Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ngạo Thế Đan Thần

Chương 75: Thái Vũ châu

Chương 75: Thái Vũ châu

Shared by: truyendichgiare



Thẩm Tường được cái vẻ bề ngoài, nhưng cách ăn mặc lại rất đơn giản, trên người cũng không có mang theo đồ trang sức nào để thể hiện sự giàu có của chính mình, cho nên nhìn rất là giản dị.

"Ngươi biết chi phí gia nhập Thái Vũ môn là bao nhiêu không? Một năm sẽ để cho ngươi tự biết mà lui." Chu Vinh bĩu môi nói, nhưng hắn lại đột nhiên nghe được tiếng "Răng rắc", giống như là có người đang ăn trái cây.

Chu Vinh vốn là người ham ăn, hắn lập tức quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trong tay Thẩm Tường cầm một quả màu tím, căn từng miếng ăn, hơn nữa còn nhổ một số vỏ ra ngoài.

Trong nháy mắt Chu Vinh ngây ngẩn cả người, sau đó hôn lớn: "Ngớ ngẩn, Tử Linh quả là dùng như vậy sao? Tranh thủ thời gian ngậm miệng lại cho ta! Mẹ ngươi, những cái vỏ này đáng tiền, ngươi thế mà còn nhổ ra..."

Tử Linh quả là chủ dược tài luyện chế Chân Khí đan, lấy ra làm quả ăn thì quả thực chính là phung phí của trởi, sau khi Chu Vinh nhìn thấy, hận không thể cho Thẩm Tường hai cái bạt tai, hắn thấy, trực tiếp ăn Tử Linh quả như vậy chính là khinh nhờn Tử Linh quả!

Thẩm Tường một mặt không thèm để ý: "Hương vị Tử Linh quả này rất không tệ, ngọt ngào, sau khi ăn vào trong cơ thể còn xuất hiện rất nhiều chân khí."

Mặt mo của tên mập mạp Chu Vinh kia tức giận đến đỏ bừng, tuy rằng Tử Linh quả không phải của hắn, nhưng hắn nhìn vào trong mắt thì lại đau lòng không thôi.

"Chớ ăn, ta mua lại." Chu Vinh vội vàng hô lên, lời vừa mới nói xong, Thẩm Tường đã cắn thêm hai ba miếng nữa thì nuốt, Chu Vinh hận không thể xông lên đánh rụng cái cằm kia của Thẩm Tường!

"Tiến vào Thái Vũ môn một năm mất bao nhiêu phí tổn?" Thẩm Tường cười hỏi.

Chu Vinh giẫm chân, tức giận khẽ nói: "Loại người như gia hỏa ngươi thì vĩnh viễn không vào được Thái Vũ môn." Tuy rằng hắn không biết Thẩm Tường có thân phận gì, nhưng hắn lại giám khẳng định Thẩm Tường giàu đến chảy mỡ, bằng không sẽ không tùy tiện đi ăn hết một trái Tử Linh quả như vậy.

"Vậy quên đi, tự ta đến hỏi." Thẩm Tường nói xong, lại lấy một trái Tử Linh quả ra, chuẩn bị bắt đầu ăn.

"Đệ tử ngoại môn một năm là ba ngàn tinh thạch trung phẩm." Chu Vinh vội vàng nói, sau đó móc ra mấy cục đá màu lam có kích cỡ tương đương đầu ngón tay cái, đưa cho Thẩm Tường: "Mười tinh thạch trung phẩm mua Tử Linh quả của ngươi."

Tinh thạch với linh tiền là như nhau, đều là một loại khoáng thạch ẩn chứa linh khí, chỉ có điều trong tinh thạch thì linh khí tinh thuần được áp súc nhiều hơn, cho nên tốt hơn so với linh tiền.

Thẩm Tường từ chỗ Tô Mị Dao biết được, trong thế giới bên này chủ yếu là dùng tinh thạch trung phẩm đến làm tiền tệ giao dịch, một viên tinh thạch trung phẩm tương đương với một ngàn đại linh thạch (đại linh tiền), mười viên cũng chính là một vạn đại linh tiền.

Một vạn đại linh tiền mà muốn mua Tử Linh thạch, tên mập mạp này cho thấy là đang muốn lừa Thẩm Tường.

"Chu huynh, ngươi cho rằng ta là heo sao? Đây chính là tài liệu chính để luyện chế Chân Khí đan, chỉ đáng giá chút này? Còn không bằng ta tự chính mình ăn." Thẩm Tường bĩu môi nói.

"Ba mươi!" Mặt Chu Vinh không đổi sắc nói.

Thẩm Tường lắc đầu, đi về phía trước, Chu Vinh thì vội vàng đuổi theo, hô: "Năm mươi!"

Thẩm Tường không để ý tới hắn.

"Sáu mươi!"

"Một trăm!"

"Một trăm năm mươi!"

"..."



"Hai trăm!"

Thẩm Tường xoay người lại, cười nói: "Vừa rồi không phải ngươi muốn dùng mười viên tinh thạch để mua sau, bây giờ làm sao lại tăng giá lên hơn trước nhiều như vậy a, ngươi đúng thật là một tên gian thương." Thẩm Tường đưa Tử Linh quả tới, nhận lấy một đống tinh thạch kia.

"Ngươi không biết, Chu gia chúng ta ở Thái Vũ châu là gia tộc nổi tiếng về kinh thương sao, từ nhỏ chúng ta đã để ý tới tiền, hết cách rồi a." Chu Vinh nhìn lấy Tử Linh quả, trung thực nói ra: "Giá của Tử Linh quả này cao đều là bị những thương nhân kia nâng lên."

Thẩm Tường đột nhiên cảm thấy chính mình rất có khả năng đã bị lỗ, tuy nhiên hai mươi vạn đại linh tiền (200 tinh thạch) cũng đã là mức giá cả cuối cùng của hắn.

Chu Vinh tuy rằng chỉ là một tên tiểu gian thương, nhưng Thẩm Tường trò chuyện với hắn rất hợp ý, đối với thế giới bên này cũng hiểu được rõ ràng hơn, nơi hắn đứng bây giờ chính là "Thái Vũ châu", Thái Vũ môn quản lý một vùng đất rộng lớn, rất mênh mông, tất cả các thế lực ở đây đều phải dâng lễ cho Thái Vũ môn, mà Thái Vũ môn cũng bảo vệ sự an toàn cho vùng đất này.

"Thẩm lão đệ, sau này ngươi cũng đừng làm ra cái loại chuyện ngu ngốc lấy Tử Linh quả ra ăn như vậy, nếu như bị đám luyện đan sư kia nhìn thấy thì ngươi chắc chắn sẽ bị vây đánh." Chu Vinh dặn dò, nghĩ đến cảnh tượng vừa rồi Thẩm Tường nuốt mất một trái, trong lòng của hắn lại âm thầm đau.

Thẩm Tường không sao cả, hắn có Long Tiên công, nếu như sử dụng hết Tử Linh quả thì hắn còn có thể thúc đẩy nhanh chóng sinh trưởng.

"Lão Chu, ngươi nói ta bây giờ tiến vào Thái Vũ môn có dễ hay không?" Thẩm Tường cười nói.

Chu Vinh cười gian nói: "Bán thêm mười mấy Tử Linh quả nữa cho ta thì có hy vọng, tuy nhiên người phỉa thông qua khảo hạch của Thái Vũ môn thì mới có thể thực sự tiến vào, đây là mỗi một cái một phái đều phải có."

Thẩm Tường đi theo Chu Vinh đi tới một tòa thành thị, tên là Thiên Môn thành, nơi này có khoảng cách tới Thái Vũ môn gần nhất, là nơi thường xuyên dừng chân của rất nhiều người muốn tiến vào Thái Vũ môn.

Vừa đến nơi này, Chu Vinh đã cáo biệt với Thẩm Tường, hắn nói phải về môn phái, người không có liên quan thì không được phép tùy tiện tiến vào Thái Vũ môn.

"Thiên môn, nơi này là lối vào Thái Vũ môn sao?" Thẩm Tường đứng ở dưới cửa thành, nhìn lên hai chữ cứng cáp ở trên.

Chỉ cần đi qua tòa thành này thì có thể nhìn thấy một con đường lớn thẳng tắp, cuối con đường lớn này chính là khu kiến trúc sang trọng khổng lồ như một thành phố, đó chính là Thái Vũ môn!

"Tiểu ca, đây là phàm khí sáu đoạn, giảm giá bán phá giá, chỉ bán chín trăm chín mươi chín tinh thạch!" Một đại hán đứng ở lối vào cửa hàng nói ra lời giới thiệu với Thẩm Tường, loại người hết nhìn đông rồi lại nhìn tây như Thẩm Tường, đại đa số đều là tên nhà quê vừa mới vào thành, là đối tượng dễ lừa gạt nhất.

Vũ khí và một số khí cụ phòng ngự, có thể chia ra làm phàm khí, linh khí, bảo khí, mỗi cấp bậc đều có chín đoạn, phàm khí là cấp thấp nhất, vô luận là dùng tài liệu thích hợp hay là phương diện chế tạo đều là công nghệ bình thường nhất, tuy nhiên, Phàm Khí sáu đoạn này cũng không tệ, gần với chín đoạn cao nhất..

"Tiểu ca, mua đan dược sao? Đại Nguyên đan phàm cấp thượng phẩm, năm mươi lăm viên tinh thạch thì có thể mua, hai viên chỉ bán một trăm." Một lão giả cửa hàng đan dược hô.

Thẩm Tường trông thấy bên trong Thái Vũ châu này, tiệm đan dược có mặt ở khắp mọi nơi mà không thể không kinh ngạc, hắn đi tới, hỏi: "Có bán Tử Linh quả không?"

"Đương nhiên là có, ba trăm tinh thạch!" Lão giả kia nói.

Khóe miệng Thẩm Tường hơi giật giật, quả nhiên hắn bị tên mập mạp kia lừa, mà cái tên mập mạp kia vừa mới bắt đầu vậy mà chỉ đưa ra giá mười viên tinh thạch, lúc này Thẩm Tường cũng biết bên trong thế giới này, bán đan dược càng thêm đắt hàng, so với ở Nam Vũ quốc hắn thì còn phải đắt hơn nhiều.

Chuyện này đối với hắn mà nói thì là chuyện tốt, bởi vì hắn chính là một tên luyện đan sư! Hắn bây giờ đã có thể trông thấy rất nhiều tinh thạch màu trắng, lúc này hắn lại biết được, giá tiền một viên Chân Khí đan là năm trăm tinh thạch, hơn nữa còn là bán với mức độ hạn chế.

Thẩm Tường đi dạo quanh một vòng Thiên Môn thành này, bán đi mấy viên Chân Khí đan, chẳng mấy chốc thì góp đủ ba ngàn tinh thạch, đây là học phí tiến vào Thái Vũ môn, tuy rằng hắn có truyền thừa của Tô Mị Dao và Bạch U U, nhưng sau khi tiến vào một môn phái, có thể học được ở bên trong càng nhiều thứ hơn, học được nhiều võ công hơn, hơn nữa còn có thể có được thân phận đệ tử môn phái, tham gia các loại tỷ thí, chiến thắng có thể có được ban thưởng của môn phái.

Thẩm Tường hướng về phía cánh cửa lớn ở nơi xa kia mà đi tới, cửa này rất rộng lớn, có rất nhiều người ra vào, mấy ngày nay là khoảng thời gian mà Thái Vũ môn mở rộng sơn môn chiêu nạp đệ tử, cho nên mới có rất nhiều người ở đây, tuy nhiên hầu hết đều là đến tìm vận may.

Thẩm Tường đi qua cánh cửa kia, đi tới trên một con đường trải đầy gạch đá rộng lớn và thẳng tắp, ở phía xa chính là Thái Vũ môn được vây quanh bởi những bức tường cao tới hơn hai mươi trượng, Thẩm Tường trước đó còn cho rằng Thái Vũ môn là được xây dựng ở trên một số ngọn núi cao.

Thẩm Tường đứng ở phía trước cánh cổng to lớn kia, nhìn lấy "Thái Vũ môn" ba cái chứ lớn khí thế hào hùng này, trong lòng không thể không dâng lên một trận hào khí, cánh cửa lớn này là đang đóng, tuy nhiên lại có một cái cửa nhỏ mở ra.

Có một hàng dài ở trước cái cửa nhỏ này, bọn họ đều là đang khảo thí linh mạch, chỉ có linh mạch hợp cách thì mới có thể tiến nhập ngoại môn, đương nhiên, nếu như không có đầy đủ tinh thạch thì cũng không được.

Biện pháp khảo thí linh mạch là đứng ở trên một cái mâm tròn, ở trên mâm tròn có một cái trận pháp có thể phát hiện linh mạch trong thân thể, sau đó sáng lên ánh sáng khác biệt và các giá trị tương ứng sẽ xuất hiện.



Trang 39# 1




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch