẽ để Hoàng Nguyệt Anh ra để trao đổi sau đó mưu cầu những văn thần này phải trung thành, nhưng Diệp Thần sẽ không lựa chọn như vậy .

Bởi vì căn bản Diệp Thần không bao giờ vì bất kì một chỗ tốt nào mà vứt bỏ nữ nhân của mình .

Cho dù có được Gia Cát Lượng nguyện một lòng trung thành, sẽ giúp Diệp Thần kiến quốc sau đó phi thăng lên thế giới hồng hoang chinh chiến bốn phương càng trở nên dễ dàng hơn, ngay cả như thế Diệp Thần cũng sẽ không vứt bỏ Hoàng Nguyệt Anh .

Bởi vì những lời hắn nói không xứng cũng bởi vì ngay từ đầu điểm xuất phát của hắn không đúng .

Nếu như Gia Cát Lượng vì hoàng nghiệp nên kết thù cùng Diệp Thần mà không phải bởi vì Hoàng Nguyện Anh, có lẽ Diệp Thần sẽ lựa chọn ra tay đánh bại Gia Cát Lượng sau đó thu phục Gia Cát Lượng .

Nhưng sự thật lại khác, căn bản không phải bởi vì những bất bình này kia mà bởi vì Gia Cát Lượng đã biết quỹ đạo vân mệnh của bản thân, hắn càng biết Hoàng Nguyệt Anh chính là thê tử trong lich sử của mình mới lựa chọn a tay đánh Diệp Thần .

Nếu như chỉ về một hướng có lẽ nguyên nhân Gia Cát Lượng làm điều này đúng đắn, nhưng chớ quên nơi này mẹ nó tuy là Tam Quốc tân Thủ Khu hơn nữa là một thế giới rất chân thật, nhưng tất cả đều là một bắt đầu mới .

Lại nói chính xác hơn lịch sử bên trong Tam Quốc tân Thủ Khu đều có thể thay đổi .

Mà Diêp Thần đối với hành vi của Gia Cát Lượng chỉ có thể lựa chọn một biện pháp duy nhất để đối phó chính là không một chút do dự giết chết hắn, một loại cạnh tranh chết chóc .

Nghĩ đến cách này hai mắt Diệp Thần đột nhiên sắc lại, một đạo hàn quang chợt lóe lên rồi biến mất .

Đúng lúc này một luồng gió kì lạ gợi lên làm lay động cây cối trong Luân Hồi, ngọn lửa càng bùng lên lũ ác linh còn sót lại thét chói tai, hồng liên nghiệp hỏa ăn càng nhiều chất dinh dưỡng tạo thành một đóa hoa sen máu thật lớn .

Chỉ trong một giây tiếp theo, hoa sen máu ở trong cốc đem lũ ác linh đốt cháy thành hư không với tốc độ cực nhanh, ngay sau đó trực tiếp ra tay với quân địch .

Thời gian trôi qua thêm một chút, từng lá sen nở rộ ra không chế lũ ác linh còn tồn tại lại khiến chúng không có cách nào động đậy, sau đó từng ác linh bị đốt cháy không còn gì .

Cùng lúc đó toàn bộ khí đang lưu chuyển trong Luân Hồi hoàn toàn tiêu tán hết .

Rừng rậm Luân Hồi cũng tại thời khắc này quay trở lại không khí bình an hài hòa như lúc trước .

Diệp Thần nhìn đến lúc này hài lòng gật gật đầu, sau đó vung tay phải lên .

“ phốc “

Một tiếng truyền đến .

Một toàn hoa sen với ba tầng cao tới cả cây số, rộng lớn đến năm km ngay sau đó biến mất không còn bóng dáng, mà trong bóng dáng tòa hoa sen lộ ra đài hoa kỳ vĩ áp bức .

Hồng liên đã từng bị Diệp Thần luyện hóa qua, Diệp Thần có thê nhẹ nhàng khống chế hồng liên nghiệp hỏa nên đưa cái gì, không hề lưu lại tác hại gì .

Mà cây cối trong rừng rậm Luân Hồi tất nhiên Diệp Thần phải bảo vệ .

Chúng nó ở Luân Hồi thành vì Luân Hồi tiên vực mà chờ đợi, tự động tiến giai vì lệnh tiến giai, nếu như lần này vì một biển lửa mà tùy tiện bị thiêu hủy hết cũng quá là đáng tiếc .

Nhìn một mảnh rừng rậm Luân Hồi vẫn duy trì như cũ không một chút thương tổn, Diệp Thần lập tức quay đầu lại nhìn Điển Vi, Quan Vũ, Trương Phi đang hưng phấn chờ thường liền nói

“ Các ngươi một lòng giết địch, trung dũng đáng khen, sau khi trở về mỗi người được thưởng một vạn lá linh trà, một rương bách hoa tửu”

Rừng rậm Luân hồi đột nhiên xuất hiện quỷ vực, nếu như các võ tướng Triệu Vân, Điển Vi, Cao Thuận, Trương Phi không đồng tâm hiệp sức, Luân Hồi tiên vực đã sớm bị triều ác linh tấn công tiếp theo, cho nên Diệp Thần chắc chắn muốn thưởng một chút .

Chuyện Triệu Vân Điển Vi, cao Thuận, Trương Phi cùng các võ tướng khác được Diệp Thần đưa pháp bảo Linh khi còn có khí vận mới có thể chống đỡ được đại quân ác linh, hai chuyện này tuy có quan hệ với nhau nhưng Diệp Thần sẽ không phủ nhận bọn họ .

Bọn họ sẽ còn theo hắn, bảo vệ và phát triển Luân Hồi tiên cốc lên một tầng cao mới, Diệp Thần tất nhiên sẽ không bạc đãi bọn họ.

Đừng thấy hắn chỉ khen thưởng toàn trà và rượi nhưng trên thực tế cũng không hoàn toàn như vậy .

Lúc trước Diệp Thần còn ở trong phủ thành chủ cùng với Triệu Vũ, Thái Diễm, Điêu Thuyền, Hoàng Nguyệt Anh, cùng với năm vị tỷ muội chung sống hai ngày, trong hai ngày đó đã uống không ít Bách Hoa Tửu .

Mà chuyện sống chũng hai ngày không phải là trọng điểm, trọng điểm là ở bên trên Bách Hoa Tửu .

Nói một cách chính xác hơn, nguyên bản là Diệp Thần lấy ở trong Tam Quốc Tân Thủ Khu chỉ có thể nghiên cứu và tạo ra được Bách Hoa Tửu có năm thành hiệu lực, thế nhưng lần này ngoài dự kiến hoàn thành đến sáu thành .

Không sai, chính là sáu thành, tuy rằng nguyên nhân nằm trong việc giới hạn bởi nguyên liệu không thể nào tiếp tục tăng lên, nhưng lại có thể nhiều thêm được một thành, một thành này vẫn có đủ đặc tính như mức độ cường hóa thân thể, gia tăng tốc độ tu luyện, công hiệu thăng cấp lớn .

Đương nhiên cái gọi là gia tăng tốc độ này là dựa trên tu vi của người dùng mà nói, nhưng với Triệu Vân, Quan Vũ, Trương phi, Cao Thuận , các nhóm võ tướng vào thời điểm này đã đạt tu vi Thuế Phàm cảnh .

Cho nên mới nói phần thưởng Diệp Thần mới ban kỳ thực không tồi, hơn nữa còn là thứ mà lúc này nhóm võ tướng Triêu Vân, Quan Vũ, Trương Phi Cao Thuận mong muốn nhất .

Ngay từ lúc đầu bọn họ đi theo Diệp Thần thành lập ra trấn, sau đó lên thành, tất cả đều không hề từ bỏ, khi trở thành thiên tướng luật lệ trong Tam Quốc này đã không còn bất kì hạn chế nào đối với bọn họ nữa .

Nếu nói một cách chính xác hơn Triệu Vân, Điển Vi, Quan Vũ, Trương Phi cùng các võ tướng khác có thể tự do ở trong Tam Quốc hoạt động, bọn họ có thể tu luyện đem thực lực tiếp tục tăng cao .

Triệu Vân , Điển Vi, Quan Vũ, Trương Phi Cao Thuận, và các võ tướng còn lại nghe thấy Diệp Thần ban thưởng trước mắt bọn họ bỗng sáng ngời, cả đám kéo nhau khom người nói lớn

“ Đa ta chủ công ban thưởng “

Đám người Triệu Vân, Điển Vi, Quan Vũ, Trương Phi thật sự không nghĩ tới Diệp Thần đồng ý cho bọn họ hạ bách hoa tửu thời còn thưởng cho một vạn lá trà .

Đương nhiên những thứ này không còn quan trọng, quan trọng là hiện tại Diệp Thần ban thưởng cho bọn họ mỗi người mười bình Bách Hoa, chẳng những có thể sử dụng như rượu ngon mà sau khi dùng xong thực lực của bọn họ có thể tăng lên mức cao nhất .

Cũng bởi vì điểm này nhóm võ tướng Triệu Vân Điển Vi, Quan Vũ, Trương Phi Cao Thuận mới cao hứng như vậy .

Diệp Thần nghe thủ hạ trả lời thì cười ha hả gật đầu, sau đó nhìn về phía hơn một trăm vạn binh lính Luân Hồi Tiên Vực đang nghiêm chỉnh đứng chờ, nói

“ Các binh lính không sợ ác linh, thà chết không lui, sau khi trở về mỗi người một trăm đồng vàng, một bình bách hoa nhưỡng “

“ Đa tạ chủ công “

Hơn một trăm vạn quân binh nghe thấy thế cả đám ngẩn người trong giây lát, ngay sau đó hơn trăm vạn quân binh cực kì hưng phấn dùng hết sức lực gào thét hoan hô .

Diệp Thần thấy quân binh hưng phấn không ngừng liền bật cười ha hả, hơi gật gật đầu nhìn về phía Luân Hồi tiên vực phía xa lại nói

“ Tử Trọng, chuyện này liền giao cho ngươi, đúng rồi, đây chính là ngươi chọn ra một mảnh đất tốt, cho người xây dựng dược điền để trồng dược liệu “

Diệp Thần nói xong tay trái tạo một chiêu, bản vẽ sơ cấp dược liệu phẩm cấp Thần xuất hiện .

Ý niệm vừa động, hai mảnh bản vẽ không một tiếng động xuất hiện trong lòng bàn tay phải và tay trái, ngay sau đó Diệp Thần liền ném về phía Mi Trúc không một chút do dự .

Cuốn thần cấp dược này đã ở trong thế giới hiện thực khá lâu, nhưng Tam Quốc tân Thủ Khu chưa có việc gì cần dùng đến nó, tất nhiên Diệp Thần không thể tiếp tục giữ trong người hai bản vẽ bằng giấy mà khong sử dụng chúng .

Mi Trúc nghe phân phó vội vàng khom người lớn giọng trả lời

“ Rõ, chủ công “

Vừa mới nói xong liền vội vàng đem hai bản vẽ ở trước mặt hắn thu vào .

Diệp Thần nhìn đến đoạn này gật đầu nhẹ, sau đó khởi động nguyên thần, thân thức rộng lớn sung mãn trong nháy mắt phóng ra ngoài ngay sau đó đem toàn bộ phạm vi mười vạn dặm bao phủ trong thần thức .

Diệp Thần trực tiếp tỏa ra thần thức rộng lớn quả thật là do không có biện pháp nào khác, hắn đoán rănggf Gia Cát Lượng khởi động ba quẻ trận chắc chắn sẽ không đặt ở bên trong Luân Hồi Tiên Vực hoặc là khu vực bên cạnh Luân Hồi tiên vực .

Nói rõ hơn, Gia Cát lượng muốn tiên vực bị tàn phá hoàn toàn trăm phần trăm sau khi hắn khởi động bát trận sẽ tiếp tục lập thêm trận bát quái mới, bằng không Gia Cát Lượng nhất định sẽ bị Diệp Thần bắt được trực tiếp giết chết không thương tiếc .

Nếu như nói là dân bản xứ họ chắc chắn không có loại can đảm này, cũng không có bản lĩnh đến đó, nhưng nếu là Gia Cát Lượng thì lại khác .

Hắn đã có thể tự do qua lại giữa hai thế giới hiện thực và thế giới trò chơi, huống chi hắn là chủ tự do đi lại trong hai thế giới .

Những người đã đạt được trình độ như vậy chắc chắn có nhiều mối liên hệ chặt chẽ vỡi các người chơi khác .

Từ mối liên hệ đó hắn có thể trộm được một ít đạo cụ giữ mạng đặc thù trong tay các người chơi .

Vĩ dụ như ngọc bội truyền tống hay các đạo cụ phòng ngự dùng một lần .

Mà đặt trong hoàn cảnh này thứ lơi hại và có thể sử dụng nhất chính là đạo cụ truyền tống .

Điều đó muốn nói tới tên Gia Cát Lượng không biết thông qua loại phương pháp kì lạ nào mà tìm được vị trí hiện tại của thành Luân Hồi sau đó lén lút bố trí và khởi động trận bát quái tại rừng rậm Luân Hồi, ngay sau đó trực tiếp sử dụng đạo cụ truyền tống trốn thoát khỏi rừng rậm .

Bởi vì nguyên nhân này cho nên Diệp Thần mới trực tiếp khởi động nguyên thần, phóng thích toàn bộ thần thức trong vòng mười vạn dặm tính từ Luân Hồi thành, tìm kiếm những khu vực rất có khả năng tồn tại tung tích Gia Cát Lượng .

Gia Cát Lượng là dân bản xứ lại là một nhân vật đặc biệt trong Tam Quốc, nhưng hắn không thể phi hành càng không có khả năng ở bên trong Luân Hồi Tiên Vực đã bố trí một trận bát quái, nhưng điều này lại xảy ra bởi vì Gia Cát Lượng đã bố trí một trận bát quái khác lại còn khởi động nó .

Chuyện bố trí như thế nào kỳ thật không hề khó, lấy một tình huống tiêu biểu như làm sao để hắn bố trí trận bát quái, có thể trở về thời điểm Luân Hồi Thành chưa tiến giai lên Luân Hồi tiên vực .

Ở thời điểm đó Diệp Thần muốn phát triển thương nghiệp, muốn đón nhận những tài nguyên khác nhau ở trong Tam Quốc Tân Thủ Khu nên đã mở ra truyền tống trận .

Gia Cát Lượng khi đó cải trang thành thương nhân hoặc một nhà buôn gì đó, đi vào trong Luân Hồi thành hoặc là trực tiếp tiến vào rừng rậm Luân Hồi lúc ấy hắn có thể ở trong rừng rậm Luân Hồi bố trí trận bát quái .

Khi ấy rừng rậm Luân Hồi vẫn chưa làm một thể cùng nhau bay lên không trung với Luân Hồi tiên thành, càng chưa có mức hạn chế nào lớn .

Mà nguyên nhân vì sao Gia Cát Lương không trực tiếp khởi động thế trận ngay tại lúc ấy Diệp Thần cũng không rõ ràng lắm, có lẽ là mềm lòng, có lẽ còn mê mang cũng có thể còn chưa hiểu rõ .

Là vì cái gì đều không quan trọng, quan trọng là đến cuối cùng hắn vẫn quyết tâm khởi động trận bát quái, còn thiếu chút nữa là ba tòa thành bị tàn phá, dân cư bị tàn sát, cơ nghiệp của Diệp Thần bị tổn thất nghiêm trọng .

Đương nhiên, may mắn là đã kịp thời phát hiện hơn nữa còn có năng lực đối phó, nếu không hậu quả thật không tưởng nổi .

Đối với kết quả như vậy, chỉ có một lựa chọn đối phó duy nhất chính là giết chết hắn .








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch